Chương 1072: Ba người đồng hành
Cẩm Thượng nghe thấy Lâm Nhất Trần đang gọi một cái tên mà mình không quen biết.
Hỏi,
"Thượng Hải Tích, đó là ai?"
Lâm Nhất Trần lần nữa chăm chú nhìn Cẩm Thượng, nội tâm hoài nghi sâu sắc không biết kiếm linh này mỗi ngày đều đang suy nghĩ gì.
Hắn bất đắc dĩ trả lời,
"Thượng Hải Tích là Tử Hoàng, chính là con chim đang đứng trước mặt ngươi."
Lâm Nhất Trần nói "con chim này" còn chột dạ liếc mắt nhìn Thượng Hải Tích.
Rất sợ Thượng Hải Tích bởi vì ba chữ "con chim này" mà lại lật hắn (Lâm Nhất Trần) một cái liếc mắt (xem thường).
Không nghĩ tới, Thượng Hải Tích căn bản không có phản ứng đến hắn (Lâm Nhất Trần).
Cẩm Thượng cuối cùng phản ứng lại, hắn cũng vỗ vỗ bụi đất trên người mình, sau đó nhìn Thượng Hải Tích nói,
"Ngươi hảo, ta gọi Cẩm Thượng, là kiếm linh của Cẩm Nguyệt Kiếm. Mà Cẩm Nguyệt Kiếm chính là phối kiếm của Lâm Nhất Trần."
Nói xong còn đưa cho Thượng Hải Tích một nụ cười thật tươi.
Thượng Hải Tích nghe xong Cẩm Thượng tự giới thiệu, lại nhìn nụ cười trên mặt hắn, không tự chủ cũng cười.
Bất quá bây giờ chính mình là hình thái Tử Hoàng, trên mặt bị lông vũ che khuất, không nhìn thấy biểu lộ thôi.
Nói đến cái này, Thượng Hải Tích mới nhớ tới, chính mình vừa tới nơi đây liền trở nên không thành hình người, không biết hiện tại cùng Lâm Nhất Trần ký kết khế ước đã thành công chưa.
Hiện tại hắn (Thượng Hải Tích) muốn thử một chút chính mình có thể hay không biến thành hình người.
Thượng Hải Tích thử nghiệm đem tất cả linh lực trong thú thể của chính mình cất vào trong đan điền, chỉ thấy thể tích của Thượng Hải Tích đang chậm rãi thu nhỏ.
Chờ đến lúc thể tích thân thể đều trở nên nhanh đến (gần bằng) kích thước bình thường, tất cả lông vũ màu tím trên thân Thượng Hải Tích bắt đầu hướng vào trong thân thể của hắn (Thượng Hải Tích) thu lại.
Tiếp đó hai móng vuốt chim của Thượng Hải Tích dần dần biến thành hai chân của người trên đất bây giờ.
Tiếp theo chính là trên người, thân là Thần thú, Thượng Hải Tích có hình thể to lớn.
Mà Thượng Hải Tích biến thành hình người, cũng là người có chiều cao tám thước (đơn vị đo cổ, khoảng 2.4m).
Trên thân được bao quanh bởi đường cong cơ bắp hoàn mỹ, nhìn không ra, trạng thái hình thú của Thượng Hải Tích là một con Phượng Hoàng màu tím cực lớn uy phong lẫm lẫm.
Trở thành người lại là một người nắm giữ vóc dáng đẹp và khuôn mặt trái xoan.
Thượng Hải Tích khôi phục dáng vẻ trước kia tại Thần Thú Vực, để lộ ra v·ết t·hương trên mắt cá chân.
Nguyên lai v·ết t·hương này không phải Thượng Hải Tích không xử lý, mà là bởi vì Thần thú và nhân loại có khác nhau, Thần thú dùng thuốc khác với nhân loại sử dụng.
Cho nên Thượng Hải Tích không có mang thuốc để cho miệng v·ết t·hương của mình khôi phục, hắn vừa tới Thiên Nguyên Vực liền bị vây ở trong thành, cũng không có biện pháp tự mình trị liệu.
Đành phải tùy ý v·ết t·hương sinh mủ, bây giờ Thượng Hải Tích khôi phục hình người.
Miệng v·ết t·hương của hắn (Thượng Hải Tích) cuối cùng có thể được trị liệu.
Lâm Nhất Trần từ lúc Thượng Hải Tích vừa biến thành người liền thấy v·ết t·hương trên chân hắn (Thượng Hải Tích).
Lâm Nhất Trần để cho Cẩm Thượng từ trong ba lô lấy ra thuốc bôi v·ết t·hương, tỉ mỉ thoa thuốc cho Thượng Hải Tích.
Thậm chí còn đem vạt áo bào của chính mình xé ra một mảnh, băng bó v·ết t·hương cho Thượng Hải Tích.
Vết thương của Thượng Hải Tích cuối cùng là được bôi thuốc và băng bó xong.
Cũng may v·ết t·hương không nghiêm trọng, cũng không ảnh hưởng Thượng Hải Tích hành động.
Ba người bọn họ bây giờ còn phải chạy về tông môn của Lâm Nhất Trần, xử lý sự tình phát sinh trong tông môn.
Ba người ra khỏi chướng nhãn trận pháp mà Thượng Hải Tích thiết lập, tiếp đó trở lại khách sạn, cầm đồ vật liền bước lên đường trở về tông môn.
Lâm Nhất Trần và Cẩm Thượng tạm thời không nói, Thượng Hải Tích thậm chí cũng không kịp ăn cơm ở trong thành, liền nhanh chóng đuổi về tông môn.
Lúc đó tin tức truyền lại cho Lâm Nhất Trần vốn là khẩn cấp, Lâm Nhất Trần lại gặp Thần thú ở Tân Đô Thành.
Cho nên mới chậm trễ mấy ngày cùng Tử Hoàng ký kết khế ước.
Hiện nay đã là chậm, không có cách nào, Lâm Nhất Trần mang theo Cẩm Thượng và Thượng Hải Tích đành phải nhanh chóng quay về, chỉ sợ không đuổi kịp sự tình mà trưởng lão nói trong thư.