Chức Nghiệp Thế Giới: Thực Mộng

Chương 42: Cố tỏ ra dũng cảm




Chương 41: Cố tỏ ra dũng cảm
Ước chừng đi hơn một giờ.
Bọn họ rõ ràng cảm giác được chỗ này có cái gì đó biến hóa.
Bốn phía hoa cỏ dần dần thưa thớt, cây cối toàn bộ đều là thân gỗ to, không khí có chút ẩm ướt.
Kiều My đi một chút, từ xa lại thấy một cột đá, liền hô lên: "Ta nhìn thấy một bia đá!"
Những người khác thuận theo ngón tay của Kiều My chỉ phương hướng nhìn sang, phía trước quả nhiên đứng vững một bia đá, trên mặt bia đá này đã rất lâu đời, trên mặt không ít rong rêu.
Mà làm người ta chú ý cái bia đá kia, chính là trên bia đá có khắc mấy cái chữ cổ quái, nhưng khi nhìn kỹ vào bia đá, một dòng tin tức hiện ra!
[Nghĩa trang Kobold]
Nơi đây là một bãi tha ma, nghĩa trang của một chủng tộc lãnh địa nào đó.
Mà cái bia đá này hầu hết sẽ gặp rất nhiều, chúng thay thế cho bảng gỗ hoặc cổng chào ở XTG.
Bia đá này cũng có công năng bên trong, chính là giới thiệu tóm tắt nơi này ra sao.
Từ phía sau bia đá có thể thấy màu mặt đất đã thay đổi hoàn toàn, cạnh hai bên cây thân gỗ to cao, nhìn lên cao còn có tầng sương màu tro xám vờn quanh.
Mà chỗ này là bãi tha ma đúng hơn nghĩa trang, dưới đất đầy những ụ đất nhỏ, toàn là xương khô.
"Không lẽ nơi này là một cái nghĩa trang ma?" Minh Đức có chút sợ hãi "Âm trầm quá, ta có vẻ hơi sợ!"
"Ngươi bị điên sao, sinh vật không tư duy có nghĩa trang để làm gì, bọn chúng c·hết đi còn có ai đến thăm viếng? Nơi này đơn giản là một bãi tha ma mà thôi!"
Nguyệt Bảo nói xong trực tiếp nói nhỏ: "Nhưng mà nơi này có một loài chuyên ở đây ngoài Kobold ra, với ta thì không có nguy hiểm, nhưng các ngươi thì không, tất cả mọi người cẩn thận một chút."
Nguyệt Bảo dẫn bọn họ đến đây, cũng có thể xem bản thân mình có chút thánh mẫu, đương nhiên cũng là vì rèn luyện bọn họ một chút, sau này hắn có suy nghĩ riêng.
Minh Đức bị dọa đến run rẩy: "Ta từ nhỏ đến lớn sợ mấy cái chỗ này nhất."
Bùi Sơn cũng rơi vào trầm tư: "Nguyệt Bảo dẫn đường đến đây rõ ràng là có mục đích, tên này rõ ràng từ vừa lúc bắt đầu cho tới nay, đã biết có nơi này. Thật sự là kỳ quái, kỹ năng thiên phú của hắn không đơn giản là ký ức nho nhỏ."
Vô luận trong lòng ai hay phần mình đang suy nghĩ gì, ba người đều cố gắng đưa tinh thần của bản thân lên cao.
Bọn hắn trải qua một lần cày luyện, đã không còn như ban đầu chân ướt chân ráo, mặc dù đối với sợ hãi đã giảm, nhưng có Nguyệt Bảo ở bên người, bọn hắn vẫn dám xông vào một lần.

