Chương 19: Thí nghiệm ma pháp.
Lần đầu tiên lấy đi sinh mạng của những sinh vật khác.
Nguyễn An Bình hiện tại vẫn cảm giác vô cùng bình thường như chưa có chuyện gì xảy ra.
Là một đứa trẻ 8 tuổi, nhưng đã có tới 18 năm kinh nghiệm sống và học tập.
Cộng thêm với lại tu vi hiện tại của cậu đã là một pháp sư cấp độ 2, ý chí và tâm lý đã vượt rất xa những người bình thường.
Đó còn chưa kể cảnh tượng rùng rợn mà cậu nhóc đã gặp phải ngay khi vừa đặt chân lên lục địa Alrat nữa.
Nên với Nguyễn An Bình, máu tanh giờ cũng không thể khiến cậu nhóc này có những biểu lộ sợ hãi nào.
Nhìn vào vết cắt mà mình đã gây ra, đó là những vết cắt vô cùng sắc bén khiến cho những chiếc lông cứng như hợp kim, lớp da dai hơn cả cao su tổng hợp và cả xương thịt cực kỳ rắn chắc cũng trở nên bất lực.
“Xem ra uy lực sau khi được tăng thêm ma pháp Sắc Bén cũng không thể xem thường a.”
Nhưng những thứ vừa rồi làm sao có thể để Nguyễn An Bình cảm thấy thỏa mãn được chứ?
Lần này, cậu nhóc vận dụng thêm ma lực của Tử Vong Hơi Thở lên trên những sợi tơ ma pháp.
Những sợi chỉ đen nhanh chóng bắn xuyên qua một mảng rừng, đâm xuyên qua cây cối đất đá nhẹ nhàng như thể không có gì ngăn cản được chúng.
Không dừng lại ở đó, có thể thấy rõ, bất cứ nơi đâu mà những sợi chỉ đen kia cắt qua, mặc kệ cho có là cây cối hay đất đá, tất cả đều bị những tàn dư ma lực như khói đen ám lên, khiến mọi vật chất đều trở nên hủ bại.
Nguyễn An Bình gật đầu, cảm thấy khá hài lòng trước những gì ma pháp trụ cột của mình có thể làm được.
Bỗng chợt, cậu nhóc cảm nhận được mặt đất dưới chân mình có vẻ đang rung lắc nhẹ.
Quay người lại phía sau, thân xác không đầu của con khỉ đột có vẻ đã bị khí tức tử linh từ ma pháp vừa rồi ô nhiễm, biến nó thành một xác c·hết sống lại.
Nên giờ, thân thể nặng nề của nó từ từ đứng lên.
Đối mặt với một xác c·hết chồm dậy như vậy, Nguyễn An Bình giờ rất muốn hét toáng lên và bỏ chạy.
Nhưng mấy cái ý định ấy vừa nổi lên không lâu đã bị các ma pháp trụ cột chuyên về tinh thần như Tự Nhiên Linh Cảm và Nghiên Cứu trấn áp lại.
Giờ này, Nguyễn An Bình cảm giác mình đã không còn là chính mình.
Trong nháy mắt, đủ mọi loại quyết định được đưa ra vô cùng nhanh chóng, chuẩn xác, không hề có một giây phút chần chờ hay động tác thừa ở nơi đây.
Lần này, vẫn là những sợi tơ ma pháp được cậu bắn ra, nhưng khi kết hợp thêm với thuộc tính thánh quang, Nguyễn An Bình lại cảm thấy những gì mình vừa giải phóng không còn là ma pháp nữa.
Giờ gọi nó là súng laser thì đúng hơn.
Từng sợi tơ đã nhiễm ma lực thánh quang, nên giờ, dù cho tốc độ di chuyển của chúng chưa đạt tới ngưỡng tốc độ ánh sáng nhưng cũng vô cùng nhanh chóng.
Những sợi tơ bắn đi với tốc độ cao ấy vô cùng chuẩn xác mà đánh tan những tụ điểm của ma lực tử linh có trong người cái xác sống kia.
Nên vốn từ một quái vật bất tử có khả năng sống dai như gián, thì giờ, cái xác sống của con khỉ đột trắng lập tức gục ngã như rối bị cắt dây.
Sau khi đã thử nghiệm xong về khả năng tiến công của Tơ Tuyến Ma Pháp phiên bản 2.0.
