Chương 5: Kiếp trước kiếp này khác xa
Quái vật?!
Theo hắn nhớ, điểm khởi nguyên toàn bộ có 48 nơi, căn cứ vào tên của những loại đá, nơi này gọi là [Saphhire Lake] (Hồ Lam Ngọc) cũng là một nơi quái vật đi theo từng nhóm nhỏ, một trong những nơi an toàn nhất.
Lúc này, Nguyệt Bảo chạy chậm, nhìn về phía bốn người, dựa theo trình tự đánh giá nhóm bốn người.
Đầu tiên chính là trung niên chân lông rậm rạp cơ săn chắc, một tên đầu tóc bù xù xoăn như tổ quạ, một cô gái trẻ khoảng chừng mới học cấp ba, phía sau cùng là một phụ nữ gầy gò, cao khoảng mét sáu.
Ngày đầu tiên xuyên qua dị giới, nam thì t·rần t·ruồng, nữ thì còn đỡ, có được hai mảnh vải che thân.
Không thể không nhắc đến, ngày đầu tới đây, nam giới luôn được phúc lợi này, ngắm thoải mái toàn bộ làn da trắng mịn, bộ ngực đầy đặn, à mà có khi cũng nhão nhẹt mắc ói.
Bất quá, loại tình huống trước mắt, không có người nào có tâm tình chiêm ngưỡng.
Nói thì chậm nhưng diễn biến ở đây khá nhanh, từ phía sau lùm cây phóng ra một mũi tên.
Người phụ nữ ba bốn mươi chạy cuối cùng kêu thảm một tiếng, mũi tên cắm trên lưng, ngã nhào trên mặt đất.
Bà ta thống khổ cùng sợ hãi kêu la, mặt mũi hoàn toàn méo mó, tuy như vậy, vì sinh mạng nằm trước sợi chỉ, năng lực sinh tồn vẫn cựa quậy, bò lê lết phía sau.
Mà bụi cỏ cao đằng sau đi tới, lại là hai tên da xanh, cao chưa tới một mét, toàn thân màu xanh lá cây, hình dạng như con người, mặt xấu xí dữ tợn, mép miệng còn có hai cái răng nanh lú ra.
Trong đó một tên còi cọc, trong tay cầm nỏ ngắn, tên còn lại bụng to hơn chút, phía sau vác một cái giỏ, tay cầm một cây gỗ.
Hai tên này nhìn thế nào cũng không thấy cổ, đầu không có phát triển tốt, hộp sọ có lẽ không đầy đủ, nhưng cử chỉ hành động lại rất nhanh nhạy, trên làn da có không ít mụn thịt, thỉnh thoảng phát ra tiếng tạch tạch như thằn lằn, nhìn thế nào cũng làm người ta run sợ.
Chính xác, chúng là Goblin.
Nhân loại hiện đại, từ già đến bé, làm sao từng thấy chủng loại này?
Người bình thường làm sao không sợ hãi?
Nữ trung niên gào thét: "Đừng bỏ ta! Cầu các ngươi đừng bỏ ta!"
Cả thân thể đã run lên, hai chân không còn đứng được, kêu thảm với tới đám người phía trước, mỗi một chữ nói ra đều như từng nhát dao vào tai người nghe, trung niên chân lông, tóc tổ quạ có hơi giật mình một chút, nhưng không có quay lại, nghiến răng còn chạy nhanh hơn.
Chỉ có cô gái trẻ dừng lại thoáng quay đầu, bộ dáng có chút cắn rứt.
Mà lúc nàng quay đầu lại, liền thấy tên bụng lòi kia đã cầm lấy cây gỗ giơ từ trên cao xuống, đánh thẳng vào đầu của phụ nữ trung niên, máu tươi tung tóe, óc heo văng ra, tiếng cầu cứu liền biến mất.
