Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1697: Nguy cơ ở Yến Vân (Nhị)




Cùng một thời gian này, phủ Yến Sơn cũng tiến vào trạng thái đề phòng khẩn cấp.

Tuy rằng chủ lực của quân Kim đều ở tại Vân Châu, nhưng phòng tuyến của Yến Vân đều là nối thành một thể đấy, điều này không có nghĩa là phủ Yến Sơn sẽ không có việc gì.

Một vấn đề nan giải giống như vậy cũng bày ra trước mắt Tông Trạch, nên điều binh đi tiếp viện Hồn Nguyên Châu, hay là nên xuất binh lên phía bắc công chiếm Doanh Châu, Bình Châu đang hư không ở thời điểm hiện tại đây.

Trong phủ nha phủ Yến Sơn.

Tông Trạch, Trương Thúc Dạ, Hàn Thế Trung và các tướng lĩnh liên quan đều ngồi ở bên trong, sau khi Hàn Thế Trung nam chinh xong, Lý Kỳ sai y lĩnh một bộ phận Thủy sư đi Lai Châu, tại mọi thời khắc chuẩn bị cho kế hoạch Nhật Bản, nào biết được không đánh được Nhật Bản, ngược lại lại nghênh đón quân Kim, còn Trương Thúc Dạ là suốt đêm lãnh binh từ Thanh Châu chạy tới phủ Yến Sơn.

Tông Trạch nhíu mày không giãn được ra, nói: - Hiện giờ đại quân của nước Kim đã tiếp cận, chỉ cần hơi thúc đẩy một chút sẽ bộc phát chiến tranh thôi, chúng ta đã bị quân Kim chiếm trước tiên cơ, nhất định phải nhanh chóng ra quyết định trước, là nên xuất binh cứu viện Hồn Nguyên Châu, hay là nên tấn công hai châu Doanh, Bình đây?


Trương Thúc Dạ nói: - Nếu như để thất thủ Hồn Nguyên Châu, Đại Châu, vậy thì Thái Nguyên sẽ gặp nguy hiểm, nếu như để mất Thái Nguyên, quân địch sẽ có thể tiến quân thần tốc, chạy thẳng đến Khai Phong, hiện giờ quân đội của triều đình đều tích trữ ở bốn quân khu Đông Tây Nam Bắc, đến lúc đấy nước xa không cứu được lửa gần, chúng ta quyết không thể để cho quân Kim đột phá đạo phòng tuyến Yến Vân được, hẳn là nên nhanh chóng phái binh đi cứu viện.

Tông Trạch hơi gật đầu, nhưng cũng không có lên tiếng đáp lại, mà dò hỏi Hàn Thế Trung: - Hàn tướng quân, ngài thấy như thế nào?

Hàn Thế Trung trầm ngâm hồi lâu, phát biểu ý kiến của mình: - Nếu như là di động, chúng ta sẽ mất đi ưu thế, quân Kim chạy nhanh hơn so với chúng ta nhiều, ưu thế của chúng ta là ở chiến tranh trận địa, dựa vào ưu thế của hỏa khí, của cung tên để ngắm bắn kẻ thù, một khi quân đội của phủ Yến Sơn điều động đi hướng Hồn Nguyên Châu, tại hành trình nhìn như không dài này tồn tại rất nhiều biến số, quân Kim sẽ có rất nhiều lựa chọn để đối phó với chúng ta, cho nên ta không tán thành phương án điều binh đi cứu, hơn nữa hiện tại mới điều binh đi cứu viện thì chỉ sợ cũng không còn kịp nữa rồi.

- Ta cũng có băn khoăn này nên mới có thể vẫn luôn không phái binh đi. Không thể để mất Hồn Nguyên Châu được, nhưng phủ Yến Sơn lại càng không thể để mất, bên phía Hồn Nguyên Châu còn có thể lui về bảo vệ Thái Nguyên, hiện tại cấm quân Trung ương đã tới rồi, cũng có thể tiến vào chiếm giữ rất xa, nhưng nếu để mất đi phủ Yến Sơn, với tốc độ tiến quân thần tốc của quân Kim thì vẫn có thể đánh tới tận Hoàng Hà.

