Chương 42: Cơn Gió Của Vận Mệnh.
Vùng không gian nằm sâu trong lòng đất của pháo đài Ngọc Lục Bảo.
Hiện tại nơi đây đã được bao phủ bởi một loại trận pháp đặc biệt đang tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ.
Thông thường, khi tất cả những trận pháp được các pháp sư bày ra, chúng sẽ chỉ lóe sáng trong vài giây, ngay sau đó ẩn mình để làm tăng tính bí mật.
Nhưng với trận pháp đang được bày tại nơi đây.
Do các trận văn và cả các cấu trúc ma lực của nó đang không ngừng rút ma lực từ trong không khí, nên độ sáng của trận pháp ấy vẫn được duy trì liên tục.
Trong trận pháp đặc biệt này, với một môi trường nồng độ ma lực thấp gần như những khu vực vô ma trên lục địa Alrat.
Tất cả các pháp sư bước vào nơi đây đều sẽ có một cảm giác vô cùng khó chịu, như thể một con cá bỗng dưng rơi vào một sa mạc nóng bức.
Còn với Nguyễn An Bình, người đang đứng tại trung tâm trận pháp là khắc tinh của mọi loại pháp sư ấy.
Cậu giờ lại đang tận hưởng cảm giác thoải mái tại trung tâm trận pháp, khi mà ma lực trong thân thể cậu đã không còn sục sôi như thể sắp nổ tung tới nơi nữa.
Một nơi vô cùng thích hợp để chạm khắc những pháp thuật bổ sung cho ma pháp cuối cùng, Chiêm Tinh Thuật.
Đây có thể nói là ma pháp quan trọng nhất đối với Nguyễn An Bình.
Vì nó là ma pháp duy nhất mà cậu biết được có thể liên động được với cái thiên phú nhìn thấy tương lai bí ẩn của cậu.
Nên vì đó, công suất hoạt động của ma pháp Nghiên Cứu giờ đã được đẩy lên cao nhất, ánh sáng của Tâm Linh Đèn Cầy cũng được thắp lên, chói lóa như ánh mặt trời.
Vô số những suy nghĩ, những con đường nâng cấp cho Chiêm Tinh Thuật được tính toán và nghiên cứu trong tích tắc.
Sau 5 giây khi bước vào trạng thái ngộ tính mạnh mẽ nhất của mình, Nguyễn An Bình cũng đã tìm ra được một phương án tốt nhất.
Ba pháp thuật được lựa chọn lần này là Thính Phong Thuật, một ma pháp có thể nghe được những lời thì thầm từ trong gió, có thể thông qua gió để cảm ngộ tự nhiên, cảm ngộ thế giới.
Bỗng chợt, Nguyễn An Bình cảm thấy mấy ma pháp thông thường đã không còn xứng đáng để nâng cấp cho ma pháp trụ cột của mình nữa rồi.
Nên ngay lập tức, hai ma pháp mới, loại khó học tập nhất và hiệu quả cũng cường đại nhất được cậu suy tính ra.
Hư Vô Màn Trời, một loại pháp thuật thiên cơ, có thể tạo ra một lớp màn chắn chống lại khả năng suy diễn, tính toán tới từ các pháp thuật suy đoán tương lai khác.
Hỗn Độn Mây Mù, có thể lưu trữ diễn toán ra vô số các thông tin hỗn loạn vô tự, đây là pháp thuật do Nguyễn An Bình tự sáng chế, có thể biến đủ loại tri thức, tư duy, suy nghĩ điên cuồng của cậu hóa thành những đám mây.
Đây là một biện pháp dự phòng khi Hư Vô Màn Trời đã không thể ngăn cản được nếu có người suy tính tới cậu.
Khi đó, Hỗn Độn Mây Mù sẽ xuất hiện, phản kích, làm ô nhiễm tất cả những thông tin đối thủ thu thập được.
Hiện tại, Nguyễn An Bình cũng đã nghĩ tới cái viễn cảnh có kẻ sẽ hóa điên khi vớ được cả một đống mã độc từ Hỗn Độn Mây Mù là như thế nào rồi.
Ba ma pháp bổ sung cho Chiêm Tinh Thuật nhanh chóng được Nguyễn An Bình khắc họa.
Giờ cậu pháp sư nhỏ tuổi đã biết mình sắp không ngăn được việc đột phá cảnh giới được nữa rồi.
