Chương 58: Một chút thu hoạch
Phong ngồi ở hàng ghế thứ hai, phía trước là ban huấn luyện, phía sau là các cầu thủ dự bị.
Hiện tại mặc dù Phong cũng đã được xem là nhân tố mới nổi được huấn luyện viên Parker tin tưởng, cho nên vị trí ngồi của cậu cũng đã được xếp ngồi chung với các cầu thủ trong đội hình nòng cốt của đội.
Hôm nay US Boulogne ra sân với đội hình mạnh nhất có thể, với mong muốn tìm được chiến thắng đầu tiên của mùa giải, lấy lòng người hâm mộ.
Phong nhìn tới nhìn lui, ngoài anh Franck Ribéry ra, cậu còn có một ‘người quen’ khác trên đội đàn anh US Boulogne.
Người này chính là anh họ của thằng Jack, Vincent.
Phong và Vincent đã ‘có duyên’ gặp nhau trong cửa hàng Adidas, Phong cũng muốn cố ý nhìn xem cậu ta đá bóng như thế nào.
Nhưng đáng tiếc, cuối cùng Phong lại phát hiện Vincent ngồi ngẩn ngơ đang mài đít trong ghế dự bị, không được cho ra sân đá chính.
Hôm nay US Boulogne đá có vẻ thận trọng. Từ đầu trận đã cố ý cầm bóng chắc, tổ chức trận đấu theo chiều hướng chặt chẽ.
Cầu thủ được Phong chú ý hàng đầu chính là tiền vệ cánh trái, dáng người gọn gàng. Tốc độ chạy cùng kỹ thuật đều nổi bật bên hành lang cánh trái, chính là Franck Ribéry.
Mặc dù Ribéry mới bước sang tuổi 18 được vài tháng, thế nhưng nghe nói từ sáu bảy tuổi anh đã được tiếp xúc với bóng đá khi được đào tạo tại câu lạc bộ FC Conti, do vậy mà lúc này Franck Ribéry thi đấu hết sức tự tin.
Đặc biệt, mỗi khi có bóng trong chân, anh đều có những pha xử lý hợp lý và bình tĩnh, khiến cho Phong ngồi ở trên khán đài học hỏi được khá nhiều về thái độ và phong cách thi đấu.
Nhưng điều làm cho Phong cảm thấy ngạc nhiên là mặc dù Ribéry thi đấu khá tốt, nhưng điểm mà anh làm cho hàng phòng ngự của AS Beauvais đau đầu nhất chính là việc anh sử dụng tốt cả hai chân.
Chân trái lừa bóng chân phải sút, chân phải đảo bóng chân trái sút...
Một loại các phương án được Ribéry xử lý ngẫu nhiên tùy theo tình huống, khiến cho các pha ‘bắt bài’ của cả hàng phòng ngự lẫn thủ môn của AS Beauvais là hết sức khó khăn.
Phút ba mươi hai, US Boulogne được hưởng quả phạt góc bên cánh phải, bóng được căng vào vừa tầm nhưng bị thủ môn AS Beauvais bay người đẩy ra, tiền vệ trung tâm của US Boulogne vung chân sút nhưng bóng bay sượt qua xà ngang trong gang tấc.
Sau đó không lâu, cánh phải lần nữa bị đục thủng, tiền vệ cánh phải của US Boulogne đột phá xuống, sau đó phối hợp với hậu vệ biên phải tham gia t·ấn c·ông, bóng được nhồi bổng vào cho tiền đạo Olivier nhảy lên đánh đầu.
Cũng may cho AS Beauvais là bóng bay thẳng vào vị trí thủ môn của họ, nếu không có lẽ AS Beauvais đã nhận bàn thua.
Những phút sau đó AS Beauvais hoàn hồn, thi đấu cẩn thận đem cánh phải bịt kín lại, phong tỏa hướng t·ấn c·ông này khiến cho việc tận dụng khoảng trống bên cánh phải của AS Beauvais gần như bất khả thi.
