Chương 35: Uy Phong Khổng Tước Thần Trang
Nghĩ tới ma lực đã được chuyển hóa, Nguyệt Bảo lấy ra Đuôi Khổng Tước, sau đó vận dụng để nó biến hình thành Khổng Tước Vũ Phiến.
Lần này, quạt lông có hơi run nhẹ như không có trọng lượng, trong tay Nguyệt Bảo lơ lửng đấu khí.
Tiếp theo đó, dùng đấu khí đẩy vào quạt lông, trên lông vũ từng trận khí tức màu xanh lá tỏa ra, thuận theo tay cầm đi vào não của Nguyệt Bảo từ từ.
"Nhân danh bề tôi trung thành của Gia Thần Phong Quyến đấu thần vĩ đại, từ nay ngươi là chủ nhân của ta."
Quạt lông tuyệt đối không có miệng, nhưng Nguyệt Bảo rõ ràng nghe thấy một giọng nói, giọng nói này có phần già nua, như tiếng vọng xa xưa vọng đến, truyền vào trong não hắn.
"Lúc ngươi muốn mượn giúp sức của Khổng Tước Vũ Phiến, có thể điều động Âm Phong nguyện lực, có thể thúc đẩy Khổng Tước Vũ Phiến tạo ra vô số phong đao, trợ giúp chặt đứt gân vai kẻ địch."
"Hợp kỹ xin dùng đấu khí các hệ khác trở thành phối kỹ như Diệu Thủy, Thiên Quang, Biệt Ám có thể tạo thành hợp kỹ đề cao đề kháng, phối kỹ Viêm Hỏa, U Quang, Sa Địa có thể biến hóa thành sát thương…."
"Cảm nhận nguyện lực của chủ nhân là Thủy, thuộc Diệu Thủy, Khổng Tước Vũ Phiến có thể trở thành thánh khí phụ trợ, cải tiến thuộc tính phòng ngự và nhanh nhẹn...."
Mỗi hệ nguyện lực đều có ba hướng, phân biệt dựa theo huyết mạch, ví dụ hệ Thủy, chia ra làm ba thiên tính: Diệu, Hàn, Bạch.
Khổng Tước Vũ Phiến chậm rãi nhẹ nhàng cẩn thận nói cho Nguyệt Bảo biết cách sử dụng, theo lời nó nói xong, Nguyệt Bảo rút ra năng lượng nguyện lực đấu khí của mình, Diệu Thủy nhẹ nhàng bắt đầu chuyển hóa quạt lông.
Đây là Nguyệt Bảo sử dụng kinh nghiệm Lục Thanh Vân, luyện khí cải tổ ngoại hình thánh khí, làm sao để thuận tay nhất cho đấu sĩ.
Nếu là Kaiden, theo như Đuôi Khổng Tước cho biết, chủ nhân trước chủ yếu là ma đấu sĩ, loại hình yêu thích dùng âm phong đánh kẻ địch từ xa, vì vậy dựa theo thánh khí đấu thần Norton lấy bộ phận Đuôi từ Phong Uy Khổng Tước Thần Trang điều chế ra cái quạt lông này, gọi Khổng Tước Vũ Phiến.
Khổng Tước Vũ Phiến cũng không phải chỉ có hình dạng quạt, tên chính thức của nó là Khổng Tướng Vũ, trong Thần Trang, nó là chiếc lông trên đỉnh đầu của Thần Trang, dần dà qua mấy đời con cháu ngu ngơ mà chỉnh thể cuối cùng ấn định Đuôi Khổng Tước chắc chắn là một cây quạt lông.
Thần Trang của Norton là một tổ hợp gồm năm món, ba món hệ Âm Phong, một món hệ Du Phong và cuối cùng một món cấp bảy hệ Tử Phong.
Dựa vào dữ liệu này, thánh khí của Norton cũng không phải do Lục Thanh Vân điều chỉnh, thánh khí của gia tộc Brockston cũng không phải thần khí do Lục Thanh Vân chế tạo ra.