Nên giờ này, từng đầu ngón tay của cậu nhanh chóng bay múa trong không gian, giống như thể một vị thư pháp đại sư đang viết ra từng đường nét vừa nhanh vừa chuẩn xác.
Một cảm giác như có thần trợ xuất hiện, khiến công việc tưởng chừng phải cả tiếng đồng hồ mới có thể hoàn tất nay lại chỉ tốn khoảng 5 phút để hoàn thành.
Nhưng Nguyễn An Bình cảm thấy, nếu không phải hai ma pháp Hư Vô Màn Trời và Hỗn Độn Mây Mù quá mức phức tạp, thì có lẽ mọi chuyện sẽ kết thúc chỉ sau 30 giây.
Ngay khi pháp thuật trụ cột cuối cùng của Nguyễn An Bình hoàn tất vào một khắc này.
Cậu đã chuẩn bị sẵn sàng tinh thần để có thể đột phá, trở thành một pháp sư cấp độ 3.
Nhưng nhắm mắt lại chờ đợi 10 giây, 30 giây, và sau đó là cả 5 phút mà không có bất cứ chuyện gì xảy ra.
Nguyễn An Bình giờ cảm thấy vô cùng kỳ lạ, nên ngay lập tức, cậu đã nối lại những dây thần kinh của mình về với não bộ, để cảm nhận xem có chuyện gì đã xảy ra với bản thân mình.
Ngay khi nhìn vào bản thân, cậu nhóc giờ cảm thấy không thể nào tin nổi, khi mà mức độ năng lượng, độ sống động trong tinh thần lực của mình đã giảm đi nhanh chóng.
Nếu nói nơi đâu tinh thần lực và ma lực hoạt động mạnh nhất, thì đó chính là trong đầu cậu, hay chính xác hơn là bản thể của cái ma pháp Nghiên Cứu.
Sử dụng tầm nhìn nội thị, nhìn về đầu óc mình.
Khung cảnh trước mắt khiến Nguyễn An Bình chỉ muốn dụi mắt, muốn xem thử liệu mình giờ có đang gặp ảo giác hay không.
Vì ngay lúc này, bốn ma pháp trụ cột đã đan xen vào nhau, cùng nhau dây dưa, tạo ra một thế cân bằng mới.
Nhờ thế trận cân bằng này.
Dù cho chất lượng tinh thần lực lẫn ma pháp của Nguyễn An Bình đã đạt tới pháp sư cấp độ 3, thậm chí sắp chạm vào ngưỡng cửa của một pháp sư cấp độ 4 chăng nữa, cậu vẫn không hề cảm thấy mình có dấu hiệu muốn đột phá.
Dựa vào tình huống này, Nguyễn An Bình cũng phải hít một ngụm khí lạnh.
Theo những gì cậu hiểu biết về thể hệ pháp sư trên thế giới này.
Khi một pháp sư cấp độ 2 đột phá tới cấp độ 3, tuy cấu trúc ma pháp trận không có gì thay đổi quá nhiều, chỉ khác là chất lượng ma lực có thể mạnh lên gấp từ 3 tới 9 lần so với cảnh giới trước đó.
Nhưng vào lúc đột phá từ cấp độ 2 tới cấp độ 3 sẽ có một cơ duyên vô cùng to lớn.
Trong thời khắc đột phá của các pháp sư.
Khi ma lực, tinh thần lực và cả não bộ cùng chung một tần số, trí tuệ của một pháp sư trong khoảnh khắc đó sẽ nở rộ hào quang, khiến họ tiến vào một trạng thái đốn ngộ.
Có người thôi diễn, nâng cấp ma pháp của họ lên một tầng cao mới.
Cũng có người tự cải tạo lại bản thân, càng khiến mình phù hợp hơn với lại ma pháp trụ cột…
Càng nghĩ, Nguyễn An Bình lại càng cảm thấy cái thứ cơ duyên khi đột phá từ cấp độ 2 tới cấp độ 3 ấy sao mà quen quen.
Nhìn lại vào ngọn nến đang thắp sáng không gian ý thức của mình, mọi thắc mắc của cậu lập tức đã được giải quyết.
Thứ mà đám pháp sư ngoài kia coi là cơ duyên hiếm có, là thời cơ ngàn năm có một để có thể quật khởi đó lại là chuyện thường ngày với lại Nguyễn An Bình.
Nghĩ tới đây, cậu nhóc cũng chẳng mặn mà gì với chuyện có đột phá cảnh giới hay không nữa.
