Ghế Số 1: Cùng Nhau Chơi Sập Cái Mạt Thế Này.

Chương 12: Tiếng gió.




Chương 12: Tiếng gió.
Sau một ngày nghỉ ngơi thoải mái.
Nguyễn An Bình một lần nữa đi lại trên những hành lang dài của pháo đài nhà mình.
Mục tiêu lần này của cậu nhóc rất rõ ràng, đó chính là đi thẳng về phía phòng trưng bày, nơi là lối vào của căn hầm bí ẩn kia.
Dưới căn hầm đó không chỉ có một căn phòng nơi diễn ra những thí nghiệm bí mật nhất của pháo đài.
Mà nó còn kết nối với một hệ thống những mật đạo vô cùng dày đặc, kèm theo đó là một không gian ngầm dưới lòng đất đủ rộng để một ma pháp sư cấp độ 3 có thể thỏa thích thi triển bản lĩnh.
Nên nếu nói nơi nào phù hợp nhất để nghiên cứu ma pháp vào lúc này, nơi đó chắc chắn chính là không gian ngầm dưới mặt đất.
Nhưng trước khi tiến vào mật đạo nằm sâu dưới đất, Nguyễn An Bình cảm thấy vô cùng bất ngờ vì một người đã ngồi chờ tại nơi đây từ trước.
Và người đó không phải ai khác ngoài cha cậu, Nguyễn An Thành.
Một người đàn ông trong bộ đồ quý tộc hoa lệ nhưng gương mặt giống như thể đã bị ai đó đánh tới tơi bời bầm dập.
“Cha, có chuyện gì đã xảy ra ở nơi đây vậy?” Nguyễn An Bình nhìn vào cha mình mà nghi hoặc hỏi.
Nhưng cái bóng của mẹ cậu xuất hiện sau lưng đã lập tức giải đáp cho tất cả những đáp án ấy.
Dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên cậu nhóc chứng kiến cha mình ở chiếu dưới như vậy.
“Đi theo ta.”
Giọng nói đầy lạnh lùng như gió rét mùa đông nhưng bên trong vẫn ẩn chứa sự ấm áp của người mẹ nhẹ nhàng vang lên.
Thấy bóng dáng mẹ mình biến mất trong cơ quan dẫn vào mật thất dưới lòng đất.
Nguyễn An Bình cũng nhanh chóng đi theo.
Nhìn hai mẹ con đã tuần tự đi xuống dưới căn hầm, Nguyễn An Thành nhìn vào cũng chỉ lắc đầu nhẹ.
“Ai nha, nhắc bài cho thằng bé ngay từ đầu như vậy thì còn gì là vui vẻ ở đây nữa.”
Nói rồi, vị bá tước của pháo đài cũng nhanh chóng đi xuống tầng hầm cùng vợ con mình.
Khi tiến vào không gian dưới lòng đất, bước qua căn hầm đang không ngừng tỏa ra mùi máu tươi, nơi không biết bao nhiêu vật thí nghiệm đã phải bỏ mạng.
Hai bóng người, một bóng ma rất nhanh chóng đã tiến vào một hang động ngầm vô cùng khổng lồ.
Diện tích của hang động ngầm này vô cùng kỳ vĩ và to lớn, với không gian đủ rộng để có thể đặt một thành phố nhỏ vào cũng không phải vấn đề.