Tông Trạch dừng một chút, nói: - Nói như vậy, Hàn tướng quân là tán thành phương án tấn công hai châu Doanh, Bình. Dùng chiến thuật vây Ngụy cứu Triệu ư?


Hàn Thế Trung trầm ngâm nửa ngày, nói: - Chúng ta ở dưới tình huống không hề có chuẩn bị, mặc dù đánh chiếm hai châu Doanh, Bình, chỉ sợ cũng không thể tạo được thương tổn quá lớn đối với nước Kim, ta nghĩ rằng Hoàn Nhan Tông Vọng cũng cho là chúng ta cùng lắm chỉ có thể đánh đến hai châu Doanh, Bình mà thôi, không có khả năng tiến vào sâu hơn nữa, vì vậy mới dám điều binh đi Vân Châu, bởi vì do chúng ta chuẩn bị không được đầy đủ, muốn dựa vào một trận chiến này để đánh được tới vùng bụng của nước Kim là cực kỳ khó khăn đấy, hớn nữa nếu một mình xâm nhập, có thể sẽ lại bị quân Kim đánh tan, đến lúc đó muốn chạy cũng không có chỗ mà chạy, chắc chắn sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn, cho nên, ta nghĩ đến nếu đem hai châu Doanh, Bình làm mục tiêu thì cũng không thể làm chệch hướng tiến quân đến Vân Châu của quân Kim được.

Tông Trạch thở dài, nói: - Điều này ta biết, nhưng Hoàn Nhan Tông Vọng cũng biết, hiện tại chúng ta không có biện pháp nào tốt hơn nữa rồi.

Hàn Thế Trung nói: - Vậy thì chưa chắc.

Trương Thúc Dạ dường như nghĩ tới điều gì, nói:

- Hàn tướng quân ý chỉ chẳng lẽ là Thủy sư.


Hàn Thế Trung nhẹ nhàng gật đầu nói: - Chúng ta có thể dùng bộ binh tiến thẳng đến hai châu Doanh, Bình, mà Thủy sư thì tiến công tất cả những châu huyện ở vùng duyên hải của nước Kim, có thể chiếm lĩnh được thì đều chiếm lĩnh, không chiếm lĩnh được thì bỏ qua đi, có thể đánh được thì đánh, không đánh được thì chạy, hiện tại số lượng Thủy sư của chúng ta trú đóng ở Lai Châu, Đăng Châu cũng đủ đồng thời công kích những châu huyện vùng duyên hải chung quanh nước Kim rồi, chỉ cần hai đợt tấn công, có thể đem những thành trấn khá phồn hoa ở vùng duyên hải nước Kim cướp sạch không còn gì, ở trên bộ chúng ta chạy không thắng bọn chúng, nhưng ở trên mặt nước, đừng nói chạy, nếu bọn chúng dám xuống biển, ta nhất định sẽ làm cho bọn chúng có đi mà không có về.

Tông Trạch nghe vậy trong mắt sáng ngời, nói: - Đồng thời bộ binh của chúng ta cũng có thể tấn công vào những địa khu vùng duyên hải, nếu như quân địch tập trung chủ lực đến đây, bộ binh cũng có thể lên thuyền bỏ chạy, như vậy thì sẽ không xuất hiện khốn cảnh đơn độc xâm nhập nữa, chúng ta đồng dạng có thể chậm rãi tiêu hao đánh đến Thượng kinh của nước Kim đi.

Hàn Thế Trung cười nói: - Lúc này còn may mà Xu Mật Sứ có dự kiến trước, tích trữ một số lượng lớn chiến thuyền ở Lai Châu, cũng đủ để chuyên chở tất cả binh mã của phủ Yến Sơn, hơn nữa ở các đảo ở trong hải vực gần nước Kim, gần như đều nằm trong sự khống chế của quân ta, chúng ta đã xây dựng rất nhiều bến tàu ở đấy, chúng ta có thể trực tiếp đi hải đảo tiếp tế tiếp viện, miễn luôn cả việc phải đi vòng vèo, đến lúc đó quân Kim chỉ có thể vòng trở lại phòng thủ, có lẽ có thể giải cứu được vòng vây cho Yến Vân.

