Chương 38: Tiến về Valenciennes
Đúng ba giờ rưỡi chiều, toàn đội U17 Boulogne và ban huấn luyện tập trung lên xe.
Hai chiếc xe khách chậm rãi rời khỏi đại bản doanh của đội, tiến về phía sân vận động Nungesser, sân nhà của câu lạc bộ Valenciennes.
Thời gian di chuyển dự kiến là hai giờ đồng hồ.
Nhưng trên đường, đoàn xe gặp phải sự cố kẹt xe, khiến gần sáu giờ cả đội mới đến được sân vận động Nungesser.
Khi Phong bước xuống xe, liền thấy phía dưới ánh đèn chung quanh sân lúc này vẫn còn đang có những hạt mưa li ti đang chậm rãi rơi xuống.
‘Cơn mưa thu này tuy không lớn, nhưng có lẽ sẽ ảnh hưởng đến độ trơn trượt mặt sân.’ Phong âm thầm suy đoán, sau đó đi tới bên cạnh thùng xe cúi xuống.
“Thầy để em phụ với.” Phong nói, đoạn đưa tay đỡ lấy thùng nước chanh của quản lý Laurent bên hông xe xuống.
Nhìn thấy Phong phụ giúp, ánh mắt quản lý Laurent hiện lên một tia hài lòng.
Mà động tác này của Phong cũng bị vài cầu thủ khác nhìn thấy, liền nhanh chóng chạy đến phụ giúp mang hai thùng đồ này vào trong.
“Hừ, bóng đá diễn ra vào ban đêm đúng là không hay chút nào.” Quản lý Laurent đưa tay cảm nhận nước mưa truyền đến cảm giác lạnh lẽo, liền nhăn nhó.
Phong cười cười.
Tiếp xúc gần nửa tháng, Phong cũng biết vị quản lý này ngoài sở thích chăm chút vẻ ngoại hình, xài đồ hiệu, thì đối với bóng đá lại rất cố chấp với việc bài trừ đá bóng ban đêm.
Theo thầy ấy thì bóng đá phải diễn ra vào ban ngày, dưới ánh nắng rực rỡ của mặt trời thì mới đúng là thứ bóng đá đầy nhiệt huyết. Ban đêm dù có đèn chiếu sáng thì cũng vẫn là tối tăm xui xẻo.
Phong khi nghe đồng đội cũ nói thầy Laurent có suy nghĩ này thì chỉ xùy một tiếng không coi là thật.
Nhưng nhìn điệu bộ như nuốt phải gián của thầy ấy lúc này thì lời đồn kia không phải giả.
Toàn đội Boulogne rất nhanh di chuyển vào khu vực phòng thay đồ dành cho đội khách.
Trong lúc quản lý Laurent tiếp xúc với phía ban tổ chức để hoàn thiện các thủ tục chuẩn bị cho trận đấu thì Phong cùng các đồng đội đã tiến vào bên trong phòng thay đồ, chuẩn bị cùng huấn luyện viên Parker họp lại lần cuối trước khi ra sân, thuận tiện lót dạ một chút đồ ăn nhẹ để nạp năng lượng.
Phong đi ở phía gần sau cùng, khi bước vào phòng thay đồ, cậu liền nhíu mài.
Chính giữa phòng thay đồ có điêu khắc một con đại bàng với đôi mắt dữ tợn nhìn chằm chằm vào khu vực trao đổi chiến thuật.
Bên cạnh đó, trong phòng còn có một mùi hôi hám xộc vào mũi.
Mùi này giống như mùi mồ hôi và mùi rác dưới cống rãnh lâu ngày quyện lại, vừa bước vào đã xộc vào mũi khiến cậu không nhịn được ho khan lên.
Không riêng gì Phong, toàn đội U17 Boulogne hiện tại cũng đều có chung cảm giác này.