Kiều My cầm cái nỏ ngắn vừa đi vừa nhìn xung quanh.
Mặc dù không khí quỷ dị để trong lòng nàng sợ hãi không thôi, nhưng nàng đang không ngừng nói với lòng, không thể giống Minh Đức nhát gan như thế, nhất định phải cho thần tượng thấy bản thân mình tự tin ra sao, nếu không về sau, idol không còn dẫn nàng theo nữa thì biết lên cấp thế nào?
Nàng không có dũng khí để một người đi săn g·iết quái vật, quan trọng nhất thiên phú của nàng hoàn toàn không phù hợp để solo.
Kiều My cố ý ưỡn ngực lên, bày ra một bộ dạng dũng cảm ngời ngời: "Nơi này tầm mắt so rừng rậm bên ngoài thoáng đãng hơn, không cần lo lắng đột nhiên b·ị đ·ánh lén, về phần trên mặt đất, chỉ là mấy cái xương nát, không có hoàn chỉnh, không thể nào sợ bọn nó chui từ đất lên!"
Vừa nói Kiều My vừa bước đi khoan thai, đang yên tĩnh một lúc liền vấp ngã một cái.
Kiều My chỉ nghĩ bản thân dũng cảm, ưỡn ngực đi mà không nhìn đường, cuối cùng lại thành vở diễn hài kịch!
Cục đá mà Kiều My vừa vấp lại là một xương đầu, hai hốc mắt trống rỗng bên trong có tia lửa yếu ớt, bị hù một cái, nàng nảy người giật bắn mình, mà cái xương đó lại không nằm dưới đất, trực tiếp cắn vào chân của nàng.
"Má ơi!"
Kiều My dọa đến lông tóc đều dựng ngược: "Cứu mạng ta! Ta bị cắn rồi!"
Tiếng thét chói tai của nàng đánh tới Bùi Sơn, Minh Đức tính cả Nguyệt Bảo đều giật mình hù kêu một cái!
Gần như đồng thời, toàn bộ đầu lâu nằm trên mặt đất như tỉnh giấc, đều đưa hai hàm răng đánh bò cạp "cạp cạp" mấy tiếng, toàn thể đánh bò cạp, lúc lắc ở dưới mặt đất cạp cạp.
Còn con đang cắn mắt cá chân của Kiều My, sau khi cắn một cái đã kéo đi một miếng thịt lớn dưới chân nàng, sau đó nó run lắc một chút, sau đó lăn tròn ngược ra sau một chút.
Kiều My đau đến té ngã trên đất, Minh Đức dọa đến không biết làm sao. Lúc này ngay cả Bùi Sơn cũng không kịp phản ứng.
[Head Bone] là một cái đầu xương sọ cùng khung xương nhân loại không khác gì, vẻn vẹn chỉ là một cái đầu, bọn nó láo nháo nhảy nhót dưới mặt đất, sau đó tung hứng hướng về phía Kiều My.
Ầm!
Trong lúc nguy cấp, Nguyệt Bảo đưa bút viết thơ, một lưới nước bắn về phía đầu lâu.
Nhìn cái đầu lâu cứng cáp như thế, nhưng một cái lưới nước, liền bị nứt toang, tan biến khi còn đang tung hứng không trung.
Nguyệt Bảo đi tới một bên nhanh chóng lấy chân đá đi hai cái đang hướng tới Kiều My.
Bọn chúng liền cảm thấy có người đe dọa, toàn bộ đám xương sọ đều đưa đầu hướng tới Nguyệt Bảo.
[Twin Angelus of Cunning] ( Song Thân Thiên Sứ )
Thiên phú bẩm sinh, mang theo linh hồn và nhục thân của Tio và … linh hồn thần nước có thể hồi phục ma lực 1%(+1%) mỗi phút và 1% tâm tình mỗi giờ khi đứng gần những nơi có thuộc tính nước.

Nhục thân được thần nước chúc phúc, vĩnh viễn xem bản thân là nguồn nước.
Linh hồn được thần …. chúc phúc, vĩnh viễn …
[ Skill: Họa Tưởng ]
Sub Class: Bard, Muse, Poet. ( Nghề phụ: Nhạc công, Con hát, Nhà thơ )
Lv: 2/3 - Linh khí: 0/150
Expert (thông thạo): 250/500
Mỗi lần tiêu hao 5% ma lực, từ hình thù thơ văn, tái hiện lại khả năng từ vần thơ ý nghĩ.
Số lượng lưu trữ tập thơ 2/5.
Ảnh hưởng Song Thân Thiên Sứ: Bản thân là nguồn nước, số lượng lưu trữ tập thơ tăng thêm 3.
Mà lúc này Nguyệt Bảo cảm thấy, kỹ năng mà hắn đang dùng đã có thể tăng cấp, số lượng tập thơ lưu trữ từ 4 tăng thêm 1.
Kiều My chưa tỉnh hồn, dọa đến mặt đều tái xanh: "Cái này cái này... Đây là quái vật gì?"
Nguyệt Bảo hấp thu mấy cái linh khí từ ba cái đầu xương sọ, lại nhặt lên quái vật rơi xuống mấy cái tài liệu, xoay đầu nói "[Head Bones] Xương Đầu Quái, cấp 2 so với bọn phổ thông Goblin thì sát thương mạnh hơn, nhưng bọn chúng di chuyển khó khăn, chỉ cần cẩn thận một chút là được."
Lúc này v·ết t·hương ở chân của Kiều My bắt đầu khép lại, vừa nãy mới dũng cảm khoan thai, giờ này lại tái xanh mặt mày, muốn kiếm cái lỗ chui vào.
Xấu hổ c·hết đi được!
"Bọn này mọi người chú ý một chút, cái đầu rất to dễ dàng đánh trúng, bọn chúng có một năng lực là bất động, năng lực nghe tên yếu ớt nhưng bản thân bất động sẽ giống như một hòn đá bình thường, cứng cáp và ngụy trang, nhất định phải cẩn thận không nên để b·ị đ·ánh lén. Tập trung cao độ đánh nát xương sọ là có thể g·iết được."
Nguyệt Bảo cũng không có chỉ trích những người khác phản ứng chậm, lần thứ nhất gặp được loại quái vật này kiếp trước hắn cũng giống như vậy, hắn từ ba lô lấy ra một cái trục cuốn, rồi nói: "Tốt rồi, từ chỗ này, chúng ta sẽ ký kết tổ đội, chính thức cày cấp chỗ này."
Nghĩa trang Kobold tuy là một bãi quái, nhưng cũng không lớn, bán kính khoảng vài chục mét vuông mà thôi, cấp một chạy một vòng đại khái tốn ba bốn giờ đồng hồ, trong này chỉ có hai dạng quái, bọn xương sọ cấp hai, và một loại ít xuất hiện cấp bốn.
Đương nhiên, quyển trục tổ đội cũng có bất lợi, đẳng cấp giữa người với người không được quá 5 cấp, dù sao đây cũng là vật phẩm sơ cấp.
Nhưng lại có thể làm giảm 50% linh khí bị thất thoát.