Tông Trạch gật đầu nói: - Vậy cứ làm thế đi, đây là biện pháp tốt nhất trước mắt rồi, ta sẽ lập tức viết một phong thư gửi cho Xu Mật Sứ.

Lúc đó Lý Kỳ tích trữ thuyền chiến ở Lai Châu, Đăng Châu, chủ yếu vẫn vì nhằm vào Nhật Bản, thuận tiện để ý chăm sóc cho Cao Ly, làm sao có thể đoán được rằng, không ngờ ở thời điểm mấu chốt như này, lại phát huy được tác dụng trọng yếu đến vậy.

…..

Hồn Nguyên Châu.

- Ôi ---!

Lý Kỳ nhìn trăng sáng sao thưa trên bầu trời, nhẹ nhàng thở dài, chợt thấy thân mình ấm áp, quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Triệu Tinh Yến khoác lên vai hắn một tấm áo choàng, hắn hỏi: - Sao muội còn chưa đi ngủ thế?

- Có lẽ cũng giống như huynh vậy.

Triệu Tinh Yến nhẹ nhàng cười nói: - Kỳ thật huynh không cần phải lo lắng, quân Kim nhìn như hung mãnh, nhưng hiện tại quân Tống cũng không còn là quân Tống của mấy năm trước nữa, tinh lương của binh sĩ Đại Tống ta thực đầy đủ, quân Kim cùng lắm cũng chỉ thắng được nhất thời, cuối cùng vẫn là Đại Tống ta đuổi bọn họ ra khỏi Yến Vân thôi, không phải là huynh cũng từng nói rồi sao, hai nước giao chiến, so đấu chính là thực lực của một quốc gia.
Lý Kỳ lắc đầu nói: - Ta không phải lo lắng điều này, mà là kế hoạch toàn cục cơ, một khi đánh nhau, mặc kệ ai thắng ai thua trong trận chiến này, chúng ta đều là bên thua.

Triệu Tinh Yến hỏi: - Ý của huynh là chỉ đến Nhật Bản sao?

Lý Kỳ nói: - Nếu quân Kim không có động tĩnh, như vậy thì chúng ta có thể tập trung sự chú ý lên phía Nhật Bản, đây chính là một cơ hội lớn lao, nếu như để thế lực mới ở Nhật Bản củng cố xong xuôi, như vậy thì nếu còn muốn tiến quân vào Nhật Bản là phi thường khó khăn đấy.

Triệu Tinh Yến khinh thường không thèm để ý nói: - Nhật Bản chỉ là một quần đảo, nhân khẩu có khả năng chỉ nhiều bằng một châu của chúng ta, sao cần phải nghĩ cho nó nhiều như vậy.

Lý Kỳ lắc đầu nói: - Lời này không thể nói vậy, bốn phía của Nhật Bản đều là biển, hơn nữa người Nhật Bản có nghị lực phi thường đặc biệt, nếu như một mực muốn xâm lược nó, chỉ sợ sẽ rất khó khăn, hơn nữa phải trả một cái giá tương đối lớn, nếu muốn đổ bộ lên Nhật Bản, thì phương thức tốt nhất chính là mượn sức thế lực bản thổ ở Nhật Bản, đây là lựa chọn tốt nhất, trong mấy năm nay ta trợ giúp cho Bình thị nhiều như vậy, chính là vì muốn phân hóa thế lực của bọn họ, tìm kiếm cơ hội tiến quân vào Nhật Bản, hiện tại Pháp hoàng Bạch Hà đã chết bệnh, thế lực võ sĩ có thể sẽ gặp phải sự chèn ép của phái quý tộc Đằng Nguyên, đặc biệt là tập đoàn Bình thị, nếu như có sự trợ giúp của chúng ta, tập đoàn Bình thị còn có thể khiến cho bọn quý tộc cũ lo lắng. Nếu chúng ta ốc còn không mang nổi mình ốc, bỏ mặc bọn họ, vậy thì bọn họ nhất định sẽ lựa chọn cầu hòa, nhượng bộ, như vậy thì những cố gắng lúc trước của ta đều phải chảy về biển Đông.

