Trần đội trưởng đi ra ngoài Ám bộ đồng tri đã chờ sẵn ở đó nói.
- Nhiệm vụ khủng bố và tìm hạt giống của Thiên Long vệ đã hoàn tất, phía trên lệnh cho các ngươi bí mật rút lui.
Trần đội trưởng gật đầu đi thẳng, được ba bước hắn quay đầu lại nói.
- Chuyện này ta hi vọng các ngươi không tuyên dương ra ngoài. Món nợ này ta nhớ kỹ.
Ám bộ đồng tri cười cười nói.
- Yên tâm, dù sao cùng là Bộ quốc an ta đương nhiên không để các ngươi mất mặt. Tuy nhiên ta phải báo cáo về tổng bộ, đây là quy định.
- Tùy các ngươi.
================Ta là đường phân cách=============
Phía Nam thành Ansi, phòng tuyến quân Đại Việt. Phía trước phòng tuyến chừng hai dặm, một vạn năm ngàn binh sĩ Joson (gọi như thế này để phân biệt với quân Hàn quốc của Kim Đức Mạn) do Bidam chỉ huy tầng tầng lớp lớp bày trận. Phía bên Đại Việt chỉ có ba ngàn binh sĩ Đại Việt và gần hai ngàn binh sĩ Hàn quốc. Bạch Liêu để các binh sĩ Đại Việt vào tuyến đầu, các binh sĩ Hàn quốc đóng vai trò dự bị. Không phải Bạch Liêu không muốn dùng quân Hàn quốc nhưng quả thực sức chiến đấu của bọn hắn quá gân gà, nhiều lắm cũng chỉ được có bốn trăm Hoa lang của Lan gia đồ và Phong lưu đồ là đáng kể.
- Nguyên soái, bọn hắn tổ chức phòng ngự như thế này xin cho mạc tướng năm ngàn quân, một đợt xung phong là có thể sang bằng được phòng tuyến của chúng.
Nhìn thấy một dải chiến lũy thấp bé của Đại Việt các tướng lĩnh của Jonson không khỏi khinh thường. Bidam ngược lại lắc đầu nói.
- Chiến lũy tuy thấp bé, nhưng phía trước dây thép giăng đầy, kỵ binh không thể xông lên, người bố trí ra phòng tuyến này không phải kẻ bình thường. Chắc chắn không phải đám nông dân kia nghĩ ra được. Phòng thủ bên trong chắc chắn là quân của Đại Việt. Người đến, cùng ta tiến lên.
Bidam trạc tuổi Kim Yu Shin, cũng xuất thân từ Hoa Lang, tính tình âm hiểm, làm người kiêu ngạo, nhưng hành quân cũng vô cùng cẩn thận. Hắn cũng đã nghe nói đến sức chiến đấu của quân Đại Việt như thế nào, tuyệt đối không dám khinh thường.
Bidam dẫn theo vài binh sĩ chậm rãi tiến lên phía trước. Bạch Liêu không khỏi nhíu mày hỏi Kim Yu Shin bên cạnh.
- Người đó chính là Bidam?
Kim Yu Shin gật đầu nói.
- Đúng vậy, hắn với ta cùng là đồng môn Lang gia đồ, thế nhưng hắn đã sớm phản bội đầu nhập vào Chân vương, được Chân vương vô cùng trọng dụng.
Bạch Liêu gật đầu nói.
- Người này quả thực không đơn giản, so với ngươi hắn lợi hại hơn nhiều.
Đậu xanh rau muốn. Kim Yu Shin trong lòng âm thầm nói, đột nhiên hắn nằm không cũng bị trúng đạn là sao? Nhìn thấy Bidam càng ngày càng đến gần, đã đến biên giới của bờ kẽm gai Bạch Liêu quát lớn.
- Binh sĩ chú ý, không được nổ súng.
Các binh sĩ Hải quân lập tức tuân lệnh nấp hẳn xuống dưới chiến hào. Bidam cưỡi ngựa đến trước bờ kẽm gai không khỏi thầm than một tiếng. Muốn tấn công chiến lũy tuyệt đối phải dọn dẹp bờ kẽm gai này trước, đây tuyệt đối sẽ là một trở ngại không nhỏ. Bidam hướng về chuyến lũy quát lớn.