“Phòng thay đồ của chúng ta làm sao bẩn thỉu như vậy? Bọn hắn không có dọn dẹp nơi này sao?” Đội trưởng tiền đạo Alain là người đầu tiên lên tiếng.
“Ọe, nơi này còn có cả xác chuột c·hết.”
“Tủ thay đồ của ta toàn rác rưởi.”
“Của ta thì bị khóa lại, không mở ra được.”
“…”
Phong thử kiểm tra tủ đồ của mình, liền phát hiện mở ra bình thường, bên trong cũng không có rác rưởi gì.
Chỉ có điều tất cả tủ đồ ở nơi này đều được đặt dưới đất, khiến cả đám mỗi lần thay hoặc cất đồ vào tủ đều phải đứng lên ngồi xuống cực kỳ bất tiện.
Nhưng dù sao, sạch sẽ cũng vẫn hơn.
Phong cúi người, đang chuẩn để ba lô và đồ vào bên trong tủ thì lỗ mũi nhúc nhích, một mùi khai khai giống như mùi nước tiểu xộc vào mũi, khiến cậu xém chút nữa nôn ọe tại chỗ.
Một ngọn lửa giận nhanh chóng bùng lên trong lòng Phong.
“Hừ, các em không được tức giận. Bọn hắn chính là muốn chọc tức chúng ta.” Huấn luyện viên Parker từ bên ngoài đi vào, nhìn thấy cảnh này, sắc mặt như phủ một tầng sương lạnh, lạnh giọng nói.
Đúng lúc này, từ bên ngoài có một nam thanh niên mặc quần áo nhân viên của câu lạc bộ Valenciennes chạy vào, áy náy xua tay nói:
“Rất xin lỗi các vị, hôm qua nơi này tổ chức một sự kiện lớn, chúng ta còn chưa kịp thu dọn sạch sẽ. Hiện tại tôi sẽ sắp xếp người đến dọn dẹp ngay lập tức, xin thông cảm!”
Dù là nói như vậy, nhưng bước chân của người này tựa như đổ bê tông, không hề có ý tứ đi ra ngoài, thậm chí ánh mắt còn có vẻ đắc ý khi chứng kiến bộ dạng chật vật của đội Boulogne.
“Không cần, nơi này là phòng chiến thuật của chúng ta, hiện tại chúng tôi phải họp nội bộ, xin mời cậu đi ra.” Huấn luyện viên Parker bình tĩnh phất tay.
“Được được, xin lỗi đã làm phiền.” Nam nhân viên khoát tay, đi ra ngoài, không quên đóng cửa lại.
Sau khi ra ngoài, hắn rất nhanh đi rẽ qua một góc cua, liền nhìn thấy bóng dáng cao lớn của huấn luyện viên John đang đứng khoanh tay cầm một điều thuốc ở góc hành lang.
Bên cạnh đó là một cái bảng có in mấy chữ ‘Cấm Hút Thuốc’.
“Thế nào?” John Đồ Tể nhả ra một hơi khói thuốc, phà vào bảng cấm h·út t·huốc, nhẹ hỏi.
“Ngài đoán như thần, bọn hắn đang tức nổ phổi, muốn điên lên.” Thanh niên cười hắc hắc xoa tay.
John đồ tể thấy vậy cười nhạt, móc trong túi ra tờ 20 euro dúi vào tay hắn, dặn dò:
“Lát nữa tranh thủ lúc bọn hắn ra ngoài, cử người đến thu dọn một chút, đừng để chuyện này lan rộng, như vậy là đủ rồi.”
“Dạ em biết.” Thanh niên mừng húm, xoay người rời khỏi nơi này.
John Đồ Tể ánh mắt lấp lóe nhìn về phía phòng thay đổ của Boulogne, không nhịn được nhếch miệng khẽ cười.
Tranh thủ lúc các cầu thủ của Boulogne ăn nhẹ, huấn luyện viên Parker cũng công bố đội hình đá chính hôm nay.
