Đế Chế Đại Việt

Chương 384: Sứ thần từ Thiên vương Khả Hãn




Nguyễn Hữu Kính đưa ra nhận định đó không phải là không có cơ sở. Phải biết rằng lúc này là quốc gia hùng mạnh nhất ở viễn Đông này. Bọn hắn có đầy đủ loại vũ khí từ vũ khí lạnh cho đến vũ khí nóng. So với Đại Việt có lẽ những thứ đó lạc hậu rất nhiều, thế nhưng số lượng của Đại Hán là hoàn toàn áp đảo, huống chi hiện tại vũ khí của Đại Việt chẳng qua chỉ là cải tạo về nòng, điểm hỏa, còn lại ưu thế trước súng hỏa mai của Đại Hán cũng không phải là quá lớn, không đủ tạo ra hỏa lực áp đảo tuyệt đối.
- Nhưng Quốc Tiên cũng đừng quá lo lắng. Bệ hạ chỉ còn một tháng nữa là có thể đến Hàn quốc. Khi đó Hàn quốc sẽ nhận được sự bảo vệ tuyệt đối.
Cũng như các thần tử khác Nguyễn Hữu Kính đối Thừa Mệnh bệ hạ có sự tin tưởng tuyệt đối, đối với bọn hắn bệ hạ anh minh thần võ không gì là không làm được, bệ hạ sẽ đưa ra những hướng giải quyết sự việc sáng suốt cho bọn hắn. Đối với việc này Kim Yu Shin cũng có chút tin tưởng, bởi vì ấn tượng mà Thừa Mệnh hoàng đế đem lại là quá mãnh liệt, đến mức khi biết tin nữ vương nhà mình rơi vào tay của Thừa Mệnh bệ hạ mà hắn cũng vô cùng yên tâm. Đó là kết tinh của những gì Lý Anh Tú đã chuẩn bị và đã làm từ lúc đặt chân lên đất Hàn quốc lần đầu tiên.
- Bẩm Quốc Tiên, Bạch Quốc sư mời hai vị đến họp.
Một Hoa Lang đi đến bẩm báo. Cả hai người nhanh chóng chạy về Khai kinh, không biết vì có chuyện gì mà Bạch Liêu phải phái người đến tận Bạch thành để gọi cả hai trở về. Đi vào bên trong hoàng cung hai người đã thấy được nội các bốn người kia đã có đầy đủ. Bạch Liêu nhìn thấy hai người đi vào liền nói.
- Hai vị đã đến, nhanh ngồi xuống, ta có quân tình khẩn cấp cần thông báo với hai vị.
Cả hai người ngồi xuống rồi Bạch Liêu mới nói tiếp.
- Tháng trước ta đã bí mật cho người vượt biển đi sang Đại Hán, người của ta đã đem vàng bạc đút lót cho Thái thú nơi đó là Tô Định, cuối cùng nhận được tin tức Lưu Bang đã chấp nhận thư xin sắc phong của Chu Thành Tổ, phái Kinh vương và Sở vương đem theo hai mươi ngàn quân dẫn theo con trai của Chu Thành Tổ là Chu Định Phương đi qua Triều quốc trở về Hàn quốc.
- Chết tiệc, đồ Hàn gian, vậy mà thực sự bán đứng quốc gia.
Kim Alchoen tức giận đập bàn nói. Nguyễn Hữu Kính lúc này nói.
- Vấn đề hiện tại chính là tuyệt đối không được cho Chu Định Phương bước vào quốc thổ Hàn quốc. Nếu không lúc đó Kinh vương của Đại Hán sẽ thực hiện sắc phong của Lưu Bang, như vậy Hàn quốc sẽ phải đối mặt trực tiếp với Đại Hán.
Bạch Liêu gật đầu đồng ý với Nguyễn Hữu Kính nói.
