Đế Chế Đại Việt

Chương 468: Hạ thành (1)




Ầm.
Một tiếng nổ kinh thiên động địa, dù là thuốc ioEyn nổ yếu, thế nhưng gần năm trăm ký cũng là một số lượng không hề nhỏ, uy lực của nó mạnh đến nỗi làm nguyên một đoạn tường thành dài mười mét kể cả cổng thành gần như đổ sụp xuống, tất cả mọi binh sĩ đứng trên đoạn thành đó lập tức bị chôn vùi trong đông tro bụi.
- Giết!
Đám binh lính Tây Gốt chưa kịp hoàn hồn thì tiếng kêu giết của hàng ngàn binh sĩ Đại Việt do Ngô Tuấn dẫn đầu vang lên xông thẳng đến tường thành đã bị sụp đổ. Binh lính đồn trú gần thành trở nên hốt hoảng, bọn hắn chưa từng phải đối phó với trường hợp này bao giờ. Thiên phu trưởng lập tức quát lớn.
- Còn chờ đợi gì nữa, nhanh lên trước lấp lỗ hổng, gửi thám báo về thủ phủ gọi chi viện.
Tường thành đã đổ sụp một đoạn đến mười mét, muốn sửa chữa lại là điều không thể bọn hắn chỉ còn cách dùng chính quân số của mình cản lại quân địch, chờ đợi quân cứu viện đến mà thôi. Chỉ là bọn hắn cũng không biết rằng lúc này trên đống gạch đất đã bị hàng trăm bóng đen của Thiên Long vệ chiếm giữ, nhiệm vụ của bọn hắn là giữ chỗ này, không để cho quân Tây Gốt đánh bật ra.
- Khai hỏa.
Ầm, ầm, ầm, ầm.
Quân Tây Gốt vừa xông đến đầu đường hơn trăm mét, đội trưởng Thiên Long vệ quát lớn một tiếng, Thiên Long vệ lập tức khai hỏa. Đạn bay về phía quân Tây Gốt như mưa. Thiên Long vệ trang bị chính là mẫu súng K-04Ca2 như kỵ binh, vừa có thể bắn được đạn ghém, vừa bắn được loại đạn slug ở tầm xa. Càng đáng sợ hơn chính là tốc độ bắn của khẩu súng trên lý thuyết là sáu mươi phát trên phút, tạo nên một lưới lửa dày đặc, dù đối diện quân Tây Gốt chỉ là một trăm người nhưng số lượng đạn bọn họ bắn ra trong một phút có thể tương đương đến ba bốn trăm người.
Quân Tây Gốt cố gắng làm ra phản kích, thế nhưng không hề hiệu quả, Thiên Long vệ khoác trên người áo giáp làm từ vảy Leviathan, đao thương bất nhập chứ đừng nói đến là những mũi tên thông thường. Ngược lại càng đến gần đạn của Đại Việt bắn ra càng ác liệt, càng chính xác, cứ mỗi mét tiếng lên lại phải trả giá bằng máu huyết và tính mạng.
- Bọn chúng đang đến gần, đổi đạn đỏ.
Nhìn thấy quân địch đã xông vào đến năm mươi mét, đội trưởng Thiên Long vệ quát lớn, các thành viên trong Đại đội lập tức lấy tốc độ nhanh nhất nhét từng viên đạn vào trong buồng đạn. Mười giây sau viên đội trường tay cầm lấy chiếc còi đeo trên cổ thổi mạnh.
- Tuýt! Tấn công!
- Xung phong!
Một trăm Thiên Long vệ đối mặt với quân số quân địch đông hơn mình gấp mấy lần vẫn không hề nao núng sợ hãi. Bởi vì trên người bọn hắn chính là áo giáp chắc chắn nhất trên thế giới này, trên tay bọn hắn là vũ khí tác chiến tầm gần mạnh nhất thế giới hiện tại, bọn hắn có gì sợ hãi sao? Đáp án là không.
Ầm, ầm, ầm.
