Ghế Số 1: Cùng Nhau Chơi Sập Cái Mạt Thế Này.

Chương 1: Linh khí khôi phục?




Chương 1: Linh khí khôi phục?
Đêm tối không trăng sao, bóng tối như đổ mực.
Tại nơi núi rừng yên tĩnh này, ngoài một vài tiếng côn trùng, tiếng cú vọ ra, gần như tất cả mọi thứ đều chìm vào tĩnh mịch.
Nhưng bỗng chợt, ánh đèn le lói từ một chiếc xe hơi lập tức xé tan bầu không khí tĩnh mịch ấy.
Một chiếc xe bán tải băng nhanh trên con đường rừng vắng lặng, tiến về phía phương xa, nơi những ánh đèn của thị trấn như một biển sao trên mặt đất.
Bên trong chiếc xe ấy là một nhà ba người, gồm cha mẹ, và một đứa con trai đang ngồi ở ghế sau.
Nhìn vào trang phục đều là áo tắm, quần bơi, khoác bên ngoài là một chiếc áo sơ mi ngắn tay trắng vẫn còn mang theo hơi ẩm, cộng thêm với cả cát vàng đang bám lên bắp chân.
Tất cả đủ để biết trong một ngày ấy, người một nhà này đã có một chuyến đi biển khá thú vị.
Nhưng hiện tại, đôi vợ chồng ở đằng trước không hề bàn luận gì về chuyến đi biển vừa rồi, thay vào đó, hai người họ đang vô cùng chăm chú khi nghe bản tin đang được đưa trên radio.
“Theo như các phóng viên của chương trình đã có mặt tại hiện trường, chúng tôi có thể khẳng định rằng những thông tin về một con gấu khổng lồ cao tới 10 mét chắc chắn là tin giả không có thật.
Một tiêu bản của một con quái vật đã được cửa hàng,…”
Nghe thông tin ấy, Nguyễn An Thành, người chồng, đồng thời cũng là người đang lái xe ngay lúc này chỉ mỉm cười nhạt.
“Haha, bà xã, tuần này là vụ thứ mấy những chuyện tương tự xảy ra rồi?” Anh ta hỏi cô vợ xinh đẹp ngay bên cạnh.
“Để tôi đếm lại xem nào, một vụ, hai vụ,… chắc là năm vụ trong tuần rồi đi.
Gần như ngày nào báo đài cũng phải đưa tin bác bỏ mấy vụ như thế này rồi.”
Chu Thị Minh Anh, người vợ trong gia đình nhỏ này vừa hất mái tóc đen dài còn đang ướt nước biển của mình vừa nói.
Radio của chiếc xe được tắt đi, mọi thứ nhanh chóng chìm vào trong một bầu không khí tĩnh lặng.
Giờ này, sắc mặt của Nguyễn An Thành đang từ cười nhạt lập tức trở nên nghiêm túc hơn hẳn.
“Ai, ta cứ nghĩ cái thế giới này là một cái thế giới bình thường để có thể nghỉ dưỡng, nhưng có vẻ, thế giới này lại bắt đầu một vòng linh khí khôi phục nhỉ?”
Nghe chồng mình nói vậy, Chu Thị Minh Anh ngay bên cạnh phản đối đôi chút.
“Không, ai gọi cái này là linh khí khôi phục bao giờ.