Nguyễn An Bình muốn thử xem khả năng chữa lành của ma pháp này có thể mạnh tới ngưỡng nào.
Ánh mắt của cậu nhóc giờ này nhìn vào mặt đất.
Tại nơi đó, đầu của hai con ma thú vẫn đang mở mắt trừng trừng nhìn mọi chuyện đang diễn ra.
“Chậc, quả nhiên là ma thú có khác a, sức sống của đám này đúng thật mãnh liệt.”
Tấm tắc trước việc con ma thú đầu dê kia vẫn còn sống sót, Nguyễn An Bình quyết định thử cứu một sinh vật vừa b·ị c·hặt đ·ầu.
Từng sợi tơ ma lực một lần nữa bay múa trong không gian.
Chúng linh hoạt như những xúc tu, kéo đầu của con dê lên và nhanh chóng lắp nó vào với thân thể.
Lần này, Nguyễn An Bình cảm thấy khả năng đâm xuyên của những sợi tơ ma lực đúng là quá tốt rồi, nó có thể đi xuyên qua cơ thể rắn chắc của đám ma thú một cách vô cùng thuận lợi.
Với lực tính toán kinh khủng do ma pháp Nghiên Cứu đem lại, Nguyễn An Bình cảm thấy mình có thể khâu lại từng tế bào đã bị tổn thương của con quái vật lại một cách dễ dàng.
Sau một hồi khâu lại thân thể quái vật một cách quá nhập thần.
Giờ này, Nguyễn An Bình mới cảm thấy có gì đó sai sai ở đây.
Khi mà cậu nhóc đã khâu đầu của con dê kia lại với thân thể của con khỉ đột.
Kết quả, một sinh vật quái dị đã được tạo ra.
Nếu trong tình huống bình thường, chuyện này chắc chắn sẽ không thể nào có thể diễn ra.
Và nếu ca ghép đầu ấy thành công chăng nữa, đủ loại phản ứng bài xích khác nhau sẽ khiến con vật c·hết ngay sau đó.
Nhưng hiện tại, với khả năng khâu vá có thể nối từng bó dây thần kinh lại với nhau, cộng thêm khả năng chữa lành từ Thánh Thủy Khôi Phục Thuật, cuối cùng là do thân thể đ·ã c·hết từ con khỉ đột trắng khiến mọi thứ thuận lợi tới không tưởng.
Dù sao đó cũng là một thân thể đ·ã c·hết, nên các phản ứng bài dị của thân thể ấy giờ chỉ có thể nói là không đáng nhắc tới.
Tất cả những yếu tố trên đã góp phần giúp cho cuộc phẫu thuật của Nguyễn An Bình đã diễn ra thành công rực rỡ.
Hiện tại, có thể thấy rõ gương mặt ngơ ngác của con ma thú đầu dê đang nhìn về thân thể mới của nó, và nhìn vào kẻ vừa lấy đầu mình không lâu trước đây.
Với bản năng của một con ma thú, nó hiện tại chỉ muốn quay đầu bỏ chạy ngay lập tức khi phải đối mặt với một đối thủ nguy hiểm gấp nhiều lần mình.
Rất tiếc, con quái vật ấy giờ này muốn chạy cũng là chuyện không tưởng.
Vì kích thước của con dê vốn đã lớn hơn con khỉ đột, nay cái đầu của nó lại bị ghép vào một bộ thân thể nhỏ bé hơn mình.
Thân thể mất cân đối như vậy khiến chuyện muốn chạy trốn đã trở nên vô cùng khó khăn.
Còn chưa kể tới cách di chuyển của loài dê và khỉ đột hoàn toàn khác nhau, cộng thêm với thân thể đã bị khí tức t·ử v·ong xâm nhiễm nên trở nên cứng đờ này nữa.
Thấy con ma thú ngoan ngoãn ở lại cho mình làm thí nghiệm như vậy, Nguyễn An Bình cũng gật gù hài lòng.
Khi nhìn vào con quái vật được khâu lại trước mắt, cậu nhóc có thể cảm nhận được đang có vô số những thông số tính toán khác nhau được truyền vào não bộ của mình.
Và tất cả những con số ấy giờ đều đi tới một kết luận chung.
Đó chính là cái thứ vừa được cậu tạo ra chỉ là một phế vật.
Dù cho có cơ thể của ma thú cấp độ 2 chăng nữa, nhưng đủ loại khác biệt thân thể đã khiến cho sức chiến đấu của quái vật bị ảnh hưởng nghiêm trọng.