Triệu Tinh Yến nghe vậy cảm thấy tò mò trong lòng, hiện giờ đang đối đầu với kẻ địch mạnh, vậy mà ngươi không nghĩ về nước Kim thì thôi, trong đầu lại chứa đầy về Nhật Bản, nàng nghi ngờ hỏi: - Phu quân, dù nói thế nào thì Nhật Bản cũng chỉ là một quần đảo mà thôi. Cho dù không thành công, cũng không ảnh hưởng đến đại cục, vì sao huynh lại coi trọng nó vậy?


Lý Kỳ sửng sốt, nói: - Đây là bởi vì ---.

Đột nhiên, Vương Quý bước nhanh đi tới, nói với giọng điệu xin lỗi: - Xu Mật Sứ, phía Tây Hạ truyền đến tin tức, Chủng lão tướng quân mời ngài nhanh chóng đi một chuyến đến đại trướng.

- A.

Lý Kỳ cùng Triệu Tinh Yến liếc nhìn nhau một cái, lập tức bước nhanh đi hướng về phía trướng lớn. Đừng nhìn Tây Hạ không lớn, nhưng thái độ của Tây Hạ có thể nói là có ảnh hưởng đến toàn cục đấy, bởi vì thực lực của nước Kim và Đại Tống gần như đã cân bằng. Mà Tây Hạ mặc kệ là đứng về bất luận một bên nào, đều khiến cho chiếc cân tiểu ly bị nghiêng đi một cách nghiêm trọng.

Vừa bước vào trong trướng lớn, Chủng Sư Trung đã cười nói: - Xu Mật Sứ, có tin tức tốt, tin tức tốt.


Lý Kỳ trong mắt sáng ngời, mẹ nó, cuối cùng cũng nghe được tin tức tốt, hắn liền vội vàng hỏi: - Tin tức tốt gì?

Chủng Sư Trung nói: - Căn cứ vào tin tức bên Chiết Gia Quân truyền đến, Tây Hạ quả thực là tích trữ lực lượng quân đội ở biên giới phía tây bắc.

Triệu Tinh Yến hiếu kỳ hỏi: - Việc này thì sao lại là tin tức tốt được.

- Ngươi hãy nghe ta nói cho hết đã.

Chủng Sư Trung cười nói: - Nhưng căn cứ vào những hành động của Tây Hạ đến xem, dường như chỉ là vì phòng thủ, không chỉ như thế, Tây Hạ cũng tập trung quân đội ở biên giới phương bắc giáp với nước Kim, điều này hiển nhiên là vì phòng ngừa quân Kim xâm lấn, nếu Tây Hạ và nước Kim đã liên hợp tốt với nhau rồi, vậy thì bọn họ hẳn là triệu tập toàn bộ lực lượng quân đội ở biên giới Tây Bắc, chờ thời cơ mà hành động mới đúng.

Lý Kỳ cau mày hỏi: - Tin tức này liệu có tin cậy được không?


Chủng Sư Trung gật đầu nói:

- Tin tức này đã trải qua nhiều lần tìm hiểu và xác nhận rồi, tuyệt đối có thể tin được.

- Nếu như nước Kim chưa liên hợp với Tây Hạ, như vậy càng thêm không có khả năng cách Tây Hạ chạy tới liên minh với Thổ Phiên, dựa vào lực ảnh hưởng của nước Kim ở Thổ Phiên, tuyệt đối không đủ để thúc đẩy Thổ Phiên hình thành liên minh được. Lần này mẹ nó thật đúng là trùng hợp a, đồ Thổ Phiên chó hoang, suýt chút nữa thì bẫy chết ta rồi.