Nguyệt Bảo không cần thiết dẫn bọn hắn tới đây, hắn biết có mấy cái chỗ không xa không những tương đối an toàn, mà còn thu hoạch được linh khí khá nhiều, thậm chí hắn có thể yên tâm một mình đi luyện cấp.
Nhưng hắn có nhiều lý do, phải tổ chức một tổ đội như thế này.
Một, hắn muốn có một tổ đội nhỏ quen biết bên trong xâm thực giới, về sau dễ dàng dùng.
Hai, hắn muốn bọn hắn học được cách tổ chức đội ngũ, rèn luyện tổ đội.
Cuối cùng, cũng là lý do chính, nơi này quái tinh anh rớt xuống tài liệu có thể làm ra v·ũ k·hí, linh khí tiêu hao giảm, có tổ đội hắn sẽ càng giảm bớt thời gian săn đồ, quái tinh anh rớt ra đồ vật, có người có tiền ở đây, giao dịch cũng dễ.
Có tổ đội, bọn hắn đồng loạt có thể thăng cấp.
Bùi Sơn nghi ngờ nhìn Nguyệt Bảo hỏi: "Cái lưới nước kia..."
Nguyệt Bảo chỉ cười: "Ta tốn 5 Iron Chip để đạt được một loại kỹ năng, tên là Nhàn Ngư, ma lực tốn cao, duy nhất một kỹ năng đánh xa, sát thương thấp nhưng có tỷ lệ trói chân,có thể chạy trốn được."
Rồi nhìn về phía Minh Đức cười: "Cũng không mạnh như cầu lửa của ngươi đâu!"
Ba người nghe bên tai, cũng không muốn tốn thời gian, gật gật đầu bắt đầu tiến bước.
Mà khi ký kết tổ đội, mọi người đều nhìn thấy cấp độ và sinh mệnh của đồng đội, chỉ bản thân mới thấy thêm dòng ma lực.
Trong bốn người, Nguyệt Bảo cấp 4 sinh mệnh 21 tưởng rằng cao nhất nhưng vẫn không bằng Bùi Sơn sinh mệnh 20 trong khi chỉ mới cấp một, sau đó là Kiều My cấp 1 sinh mệnh 12 còn Minh Đức cấp 2 chỉ có 10 sinh mệnh.
Có thể thấy chỉ số cơ bản của Bùi Sơn cộng thêm thiên phú về hệ thể chất.
Nguyệt Bảo dẫn dắt phía trước, bọn họ bắt đầu đứng bên rìa bãi tha ma bắt đầu cày cấp, một cái xương sọ quái chỉ to bằng hai bàn tay, nhảy nhót linh hoạt, lực công kích không hề yếu, nhưng máu thì quá ít, chỉ cần không khiêu khích quá nhiều đến, bốn người chỉ cần năm đến mười phút có thể g·iết hơn 5-7 con.
"Woa, đại ca, giám đốc Bùi, ta... Ta thăng cấp 3!"
Đến g·iết xong một đàn quái, Minh Đức bỗng nhiên kích động kêu to lên, hắn là người trong đội ngũ thăng lên cấp 3 đầu tiên trong nhóm, không những thuộc tính sinh mệnh, ma lực, thiên phú tăng lên, nhất là kỹ năng [Fire Ball] cũng tăng lên chỉ số.
Nguyệt Bảo gật gật đầu: "Tiếp tục, hôm nay chỉ cần không có gì bất ngờ xảy ra, chú Sơn và Kiều My cũng có thể lên tới cấp 2 rồi."
Bùi Sơn và Kiều My đều cảm thấy vui sướng phấn chấn.
Đang lúc bước sâu vào trung tâm bãi tha ma.
Đột nhiên, bọn hắn nghe được một tiếng, giống với tiếng tặc lưỡi của thạch sùng, thuận phương hướng nhìn sang, chỉ thấy được một tên mặt chó, cao khoảng một mét, khá giống với Goblin, điểm khác là toàn thân có lông.
Trên người nó đã thối rửa không ít chỗ, dòi bò khắp nơi.
Nguyệt Bảo nhanh nói: "May mắn tới, đây là một con [Kobold Undead] ( quỷ chó tinh ranh xác sống ) thuộc cấp 4 quái thường ở đây, theo ta biết là bọn này chỉ xuất hiện khi số lượng xương sọ quái đ·ánh c·hết thật nhiều."
Quái cấp 4 thường so với quái cấp 2 sẽ có khoảng cách sức mạnh xa hơn không ít.
Lấy tình huống đội ngũ trước mắt, g·iết quái cấp 4 nhất định có nguy hiểm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.