Tên cồi cọc thì nhổ ra mũi tên, cầm lấy đâm thẳng xuống yết hầu của người phụ nữ, tình trạng này nếu đem về hiện thực, dù có thần y cũng bó tay cứu trị.
Ở thế giới này, c·hết không hoàn toàn c·hết, chỉ là chỉ số tinh thần giảm mạnh, quan trọng nhất là hồn mệnh, mỗi người có ba hồn chín vía, tương ứng 27 lần có thể c·hết đi.
Làm cho người ta không thể lý giải một chuyện, yết hầu b·ị đ·âm thủng, hộp sọ đánh ra cả đậu hũ, thế mà nữ trung niên vẫn còn hít thở, hai tay che lại v·ết t·hương ở cổ, bà ta lăn người về bên trái, dùng hết sức bình sinh cố gắng thoát khỏi... mà chưa tới một giây sau, tên bụng bự cầm lấy cây gỗ tới tấp đập vào đầu nữ trung niên.
Bốn năm tiếng bịch bịch vang lên kèm theo tiếng vỡ xương cùng lúc réo lên.
Đầu của nữ trung niên bây giờ giống như quả cà chua bị dập, cây gỗ bên trên đã dính không ít máu, cảnh tượng hết sức rùng rợn.
Nhìn cảnh này, cô gái trẻ bị dọa đến ngồi bẹp, phía dưới mông liền tràn ra nước vàng, thế nhưng chơi đùa với nữ trung niên cũng tạm dừng, tên ốm tên phệ liền đưa mắt tới cô nàng.
Cô gái trẻ vội trườn về phía sau, nhưng chưa kịp nhấc chân, liền một tiếng xoẹt, phóng tới bắp chân của nàng.
Cơ hồ toàn bộ đau đớn so với hiện thực còn đau hơn!
Cô gái trẻ hét lên một tiếng cả người không sức lực nằm trên mặt đất, tên bụng phệ liền lao về phía nàng, trên cây gỗ còn dính không ít máu thịt của nữ trung niên.
Cô gái trẻ mắt thấy chính mình đang nối bước theo nữ trung niên, một màn lúc trước lại hiện ra.
Thời khắc này, không thể dùng sợ hãi để hình dung được nữa, cảm giác xung quanh đều là bóng tối, cơ thể như rơi vào vực sâu, hoàn toàn không thể thở.
Tuyệt vọng!
...
Cô gái trẻ tên là Kiều My, hiện thực chỉ là một hot girl top 2 3 của trường đại học nào đó, từ nhỏ đến lớn đều sống trong nhung lụa, tính cách hiền lành ngoan ngoãn, nàng là sinh viên năm nhất của một học viện danh tiếng ở thủ đô.
Chưa bao giờ rơi vào tình cảnh hiện tại.
Nàng chưa từng có cơ hội tiếp xúc với c·ái c·hết cận kề.
Nàng chỉ có thể tự hiểu ra, nguyên lai, dù là người như thế nào, đối mặt c·ái c·hết cận kề, đều yếu ớt như một con kiến.
Mà Kiều My đã hoàn toàn tuyệt vọng.
Một bóng người từ phía sau nhanh chóng lướt phía trước mặt nàng, trong tay cầm thứ gì đó như cành cây, nhánh cây phần dưới có chút bén nhọn, giống như vừa mới bẻ tuốt xuống, nhanh chóng nhắm vào hốc mắt của tên bụng phệ.
Kiều My chỉ là không thể tin được, tình huống này là sao? Ai lại đến cứu nàng? Người này lá gan cũng to quá đó nha!
Trước mặt nàng là một thanh niên khoảng hai mươi tuổi, dáng dấp bình thường, không mập không ốm, không cao không thấp, không đẹp trai cũng không xấu xí, mặt mũi không gian tà cũng không tử tế.
Nhưng lại, có cảm giác hiền lành!
Nguyệt Bảo đứng lên không kiềm chế hét lớn một câu: “Goblin cấp thấp, tương đương với đứa nhỏ 3 4 tuổi, cả đám người lớn vậy mà sợ hãi tới vậy sao!?"
