Dị Giới Thương Nhân

Chương 50: Buổi học đầu tiên




Chương 50: Buổi học đầu tiên
Lý An bước vào lớp học lúc mặt trời bắt đầu nhô lên phía trên tường thành, bên ngoài trời đã sáng rõ, trên đường đi ồn ào những tiếng rao của hàng quán hai bên nhưng trong lớp học vẫn còn tối, chỉ có vài ba tên học sinh mới tới sớm đang chán nản ngồi chờ.
Lý An chọn một chiếc bàn ở trong góc rồi ngồi xuống, lấy vở ghi chép cùng bút đặt lên bàn, nơi này quả thực không được hiện đại cho lắm, dùng vẫn là bút lông chấm mực để viết, hắn đã luyện tập rất nhiều rồi nhưng vẫn chưa thể sử dụng cho thành thạo.
Ngôn ngữ ở nơi này là một ngôn ngữ kỳ lạ Lý An chưa từng nghe thấy trước kia, chữ viết là hệ thống chữ tượng hình, ngược lại khá giống chữ hán trung quốc ở đời trước nhưng chắc hẳn không phải là chữ trung quốc.
Lại đợi khoảng nửa canh giờ, 20 học sinh đã tới đủ, Tô Yên Ly tay cầm theo mấy cuốn sách rất dày khoan thai bước vào phòng.
“ Chào buổi sáng các học sinh!” Nàng đặt sách xuống bàn giáo viên, đứng thẳng mỉm cười.
“ Chào buổi sáng sư phụ!”
Đám học sinh vội vàng đứng dậy, trăm lời như một nói.
Tô Yên Ly khẽ mỉm cười, nếu chỉ nhìn biểu hiện này thì thực khó mà đoán được đây lại là vị sư phụ hung dữ số 1 Phong Vũ Viện này.
Lý An ngồi thẳng người, chăm chú nhìn sư phụ viết chữ lên bảng gỗ, Trương Vũ ngồi bên cạnh cũng tỏ vẻ hứng khởi vô cùng.

Cũng không biết tên Trương Vũ này bị bệnh gì, sau khi biết Lý An vốn là nô bộc xuất thân không những không xa lánh ghét bỏ ngược lại còn thường xuyên sáp lại nói chuyện, tới ngồi cũng ngồi cùng bàn.
Chớp mắt Tô Yên Ly đã viết lên bảng gỗ mấy chữ lớn: Luyện Khí Sư, Luyện Thể Sư.
“ Đám luyện khí sư kia thường mắng chúng ta là đầu óc ngu si tứ chi phát triển, không phải là không có lý. Bài học đầu tiên ta dạy các ngươi, bất kể chuyện gì, nếu có thể giải quyết bằng nắm đấm thì tuyệt đối đừng nói lý. Đáng tiếc là ra bên ngoài không phải cứ dùng nắm đấm là giải quyết được mọi việc đâu, môn Kiến Thức Đại Cương sẽ dạy cho các ngươi kiến thức toàn diện trên tất cả các linh vực, luyện thể, luyện khí, chính trị, thương nghiệp, địa lý, ngôn ngữ,….. Phong Vũ Viện chúng ta không bồi dưỡng ra một tên ngu ngốc chỉ biết đám đá, trong đợt kiểm tra ba tháng sau nếu có ai không qua được môn này thì vẫn sẽ bị đuổi học như bình thường! Rõ chưa!”
Đám học sinh sợ hãi gật đầu, miệng không ngừng vâng dạ.
Chuyện này quả thực vô cùng đúng ý của Lý An, hắn đột nhiên xuất hiện ở nơi này cái gì cũng không biết, khiếm khuyết nhất không thể nghi ngờ chính là kiến thức.
Tô Yên Linh lại tiếp tục từ chữ Luyện Thể Sĩ phân làm bốn nhanh: Phàm Huyết Kỳ, Kim Huyết Kỳ, Lục Huyết Kỳ, Tử Huyết Kỳ.
“ Luyện Thể Sĩ giống như ta chính là những người dùng các loại phương pháp đặc thù để rèn luyện thân thể, bọn hắn có cơ thể mạnh mẽ, sức lực hơn hẳn người thường, kết hợp với các loại võ kỹ, dù cho là luyện thể sĩ kém cỏi nhất cũng có thể dễ dàng đánh bại một đội binh sĩ 10 người giáp mũ đầy đủ. Tuỳ vào trình độ rèn luyện thân thể, Luyện Thể Sĩ phân làm bốn cảnh giới: Phàm Huyết Kỳ, máu chảy trong huyết quản là màu đỏ, tố chất cơ thể toàn diện tăng lên.
Kim Huyết Kỳ, máu chảy trong người màu vàng kim, một khi vận sức thì thân thể sẽ biến thành kim thân bất hoại, dù đứng yên cho các ngươi dùng đao kiếm chém thì cũng không tổn hao mảy may một sợi tóc.
Lục Huyết Kỳ, máu tươi chuyển sang màu xanh lục. Điểm nổi trội ở cảnh giới này chính là sức sống kinh người, dù cho tay chân bị chặt thì vẫn có thể mọc lại bình thường.
Cuối cùng chính là Tử Huyết Kỳ trong truyền thuyết, máu tươi chuyển sang màu tím đậm. Cảnh giới này vốn chỉ có trong truyền thuyết, thôn tin liên quan đa phần đều không được kiểm chứng nên ta sẽ không nói ở đây.