Cái quan trọng ở đây đó chính là khi nào chất lượng ma lực của cậu đề thăng tới không thể nào đề thăng được nữa.
Lúc đó muốn đột muốn phá gì thì tính sau.
Theo những dự đoán của ma pháp Nghiên Cứu, có lẽ đến khi chất lượng ma lực và tinh thần lực của Nguyễn An Bình tương đương một pháp sư cấp 5.
Đó cũng là lúc mà cậu có thể đột phá, trở thành một pháp sư cấp độ 3.
Nghĩ tới việc mình dùng ma lực chất lượng cao như vậy để đột phá cảnh giới, khi đó rất có thể chỉ dựa vào một tia ma lực, Nguyễn An Bình cũng có thể uy h·iếp tới những pháp sư cấp độ 5, là trần nhà của thế giới này.
Có vẻ mọi lo lắng của cậu về sự sống còn của mình sau trận chiến vào khoảng 6 năm sau đã tan biến.
Vấn đề duy nhất còn lại đó chính là làm cách nào để có thể mạnh lên mà thôi.
Nghĩ tới những chuyện làm thế nào để vượt qua giới hạn, trở thành một pháp sư còn mạnh hơn cả pháp sư cấp độ 5 xem ra vẫn còn quá sớm.
Nên Nguyễn An Bình nhìn vào thực tại, nhìn vào ma pháp mà mình vừa nâng cấp hoàn tất.
“Tê, tác dụng này…
Gọi ngươi là Chiêm Tinh Thuật cái gì nữa chứ? Giờ gọi ngươi là Cơn Gió Của Vận Mệnh thì hợp lý hơn.”
Sau khi được ba ma pháp nâng cấp hoàn tất, ma pháp trụ cột của cậu đã thay đổi tới khó có thể nhận ra.
Nếu như lúc trước, khi muốn sử dụng Chiêm Tinh Thuật, Nguyễn An Bình sẽ phải nhìn lên trời sao, quan sát tinh tượng biến hóa, sau đó vận dụng ma pháp trận của mình để đối ứng với những thông tin thu thập được.
Tất cả những kết quả sau đó đều sẽ được đi qua nhiều bước ghi chép, so sánh khác nhau rồi mới đưa ra một kết quả cuối cùng.
Một chuyện chỉ có thể nói là vô cùng phức tạp, nhiều công đoạn rườm rà và bất tiện.
Nhưng hiện tại, với Cơn Gió Của Vận Mệnh này.
Quá trình bói toán tương lai ấy đã bị rút gọn đi không biết bao nhiêu lần.
Vì ngay hiện tại, chỉ thông qua việc nghe tiếng gió, Nguyễn An Bình cũng có thể dự đoán được tương lai gần của cả một vùng rộng lớn.
Ánh mắt cậu nhìn về phía một nhũ đá đã hình thành lâu năm ở một góc của hang động.
Nếu như không có gì quá bất ngờ ở đây, cái thứ đó sẽ rơi xuống trong vòng 10 giây nữa.
Và quả thực, một tiếng động vang lên, một vết nứt bắt đầu xuất hiện, lan tràn, khiến cho cây nhũ đá to lớn t·ừ t·rần của hang động khổng lồ rơi xuống, làm không gian tĩnh mịch nơi lòng đất trở nên náo nhiệt hơn hẳn.
Đây chỉ là một tác dụng bị động từ ma pháp Cơn Gió Của Vận Mệnh mà thôi.
Vì hiện tại, trên hai đầu ngón trỏ và ngón cái của Nguyễn An Bình đã bắt đầu xuất hiện hai ma pháp trận siêu nhỏ.
Với hai ma pháp trận ấy, cậu nhóc cảm nhận được mình có thể chạm được vào gió, kéo được gió ra ngoài.
Bầu không khí quanh người Nguyễn An Bình nhanh chóng biến đổi, nguyên tố phong lúc này có thể được nhìn rõ bằng mắt thường.
Chúng như một cơn lốc màu lam nhạt không ngừng quay quanh người vị pháp sư nhỏ tuổi.
Và trên những dòng xoáy nguyên tố ấy, những thứ nhìn qua giống như một loại màn hình mờ ảo dần được hình thành.
Có hàng trăm những màn hình như vậy quay quanh người Nguyễn An Bình.
Mỗi một màn hình đều đang chiếu những câu chuyện dự đoán tương lai của một người, một hòn đá, một con ma thú, và cả lãnh địa này trong tương lai!