Mà Kaiden thần trí tái nhợt, chắc cũng vì nguyên nhân kia, Đuôi Khổng Tước là phần đầu của bộ Thần Trang.
Tới bây giờ, Nguyệt Bảo không chỉ cưỡng ép Đuôi Khổng Tước nhận chủ mới, còn đang tiến hành chế tạo một món thánh khí vừa tay cầm.
Nguyệt Bảo cười nhạt, rồi lại nghi hoặc, không biết bây giờ nên tạo ra v·ũ k·hí có hình dạng gì phù hợp với bản thân?
"Hy vọng đại ca có thể giải đáp một chút cho mình."
Từ bỏ việc cải tạo hình dáng mới cho Đuôi Khổng Tước, tâm tình Nguyệt Bảo cũng không phải không vui, cũng không vội kiếm thêm việc tốt, mà chạy một mạch thẳng về nhà, hắn bây giờ có chuyển đổi chỉ số, chạy đi chạy về cũng không cảm thấy mệt mỏi nữa, mà mắt kiểm tra tiến trình nhiệm vụ kia, đã 200/1000 rồi, chịu đựng chút đau đớn liền nhận được điểm thiện đức quá lời.
Thiên phú Thiên Sứ Thủy Thân bây giờ biến thành Song Thân Thiên Sứ cũng lại hay, năng lượng tiêu hao bao nhiêu, cũng đều hồi phục nhanh chóng, bù vào không thiếu.
Nhưng lúc về tới nhà Nguyệt Bảo thất vọng, hắn muốn tìm Nora hỏi chút về các dạng thánh khí, tiện đó về sau chế tạo một cái hình dạng mới, loại bỏ nghi ngờ của người khác, nhưng không ngờ Nora đã đi tham gia dự tiệc chưa về.
Marcelus thì lạnh nhạt còn chị hai thì đáng ghét, chắc chắn chẳng thèm để mắt đến hắn, Nguyệt Bảo lại càng không muốn hỏi bọn đấu sĩ trong gia tộc, chỉ đành kiềm chế nghi vấn trong lòng, trở về tháp của hắn.
Vừa vào, liền ngửi thấy một mùi nước hầm sốt hấp dẫn.
Trên bàn ăn trong phòng khách đã nhìn thấy một cái nồi sắt cũ, bên trong có hai con gà ú nu nóng hổi, hẳn đây là món đùi gà nướng sốt cà chua đắt đỏ ở thế giới này.
Mà một bên Aron đứng nhìn, hai mắt chăm chăm vào nồi gà hầm nướng mật, còn Aliya thì bận ở sau bếp lò. Vừa nghe tiếng bước chân, Aliya liền mỉm cười chào Nguyệt Bảo.
"Là thiếu gia trở về!"
"Hôm nay ta hứa cho Aron ăn đùi gà."
Hắn đấm vào ngực Aron một cái nhẹ, rồi nói: "Sao hả? Thấy ta về liền không hấp dẫn bằng nồi gà hầm nướng sao?"
Aron bị đấm liền bừng tỉnh, hắn mỉm cười ngu ngốc, tay gãi gãi đầu "Không có nha, thiếu gia quan trọng hơn cái này, nhưng mà mùi của nó không hiểu sao cứ bắt ta nhìn vào nó."
Aliya liếc xéo Aron, cũng khó chịu nói: "Ngươi chỉ nghĩ đến ăn!"
Sau đó hướng Nguyệt Bảo hỏi dò: "Thiếu gia bận rộn, số xu bạc còn lại một đồng, ta nghĩ dùng một đồng mua thêm chút thịt làm thêm bữa ngon, nhưng mà ta nghĩ thiếu gia kiếm được tiền này cũng không dễ dàng."
Nguyệt Bảo cảm động, hắn đi đến phía Aliya, dìu lão ngồi xuống bàn, sau đó hắn cũng ngồi xuống.
"Không có gì, tiền ta tự kiếm được nhờ lao động, cái này còn 15 xu bạc, ông Aliya cầm lấy phụ vào trang trải, về sau ta sẽ tìm cách kiếm thêm."