Đó còn chưa kể, việc ma thú này có thân thể đ·ã c·hết đi một lần khiến ma lực trôi đi, làm tiềm lực của quái vật suy giảm vô số lần.
Cảm nhận được những số liệu truyền vào não bộ ấy, giờ Nguyễn An Bình cảm thấy vô cùng ngứa ngáy.
Như thể một người bị OCD chứng kiến quá nhiều thứ không hoàn hảo xuất hiện trước mắt mình.
Vì vậy, những sợi tơ một lần nữa được Nguyễn An Bình giải phóng từ trong lòng bàn tay.
Chúng sắc bén còn hơn cả những con dao phẫu thuật sắc bén nhất.
Dù cho chỉ đọc lướt qua một vài tri thức về giải phẫu và cấu tạo của đám ma thú chăng nữa
Nhưng giờ, khi tuân theo cảm giác đã được Tự Nhiên Linh Cảm tăng cường vô số lần của mình.
Nguyễn An Bình cảm thấy lần giải phẫu thí nghiệm này sẽ rất thành công.
Trong ánh mắt đầy sợ hãi của con ma thú.
Tầm nhìn của nó hiện tại đã bị nhuộm đỏ hoàn toàn bởi máu.
Từng tiếng la hét đầy vẻ kinh hoàng liên tục vang lên giữa chốn rừng sâu xanh thẳm.
Nhưng tại vùng dã ngoại này, những tiếng thét thảm thương như vậy lúc nào cũng xảy ra nên cũng không khiến quá nhiều sinh vật chú ý tới.
Nhìn vào cả một đống thịt đang lúc nhúc ngay trước mặt, luôn giữ được hoạt tính nhờ ma pháp có thể chế tạo Thánh Thủy Khôi Phục Thuật của mình, Nguyễn An Bình giờ cũng chỉ có thể hít một hơi thật sâu.
Một câu hỏi lúc này xuất hiện ngay trong lòng cậu.
“Ai, một đứa trẻ 8 tuổi như ta có nên làm mấy cái thí nghiệm này không nhỉ?”
Hai mắt cậu nhóc nhắm nghiền lại suy tư.
Nhưng khi hai ánh mắt ấy mở ra, trong đôi mắt ấy giờ chỉ còn lại một sự lạnh nhạt đến lạnh người.
“Haha, ta sao lại phải tự lừa dối chính mình vẫn là con trẻ nữa nhỉ?
Chẳng phải 18 năm mắc kẹt trong mớ ký ức của cha cũng đã là quá đủ để thành người rồi sao?
Và lại, vài năm nữa thôi, có kẻ sẽ đánh tới tận cửa để hủy diệt cả nhà mình rồi, chúng cũng sẽ chẳng quan tâm trẻ con hay người lớn gì ở đây, dù sao thế giới này đâu phải là thực tại chứ?
Nó chỉ là một trò chơi…
Phải rồi, một trò chơi a…”
Ánh mắt của Nguyễn An Bình giờ này đã chẳng còn chút nào gọi là do dự nữa.
Không sợ hãi, không ràng buộc đạo đức, và nhìn kiểu gì cũng không giống ánh mắt ngây thơ của một đứa trẻ 8 tuổi.
Trong ánh mắt đó chỉ có chỗ cho lý trí tuyệt đối, và ý chí sắt đá ấy chi phối cả thân thể, khiến mọi động tác của cậu nhóc hiện tại đều vô cùng nhanh chóng và chuẩn xác.
Sau vài giờ giải phẫu, Nguyễn An Bình hiện tại đang thong dong bước đi trong khu rừng vắng.
Còn phía sau lưng cậu hiện tại là một con quái vật to lớn với chiều cao 7 mét.
Đó là một con quái vật hình người, đầu dê.
Trên thân thể gồm hai loại lông khác biệt đan xen nhau, có thể thấy rõ những bộ lông ấy thuộc về hai chủng loài hoàn toàn khác nhau.
Cũng chẳng có gì bất ngờ ở đây cho lắm, khi mà toàn bộ thể xác của con dê giờ chỉ còn lại vài mảng da thịt ở nơi đó.
Toàn bộ “vật liệu” còn lại tới từ con ma thú hình dê kia đều đã được Nguyễn An Bình đem đi khâu vá lại, tạo thành một bộ thân thể mới, mạnh mẽ hơn cho tạo vật của mình.