Vừa xông đến gần nhau shotgun lập tức biểu hiện ra sức mạnh chính thức của nó. Trong vòng hai mươi mét trở lại, đạn ghém sát thương diện rộng rất khó có thể hụt mục tiêu, một phát đạn bắn ra là hàng chục viên bi thép bắn về phía quân Tây Gốt đang xông đến theo hướng hiện tại. Kẻ trúng đạn không chết thì cũng bị tàn phế, thậm chí có tên lĩnh trọn vẹn một viên đạn ghém thân thể lập tức bị đục thành hàng chục lỗ như miếng giẻ rách. Con đường vốn bừa bộn nay lại trở nên càng huyết tinh, một dòng suối đỏ chảy dọc trên đường, hai bên là những xác chết thảm thiết. Thiên Long vệ đạp lên vũng máu, đạp lên những thi thể để tiếng hành một cuộc đại đồ sát.
Tám viên đạn bắn hết, có Thiên Long vệ rút đao chém thẳng vào binh sĩ Tây Gốt, có kẻ lại rút súng ngắn bên hông tiếp tục xạ kích. Bởi phổ biến súng đạn, Thiên Long vệ và các đơn vị đặc nhiệm còn được huấn luyện thêm một bộ môn súng ngắn cận chiến. Đối với bọn hắn mà nói, cầm vũ khí trên tay, khoảng cách xa gần đều có tác dụng như nhau, quân địch chỉ có thể chịu cảnh đồ sát.
- Bọn hắn là ma quỷ, đao chém không chết. Chạy thôi.
Quân Tây Gốt quả thực bị Thiên Long vệ dọa đến, dù bọn hắn đông hơn Thiên Long vệ gấp mấy lần, thế nhưng trước mặt shotgun có tốc độ bắn cao, uy lực tầm gần mạnh mẽ, số lượng đã không còn là lợi thế của bọn hắn, ngược lại bởi vì đội hình dày đặc trên một con đường, bọn hắn càng để K-04Ca2 phát huy ra hết uy lực của mình. Lúc Thiên Long vệ hết đạn lao vào giáp lá cà thì bọn hắn lại kinh hãi nhận ra rằng đao thương của mình không thể đâm thủng được giáp Leviatan, trong khi đó Thiên Long vệ chiến đấu cực kỳ liều mạng và huyết tinh, một đao lấy mạng, tuyệt đối không qua loa. Đám binh sĩ kinh hồn bạt vía lập tức tan vỡ thế trận ôm đầu bỏ chạy.
- Tấn công, tuyệt đối không được để chúng chạy thoát.
Lúc này hai ngàn quân Đại Việt do Ngô Tuấn chỉ huy cũng đã vọt được vào bên trong thành, quân số Đại Việt lại càng thêm áp đảo, quân Tây Gốt lập tức rút chạy, mặt thành phía Tây hoàn toàn do Đại Việt kiểm soát.
Cùng lúc đó bên trong khu trú đóng, Thiết Hùng đã nhận thấy lực lượng canh gác mình đã rút đi phân nửa, nhận biết thời cơ đã đến, Thiết Hùng phát lệnh.
- Toàn quân, tấn công!
Toàn bộ năm ngàn kỵ binh Đại Việt khoác giáp kỵ binh Tây Gốt bên trong lập tức cột lên trên tay và trên mũ mình một miếng vải màu vàng để phân biệt địch ta. Lệnh vừa phát các kỵ binh lập tức tổ chức đội hình xông thẳng đến quân doanh của quân Tây Gốt.
- Bọn hắn là gian tế.
- Quân Đại Việt trà trộn tấn công.
Quân Tây Gốt bên trong quân doanh tuy đã đề phòng từ trước, thế nhưng chiến cuộc ở ba mặt thành làm phân tán sự chú ý của bọn hắn, huống chi suốt mấy ngày qua kỵ binh Đại Việt cũng không có động tĩnh gì làm cho sự cảnh giác đã giảm xuống nhiều. Bấy giờ nhìn thấy kỵ binh cùng màu quân phục với mình xông thẳng vào doanh trại bọn hắn mới biệt rằng bọn hắn thực sự đã bị lừa rồi.
Năm ngàn kỵ binh Đại Việt đã hơn gấp hai lần quân số đối phương, năm ngàn quân này đều là người của Thiên vương khả hãn, là người của tộc Alitia đều là hai chủng người có thù hận sâu sắc với Tây Gốt, lúc này thời cơ báo thù đã đến bọn hắn lồng lên chiến đấu một cách điên dại, kỵ binh băng băng phá tan mọi chướng ngại, giờ lên đồ đao chém giết bất kỳ binh sĩ Tây Gốt nào mà bọn hắn nhìn thấy.