Không có gì bất ngờ, đội hình đá chính vẫn là những gương mặt nòng cốt của U17 Boulogne từ mùa trước để lại.
Thủ môn số 1: Dupont.
Bộ tứ hậu vệ: Jean ( Cánh phải ) Laurent ( Trung vệ ) Fontaine ( Trung vệ ) Martin ( cánh trái )
Hai tiền vệ trụ: Số 6 Chris, số 8 David.
Hàng công gồm 3 người: Số 7 Moren cánh phải, số 11 Julien cánh trái Số 10 Patrick đá hộ công.
Tiền đạo đội trưởng Alain.
Sắc mặt Phong hết sức bình tĩnh. Việc cậu không có xuất phát ra sân trong đội hình chính ngay từ đầu là việc đã được cậu dự đoán từ trước.
Tính chất trận đấu đầu tiên này ngoài trận mở màn mùa giải, đại diện cho ‘phát súng’ đầu tiên của huấn luyện viên Parker ra mắt với người hâm mộ và toàn thể lãnh đạo của câu lạc bộ Boulogne. Mà còn là trận đấu mang tính chất ‘rửa nhục’ trước câu lạc bộ Valenciennes, nhất quyết không thể mạo hiểm đưa một tân binh vào ngay từ đầu.
Dù cho biểu hiện của Phong trên sân tập khiến huấn luyện viên cảm thấy hài lòng đi chăng nữa.
Tuy là như vậy, Phong vẫn không chút nao núng, thậm chí còn tiến lên cùng với những người khác động viên các đồng đội thi đấu ngay từ đầu.
Mặc dù bọn họ cũng đã là những cầu thủ có kinh nghiệm, tuy nhiên trong một trận đấu có nhiều ý nghĩa sâu xa phía sau như thế này, ai nấy ít nhiều gì cũng sẽ có chút tâm lý.
Bóng đá là một môn thể thao đề cao tính tập thể, là cuộc chơi của cả một khối đoàn kết, chứ không phải chỉ là một cá nhân riêng biệt.
Do vậy, có ý tưởng cạnh tranh để tiến bộ là rất tốt, nhưng tuyệt đối không thể ghen ghét và đố kỵ với chính những người đồng đội của mình.
Mình chưa đủ tốt, bản lĩnh thua kém hoặc là yêu cầu chiến thuật không cho phép, phải ngồi dự bị cho đồng đội thi đấu, cũng không có gì cần phải phàn nàn. Chỉ cần cố gắng cải thiện bản thân càng ngày càng tốt hơn, mới là điều cần thiết phải có.
Đây chính là nguyên tắc chơi bóng của Phong từ ngay những ngày đầu cậu bước chân vào môi trường bóng đá.
Huấn luyện viên Parker tranh thủ thời gian này căn dặn thêm một số vấn đề, chủ yếu là về tâm lý thi đấu, một trái tim nóng, một cái đầu lạnh, chính là trọng tâm những gì huấn luyện viên Parker muốn nói.
Ngay cả lối chơi chém đinh chặt sắt và sử dụng tiểu xảo của Valenciennes cũng được huấn luyện viên Parker lặp đi lặp lại nhắc nhở ngay từ mấy ngày trước trong lúc tập luyện, giờ phút này vẫn được Parker nhấn mạnh lại thêm lần nữa.
“Các em cần phải bình tĩnh trong mọi tình huống, giữ an toàn cho đôi chân của mình tránh c·hấn t·hương là việc cần chú ý nhất. Đừng để bọn hắn làm các em mất bình tĩnh, một khi mất kiểm soát bản thân, chính là thời điểm các em sơ hở lớn nhất. Nhớ lấy!” huấn luyện viên Parker nhìn chiếc đồng hồ trên tay gần đến giờ thi đấu, dặn dò thêm một câu, liền dẫn đầu mang theo các cầu thủ đi ra đường hầm, chuẩn bị ra sân.