Ghế Số 1: Cùng Nhau Chơi Sập Cái Mạt Thế Này.

Chương 24: Thí nghiệm luyện võ tại ma pháp thế giới.




Chương 24: Thí nghiệm luyện võ tại ma pháp thế giới.
Cánh cửa của căn phòng hoa lệ từ từ được mở ra.
Sau nhiều ngày vắng bóng người, căn phòng của Nguyễn An Bình một lần nữa nghênh đón chủ nhân của nó quay trở về.
Nhìn vào căn phòng sạch sẽ ngay trước mắt, chỉ có thể nói là những người hầu kẻ hạ trong pháo đài này vẫn thường xuyên quét dọn nơi đây.
Nhưng Nguyễn An Bình hiện tại nào có tâm trạng để nhìn vào căn phòng này sạch hay không.
Vì trong đầu cậu nhóc hiện tại đang có vô số những suy nghĩ khác nhau, tất cả đều là cách làm thế nào để có thể đối phó với đám gián điệp đang trà trộn vào đội hình nhà mình.
Ngồi lên chiếc bàn trà nhỏ được đặt giữa căn phòng.
Còn chưa suy nghĩ được bao lâu, ánh mắt của Nguyễn An Bình đã lập tức bị một thứ gì đó hấp dẫn.
Trên bàn trà này, không biết từ lúc nào đã có một cuốn sách được đặt tại nơi đây.
Nhìn vào tiêu đề của cuốn sách.
Võ đạo ma pháp phiên bản 1.0.
Ngay lập tức, cậu nhóc với gương mặt giống như đang ở chín tầng trời một lần nữa trở lại mặt đất.
Tại lục địa Alrat này, sách vở do các pháp sư biên soạn có thể nhiều tới ngàn ngàn vạn vạn, tiêu đề đủ loại trên trời dưới biển vô cùng đa dạng.
Nhưng Nguyễn An Bình chắc chắn một điều, đó là không có một ma pháp sư nào sẽ đặt tiêu đề cho sách ma pháp của mình như vậy cả.
Chỉ cần nhìn qua cũng đủ biết đây chắc chắn là đồ được cha mẹ cậu gửi cho khi đứa con của hai người họ đang vắng mặt.
Nếu là mấy cuốn sách khác, Nguyễn An Bình chắc chắn chỉ nhìn qua và lúc nào rảnh thì mở ra đọc.
Còn nếu đây là đồ của cặp vợ chồng người xuyên việt Nguyễn An Thành và Chu Thị Minh Anh.
Cậu nhóc tò mò muốn mở ra, xem tri thức hai người họ đặt trong đây là gì.
Và ngay lập tức Nguyễn An Bình đã nhận ra đây chắc chắn là thứ thích hợp nhất với bản thân mình ở hiện tại.
Nếu những gì được ghi chép trong đây là sự thật.
Có lẽ quân đoàn ma thú của cậu sẽ có một đợt đại tu, nâng cấp chúng lên tầm cao mới.

