Chương 142: Phụ nữ yêu bằng tai
Trần Tí khẽ ho một tiếng rồi lái sang chuyện khác:
- Lễ hội Vườn Tình Yêu chuẩn bị đến đâu rồi.
- Bẩm bệ hạ, các vị nam thanh nữ tú đã tụ tập tại Vườn Thượng Uyển, nữ được sắp đặt ở cửa bên phải, nam bên trái.
Vườn Thượng Uyển là một khu vườn sang trọng trong hoàng cung, có diện tích rộng khoảng hai mươi héc ta với đầy đủ những công trình mỹ quan, sang trọng như hòn non bộ, hồ nhân tạo, vườn hoa, vân vân.
Nơi đây được dùng để tổ chức lễ hội cho những cậu ấm, cô chiêu.
Danh sách “cậu ấm” gồm năm người:
“1, Lý Minh, con thứ một gia tộc thương nhân quyền quý bậc nhất Bắc Hà.
2, Trương Mai Cường, con trưởng của sĩ phu nổi tiếng tại Quốc Tử Giám.
3, Hà Anh Huy, bố mẹ xuất thân từ hát rong mãi nghệ, vô tình được tiên đế ưa thích đưa vào làm trong bộ phận tiếp đón phái đoàn ngoại quốc.
4, Trần Mạnh Kiên, con trưởng một gia đình võ tướng danh giá thuộc tông thất nhà Trần, hiện đang làm thống lĩnh trong Cấm Vệ Quân.
5, Vũ Khôn, xuất thân đại ca xã hội đen, gia tài bạc triệu, nhiều lần tẩy trắng muốn đổi nghề sang làm quan hoặc thương nhân.”
Bên “cô chiêu” cũng tương tự:
1, Lê Thị Non, trưởng nữ một gia đình thương nhân lớn.
2, Võ Hương Mi, thứ nữ một gia đình thư hương, truyền thống văn học.
3, Trịnh Uyên, tài nữ, đệ nhất mỹ nhân số một Hải Phòng, con nuôi châu trưởng Hải Phòng.
4, Bùi Khánh Linh, đệ nhị mỹ nhân nổi tiếng Thanh Hóa, con nuôi châu trưởng Thanh Hóa.
5, Vũ Na Na, thứ nữ sĩ tộc Bắc Hà.
Xét về mặt bằng chung, thân phận bên nam có vẻ cao hơn so với nữ, đây cũng là điều dễ hiểu vì những đứa con gái của gia đình danh giá không dễ mò mặt ra đường vì đã hứa gả từ sớm.
Người thời hiện đại thường hiểu nhầm tất cả phụ nữ phong kiến đều phải che mặt, hạn chế ra đường nhưng thực tế không phải vậy mà chỉ là số ít nữ quyến danh giá mới phải tuân thủ.
Nguyên nhân những cô gái đó phải sống thận trọng như vậy vì đã hứa hôn với thế gia vọng tộc, hào môn nên phải giữ gìn mặt mũi.
Chuyện này thậm chí ở thời hiện đại cũng rất thường gặp, nếu một cô gái đã đính hôn hoặc làm dâu nhà hào môn thì chuyện tung tăng, nhảy nhót ngoài đường là chuyện khó mà tha thứ được.
Ngược lại thứ nữ hoặc con của gia đình bình thường, chưa được hứa hôn với nhà quyền quý khác thì cho tham gia lễ hội do Trần Tí tổ chức không mấy ảnh hưởng.
Còn bên phía nam giới không bị hạn chế nhiều, đàn ông tam thê tứ th·iếp là chuyện bình thường, cho dù mang theo hôn ước cũng không sao.
Trần Tí lại hứa ban thưởng tước vị, chức vụ cao trong triều đình, mang theo sức hấp dẫn rất lớn với nam giới.
- Bên nam, người có thân phận cao nhất là Trần Mạnh Kiên, xuất thân cao quý, tay nắm quyền lực.
- Thời cổ đại, tiền nhiều không có mấy giá trị, xuất thân con hát hoặc thương nhân bị yếu đi một bậc.
- Bên phía nữ thì rõ vàng Vũ Na Na ngon lành nhất, chỉ cần dính dáng đến sĩ tộc là ăn đứt những người còn lại.
- Đệ nhất mỹ nhân hay con nuôi cũng chỉ là công cụ để trao đổi lợi ích mà thôi.
Trần Tí nhanh chóng nhận ra những đối tượng nào có thân phận cao quý nhất, sau đó thầm nở nụ cười:
- Nhưng thân phận cao quý thì đã sao, trong trò chơi tình ái giấu giếm thân phận này chưa biết ai hơn ai.
Có lẽ nụ cười của Trần Tí trông hơi bựa nên hoàng hậu nhỏ giọng cắt ngang:
- Bệ hạ cười điều gì vậy?
- Không có gì.
- Bệ hạ, bây giờ đất nước đang c·hiến t·ranh, tổ chức lễ hội thế này có phù hợp không?
Trần Tí nghiêm mặt lại:
- Tất nhiên phù hợp!
- Càng là lúc c·hiến t·ranh, chúng ta càng phải suy xét làm sao tăng cường tinh thần của mọi người.
- Điều quan trọng nhất trong những lúc r·ối l·oạn là ổn định.
- Người dân phải nhìn thấy chúng ta vui vẻ, thoải mái thì mới yên tâm được.