Đây không chỉ là một hang động tự nhiên thông thường, mà nếu nhìn xa hơn, ai cũng có thể thấy rõ ràng những vết tích đục đẽo nhân tạo của những người đi trước đã khai thác và mở rộng hang ngầm này.
Và để cho một hang động khổng lồ như vậy không sụp đổ, có hàng chục những cột đá khổng lồ như những ngọn sơn phong chống đỡ.
Trên từng cột đá to lớn ấy đều được khắc lên vô số những ma pháp trận huyền ảo, khiến người cảm thấy hoa cả mắt khi nhìn vào.
Ban đầu, Nguyễn An Bình cũng không thể đoán được những trận văn được khắc bên trên những cột đá đó là gì, nhưng sau khi sử dụng Cung Điện Ký Ức như một công cụ tìm kiếm.
Rất nhanh chóng, cậu nhóc cũng đã có đáp án của mình về loại trận pháp có mặt dưới hang động này.
Quả không ngoài dự đoán, đó vẫn là những trận văn về kiên cố, gia tăng độ cứng và khả năng phòng ngự của những trụ đá khổng lồ ấy.
Bước vào hang ngầm một khắc này.
Nguyễn An Bình cảm thấy mình đã tới đúng nơi, khi cậu có thể thoải mái sử dụng đủ loại ma pháp có sức công phá cao mà không sợ có bất cứ ai nhìn ra bí mật của mình.
Nhưng đúng lúc này, mẹ cậu, cô Chu Thị Minh Anh cũng lên tiếng, thu hút toàn bộ sự chú ý của cậu nhóc.
“An Bình, chắc con cũng đã xem qua mấy cuốn sách ma pháp mà cha con đưa cho rồi chứ?
Nhắc toàn bộ nội dung của nó cho ta xem nào.”
Nghe mẹ mình hỏi như vậy, Nguyễn An Bình lập tức hắng giọng.
“E hèm, trong 15 cuốn sách ma pháp mà cha đưa cho con, chiếm lượng lớn tri thức trong đó là những kiến thức về các loại đồng thuật, gồm 5 ma pháp bị động, 7 ma pháp tiến công chủ động liên quan đến con mắt.
Bên cạnh đó, vẫn còn có khoảng 23 ma pháp bị động tăng cường các loại sức mạnh khác nhau, 7 loại ma pháp công kích.
Và còn nhiều những tri thức đi kèm vô cùng khó hiểu nữa.”
Dù cho không biết mẹ mình hỏi vấn đề này để làm gì, nhưng Nguyễn An Bình vẫn rất nhanh chóng liệt kê toàn bộ nội dung bên trong những cuốn sách ma pháp ấy ra.
Gật gù trước những đáp án chính xác của con trai mình, người mẹ đã chỉ còn là một bóng ma kia bắt đầu giải thích mối quan hệ của những ma pháp với nhau.
“Được rồi, xem ra cái ma pháp Cung Điện Ký Ức đó cũng giúp rất nhiều cho con trong việc ghi nhớ nhỉ.
Nhưng bây giờ, con thử sắp xếp lại trình tự học tập của những cuốn sách này đi.
Sắp xếp từ cuốn ít trang nhất cho tới cuốn nhiều trang nhất.”
Nghe mẹ mình nói như vậy, Nguyễn An Bình rất ngoan ngoãn mà làm theo.
Và ngay sau đó, cậu nhóc đã lập tức nhận ra được có gì đó được ẩn giấu bên trong 15 cuốn sách ma pháp ấy.

Có lẽ, số lượng ma pháp được ghi chép có bên trong 15 cuốn sách đó không nhiều như những gì Nguyễn An Bình đã ghi chú.
Khi mà đọc theo thứ tự được Chu Thị Minh Anh công bố, cậu nhóc đã dần nhận ra.
15 cuốn sách ma pháp đó đều là một phần của một loại ma pháp duy nhất.
Thấy thằng con trai của mình sau khi được gợi ý đã bắt đầu tô tô vẽ vẽ, bắt đầu tính toán các thứ.
Cặp vợ chồng gật đầu nhìn thằng con trai của họ.
Hai người quay bước rời đi, nhưng trước khi đi, bá tước Nguyễn An Thành cũng quay người lại.
“An Bình, dù cho có nghiên cứu ma pháp gì nhập thần quá thì cũng đừng quên ăn uống, tắm rửa với gia tăng cảnh giới đấy nhé.
Dù sao ở cái thế giới ma pháp này, sở hữu mấy ma pháp mạnh đúng là có ưu thế thật đấy, nhưng mà gặp người có cảnh giới cao hơn thì thủ đoạn lòe loẹt cũng là vô ích thôi.”
Nghe cha mình nhắc nhở như vậy, Nguyễn An Bình cũng dừng lại chuyện nghiên cứu một chút, nhưng ngay sau đó, cậu nhóc cũng chỉ vẫy tay ra dấu là mình đã biết.
Thấy thằng con trai hiếu học như vậy, hai vợ chồng cũng không định làm phiền thằng nhóc nữa mà trở lại pháo đài của mình.
Ngay khi Nguyễn An Thành bước chân lên phòng trưng bày của gia tộc.
Hắn đã phát hiện ra bóng người của phụ tá hắn ngày hôm nay đã không trực trong căn phòng này như thường lệ nữa.
Quản gia của lãnh địa Ngọc Lục Bảo, hay chính xác hơn là hắc ma pháp sư Bram đã hoàn toàn biến mất không một dấu vết.
Có vẻ như lão già đó sau khi đạt được mục đích của mình là có trường sinh ma pháp trong tay, lão đã lựa chọn bỏ chạy ngay lập tức.
Nhìn vào tình huống trước mắt, Nguyễn An Thành không những không cảm thấy giận.
Trái lại, hắn giờ lại cảm thấy vô cùng mừng rỡ.
Dù sao đi nữa, bất cứ một pháp sư nào đã đặt chân vào pháo đài Ngọc Lục Bảo này mà đi ra thì rất nhanh chóng những kẻ đó cũng sẽ bị để ý bởi vô số những thế lực khác.
Dù sao đang yên đang lành, có một công việc với thu nhập đầy đủ trong tay của mình, tự dưng lại có người bí mật rời khỏi nơi đây thì bất cứ ai cũng có thể nhìn ra kẻ chạy trốn ấy có vấn đề.
Và quả như hai vợ chồng đã dự đoán.
Trong khu rừng vắng bên ngoài pháo đài Ngọc Lục Bảo.
Hiện tại, hắc ma pháp sư Bram đang bị người đuổi chạy trốn c·hết.
Từ trăm năm trước, bên ngoài của pháo đài nhà họ Nguyễn, luôn có một lực lượng những thám báo đông đảo luôn giá·m s·át nơi đây.