Còn nội dung bên trong đó nếu được truyền ra có thể tạo ra chấn động với học thuật của lục địa Alrat này từ bấy lâu nay.
Cuốn sách này cho rằng hướng đi của các pháp sư là sai lầm, chỉ chăm chăm tu luyện làm lớn mạnh ma pháp, nhưng không làm lớn mạnh tự thân.
Dẫn tới chỉ có bản chất linh hồn thuế biến, nhưng bản chất sinh mệnh của một pháp sư vẫn dậm chân tại chỗ, nên các pháp sư không thể nào trường sinh được.
Vì vậy, một khái niệm tạm gọi là võ đạo ma pháp được vẽ ra, nhằm bù đắp và giúp các pháp sư có thể đánh vỡ gông cùn sinh mệnh, giúp họ có thể đạt được trường sinh.
Nghe qua, những ngôn từ, những giả định có trong cuốn sách này làm người sục sôi vô cùng.
Nhưng là người đã bị hố khi xem qua tri thức của cha mình vài lần trước đây, làm sao Nguyễn An Bình có thể lập tức tu luyện võ đạo ma pháp như một kẻ ngốc cho được.
Với lại, ma pháp Tự Nhiên Linh Cảm liên tục đưa ra cảnh báo, cho thấy bản thân cậu tương tính có vẻ không được tốt với cái thứ này cho lắm.
Nên ngay lập tức, cậu nhóc này đã có một ý tưởng một công đôi việc, vừa giải quyết đi một vài gián điệp có trong pháo đài, vừa làm thí nghiệm xem những tri thức có trong truyền thừa này liệu có vấn đề gì không.
Đêm tối sao thưa, ánh trăng mờ bị che khuất bởi vô số mây đen.
Bên trong căn phòng vô cùng đơn giản của một người hầu trong pháo đài Ngọc Lục Bảo.
Ngồi xếp bằng trên giường và không ngừng minh tưởng lúc này là một trong những pháp sư đã tỏ ra địch ý với Nguyễn An Bình vào buổi sáng ngày hôm nay.
Một pháp sư trẻ tuổi với mái tóc xám bạc, mặc trên người một bộ đồ vest cũ bạc màu như màu tóc ấy.
Và giờ, hắn đã lọt vào tầm ngắm của một pháp sư nhỏ tuổi nào đó thì chỉ có thể nói rằng hắn đúng là một kẻ xui xẻo.
Lúc này, khi đối phương còn đang minh tưởng để khôi phục lại ma lực đã tiêu hao vào ban ngày.
Nguyễn An Bình đã đột nhập vào nơi đây từ lúc nào không hay.
Từng sợi tơ vô hình giống như những bóng ma, nhẹ nhàng chui vào người đối phương mà không khiến n·ạn n·hân của nó kịp phản ứng.
Chỉ có thể nói khi Tơ Tuyến Ma Pháp kết hợp với Thánh Thủy Khôi Phục Thuật, đó là một sự kết hợp vừa đấm vừa xoa.
Khiến tên pháp sư xấu số chỉ có thể nhận ra được tình cảnh của mình thê thảm như thế nào khi những sợi tơ ma pháp sắc bén bắt đầu len lỏi vào trong não bộ hắn.
Vì trong lúc hắn còn chưa kịp cảm nhận đau đớn khi có dị vật xâm nhập, thì cảm giác được chữa lành đã xoa dịu tất cả những dây thần kinh và các tế bào b·ị t·hương tổn ấy.
Kết hợp thêm với khả năng ẩn giấu sóng ma pháp của Nguyễn An Bình sau khi học tập ma pháp Nghiên Cứu.
Tất cả gộp lại khiến cho dù có là ma pháp sư có cảm giác nhạy bén nhất cũng khó có thể nhận ra được những sợi tơ đã chui vào thân thể mình từ lúc nào.

Nên khi đối phương có thể nhận ra được sự tồn tại của những sợi tơ ấy, mọi thứ chỉ có thể nói là đã quá muộn rồi.
Tên pháp sư giật mình bừng tỉnh khi đầu não của hắn bắt đầu cảm thấy nhói nhói.
Hắn ta giờ muốn phản kháng lắm nhưng đến cả thân thể hắn giờ đều giống như không còn là của mình, tay chân hắn đạp loạn hết cả lên, không nghe theo não bộ nữa.
Một việc đơn giản như di chuyển hắn còn làm không nổi, đừng nói gì tới những việc cần yêu cầu một sự tập trung cao độ như thi triển pháp thuật.
Nên cuối cùng, sau một hồi giãy dụa, chỉ còn lại ánh mắt của tên pháp sư nhìn chằm chằm về phía trước với ánh mắt tràn đầy sợ hãi.
Và ánh mắt ấy dần trở thành một vẻ không thể tin nổi, khi chứng kiến được gương mặt thực sự của kẻ vừa ra tay đánh lén mình.
Hắn muốn hô to tên của người thừa kế lãnh địa Ngọc Lục Bảo này, nhưng giờ toàn bộ cơ hàm đều đã mất đi tri giác thì làm sao hắn có thể nói được chứ.
Chứng kiến dáng vẻ thảm hại của đối phương hiện tại.
Nguyễn An Bình gật đầu, mỉm cười hài lòng với những gì ma pháp của mình đã làm được.
Thấy vị thiếu gia kia càng lúc càng tới gần mình, ánh mắt tên pháp sư bắt đầu trở nên hoảng loạn.
Nhìn vào ánh mắt đó, Nguyễn An Bình vô cùng thoải mái mà an ủi đối phương.
“Yên tâm đi, đừng sợ hãi.
Ta vừa có kiến thức khá vững chắc về não người sau khi học xong ma pháp Nghiên Cứu, đồng thời, ta cũng đã thực hành rất nhiều lần trên não bộ của đám ma thú.
Nên nếu không có gì bất ngờ, ca phẫu thuật não tiếp theo chắc chắn sẽ thành công.
Với lại, ta cũng đã tạm cắt phần não bộ cảm nhận đau đớn của ngươi rồi, nên ta đảm bảo ca phẫu thuật lần này sẽ được hoàn thành vô cùng thuận lợi.”
Nếu như Nguyễn An Bình không nói những lời ấy thì không sao, tên pháp sư kia sẽ chỉ đoán được có điều gì đó vô cùng tồi tệ sắp xảy ra với mình.
Nhưng khi nghe thấy những lời nói đầy vẻ rùng rợn tới từ phía đứa trẻ ấy, hắn giờ chỉ cầu nguyện tất cả những gì xảy ra trong đêm nay chỉ là một cơn ác mộng…
Khoảng ba giờ sau đó, trong căn phòng nhỏ không đáng chú ý của tên người hầu.
Căn phòng của một pháp sư phục vụ cho pháo đài Ngọc Lục Bảo, đồng thời cũng là một gián điệp của một đoàn lính đánh thuê vô danh nào đó cài vào nơi đây.