Lý Kỳ càng nói càng tức, thật sự là năm xưa bất lợi nha.

Triệu Tinh Yến híp mắt nói: - Nếu như không có được sự tương trợ của Tây Hạ, nước Kim hẳn là không tuyệt đối nắm chắc có thể đánh thắng một trận chiến này, bọn chúng có lẽ cũng có băn khoăn. Hãy vào webtruyenonlinez.com để đọc truyện nhanh hơn!

Lý Kỳ cười nói: - Điều động quân đội với quy mô lớn như này, dù sao cũng phải có một lời công đạo cho các trưởng lão ở nước Kim, cho nên, bọn chúng nhất định còn có chiêu ở phía sau.

Chủng Sư Trung nhíu mày, nói: - Chiêu thức phía sau?

Lý Kỳ gật đầu nói: - Phía tây. Nếu như chúng ta đoán không sai, chiêu thức dự bị của nước Kim phải là phía tây, lúc trước Hoàn Nhan Tông Hàn tây chinh, tuy rằng đánh cho Da Luật Đại Thạch phải chạy đi, nhưng vì gặp phải tuyết lớn, chỉ có thể củng cố được những vùng yếu địa phía tây Vân Châu có tính chiến lược với Tây Hạ, khối địa bàn lớn nhất trước kia của nước Liêu ở phủ Bắc Đình và một thế hệ phía nam của Mông Cổ đều còn chưa quy thuận nước Kim, các bộ lạc địa phương vẫn làm theo ý mình, ta nghĩ bọn Hoàn Nhan Tông Vọng nhất định là muốn thử vận may, nếu có cơ hội thì xuôi nam, nếu không có cơ hội thì lập tức đi về phía tây, chinh phục các bộ lạc này. Hừ, nếu chúng ta hiểu được ý đồ của đối phương, vậy thì có thể dễ xử lý rồi.

Chủng Sư Trung hỏi: - Vậy không biết Xu Mật Sứ định làm như thế nào?

Lý Kỳ nói: - Chúng ta thiếu tự tin, ta tin rằng đối phương cũng đồng dạng thiếu tự tin, nếu bọn họ thua trận chiến này, vậy thì sẽ hoàn toàn bị Đại Tống ta đè nặng, ít nhất về phần khí thế là như thế, bởi vì lần này bọn chúng dùng toàn bộ là quân tinh nhuệ, hơn nữa ta có lý do để tin rằng, rất nhiều quý tộc của nước Kim trong mấy năm gần đây đã quen được hưởng phúc rồi, cũng không muốn đánh nhau đâu, chính là bị bức bách với thế lực của Hoàn Nhan Tông Vọng, Hoàn Nhan Tông Hàn nên mới phải khuất phục thôi, nhưng nếu lúc này Hoàn Nhan Tông Vọng và Hoàn Nhan Tông Hàn không thể cho bọn họ một kết quả vừa lòng, như vậy sau này nếu còn muốn xuất binh, thì phải là cực kỳ khó khăn đấy.

- Cho nên, trận chiến này bọn chúng cũng không thể để thua được, nếu bọn họ không hoàn toàn nắm chắc, ta nghĩ bọn chúng cũng không dám dễ dàng khai chiến đâu, như vậy thì sẽ dễ xử lý hơn, Chủng lão tướng quân, ngài lập tức dặn dò xuống dưới, lần quân diễn đầu tiên của bốn quân khu lớn Đông Tây Bắc Trung bắt đầu từ hôm nay, địa điểm ngay tại toàn bộ địa khu Yến Vân, à, nhân tiện lấy danh nghĩa của ta gửi một phong thư cho Hoàn Nhan Tông Hàn, khiến cho bọn họ gần đây chú ý một chút, trong lúc quân diễn cũng đừng vượt giới hạn, để tránh cho có những hiểu lầm không cần thiết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.