- Chạy a!
Phòng ngự không được bao lâu quân Tây Gốt chính thức vỡ trận chạy thẳng về thủ phủ. Thiết Hùng cũng không hạ lệnh truy đuổi mà bắt đầu chia quân, ba ngàn kỵ binh đi trợ giúp cửa Nam, hai ngàn kỵ binh khác đi trợ giúp cửa Tây. Vốn nhiệm vụ phải được diễn ra từ sớm nhưng hắn phải phá doanh địch nên đã bị chậm trễ không ít rồi.
Phía cửa Nam chiến sự đã diễn ra vô cùng quyết liệt, dọc đường đi Thiết Hùng có thể thấy được nhà cửa đổ sụp, xác người la liệt, thậm chí đi qua một cứ điểm của quân Tây Gốt gần đó, căn cứ này Thiết Hùng rất quen thuộc vì hắn chính là người vẽ lại bản đồ đây, thế nhưng lúc này cứ điểm đã bị phá toang hoang bốc cháy đến một nửa.
Pháo binh Đại Việt sau loạt pháo đầu tiên bắn vào tường thành, chưa đến mười lăm giây sau loạt pháo thứ hai đã khai hỏa, lần này là bắn theo tọa độ vào quân doanh đồn trú của binh sĩ gác thành cách đó không xa. Bảy mươi phần trăm đạn pháo của Đại Việt trúng đích, số còn lại bay vào khu dân cư. Tuy vậy nhưng cũng đã gây thiệt hại vô cùng lớn cho quân Tây Gốt, mặt Nam tưởng chừng sẽ bị phá nếu không có sự chi viện kịp thời từ Sầm Nghi Đống.
Bên ngoài Trần Nhật Duật đã thôi pháo kích, bọn hắn xua mười thớt voi lên tấn công, cùng với đó là bộ binh một bộ phận nấp phía sau voi, bộ phận khác lại nấp sau các tấm chắn gỗ được chế tác thô sơ, nhưng đủ cung cấp một chỗ ẩn nấp cho binh sĩ xạ kích lên phía trên thành.
Quân trên thành cũng được tăng cường thêm một ngàn binh sĩ có trang bị súng và sáu ổ pháo liên tục bắn xuống phía dưới đe dọa voi và binh sĩ Đại Việt không dám đến gần. Trần Nhật Duật quát lớn.
- Toàn bộ pháo bắn vào các vị trí pháo địch.
Dàn pháo S75 phía sau lần nữa điều chỉnh tọa độ từ trinh sát pháo báo về, nạp đạn hoàn tất, lập tức khai hỏa.
Ầm, ầm.
Mười ổ pháo cùng nhau nổ, tiếng rít đạn pháo, va chạm, mặt thành lập tức nổ tung. Sáu ổ đề kháng của quân Tây Gốt bên trên thành bị pháo kích dữ dội, sáu ổ pháo triệt để bị phá hủy.
- Tấn công!
Quân Đại Việt lần nữa xông lên, không có pháo uy hiếp chiến tượng có thể mạnh dạng tiến lên một chút, ở tầm một trăm năm mươi mét, súng kíp của Tây Gốt tuyệt đối không đánh trúng được chiến tượng, mà dù có trúng thì khi đó đạn cũng đã rất yếu, không đủ xuyên thủng được giáp và lớp da dày của voi. Trần Nhật Duật cũng không vội vã, quân của hắn và Dã Tượng chủ yếu là gây áp lực, khi cảm thấy quân địch trên thành ít lập tức đẩy cao đội hình để gây áp lực cho Sầm Nghi Đống tăng viện, khi thấy quân địch ít lại lui lại một chút, dùng phương thức đối xạ để tiêu hao sinh lực địch. Các ổ pháo trên lưng voi tỏ ra vô cùng hiệu quả, những nơi quân địch tập trung đông quân nhất đều bị bắn tan tác, tường thành Kha Mát loang lổ, chất đầy xác người.
Truyện tu đạo, hệ thống cảnh giới khác biệt, main phải len qua khe hẹp tìm cách sống sót. NVP không não tàn. Mong được ủng hộ Nhất Kiếp Tiên Phàm

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.