Mấy cái thứ linh khí kia rõ ràng xâm lấn tới thế giới này, chứ nó đâu phải là đồ đã tồn tại nguyên bản mà gọi là khôi phục chứ?”
Nhưng nghe cô vợ mình nói như vậy, Nguyễn An Thành cũng chỉ cười nhạt.
“Haha, ai mà chả biết rõ cái tính của đám người thuộc Tiên Vực kia là thế nào mà.
Chỉ cần có linh khí xuất hiện, chứng tỏ quá khứ, tương lai của cả một thế giới đều đã bị ăn mòn rồi.
Nên nếu giờ có ai đó đào sâu vào lịch sử, khai quật các di tích.
Bọn họ sẽ chứng kiến một vài thời đại nơi mà người tu tiên xuất hiện bỗng dưng mọc ra từ đâu không biết.
Và nếu linh khí đúng là đã tồn tại ở quá khứ rồi, như vậy thì thời đại này không gọi là linh khí khôi phục thì gọi là gì nữa, haha.”
Trong khi cặp vợ chồng đang ngồi trước xe giờ này đang bàn luận vui vẻ, thì ở phía sau xe, một cậu nhóc đang nhập nhèm hai mắt buồn ngủ, lại bĩu môi vì cha mẹ mình lại bàn mấy cái chuyện viễn tưởng trên trời dưới đất.
Cậu nhóc mới 8 tuổi ấy là Nguyễn An Bình, một đứa trẻ với đôi mắt thâm quầng nhìn không hề hợp với một đứa trẻ ở độ tuổi này một chút nào.
“Chậc, cha mẹ lại bàn bạc mấy cái chuyện viễn tưởng không đâu nữa rồi?”
Nguyễn An Bình biết cha mẹ của mình là những nhà văn mới nổi của thời đại, các tác phẩm của họ đều có thể nói là làm thay đổi cả nền giải trí của hành tinh.
Còn trong mắt con trai hai người họ, cái giá để có được những linh cảm đó là cha mẹ của cậu đến tận bây giờ vẫn giống như những thanh thiếu niên còn đang trong độ tuổi chuunibyou.
Việc cha mẹ quá trẻ con như vậy đã khiến cho Nguyễn An Bình là một đứa trẻ 8 tuổi đã buộc phải trưởng thành sớm để có thể tự lo cho bản thân mình.
Cặp vợ chồng đang bàn luận với nhau thì thấy đứa trẻ phía sau ghế ngáp ngắn ngáp dài, dáng vẻ mệt mỏi như vậy cũng đành phải thở dài.
Hai người họ lập tức yên lặng, không bàn luận thêm bất cứ chuyện gì nữa để Nguyễn An Bình có thời gian nghỉ ngơi.
Nhìn vào đứa con mất ngủ của mình, cặp vợ chồng này giờ cũng phải đau đầu không thôi.
Từ khi sinh ra tới giờ, Nguyễn An Bình như thể chưa bao giờ có một giây phút nào an bình vậy.
Thằng nhóc từ nhỏ đã có một khả năng đặc biệt, đó chính là có thể thấy được một phần của tương lai.
Ban đầu, mọi người xung quanh cũng không tin vào những gì một đứa nhóc nói, và chính Nguyễn An Bình cũng chỉ cho rằng những gì mình chứng kiến là một giấc mơ.
Nhưng rồi, từng ngày trôi qua, tất cả những thứ mà đứa nhóc ấy chứng kiến và kể lại đều dần trở thành sự thật.
Điều này nếu đặt tại một người trưởng thành có lẽ chính là một siêu năng lực tuyệt vời, nhưng nếu năng lực ấy đặt lên trên người một đứa trẻ chưa đầy 8 tuổi, đây lại là một áp lực vô cùng nặng nề.

Khi mà mới chừng ấy tuổi, đứa nhóc đó đã phải chứng kiến vô số nguy cơ, mối họa, đồng thời cũng phải tìm cách thoát khỏi vô số những t·ai n·ạn khác nhau.
Tất cả khiến Nguyễn An Bình cảm thấy chán ghét thứ năng lực này vô cùng, khi nó khiến cho cậu nhóc chưa bao giờ có một giấc ngủ ngon kể từ khi sinh ra.
Nhìn đứa trẻ đang dần chìm vào giấc ngủ, Nguyễn An Thành giờ này quay sang hỏi cô vợ ngay bên cạnh.
“Bà xã, thằng con nhà mình lại mơ thấy tương lai gì à?”
Từ khi có đứa con trai này, Nguyễn An Thành vô cùng quan tâm đến những gì đứa trẻ ấy nói, dù sao những thứ mà Nguyễn An Bình nói từ bé tới giờ đều vô cùng chuẩn xác.
Nói tới đây, sắc mặt của cô vợ cũng không được tốt cho lắm.
“Con trai chúng ta nói, nó nhìn thấy cảnh tượng chiếc xe của chúng ta bị t·ai n·ạn và lăn xuống vực.”
Nghe vậy, ánh mắt của Nguyễn An Thành cũng nhìn về phía trước.
Quả nhiên, có một vách đá ở ngay con đường mà chiếc xe cần phải đi qua.
“Không phải, đừng trùng hợp như thế chứ…”
Ngay khi đi qua đoạn đường núi dốc, tốc độ của chiếc xe lập tức tăng lên đáng kể, phóng nhanh như thể con đường có thể s·ạt l·ở bất cứ lúc nào.
Nhưng khi chiếc xe đang đi ngang qua vách vực này, có một thứ gì đó vô cùng to lớn xồ ra từ trong khu rừng gần đó.
Thông qua ánh sáng mờ từ đèn phía sau xe, có thể thấy được hình dạng con vật đó là một con gấu cao tới 6 mét.
Tuy nó không phải là một quái vật 10 mét như trong bản tin radio vừa nhắc tới, nhưng kích thước con quái vật đó chỉ có thể nói là to lớn tới bất thường.
Có vẻ như con vật này đã coi cung đường núi này là địa bàn của nó, vì vậy, nó bắt đầu săn đuổi, truy lùng tất cả những sinh vật lạ dám bén mảng vào nơi đây.
Chứng kiến một con vật to lớn đang đuổi theo ngay phía sau xe mình, Nguyễn An Thành không hề hoảng loạn khi chứng kiến một con vật to lớn như vậy.
Thay vào đó, ông bố này vô cùng bình tĩnh mà tăng tốc độ xe, liên tục lạng lách, né tránh đi những cú vồ khiến mặt đường phải rung chuyển từ con quái vật ấy.
Trước một con mồi lươn lẹo, né tránh trơn trượt như vậy.
Giờ này, con gấu có vẻ đã mất hoàn toàn sự bình tĩnh của nó.