Đúng vậy, Nguyệt Bảo nắm rõ Goblin, đây là quái cấp thấp ở Sapphire Lake này.
[Gathering Goblin, Cấp 1] (Yêu tinh thu nhặt) chính là tên bụng phệ cầm giỏ tre và cây gậy.
[Observing Goblin, Cấp 2] (Yêu tinh giá·m s·át) là tên cồi cọc cầm nỏ ngắn.
Cả hai con hàng này chẳng qua là một trong những quái vật thấp hèn nhất ở Xâm Thực Giới mà thôi, tương đương với một đứa trẻ 3 4 tuổi, bởi vì tình huống trước đó với nữ trung niên quá nhanh, Nguyệt Bảo không kịp cứu bà ta, chỉ có thể chạy ra cứu cô gái trẻ này.
Goblin giá·m s·át tuy cấp hai, nhưng nó chỉ có một mũi tên duy nhất, nguyên nhân là bảo vệ Goblin thu nhặt mà thôi.
Dù ví von như đứa trẻ 3 4 tuổi, nhưng bọn chúng hoàn toàn không có tư duy, công kích của bọn hắn rất bài bản, không có suy nghĩ nhiều, chỉ cần nắm bắt thời gian, cùng né tránh kịp thời liền có thể giải quyết.
Kiều My bắt đầu từ ánh mắt này, nàng đã đem gương mặt của Nguyệt Bảo trở thành hình mẫu con trai trong lòng của nàng.
Trong mắt Kiều My lúc này, thanh niên uyển chuyển tránh né tên bụng phệ, đôi chân thoăn thoắt né khỏi mũi tên của tên còi cọc, quá thần kỳ!
Xưa nay nàng chỉ thấy và nghe qua truyện hay tin tức, chưa thấy tận mắt người có thể làm những chuyện này!
Đôi chân người này, xưa nay nàng chưa thấy qua ai có thể nhanh nhẹn như vậy!
Duy nhất khiến nàng đau mắt, thanh niên không có mặc quần áo, toàn thân đều trần trụi.
Nhất thời, Kiều My ngại ngùng xấu hổ, hai mặt nóng bừng mà quên luôn cơn đau lúc trước và nỗi sợ hãi.
Nguyệt Bảo không cho Goblin thu nhặt cơ hội để đứng lên, phải tranh thủ tiêu diệt tên có thể cận chiến trước, nếu như cả hai tên liên thủ, tình cảnh liền không ổn.
Lúc này, tên còi cọc theo bản năng, đi nhặt lại mũi tên.
Nguyệt Bảo nhảy lên trên người của tên béo, dùng sức lấy ra nhành cây, thật nhanh cắm vào hốc mắt còn lại.
Hốc mắt lần nữa bắn ra một dòng máu xanh lá, bất quá tâm tình của Goblin vốn tàn bạo, dù không thấy, hai tay vẫn cầm chặt cây gỗ, đang muốn cầm lấy đập về phía trước.
Nguyệt Bảo lực lượng chỉ có 1 điểm, nhưng đồng cấp luôn có sát thương bằng nhau, thấy tên béo vung tay lên, hắn nhanh chóng tránh đi, nhanh tay rút ra nhành cây, dùng hết sức ấn mạnh một lần nữa, lần này nhánh cây phía tay cầm bị gãy làm hai, phần còn lại xuyên qua đầu. Cuối cùng tên Goblin thu nhặt c·hết!
Goblin thu nhặt tắt thở rất nhanh, thân thể liền bay ra một quả cầu sáng, hóa thành một tia sáng chui vào người Nguyệt Bảo.
Chưa ngừng lại hít thở, một tiếng "Siêu" bay thẳng đến! Nguyệt Bảo tranh thủ thời gian quỳ hai gối xuống đất, cả cơ thể nhếch sang một bên.