- Đúng vậy. Vốn ta định chờ đợi cuối tháng mười một bệ hạ đến lúc đó Hàn quốc được tăng cường lực lượng ta mới hành động, thế nhưng hiện tại giữa tháng mười một bọn hắn sẽ đến được biến giới, do đó ta phải hành động trước. Ta muốn Kim Yu Shin Quốc Tiên lập tức dẫn quân đi biên giới sắp đặt mai phục, chờ đợi bọn hắn bắt lấy Chu Định Phương.
Kim Yu Shin lắc đầu nói.
- Hiện tại quân Hàn quốc chỉ có hai mươi lăm ngàn quân, năm ngàn quân ở phía Nam, số quân cơ động không quá mười ngàn, nếu nói muốn mai phục đánh bại quân Đại Hán là có thể, thế nhưng muốn bắt được Chu Định Phương sẽ khá khó khăn, ta cần sự giúp đỡ của quân Đại Việt.
Đánh bại và đánh bắt sống là hai khái niệm rất khác nhau, đương nhiên vế phía sau khó khăn hơn rất nhiều, quân Đại Hán nếu bại trận có thể bỏ chạy, Chu Định Phương dưới sự bảo hộ của quân Đại Hán có thể chạy khỏi biên giới sang Triều quốc. Muốn bắt Chu Định Phương một là bắt trên chiến trường, hai là phải ép quân Đại Hán giao nộp.
Bạch Liêu nhìn Nguyễn Hữu Kính, mệnh lệnh của bệ hạ cho quân Thần Dực là bảo vệ Hàn quốc mà không phải chủ động xuất binh. Nguyễn Hữu Kính suy nghĩ hồi lâu nói.
- Ở chiến trường tướng quân có quyền tự chủ. Ta đồng ý giúp đỡ, chỉ là chỉ có ba ngàn quân Đại Việt đi hỗ trợ. Quốc Tiên yên tâm, ta nắm chắc có thể bắt được Chu Định Phương.
=================Ta là đường phân cách=============
Hải Vân quan, Đại Việt. Sau trận chiến với quân Tây Gốt, Hải Vân quan bị hỏa thiêu đã được xây dựng lại bằng gạch đá vô cùng chắc chắn. Hiện tại dù có bị bắn bằn pháo M202 cũng không dễ gì mà bắn sụp được tòa hùng quan này. Tường thành được xây cao lên đến gần hai mươi mét, mặt thành rộng mười mét, chân thành dày đến gần hai mươi mét. Hải Vân quan kéo dài suốt một cây số, dựa theo địa hình núi biến nó thành một lá chắn vững chãi cho vùng đất phía trong. Hiện tại đóng quân ở đây chính là Sư đoàn Thánh Dực của Trần Bình Trọng.
- Phía trước có kỵ binh xông đến. Mau kéo báo động.
Tiếng chuông vang vọng, các binh lính Đại Việt giật mình, thật lâu rồi tiếng chuông này chưa vang lên đây. Tuy vậy bọn hắn nhanh chóng mặc vào trang bị chạy lên trên tường thành. Chỉ trong vòng hai phút đầu thành trống trơn lập tức chứa đầy binh lính đầy đủ súng đạn hướng về phía trước đề phòng.
Cách Hải Vân quan chừng một cây số từ hướng thảo nguyên một đội kỵ binh ăn mặc rách rưới, giáp trụ loang lỗ đầy máu, chạy về phía Hải Vân quan, nhìn ngựa bên mép đã sủi đầy bọt, mệt lã chứng tỏ bọn hắn đã chạy liên tục một đoạn đường rất dài.
Thông qua ống nhòm Tiểu đoàn trường tiểu đoàn biên phòng Hải Vân quan nhìn thấy rõ ràng tình trạng của kỵ binh trước mặt, đếm đi đếm lại cũng chỉ có mười người mà thôi. Hắn hạ lệnh.
- Toàn quân chú ý đợi lệnh, không được nổ súng.
Chạy được đến cách thành quan gần trăm mét cuối cùng chiến mã cũng không chịu nổi nữa liền quỵ xuống, hất văng cả kỵ binh trên lưng nó xuống. Các kỵ sĩ khác vội vã đỡ đồng bạn lên nói.