Phút thứ sáu mươi lăm, từ một tình huống đột phá từ cánh trái, Franck Ribéry dùng chân trái tạt một đường chuyền như dọn cỗ cho tiền đạo Olivier David đội đầu cận thành.
Lần này cái đầu của tiền đạo Olivier David đã rất ngoan, đưa bóng đi vừa mạnh vừa hiểm, khiến cho thủ môn của AS Beauvais chỉ biết đứng chôn chân nhìn Olivier David ghi bàn thắng duy nhất cho US Boulogne vào lưới AS Beauvais.
Những phút sau đó, AS Beauvais mặc dù rất cố gắng nhưng lại không thể vùng lên nổi khi US Boulogne sau khi có bàn thắng lại chuyển sang thi đấu co cụm và bảo toàn thành công chiến thắng trên sân nhà.
Chiến thắng này là chiến thắng đầu tiên trên sân nhà của US Boulogne, cũng là trận thắng đầu tiên của mùa giải, tạm thời giải tỏa cơn khát chiến thắng của các cổ động viên nhà.
Trên khán đài, các cổ động viên của US Boulogne tận hưởng niềm vui chiến thắng, liên tục hò hét vỗ tay khích lệ các cầu thủ.
Năm nay chỉ có ba slot thăng hạn lên chơi ở Division 2, đội đứng thứ tư sẽ phải đá Play-off để giành quyền thăng hạng. Do đó các cổ động viên của US Boulogne rất trân quý từng điểm số mà bọn hắn giành được.
Đã rất lâu rồi những cổ động viên vùng thành phố cảng Boulogne chưa được hít thở bầu không khí của giải Division 2, giải đấu cấp câu lạc bộ cao thứ nhì ở nước Pháp chỉ sau giải đấu cao nhất là Division 1.
Năm nay câu lạc bộ đã có những nhân tố mới, những nhân sự chất lượng, bọn họ hoàn toàn có quyền mong chờ những đột phá mới của câu lạc bộ con cưng.
Phong cùng các đồng đội sau khi chia vui cùng các đàn anh xong cũng cùng nhau ra về.
Lúc Franck cùng các cầu thủ đàn anh đến gần khán đài để cảm ơn các cổ động viên, nhìn thấy Phong cũng có mặt, anh nở nụ cười cùng nháy mắt ra hiệu với cậu, khiến cho Phong cũng thu hút một vài ánh mắt từ các đồng đội lẫn đàn anh trên đội US Boulogne.
Trên đường ra khỏi sân, bước chân của Phong có chút chậm rãi.
Trận đấu này đã gợi cho cậu một số ý tưởng về cách thi đấu của các cầu thủ đàn anh ở sân chơi cấp câu lạc bộ chuyên nghiệp thật sự. Nơi sự cạnh tranh diễn ra khốc liệt và căng thẳng, phong cách thi đấu cũng khác với cách các cầu thủ U17 thi đấu với nhau.
Nó cũng giống như trước nay Phong chỉ đi nhà trẻ, học hát học múa học chữ cái, nhưng nay lại được các ‘anh lớn’ lớp một đem các chữ cái ghép vần lại với nhau, tạo thành các cấu trúc câu chữ phức tạp hơn, nhưng cũng chuyên nghiệp và rộng mở hơn rất nhiều so với cấp độ mà cậu đang thi đấu.
Đặc biệt, phong cách thi đấu chặt chẽ nhưng không thiếu sự sáng tạo của anh Franck đã gợi cho Phong một ấn tượng sâu sắc.
Hiện tại, cậu cũng biết rõ, sở dĩ trước đây mình luôn cảm giác bản thân có chút lực bất tòng tâm mỗi khi xử lý bóng bị hàng phòng ngự đối phương ‘bắt bài’ hoặc sớm chặn đứng là vì lý do gì.