Aliya cầm trong tay 15 xu bạc, run run, nước mắt tự nhiên mà trào, lẩm bẩm: "Thiếu gia giờ còn biết lo tới thân già, thật sự đã trưởng thành rồi."
....
Liên tục mấy ngày sau, Nora vẫn chưa trở về.
Lúc này, Nguyệt Bảo tới khu dân nghèo phía nam làm việc tốt, tiến độ càng lúc càng tăng lên, đồng thời chỉ còn 750 điểm nữa liền hoàn thành cấp 3 thăng lên cấp 4 rồi.
Mà theo tiến độ này, Nguyệt Bảo thấy về sau làm mấy cái việc tốt liền không tăng nhiều nữa, hóa ra càng lên cao, số điểm nhận được sẽ càng khó kiến, không lẽ những cấp sau càng phải đi làm mấy cái to lớn vĩ đại, như cứu thế giới mới hoàn thành?
Còn dân nghèo ở thành nam lần đầu tiên trong đời biết được, hóa ra quý tộc cũng có người tốt, bằng lòng giúp đỡ bọn họ, dần dần có người xem hắn là biểu tượng lương thiện trong giới quý tộc ở thành St. Jairo, cũng không ít người bắt đầu truyền miệng về "sự thánh thiện của đế quốc Jairo".
Đồng thời, Nguyệt Bảo cũng đang nỗ lực tìm hiểu mọi thứ ở thế giới đấu thần này, đúng vậy, chính là tập tành viết chữ, thằng Noe trước viết chữ như bới lông gà, xiêu vẹo nhìn không thể nào chấp nhận được.
Trong ngày lễ quan trọng nhất ở đấu thần đại lục, gọi là Lễ An Lành, Nora, kẻ trong suốt những ngày gần đây m·ất t·ích, không về nhà mà đi dự tiệc tán gái, cuối cùng cũng gõ cửa Nguyệt Bảo.
Aliya mở cửa xong, Nora bước nhanh lên phòng trên của Nguyệt Bảo, kéo Nguyệt Bảo chạy ra ngoài.
"Đại ca, dừng lại, vội làm gì thế? Ta cũng đang có việc tìm ca đây."
Nguyệt Bảo muốn hỏi về thánh khí hình dạng, nhưng Nora đưa cho hắn một bộ quần áo lễ phục quý tộc, rồi vội vàng nói "Đệ quên rồi à? Ta nói rồi, phải đưa ngươi đến tham gia đại tiệc quý tộc, nhanh thay đồ."
Hắn liên tục giúp Nguyệt Bảo đổi y phục, còn khoa trương cảm thán: "Ôi! Em trai thân yêu, ngươi biết không? Theo quy cũ của đế quốc Jairo, Lễ An Lành, bệ hạ Spencer sẽ mở tiệc mời tất cả gia quyến các vị đại thần."
"Cũng chính là đêm nay, trước ngày lễ An Lành, cũng sẽ có mở tiệc cho các hậu duệ giới quý tộc đến, ha ha, trưởng nữ công chúa Clara đã ban bố mời khắp thành rồi, theo kinh nghiệm trước đây của đại ca, em trai thân yêu của ta, hôm nay ngươi có cơ hội từ biệt thân trai tân, trở thành đàn ông thực thụ rồi."
Nguyệt Bảo cười khổ, từ biệt trai tân? Hắn mới 13 tuổi, trong khi hắn còn có vợ rồi.
"Đại ca, ta không muốn đi."
Nora kiên quyết lắc đầu.
"Em trai thân mến, ta đã nói rồi, đây là trưởng công chúa mời, còn có rất nhiều vị tiểu thư trước đó ta đã khoe khoang về ngươi, hôm nay muốn đưa em trai ta đến giới thiệu cho bọn họ, ngươi không đi, thì ta mất mặt lắm. Nếu mất uy tín thì chẳng còn tiểu thư xinh đẹp nào để ta chinh phục nữa, rồi ngươi sẽ đền ta cái gì đây?"
Nguyệt Bảo lại tiếp tục cười khổ.