Rống!
Tiếng gầm của con vật vang lên khiến người cảm thấy đinh tai nhức óc.
Ngay sau tiếng gầm ấy, thân thể khổng lồ của con quái vật nhanh chóng sáng lên, tạo thành một hào quang màu đỏ bao bọc quanh bộ lông dày.
Khiến con gấu ấy nhìn qua như thể một ác quỷ đi ra từ biển máu.
Nhìn vào gương kính chiếu hậu, thấy được một con vật khổng lồ đã bắt đầu phát sáng như vậy, Nguyễn An Thành giờ này cũng đã phải nhíu mày lại.
“Bà xã, lần này xem ra chúng ta không thể thoát được rồi, dù chúng ta chưa đụng chạm gì vào con gấu đó, thế mà nó vẫn đã bật cuồng hóa lên rồi.”
Nghe chồng mình nói vậy, cô Chu Thị Minh Anh ngay bên cạnh giờ cũng chỉ có thể thở dài.
“Ai, biết như vậy chúng ta mua cái bảo hiểm vô tai vô nạn, hoặc là bảo hiểm làm nhân vật chính khi xuyên qua tới cái thế giới này cho rồi.”
Ngay sau khi cuồng hóa, tốc độ, sức mạnh của con gấu đã tăng lên một mảng lớn, nó tăng tốc độ đuổi theo phía sau chiếc xe, khiến cho bầu không khí ngày càng trở nên ngột ngạt.
Giờ này, Nguyễn An Thành bắt đầu nhớ lại về những gì đứa con đang ở ghế sau của mình đã nói.
Đó chính là tương lai khi chiếc xe bán tải của gia đình lao xuống vách vực.
Và hiện tại, nếu như vẫn lái xe đi theo một đường thẳng, sớm muộn người một nhà cũng sẽ bị con gấu khổng lồ kia bắt được.
Nhưng nếu để cho chiếc xe lao xuống vách vực, đó có lẽ chính là đường sống duy nhất trong tình huống này.
Hai vợ chồng giống như tâm ý tương thông, họ kiểm tra lại dây an toàn trong cùng một lúc.
Ánh mắt của hai người nhìn về phía sau.
Là một người có thể thấy được tương lai, và luôn chắc chắn tương lai mình nhìn thấy là không thể tránh khỏi, đứa nhóc Nguyễn An Bình mới 8 tuổi cũng đã thắt dây an toàn từ lúc nào không hay.
Thấy tất cả mọi người đều đã thắt dây an toàn, Nguyễn An Thành lúc này lái xe lao vào hàng cây phía bên phải, đi xuyên qua và lao thẳng xuống dốc núi tối tăm ngay bên dưới.
Thấy con mồi của mình đột ngột chuyển hướng như vậy.
Nếu là lúc bình thường, con gấu khổng lồ chắc chắn sẽ không dại mà lao xuống sườn núi cùng với con mồi của mình làm gì.
Nhưng hiện tại, con vật đó giờ đang vô cùng phẫn nộ trước sự trơn trượt của chiếc xe, cộng thêm với trạng thái cuồng hóa lại càng làm con vật trở nên hăng máu.
Vì vậy, con gấu đang tỏa ra hào quang màu đỏ cũng nhanh chóng lao xuống, đuổi cho bằng được con mồi của mình.
Ngay lúc này, cả kẻ săn mồi và con mồi đều không chú ý tới.
Không biết từ lúc nào, trời đêm nay đã hóa thành một màu đỏ máu.
Đồng thời, hư ảnh của một chiếc la bàn khổng lồ bỗng dưng xuất hiện và biến mất không một giấu tích, như thể đó chỉ là ánh chớp lướt qua.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.