- Cố gắng một chút, Đại Việt đã ở trước mặt, chúng ta sắp hoàn thành nhiệm vụ rồi.
Bọn hắn dìu dắt nhau chạy đến cách thành quan hai mươi mét Tiểu đoàn trưởng trên đầu thành lập tức quát lớn.
- Đứng lại! Các ngươi đã xâm nhập vào lãnh thổ của Đại Việt, lập tức quay đầu nếu không bọn ta sẽ nổ súng.
Như để chứng minh lời nói của Tiểu đoàn trưởng sẽ trở thành sự thật hàng trăm binh sĩ Đại Việt trên tường thành lập tức hướng súng chỉ xuống đội kỵ binh phía dưới, tiếng rắc rắc của gỗ súng nghe thật rợn người. Cả đội kỵ binh lập tức bị khí thế của quân Đại Việt dọa cho sợ hãi, bọn hắn đã từng gặp những cái ống sắt này trong tay quân Tây Gốt, vô cùng lợi hại, bọn hắn không dám động đậy một chút nào. Cuối cùng một người thanh niên tuổi trẻ bên trong kỵ binh bước lên trước nói.
- Xin đừng bắn, bọn ta là sứ giả của Thiên Vương khả hãn, đến đây muốn được gặp quốc vương Đại Việt. Xin cho chúng ta vào thành.
Tiểu đoàn trưởng quay sang nhìn bộ tham mưu của mình bên cạnh, chính trị viên (người Ám bộ) khẽ gật đầu một cái, Tiểu đoàn trưởng lập tức nói.
- Buông vũ khí, người của ta lập tức đưa các ngươi vào trong.
Đội kỵ binh lập tức buông bỏ vũ khí, dù sao đã đến nơi này Đại Việt là dao thớt, bọn hắn là thịt, cá, không hề có sức phản kháng nào, cầm theo vũ khí cũng chỉ là vô nghĩa. Cổng thành quan mở rộng, một đội kỵ binh lập tức đi yrzTT ra đón bọn hắn vào phía trong.
- Xin hỏi, các vị có thể cho chúng ta một chút đồ ăn không? Bọn ta đã đói suốt hai ngày rồi.
Người thanh niên trẻ có vẻ hơi ngại ngùng khẽ nói với binh sĩ bên cạnh. Bọn hắn thực sự đã rất đói, trên đường chạy đến đây đồ ăn hết sạch, nước phải nhường cho ngựa uống chứ người cũng không có mà uống. Binh sĩ Đại Việt ngạc nhiên nhìn bọn hắn. Tại Hải Vân quan bọn hắn từng tiếp đón sứ thần từ Đông Tấn, lại chưa thấy sứ thần thảm như bọn hắn, nếu nói bọn hắn là ăn mày cũng không quá đáng. Quân Đại Việt lập tức cho bọn hắn ăn tạm mấy phần quân lương, sau đó cho bọn hắn tắm rửa sạch sẽ rồi mới dẫn về Phủ Triệu Phong, nơi đó có Tuyên Phủ sứ sẽ sắp xếp cho bọn hắn.
Trải qua mấy ngày đoàn sứ của Thiên Vương khả hãn mới đến được Triệu Phong, càng đi vào bên trong bọn hắn mới càng thấy được sự đông đúc, và giàu có của Đại Việt. Khác với trên thảo nguyên bọn hắn thiếu thốn đủ điều, người Đại Việt ở đây ai ai cũng ăn mặc sạch sẽ, sáng sủa, cười nói liên tục, đường xá rộng rãi, người qua lại vô cùng có trật tự. Những người Đại Việt nhìn những người thảo nguyên như bọn hắn cũng như thường, không chút hiếu kỳ nào, đã vậy người Đại Việt còn gửi đến cho bọn hắn những nụ cười thật thân thiện. Chợt một người đi bên cạnh thanh niên nói lớn.
- Trác Mộc Nhĩ, ngươi nhìn kia có phải là nhị trưởng lão hay không?
Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.