- Người Đại Việt phía trong. Ta biết hiện tại các ngươi đang phòng thủ nơi đây. Ta không muốn giao chiến với các ngươi. Đây là chuyện nội bộ của Hàn quốc. Hi vọng các ngươi có thể để cho chúng ta tự giải quyết.
Bạch Liêu mỉm cười, rõ ràng Bidam đây chính là tiên lễ hậu binh. Hắn cũng chẳng buồn đôi co với Bidam mà nói thẳng.
- Bidam, ngươi đừng dài dòng câu từ. Chân vương các ngươi dám bao vây Hoàng hậu của Đại Việt, đây đối với Đại Việt là một sự xúc phạm, chúng ta sớm muộn cũng sẽ tiêu diệt Chân vương để rửa mối nhục này.
Cái gì Hoàng hậu? Điều này Bidam ngược lại không biết, hắn chỉ biết Chân vương có bao vây người của hai thương hội mà thôi. Trong lòng Bidam thầm mắn Chân vương thành sự không có bại sự có thừa. Nhìn có vẻ thuyết phục Bạch Liêu không được Bidam lại hướng đến Kim Yu Shin nói lớn.
- Kim Yu Shin, dù sao chúng ta cũng là đồng môn, là người Hàn quốc, Kim Đức Mạn không thể chống lại được Chân vương. Nếu ngươi chấp nhận đầu hàng tuyệt đối vinh hoa phú quý không thiếu. Chân vương cũng sẽ là người thống nhất được bán đảo, là thiên cổ đế vương.
Thực ra Bidam nói vậy chính mình cũng nghe buồn nôn vô cùng, thực sự hắn đánh giá Chân vương là người có dã thâm, thế nhưng tài năng lại chưa đủ, nếu thống nhất được bán đảo tì chỉ có thể là...bản thân hắn.
- Câm miệng, ngươi phản bội lại nữ vương, phản bội lại tín ngưỡng của Hoa Lang còn có tư cách đứng trước mặt ta nói đạo lý. Dù gươm đao gặp mặt trên chiến trường đi.
- Tốt thôi.
Bị Kim Yu Shin chửi mắng Bidam cũng không thèm để ý, người không biết liêm sỉ như hắn thì còn gì mà ngại ngùng chứ. Bidam trở về đến đội ngũ lập tức hạ lệnh.
- Máy bắn đá lên phía trước.
- Bắn!
Hàng chục cỗ máy ném đá được đẩy lên ném những viên đá kích thước bằng một quả bóng đá bay đến phòng tuyến của Đại Việt. Binh sĩ Đại Việt tập tức nhảy xuống chiến hào hoặc hố cá nhân ẩn nấp. Chiến hào và hố cá nhân đến đạn pháo bắn còn không si nhê huống chi là máy bắn đá, trừ khi quá xui xẻo bị đá rơi trúng vào nơi ẩn nấp mà thôi.
Rầm, rầm.
Những viên đá lớn đập trúng phòng tuyến bằng đất làm lở ra vài cái lỗ lớn, dù sao cái bờ lũy bằng đất này cũng không làm chắc chắn là bao nhiêu. Kim Yu Shin nói.
- Bạch đại nhân, chúng ta có đại pháo, không phản công lại chúng sao?
Bạch Liêu dùng ống nhòm nhìn về phía xa mỉm cười nói.
- Những thứ máy bắn đá này chỉ là cùi bắp, không uy hiếp gì được đến chúng ta, đại pháo phải giữ bí mật để đối phó với thứ khác mà không phải với chúng.
Đúng như lời Bạch Liêu nói, máy bắn đá bắn suốt một giờ ngoại trừ đục QdJ1y trên phòng tuyến mấy cái lỗ ra thì hoàn toàn không gây được bất cứ tổn thương gì đối với quân Đại Việt ở phía trong. Bidam thực ra cũng biết đòn này không có tác dụng, chẳng qua cũng chỉ uy hiếp tinh thần đối phương một chút nâng cao sĩ khí quân mình mà thôi.
- Joson, tấn công.
- Tấn công!