Hiện tại luyện thể sĩ lợi hại nhất chính là Đại Tướng Quân Lăng Phong, Lục Huyết Kỳ luyện thể sĩ.
Đúng rồi, còn một điểm vô cùng quan trọng nữa, theo cảnh giới tăng lên thì tuổi thọ cũng sẽ tăng trưởng, dù so với đám Luyện Khí Sĩ kia thì thua xa nhưng sống lâu thêm một chút ai mà không muốn chứ! Phàm Huyết Cảnh tuổi thọ giống như người bình thường mà thôi, Kim Huyết Cảnh tuổi thọ trung bình khoảng 150 năm, còn như Lục Huyết Cảnh, chỉ cần tĩnh dưỡng cẩn thận thì sống 300 năm cũng không phải chuyện kinh khủng gì.”
Tô Yên Ly nói tới đây dừng lại một chút nhìn đám học sinh nhưng coi chừng chẳng có ai hứng thú, cũng phải, chút kiến thức sơ đẳng này ai mà không biết chứ.
Tất nhiên vẫn có ngoại lệ, Lý An ngồi ở cuối lớp đang cố gắng cúi mặt để che dấu vẻ kích động trên mặt. Cái gì? 300 năm, sống lâu như vậy chẳng phải sẽ trở thành yêu quái sao?
“ Ngươi làm sao vậy?” Trương Vũ ngồi bên cạnh che miệng ngáp dài một cái, thấy hắn bất thường thì quay sang hỏi.
“ Không có gì?” Lý An lắc đầu, lúc ngẩng mặt lên thì biểu cảm đã quay trở về bình thường. Chuyện một con người bằng da bằng thịt có thể sống mấy trăm năm quả thực có chút vượt quá sức tưởng tượng của hắn.
Trên bục giảng, Tô Yên Ly tiếp tục: “ Đại Tướng Quân Lăng Phong năm nay đã 245 tuổi, còn có viện trưởng của chúng ta năm nay cũng đã 105 tuổi rồi.”
Lần này quả thực đám học sinh đều bất ngờ, nàng hài lòng tiếp tục: “ Tiếp theo chính là Luyện Khí Sĩ. Đây là những người luyện hoá yêu đan của yêu tộc thành bản mệnh châu, sau đó dùng linh lực của bản thân để sử dụng bản mệnh thuật thức, nghe qua quả thực có chút trừu tượng. Đám người này vô cùng hiếm thấy, chủ yếu tập trung ở các gia tộc luyện khí, mỗi khi luyện hoá được một viên bản mệnh châu thì luyện khí sĩ sẽ tiến một cấp, lần lượt là nhất châu, nhị châu, tam châu, tứ châu cảnh.