Đó chính là vì cậu quá ‘dễ đoán’.
Việc kỹ thuật cá nhân của cậu chưa hoàn thiện chỉ là một lý do, lý do khác chính là Phong chỉ thuận có chân phải, còn chân trái hoàn toàn ‘điếc’. Cho nên khi Phong vung chân lên, thì đối thủ lần đầu còn khó đoán, nhưng nếu chịu khó để ý và có tư liệu đối đầu với Phong thì chắc chắn sẽ biết điểm yếu này.
Khi đó việc ‘bỏ túi’ Phong là hoàn toàn có thể xảy ra với những cầu thủ có đẳng cấp tương đồng.
Nghĩ đến đây, trong đầu Phong đã nảy sinh ý tưởng rèn luyện chân trái.
Đến bao giờ hai từ ‘chân thuận’ không còn xuất hiện trong đầu cậu nữa, mà là hai chân như một, tùy tình huống mà xử lý, mới xem là thành công.
Việc này có hơi xa xôi, nhưng lại là một mục tiêu mà Phong tự đặt ra cho mình trong chuỗi luyện tập mà cậu tự dựng nên trong tâm trí.
Trong chuỗi này, việc cần làm gần nhất chính là đem kỹ năng Sút Mạnh nâng cấp lên cấp độ 2, sau đó chính là bắt đầu chú ý rèn luyện chân trái.
Hai việc này chính là mục tiêu ngắn hạn của cậu lúc này.
“Này, nghĩ gì mà thừ người ra vậy mày?” Thằng Jack từ đâu tiến tới, vỗ vai Phong, khiến cậu giật mình.
“Có chuyện gì hả mậy?” Phong hỏi lại.
“Đi ăn lẩu, mày gọi Tiago đi, cả mẹ và em gái nó nữa, tao mời.” Jack theo thói quen đưa tay móc mũi, nói.
Phong nhìn nhìn ngón tay thằng Jack đang cho vào mũi.
Dựa vào hơn một năm tiếp xúc, cậu khám phá ra một việc, mỗi khi thằng Jack này có chuyện gì lo lắng hoặc hồi hộp là nó sẽ đưa tay lên móc mũi.
‘Nhưng hiện tại chỉ là đi ăn lẩu thôi mà, có gì hồi hộp chứ?’ Phong nghĩ thầm, sau đó bước nhanh đuổi theo Tiago.
…
Đám người ăn uống no nê cũng đã là hơn chín giờ.
Hiện tại đã không còn xe buýt, Phong hiếm thấy một lần xài sang, bắt xe taxi về nhà.
Trên đường về, ngồi trong xe, trong đầu Phong lại không ngừng suy nghĩ về những kiến thức tiếp thu được khi dự khán trận đấu vừa rồi.
Trước đó Phong từng nghĩ rằng việc đến sân xem như thế này cũng không khác xem các đội bóng đá qua tivi là mấy.
Nhưng hiển nhiên thực tế đã chứng minh suy nghĩ này của cậu là sai lầm.
Việc ngồi trên sân, cảm nhận bầu không khí của một trận bóng thực sự, nghe tiếng các cầu thủ giao tiếp với nhau, nghe huấn luyện viên hai đội trực tiếp chỉ đạo, thậm chí là tiếng khán giả la ó và cảm nhận phần nào đó áp lực thi đấu trên sân, nó khác xa rất nhiều so với việc xem một trận đấu qua băng hình và tivi.
Thứ cảm giác và bầu không khí này tạo cho Phong nhiều cảm hứng rất sâu sắc.
‘Xem ra sau này nếu có dịp, nên đến xem các đội thi đấu nhiều hơn.’ Phong âm thầm quyết định.
Trước nay cậu đã bỏ lỡ những cơ hội tốt như thế này, lần này nếu đã biết thì nhất định phải tận dụng những cơ hội học hỏi tốt như thế này.