Vì sao hắn có thể làm được động tác này?
Chính là ký ức của kiếp trước, hắn từng học qua một lớp "Võ Tự Vệ" tuy hiện tại cơ thể có chút chưa thích ứng hết, nhưng vẫn đủ dùng trong trường hợp này.
Mũi tên xé gió mà đi, lướt qua trán hắn, tiếp theo một giây, hắn chỉ nhảy lên một cái, cả người liền đứng dậy, nhanh chóng hướng về chỗ mũi tên phát ra, hai tay liền phóng tới Goblin giá·m s·át, hồng đem tên ốm ngã xuống.
Cả hai lăn vài vòng trên mặt đất, dựa theo quán tính, Nguyệt Bảo dùng hai đầu gối chặn lấy hai tay của Goblin giá·m s·át, ghì mạnh xuống, hai tay còn lại níu lấy hai viên đá ven đường, liên tục đập lên mặt của Goblin giá·m s·át.
Hai tay bị kiềm chế, liên tục bị đập, Goblin giá·m s·át hung hăng há to miệng, cắn mạnh lên eo của hắn.
Một miệng cắn này, đem lại cảm giác đau rát da dữ dội!
Không có v·ũ k·hí, không thể cử động, Goblin giá·m s·át vẫn có thể dùng răng, đúng là nham hiểm!
Nếu hắn mặc kệ cho Goblin giá·m s·át cắn, chắc chắn không bao lâu ruột của hắn cũng có thể bị cắn ra tới.
Nhịn toàn bộ cơn đau, cắn răng, hai tay vẫn đập liên tục, chủ yếu đập vào đầu nó.
Nguyệt Bảo trong lòng cứ nghĩ bản thân là Ironman, nén lại cơn đau, liên tục nâng lên hạ xuống hai tảng đá lớn.
Tràng cảnh này nếu là thành phim, chắc chắn thiếu nhi không được xem!
Sau nhiều lần đập xuống đầu Goblin giá·m s·át, cuối cùng nó cũng c·hết, lần này cả cơ thể chui ra một quả cầu, lớn hơn quả cầu trước một chút, toàn bộ đều bị Nguyệt Bảo hấp thu, Nguyệt Bảo cảm thấy thân thể dần dần không còn đau rát nữa, còn cảm thấy có chút sảng khoái.
"Haiz, xong" Nguyệt Bảo thở dài một hơi.
Thi thể hai tên Goblin vẫn còn, chỉ là giờ phút này đã hoàn toàn cứng đờ, đồng thời chậm rãi từ trong cơ thể hóa ra hai quả cầu, ánh sáng mờ dần lộ ra hai món đồ vật.
Vận khí của hắn thật không tệ, hắn biết rõ, tỉ lệ rơi đồ từ Goblin cấp thấp hoàn toàn không cao.
Nguyệt Bảo nhặt lên hai món đồ vật, một cây dao đá, được mài nhọn đầu, chỉ bằng một gang tay, nhìn sao cũng giống với dao của người tiền sử, nhưng hắn biết rõ, tại Xâm Thực Giới, đá hay gậy thường đều không có quá nhiều sát thương, chỉ có thể dùng v·ũ k·hí tăng thêm.
[ Dao đá thô sơ ]
Phẩm chất: 0 sao, Dark Grey (Ảm đạm)
Lực lượng +1
Sát thương tăng thêm 0~1 điểm
Độ bền: 10/10
Chức nghiệp: Tất cả
Cấp trang bị: 1
(Đem về hiện thực, cần bảo hiểm phí 1 Bronze Chip - Thẻ đồng)
[ Khố rách rưới ]
Phân giải hoặc mặc lên người, không có chức năng gì.
Độ bền 10/10.
...
Vũ khí rơi ra hoàn toàn không tệ, còn có một cái khố rất thích hợp dùng ngay bây giờ.
Ngày đầu kiếp trước so với kiếp này đúng là một trời một vực.