Mỗi một viên bản mệnh châu ứng với một thuật thức bản mệnh, cái này giống như là pháp thuật thần tiên vậy, hô mưa gọi gió gì đó có cả, thiên kỳ bách quái, vô cùng lợi hại, các ngươi chỉ cần nhớ kỹ nếu gặp Luyện Khí Sĩ thì đi đường vòng là được.
Luyện Khí Sĩ đều là bọn mắt cao hơn đầu cũng không phải không có lý do của nó, nói chung một tên nhất châu cảnh luyện khí sĩ có thể dễ dàng g·iết c·hết mấy tên phàm huyết cảnh luyện thể sĩ, tên nào tên nấy bản lĩnh kinh người.
Đám này tuổi thọ cũng nhiều kinh khủng, đúng là lũ vương bát đản. Nhất Châu Cảnh tuổi thọ chừng 120 năm, nhị châu cảnh là 200- 300 năm, tam châu cảnh là 500 năm, còn như tứ châu cảnh nghe nói còn sống được cả ngàn năm. Chỉ là tứ châu cảnh cũng giống như tử huyết kỳ vậy, đều là truyền thuyết thôi, đù sao cũng đã rất lâu rồi không xuất hiện.”
“ Wtf….. !” Lần này thì Lý An không còn giữ được vẻ bình tĩnh nữa rồi, ngàn năm, đây là khái niệm gì chứ? Chỉ sợ một quốc gia cũng không tồn tại được lâu như vậy!
Trở thành luyện khí sĩ, đúng vậy, đây chính là mục tiêu của mình!!! Suy nghĩ này đột nhiên xuất hiện trong đầu của Lý An.
Giống như dội một gáo nước lạnh lên đầu đám học sinh đang kích động, Tô Yên Ly cười nhạt: “ Tất nhiên muốn trở thành Luyện Khí Sĩ khó vô cùng, không phải cứ cố gắng là được. Xác suất một người bình thường có thể cảm nhận được linh lực đâu đó không quá 1 trên 1 ngàn, mà dù có thể cảm nhận được linh lực thì cũng chưa chắc đã có thể trở thành luyện khí sư. Nói chung các ngươi nhớ gặp bọn người này cứ tránh thật xa là được!”
“ Tiếp theo là tới thường thức địa lý, nơi này của chúng ta là An Nhạc Huyện, lớn hơn một cấp là U Châu, sau đó là Ngũ Linh Quốc, cuối cùng là Thiên Xa Địa Lục. Xung quanh đại lục là biển rộng mênh mông, bên trong đầy rẫy quái vật khủng bố, phía sau biển cả là cái gì thì chưa từng có cuốn sách nào viết. Ngay trên Thiên Xa Đại Lục rộng vô biên thôi cũng có vô số mảnh cấm địa không người dám vào, đây là nơi sinh sống của gần trăm chủng tộc khác nhau, nhân tộc chúng ta chỉ là một trong số đó mà thôi, hơn nữa còn là một chủng tộc vô cùng bình thường…..”
Giọng nói của Tô Yên Ly không hề có chút cao thấp nào, bằng bằng vô cùng hàm chán. Lý An lại nghe tới mười phần tập trung, càng nghe hắn lại càng đối với mảnh thế giới này tràn ngập tò mò.
“ Tộc người sống trên lưng voi, vậy con voi kia lại lớn tới mức nào, mỗi lần nó đi vệ sinh chẳng phải là núi sập.
Dòng sông chảy ngược lên trời?
Tộc người tý hon? Tộc người khổng lồ?????
Thế giới này là cái quái gì vậy?!!!!!!”
Trương Vũ nhìn bạn cùng bàn vò đầu gãi tai, mặt mày đỏ bừng liên lục lẩm ba lẩm bẩm mấy lời quái dị, đột nhiên cảm thấy chắc mình đã chọn nhầm chỗ ngồi rồi thì phải.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.