Nói thật, Trần Tí chỉ muốn ngụy biện, chém gió cho qua chuyện nhưng cũng tương đối hợp lý khiến hoàng hậu không tiện can ngăn.
- Còn về phía các vị đại thần thì sao?
- Bệ hạ hôm nay không thượng triều có ổn chăng?
Trần Tí cố ý tỏ ra kiêu căng, ngạo mạn:
- Bọn họ dám làm gì?
- Hàng vạn binh lính trung thành của trẫm đang ở bên ngoài thành, chẳng lẽ có người dám phản?
Mặc dù Trần Tí đã lén điều hầu hết q·uân đ·ội tham chiến ở phương bắc nhưng bề ngoài vẫn ra để đánh lừa quần thần lẫn gián điệp.
Hiện tại, Trần Tí vẫn chưa điều tra được ai đang ngầm bán nước nên đang tương kế tựu kế, tung hỏa mù đánh lừa đối phương.
Huyền An hoàng hậu không biết điều đó, nghĩ lại tình lang nhỏ bé ngày nào nay đã cầm hàng vạn tinh binh trở về, trong lòng cảm giác ngọt ngào khó tả.
Mặc dù vì để chống lại liên quân Thiên Long Quốc, nhà Trần đã tổng cộng trưng binh thêm mười vạn quân nhưng chỉ là nghĩa quân, khác hẳn với tinh binh chuyên nghiệp.
Nếu c·hiến t·ranh trực diện, mười vạn quân ô hợp chưa chắc chống nổi một vạn tinh binh.
Vậy nên xét về sức mạnh quân sự, Trần Tí đang là mạnh nhất của toàn bộ vương triều, nói một là một, hai là hai.
Huyền An hoàng hậu được Trần Tí mạnh mẽ như vậy bảo vệ, thực sự rất yên tâm.
Vương miện có thể bị lấy xuống, ghế ngồi cũng có thể b·ị c·ướp đi, duy chỉ họng súng là không ai dám chống cự.
Trong lúc Trần Tí và hoàng hậu bàn chuyện, lễ hội cũng bắt đầu khâu đầu tiên, “gặp mặt”.
- Các vị tiểu thư, xin mời ở yên sau từng bức rèm của mình, không được lộ mặt hay nhìn lén đối phương.
- Các vị công tử có thể nhìn thấy mặt lẫn nhau nhưng không được tiết lộ.
- Hai bên sẽ được trò chuyện với nhau riêng theo từng cặp, dựa vào trò chuyện để cảm nhận xem đối phương là người thế nào.
- Sau khi kết thúc, mỗi người được phép chọn kết đôi với một đối tượng.
- Nếu một nam, một nữ chọn lẫn nhau sẽ tính là ghép đôi thành công sơ bộ, được cho phép dự tiệc cùng bệ hạ.
Lý Trung Hiền đứng ở phương xa, dưới mái hiên lớn và giải thích về quy tắc sơ bộ buổi gặp mặt.
Năm cô gái đều đã được đưa vào trong năm cỗ kiệu che kín bằng rèm, đặt cách xa nhau, đảm bảo nói chuyện riêng tư.
Các chàng trai thì không bẽn lẽn như vậy, thoải mái chém gió với nhau.
Đây là vì văn hóa cổ đại, người quân tử không được lén lén, lút lút mà phải quang minh chính đại.
Phái nữ thì tự do hơn, muốn làm sao cũng được, sẽ không bị chê trách.
Khi nghe tới phần thưởng là được phép dùng bữa với bệ hạ, tất cả mọi người đều cảm thấy hừng hực trong lòng.
Đây là thời phong kiến, việc dùng một bữa cơm chung với hoàng đế là chuyện cực kỳ quan trọng và đáng giá.
Nhất là khi vị hoàng đế này còn đang nắm trong tay quyền lực và q·uân đ·ội trung thành.
Sau khi bắt đầu, một anh chàng đẹp trai lập tức chọn một chỗ ngồi xuống.
Anh ta có vẻ ngoài thư sinh như kiểu tài tử hàn, da trắng và cao ráo, ngũ quan sắc nét giống Lee Jong Suk thời hiện đại.
Trong lúc nói chuyện, thái giám ở đằng sau ghi chép lại đối thoại giữa họ:
- Giọng nói của nàng thật xinh đẹp!
- Thật vậy sao!
- Tất nhiên, người đọc sách không biết nói dối.
- Ồ, chàng cũng thích đọc sách sao?
- Thật không thể tin được!
- Nàng có sở thích gì?
- Ta thật sự rất muốn gặp nàng, bởi vì ta cũng có sở thích viết thư pháp.
- Ôi, ta có thể tưởng tượng ra đôi mắt của nàng trong sáng tới mức nào, ước gì ta được thấy tận mắt.
- …
Trần Tí liếc nhìn một cái, lập tức biết đây là tay chơi có lời ngon tiếng ngọt khiến cô em xiêu lòng, thầm than:
- Mình quên mất, phụ nữ yêu bằng tai.
- Anh chàng Lý Minh này không hổ là con buôn, cái mồm vừa há miệng đã như rót mật vào tai khiến các cô gái không thể chống cự lại được.
- Đối với mỗi một cô gái có cách tiếp cận khác nhau, luôn đánh vào sở thích của đối phương hoặc điểm chung giữa hai người.
- Nếu cứ để yên thì kiểu gì cũng thu hút hết gái, những người khác thành phông nền.