Năm ngàn quân Joson gào thét xông lên. Khác với quân của Chân vương, hơn một vạn quân này do đích thân Bidam huấn luyện ra, sức chiến đấu vô cùng mạnh mẽ. Trong bốn vạn quân của Chân vương, ngoại trừ năm ngàn thủy quân thì một vạn quân của Bidam chính là lực lượng tinh nhuệ nhất.
- Bạch đại nhân, ngài không cần chỉ huy quân đội chiến đấu sao?
Nhìn thấy quân địch đã xung phong mà Bạch Liêu vẫn bình chân như vại Kim Yu Shin không khỏi kỳ quái hỏi. Bạch Liêu lắc đầu cười nói.
- Ta chỉ là quan văn, về mặt chiến lược ta có thể tốt, nhưng chiến thuật so với các võ tướng lại không bằng. Quân đội Đại Việt có các cấp chỉ huy cơ sở chỉ huy, không cần đến ta.
Ba ngàn quân Đại Việt, hiện tại trên phòng tuyến có một ngàn ngươi tương đương một tiểu đoàn Hải quân, hoàn toàn có thể độc lập tác chiến. Đối mặt với năm ngàn quân Joson xung phong quân Đại Việt vẫn yên tĩnh như rừng, vững chãi như núi, đạn đã lên nòng, chỉ chờ mỗi mệnh lệnh mà thôi. Chờ quân địch vào tầm hai trăm mét tiểu đoàn trưởng quát lớn.
- Đại đội một chuẩn bị, bắn.
Ầm, ầm, ầm.
- Đại đội hai chuẩn bị, bắn.
Ầm, ầm, ầm.
- Đại đội ba chuẩn bị, bắn.
Ầm, ầm, ầm.
Ba đại đội chia làm ba hàng bắn tạo thành một lưới lửa liên tiếp không dừng, quân Joson trúng đạn ngã xuống như rạ. Bất kể bọn chúng dùng thuẫn bài hay áo giáp một phát đạn liền xuyên thủng ngực bọn hắn tựa như đâm xuyên một tờ giấy.
- Bắn tên.
Quân Joson vẫn như bình thường làm ra phản kích, cung tên như mưa trút xuống đầu quân Đại Việt, thế nhưng các Hải quân vừa nhìn thấy rợp trời vũ tiễn lập tức đã nép sát mình vào trong chiến hào. Thế nhưng quả thực mũi tên bay chính là đường vòng cung từ trên cao rơi xuống, dù nấp trong chiến hào lục tục vẫn có người bị thương.
Tuy hàng ngàn mũi tên áp chế được quân Đại Việt, thế nhưng Đại Việt vẫn không phải chỉ đứng yên phòng thủ giữ đồng không, trước mặt bọn hắn chính là một rừng dây thép gai phòng thủ, binh lính Jonson leo qua bờ dây thép gai bị những mũi gai níu lại xé rách quần áo, có tên xui xẻo ngã xuống bị gai sắt đâm cho mù mắt, năm ngàn quân Joson sống đến như bị bùn lầy giữ lại, kẹt giữa bờ dây thép gai, bọn hắn chỉ cố gắng dùng đao chặt phá những dây thép gai này.
- Là lúc này, tiểu đoàn hai lên chiến tuyến.
Bạch Liêu quát lớn. Từ phía sau chiến lũy một ngàn quân của tiểu đoàn hai tràn lên bờ lũy, lúc này mấy ngàn binh sĩ Joson kẹt giữa bờ dây thép gai chẳng khác gì những cái bia sống. Tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn hai quát lớn.
- Toàn bộ tiểu đoàn bắn tự do.
Ầm, ầm, ầm.
Hàng ngàn tiếng súng không có quy luật gì vang lên, thế nhưng hiệu quả nó mang đến cực kỳ kinh người, bị dây thép gai hạn chế di chuyển, quân Joson ngoại trừ phóng vài mũi tên không đến đâu ra thì chỉ có thể nằm yên chịu trận. Lúc này tiểu đoàn một cũng ngóc đầu lên khỏi chiến hào, toàn bộ hai ngàn khẩu súng của quân Đại Việt khai hỏa, quân Joson lập tức tử thương thảm trọng.
Bidam sắc mặt trầm xuống quát lớn.
- Truyền lệnh binh sĩ, rút lui, toàn bộ rút lui trở về.
Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế