Chức Nghiệp Thế Giới: Thực Mộng

Chương 26: Zechariah




Chương 26: Zechariah
Dư hơn 1200 điểm, có hay không có thể mở ra một lần mười cái kỹ năng?
Hắn không chần chờ, đưa tay ấn vào chỗ mở khóa.
Số dư liền nhanh chóng lùi lại còn 228 điểm.
Sau đó, thân thể hắn như bị hút vào một không gian, hắn đang đứng trước một ngã tư đường, bầu trời đen u ám, trên trời nhiều đám mây hình người trôi lửng lơ lung tung, nhìn cũng rất đáng sợ.
Quang cảnh này đối với người khác có chút lạ lẫm, nhưng với Nguyệt Bảo thì rất quen thuộc.
Đây là thời điểm cuối cùng ở kiếp trước, chỉ khác là lúc này trời chưa mưa, nhìn xa xa về phía trước, một đấu trường to đằng xa, pháo hoa đì đùng xinh đẹp xa hoa.
Hắn nhìn xung quanh, ở sau lưng một con đường, có một chiếc xe rất quen mắt, hắn hình như đã nhìn thấy trên mạng rất nhiều lần.
Bên cạnh là một căn nhà nhỏ, dây leo đâm thủng tạo thành một căn nhà xiêu vẹo, cửa trước mở toang, trong nhà sáng đèn.
Nguyệt Bảo liền muốn đi vào bên trong, vừa đi tới cánh cửa, tay liền đặt nhẹ vào cánh cửa liền cảm giác tay có thể xuyên qua, mà bên trong như có tiếng cãi nhau, vội vàng bước vào.
Khung cảnh trước mắt là một ông lão, trên người chỉ có một bộ quần áo rách rưới, gương mặt lạ lẫm.
Mà đối diện ông ấy là một tên thanh niên da trắng toát, cùng một tên rất nổi danh, hắn gọi là Quang Tiến.
"Các ngươi còn muốn cái gì? Chẳng phải chiếm được tân thế giới rồi sao?" Lão già khàn giọng hét lớn.
Tên thanh niên da trắng mắt xanh, liền hé miệng, bên trong răng nhọn trắng toát, "Mr Elder kính mến, rất hân hạnh gặp ngài, ta đến đây để xin phép ngài, xin ngài ban tặng một lần năng lực kia."
Nguyệt Bảo thấy rõ tên da trắng này, không phải nhân loại, hắn thuộc Hồn Quốc, chức nghiệp có thể là [Vampire](Huyết tộc) nhìn hắn không khác gì người bình thường, ngoài cặp răng nanh.
"Vừa mới sử dụng rồi, không thể không thể dùng được nữa, các ngươi tới trễ rồi, các ngươi đi đi." Lão già nói xong liền ho khan mấy cái.
"Đã dùng rồi? Nói láo."
Quang Tiến tháo cái nón trên đầu xuống lộ ra gương mặt, ánh mắt vô cùng xấu xa. "Elder, chúng ta tốn công đưa ngươi tới đây, nơi này thịnh thế đã lập xuống, viễn cảnh này ngài Steven thật sự không muốn."
"Đưa ta tới đây? Là các ngươi ép ta phải xuất thế có được không? Năng lực kia của ta không thể dùng nữa, viễn cảnh các ngươi muốn cũng không còn nữa!" Lão già xoay lưng, gằn giọng nói của mình.
Mà Nguyệt Bảo bước tới phía ông lão, phía bên này liền thấy ông lão móc ra một cuộn giấy phép, nhanh chóng bóp nát đi.
Hắn cũng không rõ đây là phép thuật gì.
"Gì cũng không có, quá vô dụng, đưa ta chìa khóa Vực Sương Mù, không thì hôm nay ngươi phải c·hết. Đừng nghĩ ngươi xé nát một cuốn [Anti Magic] - Kháng Ma Thuật, ta liền không thể g·iết ngươi." Rõ ràng Steven nhìn ra được hành động của lão già, liền giận dữ nói.
"Rốt cuộc thứ các ngươi muốn vẫn là viễn cảnh kia, ha ha, nhưng các ngươi chậm rồi." Lão già run cả thân thể cười to.
"Ngay khi ta bị các ngươi ép rời đi Elder Grand, ta đã tính một nước cờ này, rốt cuộc cũng đã tìm thấy thứ ta muốn."
Vừa nói xong, ông lão vừa bước ra khỏi cửa, không quên nói tiếp "Sinh mệnh tối đa của ta đã hết, chìa khóa cũng không có, ta vô dụng với các ngươi."
Nguyệt Bảo không hiểu bọn người này đang nói cái gì, người ở XTG thường thích nói chuyện dai dẳng như vậy sao?
Câu chuyện ban đầu hắn chưa hiểu nổi, nhưng hắn biết một nhân loại, một huyết tộc, lão già không biết chủng tộc gì, đã đoán được mấy phần tình tiết.
Mà khi hắn thấy lão già bình tĩnh ra ngoài, ở trong này hai tên liền trao đổi ánh mắt, Quang Tiến liền bày mưu "Nếu đã không được, diệt cỏ tận gốc, tránh cho bọn nhân loại điểu tra ra thứ gì."
Nguyệt Bảo nghe xong không an tâm, hắn bản thân chỉ tới đây ở dạng linh hồn, muốn giúp lão già kia như thế nào?
Hai tên này chạy ra ngoài, chỉ là vừa chạy tới cửa, hai tên liền bị dội ngược, không cách nào bước ra ngoài, như có một bức tường vô hình. Mà Nguyệt Bảo thì không bị ngăn cản, hắn vội vã chạy theo lão già.

“Đáng c·hết! Elder muốn làm cái gì?”
Bên ngoài trời đã bắt đầu mưa to, khi hắn thấy được lão già thì cũng đã đi ra bên ngoài ngoại ô, cũng thấy bản thân kiếp trước đang gào thét và tự hỏi.
Nguyệt Bảo nhìn thấy rõ ràng, lão già nhìn trúng một góc đường chật, từ từ hóa thân thành quái vật cấp truyền thuyết [ Whispering Midnight ] - Sương Đêm Thì Thầm.
Quay đầu lại, liền thấy bản thân kiếp trước đã đi tới miệng của cấp SSS, miệng vẫn lẩm bẩm.
"Ta sẽ sửa sai mà, ta sẽ sửa sai mà!"
"Làm thiện tích đức, sẽ có thể sửa sai."
Nói xong câu này, ngoàm một tiếng, kiếp trước bị nuốt chửng.
Bên tai lúc này văng vẳng: "Đúng vậy, làm thiện tích đức có thể sửa sai, giúp ngươi một liều thuốc hối hận, cũng giúp ta và thế giới này sửa sai." Nói xong, cả người phát ra ánh sáng màu xanh dương chói mắt, sau đó nổ tung.
Mà ánh sáng xanh này nổ tung thành vô số h·ạt n·hân tinh thể, che chắn lấy cơ thể của kiếp trước, thời gian như tua ngược, thế giới đi lùi, cùng lúc trên linh hồn Nguyệt Bảo cũng xảy ra thứ gì đó.
Lúc Nguyệt Bảo chấn động nhất chính là, trong không gian hư vô, hắn nhìn thấy lão già cười nhẹ mà nhìn hắn.
"Trở về quá khứ sửa sai đi, đến khi ngươi có đủ điểm thiện đức, có đủ năng lực, giúp ta hoàn thành tâm nguyện, bộ năng lực của ta cũng sẽ theo điểm thiện đức cấp cho ngươi, hi vọng ngươi không làm ta thất vọng."
Nói đến đây cả cơ thể cả hai liền tan biến, hắn trở về hiện thực.
...
Trở về hắn vẫn ngồi trên giường, cả người toát đầy mồ hôi. phía trước mặt hắn cũng vẫn là bảng thông tin cá nhân.
Nhưng thông tin về Trái Tim Thiện Đức đã thay đổi lại không ít thứ.
[ Merciful Heart ] - Trái Tim Thiện Đức, được truyền thừa, làm thiện tích đức để có thể mở khóa nhiều công năng, truyền cảm hứng hoặc làm những việc thiện nguyện sẽ nhận được điểm thiện đức, mức độ điểm sẽ được tính thông qua những người được ảnh hưởng mà xét điểm được nhận.
Ảnh hưởng bởi: Trịnh Nguyệt Bảo, Trịnh Nguyệt Như, Trịnh Bảo Truyền, Trần Ngọc Xuân, Hàng Thùy Linh, Hàng Lạc Nguyên, Nguyễn Đình Băng Tâm.
[ Stellar Zodiarcs ] - Tinh Thiên Hoàng Đạo đã mở khóa, được truyền thừa từ thiên phú của Zechariah, thăng cấp dựa trên điểm thiện đức.
[Oracle] - Chiêm Tinh: Mỗi tuần nhận một nhiệm vụ từ các chủ Cung Hoàng Đạo, hoàn thành tăng thiện cảm, danh tiếng và nhận thưởng đá skill.
Xác suất: 50% Stone Skill Bình thường, 20% SS Không hiếm, 15% SS - Hiếm thấy, 10% SS Sử thi, 4,99% SS Truyền thuyết, 0,01% SS Thần thoại.
[I Ching] - Kinh Dịch: Có thể rút xăm từ 1 đến 8 xăm, có thể dùng điểm thiện đức để rút, mỗi bốn xăm tương ứng với các chủ Cung Tinh Quân, có tính tương xung hoặc tương khắc.
Thiện đức: 28
Nhiệm vụ tuần:
Đến từ sự tò mò của Chamaeleon [Cung Yển Diên] trong vòng 1 tuần, thăng lên cấp 9.
Ban thưởng: [Stone Skill: Unlock] (Thuật mở khóa)
Thất bại: Kéo dài thời gian làm mới nhiệm vụ thêm 1 tuần.
Thời gian còn lại: 167:59:59
Nguyệt Bảo nhìn nhìn, lại mở khóa thêm thiên phú mới, mà lại là loại hình nhiệm vụ? Sống ở hai kiếp chưa từng nghe qua.
Một cái truyền thừa giống như hệ thống trong tiểu thuyết, có nhiệm vụ, có quà thưởng, mà còn giống với game tương tác tiểu thuyết, phải hoàn thành mới nhận được quan hệ thiện cảm.

Hắn đang cấp bốn, sinh mệnh bây giờ mới 21 điểm, lên đến cấp 9, tính nhẩm khoảng 56-57 điểm, thất bại liền trừ 50.
Mà hên, nhiệm vụ này cũng dư sức, một tuần thì quá dài rồi.
Có thể làm được!
Mà một viên đá skill chứa thuật mở khóa, hết sức trân quý, kiếp trước hắn có nghề phụ gọi là [Decryption] (Người giải mã) mà tìm khắp nơi cũng không tìm được đá skill cuối cùng [Unlock] này.
Giờ thì hay rồi, tìm lại toàn bộ 2 đá skill còn lại là có thể nhận thành tựu .
Không để ý tới cái này nữa, liền nhìn tới kỹ năng thứ hai, Xin Xăm.
Ngoài cái đầu là nhiệm vụ, cái thứ hai chính là game gacha.
Trên không trung xuất hiện một cái la bàn cửu cung bát quái, các [phương] khảm, chấn, ly, đoái tương ứng với bắc, đông, nam, tây; các [quái] cấn, tốn, khôn, càn tương ứng với đông bắc, đông nam, tây nam, tây bắc, sắp xếp thành hình vòng tròn.
Phía trên chi chít tên các chủ Cung Tinh Quân, các vòng bên ngoài còn có theo thứ tự tứ phương, ngũ hành, lục vị, 8 hướng, 12 canh, 24 tiết, 28 tinh quân, 36 địa, 64 quẻ, 72 thiên, 108 xích.
Ở giữa thì chỉ có một kim đỏ và một kim đen.
Trên la bàn gacha có ba lựa chọn theo thứ tự là "Phong thủy" - "Ngẫu nhiên" - "Thủ công". Mà hai lựa chọn sau cùng thì màu xám, tương ứng với hắn không đủ điểm thiện đức.
Không có một lời giải thích, nhưng hắn lại thích như vậy.
Phong thủy tương vân, Nguyệt Bảo chọn Phong thủy, số điểm thiện đức chỉ còn 18 điểm. Như vậy, lựa chọn Phong thủy mất đi 10 điểm và mỗi ngày chỉ được chọn một lần.
Kim la bàn bắt đầu xoay, chớp mắt xoay rồi dừng rồi xoay, cuối cùng hàng chéo hàng ngang, chớp đỏ xanh vàng hiện lên không ngừng trên mặt la bàn.
Cuối cùng la bàn rung rung, từ bên dưới rớt xuống một vé xăm.
“Khôn Địa Khảm Thủy Quẻ Tỳ
Khúc Sinh Tư Lộc Tinh Quân
Xăm số 218.”
Tờ giấy bay bay lơ lửng, bên trong liền phát ra một câu ngâm.
Công danh đoạ tắng mạc hồi đầu,
Phú quý phù vân để dụng cầu.
Bất đố bất tham tuỳ phận quá,
Tứ hưu chi ngoại cánh hưu hưu.