Hiện tại, một ma pháp dọn dẹp đã được thi triển, biến căn phòng tràn đầy máu và đủ mùi tanh nồng một lần nữa trở nên sạch sẽ.
Giờ nhìn vào nơi ngăn nắp bóng loáng không một hạt bụi này, thật khó có thể tưởng tượng ra nổi khung cảnh kinh dị nào vừa diễn ra tại nơi đây trong vài giờ qua.
Lúc này, Nguyễn An Bình đang dùng một tấm khăn lụa, lau đi từng v·ết m·áu trên đôi bàn tay của mình.
Ánh mắt cậu nhóc giờ nhìn về phía tên gián điệp, người vừa bị mình mổ đầu phẫu thuật não bộ.
Có thể thấy rõ trên trán của tên pháp sư xấu số kia giờ vẫn còn có một vết sẹo lớn cắt ngang trán, và được khâu lại bởi những sợi chỉ ma pháp trong suốt tới gần như vô hình.
Nhưng những sợi chỉ ấy đang dần tan thành một dòng nước chứa đầy sinh mệnh, nhanh chóng chữa lành các v·ết t·hương và khôi phục vết sẹo dài kia như thể nó chưa bao giờ tồn tại.
Ngay lúc này, ánh mắt của tên pháp sư xui xẻo mở ra.
Trong ánh mắt ấy giờ nào còn lại cái vẻ sợ hãi như lúc trước nữa.
Thay vào đó, chỉ còn lại sự kiên định trong đôi mắt đã phát ra ánh sáng màu xanh lam ấy.
Kẻ là gián điệp, đáng lẽ ra phải là kẻ thù của Nguyễn An Bình giờ đang làm một hành động khó có thể tin nổi.
Khi mà hắn ta lập tức quỳ một chân, hành lễ ngay trước người thừa kế của lãnh địa Ngọc Lục Bảo.
“Thuộc hạ Platin, bái kiến chủ nhân.”
Quỳ xuống hành lễ xưng thần như thế này, giờ có nói ra cũng không ai có thể tin được tên này từng là một gián điệp.
Nhìn vào tên thuộc hạ mới được mình tẩy não đúng nghĩa đen này, Nguyễn An Bình giờ vẫn vô cùng trầm ngâm.
Vừa rồi là lần đầu cậu thực hiện những ma pháp kiểm soát lên trên một con người có ý chí, khác hẳn với đám ma thú chỉ toàn bản năng sinh tồn kia.
Nên trong lần thí nghiệm đó, suýt nữa có vài lần ca phẫu thuật tẩy não này đã phải thất bại.
Nhưng may mắn, kinh nghiệm luyện tập với não bộ của cả trăm con ma thú của Nguyễn An Bình cũng không phải là đồ để trang trí.
Nhờ vào đó, người thừa kế của lãnh địa Ngọc Lục Bảo đã có được một gián điệp hai mang trung thành với mình.
Sau vài lần thăm dò, phát hiện ra được đối phương không có bất cứ vấn đề gì bất thường trong tư duy, lời nói, hành động.
Nguyễn An Bình cuối cùng cũng đưa ra mục đích cuối cùng khi có mặt tại nơi đây.
Cậu lấy ra cuốn võ đạo ma pháp phiên bản 1.0 và ném nó về phía Platin.
“Cầm lấy, đây chính là một loại ma pháp mới được nghiên cứu và phát minh bởi lãnh địa của chúng ta.
Nên giờ, nếu ngươi đã là người của ta rồi thì ta cho phép ngươi được tu luyện ma pháp bí truyền này.”
Pháp sư Platin tuân lệnh như thể một cỗ máy hình người, hoàn toàn không có thắc mắc hay nghi ngờ nào về mệnh lệnh ấy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.