Lúc này Aliya cũng vui mừng nói: "Thiếu gia là hậu duệ phong hiệu đấu thần, sớm muộn ngài cũng phải tham gia các loại tiệc tùng như thế kia, lão cũng chẳng sống được mấy năm nữa, nhưng vẫn còn muốn nhìn thấy ngài cưới được một vị tiểu thư xinh đẹp."
Nguyệt Bảo nhìn khuôn mặt già nua của Aliya, thở dài: "Được rồi, ta đi, nhưng mà đại ca trước tiên cho ta biết, đặc trưng của thánh khí chia làm mấy loại hình dáng được không?"
Nora đang mở miệng cười liền ngây người, rồi lắc đầu, cực kỳ trịnh trọng nói: "Em trai của ta, tối nay, đại ca đẹp trai của ngươi sẽ bị rất nhiều tiểu thư xinh đẹp quyến rũ, chẳng nhẽ trước khoảnh khắc thần thánh đó, ngươi lại nhẫn tâm bắt ta nói đến mấy cái thứ chán chường kia sao?"
...
Ngồi trên một chiếc xe ngựa màu đỏ đính biểu tượng gia tộc St. Cornor, Nora đưa Nguyệt Bảo đến một tòa giáo đường khu trung tâm thành phố.
Đây là một nhà giáo đường hùng vĩ to lớn, cổng vào cao tới ba mươi mét, tông màu chính là màu vàng nâu xen với màu xám họa tiết cổ kính, điểm thêm những ngọn đèn đỏ, trong màn đêm càng hoành tráng.
Nhưng Nguyệt Bảo đặc biệt để ý bức tượng ngay giữa cửa chính giáo đường, khác hẳn hoàn toàn với bức tượng giáo đường ở trong khu hành chính dân sự kia.
Lúc này hắn mới biết, mỗi bức tượng trước cửa nhà nào đều biểu trưng cho sự vinh diệu của tổ tiên nhà đó, cũng đại biểu cho đặc quyền mà gia tộc đó được hưởng.
Giống như giáo đường nơi thành vệ đội ở, trước cửa là huy hiệu đặc trưng cho ma đấu thần, đó là tiêu ký của hoàng tộc, bức tượng là đấu thần Bàn Tay Công Lý - Dillon của gia tộc Dextiny.
Xe ngựa đi vào khu hoàng tộc.
"Chỗ này là trang viên riêng của trưởng công chúa Clara." Nora gọi thị vệ trước cửa, sau đó mở cánh cửa nhỏ làm bằng gỗ đen phía sau cánh cổng cao ba mươi mét, vượt qua một hành lang thủy tinh tới một cánh cửa cong màu hồng.
"Em trai ta, nhớ ngày này đi, lịch Đấu Thần, năm 1255, 12 tháng 8, ngày hôm nay, ngươi gặp gái đẹp còn nhiều hơn ngươi đi tè mười ba năm qua."
Nói xong, Nora đẩy cửa, bước vào giơ hai tay lên cao, chào kiểu quý tộc: "Hỡi các vị tiểu thư xinh đẹp, các vị thiếu gia anh tuấn, ta xin được long trọng giới thiệu hậu duệ Bất Động Hỏa Thần đấu thần Hohman, con út gia tộc Cornor, Noe!"
Tiếng của hắn vang rất lâu, cực kéo dài, giống như MC đám cưới gọi cô dâu chú rể đi ra.
Nguyệt Bảo nhìn quanh, thầm kinh ngạc, bên trong là một căn phòng rất lớn, tường đều là thủy tinh màu trắng hồng, phòng chứa được hơn ngàn người vẫn chưa thấy đầy, chính giữa có một cái bàn rất dài, trên bàn đầy đồ trang trí chủ yếu màu hồng trắng, đồ ăn, rượu nước trải dài.
Lấy bàn làm trung tâm, bên trái là nơi khiêu vũ, bên phải là nơi nghỉ ngơi, nói chuyện.
Đây là tiệc của tầng lớp quý tộc trẻ tuổi.
Những quý tộc thiếu niên nhìn Nguyệt Bảo, có kinh ngạc, có coi thường... có cả ghen tị.