"Cái gì? Không… Em—"
"Có vẻ như em thật sự muốn đẩy anh đi nhỉ, vì giờ em lại nói dối về cuộc hôn nhân của chúng ta đấy thôi."
"Chờ đã... Em không có! Em thậm chí có thể chứng minh được," cô nói.
"Vậy chứng minh đi," anh nói.
"Ngày mai em sẽ lấy giấy chứng nhận quan hệ gia đình và đưa cho anh xem," cô nói.
Kwon Chae-woo thở dài và lấy ra một tờ giấy gấp từ trong túi áo khoác. Anh đưa cho cô và nâng cằm lên, ra hiệu cho cô mở nó ra. Ánh mắt lạnh lùng của anh không rời khỏi cô, vẫn không nhượng bộ.
Cô mở tờ giấy gấp ra và nhìn vào.
Cô đông cứng lại như thể bị một làn sóng khổng lồ đánh ập vào.
Cô cảm thấy cơ thể như bị tê liệt.
Giấy chứng nhận quan hệ gia đình ghi tên So Lee-yeon là vợ của Kwon Chae-woo, dù cô có đọc bao nhiêu lần đi chăng nữa.
Cô bị sốc.
"Cái này là gì?" Cô nghĩ, "Chắc chắn là giả mạo rồi, phải là giả mạo!" Làm sao có thể như vậy được?
"Em thật sự vô liêm sỉ nhỉ? Lại tiếp tục nói dối thẳng mặt anh như vậy."
Cô nhớ lại người đàn ông đang hút một điếu xì gà dày. Anh ta đã đe dọa cô, khiến cuộc sống của cô trở thành địa ngục nếu cô không đồng ý với anh ta. Liệu anh ta có thể làm điều này và thay đổi hoàn toàn cuộc sống của cô không?
"Vậy là, em đang gặp những người đàn ông khác sau lưng anh. Em muốn gặp ai đó 'hiền lành và ấm áp' như em đã từng mong muốn và tái hôn à?"
Cô không biết phải nói gì.
"Em nghĩ dễ dàng thuyết phục cái ông chồng ngu ngốc của em, phải không?" Anh nhìn cô một cách thê lương. "Em có thể thuyết phục anh rằng chúng ta chưa bao giờ ký kết giấy kết hôn rồi sau đó bỏ trốn."
Anh vuốt nhẹ cổ cô và nắm lấy nó. "Lee-yeon, sao chúng ta lại không kết hôn? Sao anh lại không phải là chồng em chứ? Nói lại cho anh nghe lần nữa đi." Giọng anh trở nên cứng rắn và đầy nguy hiểm.
Lee-yeon rùng mình. "Anh đừng có làm điều ngu ngốc, Kwon Chae-woo," cô nói, cảm nhận rõ bàn tay anh đang siết chặt quanh cổ mình.
Đôi mắt anh không còn giống con người. Tim Lee-yeon đập thình thịch. Miệng cô khô khốc. Lòng bàn tay nóng hổi của anh làm tan chảy cơ thể ướt đẫm của cô.
“Vì em đã nói dối về điều đó nên hôm nay anh sẽ không làm một người đàn ông lịch sự nữa đâu,” anh nói.
Tay anh vén chiếc áo ướt của cô lên và vuốt xuống lưng cô. Anh cởi chiếc áo ngực của cô. Đôi môi mà cô không thể từ chối lại áp xuống môi cô.
“Sao em có thể ngây thơ vậy chứ?” anh thì thầm. Đôi môi anh ấn mạnh vào môi cô, làm cô giật mình vì hơi thở nóng hổi của anh.
Cô cảm thấy lạnh lẽo, nhưng lại có một luồng nhiệt đang dâng lên trong người cô. Cảm xúc của cô lẫn lộn vô cùng.
Vì không thể đẩy anh ra nên cô ôm lấy lưng anh và kéo anh về phía mình.
Kwon Chae-woo rên lên như thể dù họ có chạm vào nhau bao nhiêu đi nữa; vẫn không đủ với anh. Lưỡi anh hung hăng càn quấy trong miệng cô. Nó quấn quýt và khám phá tầng tấc trong khoang miệng của cô.
Nụ hôn của anh điên cuồng… gần như nguyên thủy.