Dù sao bên trong cái pháo đài đó cũng có lời đồn về trường sinh ma pháp, mà trường sinh ma pháp hi hữu tới cỡ nào thì không cần phải nói nữa.
Nên bất cứ người hầu kẻ hạ nào có ý định chạy trốn khỏi pháo đài luôn là con mồi của vô số những thế lực đã ngồi chực chờ sẵn.
Không những vậy, sau khi những tin đồn về lãnh chũa của lãnh địa Ngọc Lục Bảo phát điên vì lụy tình khi vợ mất.
Số lượng và chất lượng của những thám báo có mặt cũng ngày càng cao hơn.
Nên giờ này,hắc ma pháp sư Bram, một ma pháp sư cấp độ 3, một cường giả có thể dễ dàng bay với tốc độ siêu âm chỉ với một ý niệm.
Nhưng giờ này, lão lại phải chạy bộ, tránh đi hết mức có thể ánh mắt của những kẻ đang truy đuổi mình.
Càng bước đi trong rừng vắng, Bram giờ lại càng cảm thấy hối hận về quyết định của mình.
Nếu biết trước những chuyện này xảy ra, có đ·ánh c·hết hắn cũng sẽ không rời khỏi pháo đài ấy.
Hắn dù cho đã biết những thế lực khác cũng để ý tới trường sinh ma pháp của lãnh địa này, nhưng hắn cũng chỉ cho rằng đám người đó chỉ dám đưa ra một đám pháp sư cấp độ 2 là cùng.
Ai mà ngờ được, có người lại phát rồ, đưa cả những pháp sư cấp độ 3, cấp độ trụ cột của cả thế lực ra chỉ để làm thám báo a.
Nhưng nếu xét về nguyên nhân chính để các nhân vật tương tự như gia chủ, trưởng môn này phải ra tay thì cũng rất đơn giản mà thôi.
Họ sợ một tên ma pháp sư nào đó núp lùm bên trong pháo đài kia sẽ bỏ trốn với trường sinh ma pháp.
“Đứng lại đó cho ta!”
“Đứng lại, hắc pháp sư Bram! Con chuột dưới cống ngầm nhà ngươi giờ đã bị bao vây, sao giờ còn không giơ tay chịu trói!”
Ngoảnh đầu nhìn lại cái phương hướng mà những âm thanh vừa rồi đã phát ra.
Bram có thể thấy được trên bầu trời giờ đang có 5 bóng người đang đuổi theo mình không thả.
Không những vậy, trong cảm nhận của tên hắc ma pháp sư ấy.
Ngay phía trước khoảng 15 cây số, đang có thêm 3 kẻ nữa có mặt.
Hai mặt giáp công như vậy, Bram giờ muốn chạy trốn giống như cũng là một việc không tưởng.
Lão biết giờ mình lên trời không đường, xuống đất không cửa rồi.
Giờ không đánh cũng không được, lui cũng không xong.
Cắn chặt răng, từng phù văn đen như màn đêm bắt đầu xuất hiện, lan tỏa, phủ kín cả cánh tay hắn.
Ngày hôm đó, một chiếc lồng bóng đêm giống như cái bát úp ngược bao phủ cả một mảng rừng rộng lớn.
Những chấn động liên tục xuất hiện, cày xới, hủy diệt cả một khu rừng với bán kính hàng trăm cây số.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.