Dịch nghĩa:
Công danh đỗ vỡ chẳng quay đầu
Phú quý mây bay dạ chẳng cầu
Chẳng ghét chẳng ham tuỳ phận số
Bốn không, đâu để bận lòng ai ()
[Khiêu Chiến] [Từ Bỏ] hay [Câu Chuyện]

[Từ Bỏ: Giảm 20 giới hạn sinh mệnh]
() Trong bài Am An Lạc của Trần Khản, tác giả thời Mạc Lê VN.
Thiệt hả bà Thơ? Đây có phải là rút thưởng gacha không vậy? Tao tát cho mà răng môi mày lẫn lộn trộn vào nhau bây giờ.
"Chắc chắn là không thể từ bỏ, vậy nên khiêu chiến hay chọn ngẫu nhiên?"
Nguyệt Bảo nghĩ, theo cái dòng lựa chọn nào cũng sẽ có mấy thứ không nghĩ đến cho coi, thuộc kinh nghiệm kiếp trước, mấy thứ ra đề rồi cho cách giải quyết rất tào lao.
Mà lúc Nguyệt Bảo đang suy nghĩ, chỗ nút "Từ Bỏ" bắt đầu nhảy số đếm ngược 3 giây.
Cuối cùng không biết ra sao, lung tung ấn vào chỗ Câu Chuyện.
Nhưng nào ngờ, lúc này, bên trong thi tập của hắn, bất ngờ thu hoạch được bài thơ Am An Lạc này.
Còn chưa kịp mở ra tác dụng bài thơ, một lỗ xoáy màu đen dần hiện ra trước mắt, thu hắn vào bên trong, cả người hắn vặn vẹo, la hét điên đảo.
“Lại bị hút vào nữa hả?”
Trong đầu chỉ có một tiếng nói già cõi vang lên:
[Trận pháp số 218 bắt đầu!]
[Hình thức Story Mode!]
...
Mở mắt ra, khung cảnh tối đen, không cảm nhận cơ thể đang có cảm giác gì, hắn lang thang thật lâu, lâu đến nỗi cái gì cũng không nhớ rõ.
Mà ngay khi hắn nghĩ đến mình là ai, hắn cũng không nhớ nổi.
Không đúng, ngay từ đầu hắn đã không nhớ cái gì.
[Xin chào, linh hồn Đức Zechariah tôn quý!]
Thanh niên nghiêng đầu, đôi mắt đen tựa đêm tối, giọng nói có chút nhỏ "Ta tên là Zechariah sao?"
[Không, ngài chỉ có linh hồn truyền thừa của Zechariah, có phải ngài được ủy thác của Đức, đến đây để tiếp nhận các cột mốc câu chuyện sao?]
Linh hồn im lặng một lúc lâu, bởi lẽ hắn thực sự không nghĩ bản thân mình lại là một vị Thánh nhân. "Trước tiên, ta có thể tên ta là gì không?"
[ Tên ngài là Zavier ]
...
Nguyệt Bảo cảm giác như lâu lắm mới cảm nhận thân thể của chính mình, có chút quên mất làm thế nào để mở mắt, chẳng qua cũng không tốn quá nhiều thời gian.
Lang thang lúc trước giống như quá lâu, hắn căn bản cái gì cũng không nhớ, đầu óc có chút đình trệ.
Nhớ lại đoạn đối thoại cùng "ai đó" nhớ tới cái trách nhiệm từ trong câu chuyện gửi tới, thật ra những ngày đầu này, hắn cũng rất rảnh rỗi, giành cuộc đời mình hoàn thành hành trình hay ước mơ của một ai đó cũng được mà.
Đôi mắt chớp chớp vài cái cảm nhận có cơ thể thật tốt.
Nhưng mà cái cảm giác bên trong cứ cồn cào là cảm giác thế nào đây?
Đói quá... đói thì phải làm cái gì cho hết đói?
"Ai đó? Có thể cho ta biết làm sao để hết đói không?" Nguyệt Bảo có chút mơ màng, cố gắng lắm mới đem thân thể hiện tại của bản thân đứng dậy.
PS: Tên Zechariah là cái tên nằm trong kinh thánh nha, ahihi, xin lỗi chứ tác giả không có đạo, thư viện đạo cũng gần nhà, cũng quen các cha xứ nên đọc cũng nhiều, mà kế thừa trong Zechariah là kiếp thứ 100 như trong kinh thánh, tên vị tiếp theo nhận truyền thừa là Zavier, mọi người có thể lên google để tìm hiểu.
Ngoài ra, tác cũng đang là giảng viên môn lịch sử văn học Việt Nam, nếu thật có chỗ sai sót, mong mọi người comment góp ý nhẹ nhàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.