Cô bám vào vai anh khi đầu gối cô run rẩy. Cô cảm thấy như chân mình sẽ khuỵu xuống sẽ ngã bất cứ lúc nào. Kwon Chae-woo bế cô lên và để hai chân cô quấn quanh vòng eo rắn chắc của anh.
Anh bồng cô vào phòng nhưng đôi môi của hai người vẫn không rời nhau. Cô cảm thấy nghẹt thở mỗi khi môi anh mút lấy môi cô.
Lúc này môi hai người mới tách ra và cô được đặt lên giường. Anh nhìn chằm chằm vào cô khi nghiêng người trên cô. Ngực họ phập phồng điên cuồng khi cố gắng lấy lại hơi thở.
Kwon Chae-woo thốt ra một lời chửi thề và lại cắn vào môi cô. Cái lưỡi nóng hổi của anh lại khéo léo khám phá khoang miệng ngọt ngào của cô.
Anh xé toạc quần áo cô.
Cô thở hổn hển ngạc nhiên khi những chiếc cúc lăn trên sàn.
“Kwon Chae-woo—”
“Lee-yeon. Đừng. Đừng nói thêm một lời dối trá nào nữa.” Anh lúng túng với khóa thắt lưng của cô. Đôi mắt anh đầy dục vọng.
Cô không thể biết được khuôn mặt anh ướt vì nước mưa hay mồ hôi nữa.
“Anh không muốn đóng kịch làm vợ chồng chỉ trên danh nghĩa với em. Anh muốn em - thật sự.”
Vì áo ngực của cô đã được cởi ra nên lúc này bầu ngực của cô trần trụi. Kwon Chae-woo cúi xuống và bú lấy nó trong miệng. Anh bắt đầu mút mát chúng, chiếc lưỡi ấm nóng của anh khiến cô run rẩy.
“Aaa…a..ah,” cô thở hổn hển.
Cô cảm thấy nhiệt độ dâng lên ở đâu đó nơi vùng tam giác phía dưới của mình. Cô có thể cảm nhận được lưỡi anh trên đang nghiền nát đầu vú của cô.
Cảm xúc này làm cô cố gắng hít thở không ngừng.
Cô cảm thấy phía dưới của mình cũng bắt đầu ướt. Cô chưa bao giờ cảm thấy nóng bức và bối rối như vậy nên không biết phải làm gì ngoài thở dốc.
Cuối cùng, Kwon Chae-woo cũng cởi được khóa quần cô và kéo nó xuống trong khi môi lưỡi anh vẫn nhẹ nhàng nhấm nháp đầu vú của cô.
“A…aaa…ah…,” cô rên rỉ khi anh xoa vào khe thịt non mềm nhảy cảm nhất của cô. “Kwon Chae-woo…a~”
Anh kéo quần lót của cô xuống mông và dang rộng hai chân cô ra.
Anh chạm vào cô nhiều hơn. Anh xoa hột le giữa các ngón tay khiến cô mất hết cảm giác về thực tại. Anh nghiến chặt răng khi cảm nhận được sự ướt át mềm mại này.
“Ahhh…hmmm….!” cô rên rỉ. “Kwon Chae-woo, làm ơn hứa với em …..”
Anh thọc một ngón tay vào trong động thịt cô mà không báo trước. Cô cong người và dựa vào vai anh, thở hổn hển. “Đừng bao giờ… ahhaaa… lấy lại trí nhớ của anh. Đừng bao giờ. Hmmm….a…ahh!”
Chất lỏng từ cơ thể cô làm ướt đẫm ngón tay anh. Đây là lần đầu tiên anh cảm nhận được bên trong cô. Nó mềm mại hơn anh tưởng tượng nhiều.
Anh bị kích thích rồi.
Đôi mắt tràn đầy dục vọng, anh chỉ muốn đâm ‘thằng nhỏ’ đang cương cứng của mình vào trong ‘động thịt’ của cô mà không cần quan tâm gì hết, nhưng anh phải kìm chế bản thân.
Anh đã cứng lắm rồi. Anh nhìn vào mắt cô.
“Điều đó có quan trọng với em trong tình huống này à?” anh hỏi khàn giọng.
“Quan trọng,” cô thở dài trong khoái cảm.
“Có phải sẽ… dễ dàng hơn cho em để chấp nhận mối quan hệ của chúng ta nếu anh không lấy lại trí nhớ không?” anh hỏi.
Cô nhìn anh với đôi mắt run rẩy. “Ừ.”