Đôi mkắt sâu thăm thẳm của anh bắn thẳng đến Nicolas, đôi mắt hoa đào dần đóng băng, cảm xúc nơi đáy mắt như một đầm cổ sâu khcông thấy đáy. Nicolas không nói được với Hoắc Dịch Dung nên đành nhìn về phía Hoắc Tam gia: “Tam gia cảm thấy thế nào?”
“Chẳng thể nào cả” Tam gia không hề nể mặt mũi mà từ chối luôn: “Tôi đã kết hôn, là người có vợ rồi.” Ánh mắt anh hung ác mà nguy hiểm, sát khí trong mắt không hề che giấu phóng ra ngoài.
Ảnh mắt hai anh em chạm nhau, cả hai đều hiểu. Đầu tiên anh ta đưa ra việc muốn kết thông gia, rồi lấy chuyện sức khỏe của anh ra để bức bách, gia tộc Boleyn đang để mắt tới nhà họ Hoắc.
Có phải gần đây nước M quá yên bình nên gia tộc Boleyn mới nhắm vào nhà họ Hoắc không. Nicolas cuống lên: “Chắc ngài cũng biết rõ tình trạng sức khỏe của mình, gia tộc Boleyn chúng tôi có những Pháp sư tốt nhất, có thể bảo đảm cho ngài sống lâu trăm tuổi, hay là Tam gia lại suy nghĩ một chút?”
Anh ta vừa thốt ra câu này, thần sắc trên gương mặt của Tam gia và Hoắc Dịch Dung đều trở nên khó coi. Anh ta không quá tin tưởng, trong lòng cho rằng đây là lý do thoái thác mà thôi.
Hoắc Vân Tiêu là gia chủ đời tiếp theo của nhà họ Hoắc, hiện tại mọi việc trong nhà họ Hoắc đều do anh quản lý, anh chính là mục tiêu kết thông gia tốt nhất của gia tộc Boleyn. Nghe đồn Leslie kia thủ đoạn tàn nhẫn, không chỉ giết ba ông chồng, mà ngay cả bốn người anh đã chết của Nicolas cũng là do cô ta tính kế hãm hại.
Vì muốn tranh đoạt quyền kiểm soát gia tộc Boleyn, có thể thấy được thủ đoạn của Leslie độc ác đến mức nào. Lần này anh ta đến nhà họ Hoắc không phải chỉ là vì chuyện lô hàng vũ khí bên nước X kia, một nửa nguyên nhân khác chính là mang theo trọng trách được cha giao phó.
Nicolas uyển chuyển nói: “Cha tôi hy vọng có thể thiết lập một mối quan hệ thân thiết với nhà họ Hoắc, và việc Leslie trở thành phu nhân của Tam gia sẽ giúp mối quan hệ của hai nhà càng trở nên bền chặt hơn.” Gia tộc Boleyn vượt quá giới hạn.
Hoắc Dịch Dung không tức giận sao được, hôm nay Nicolas đã thực sự đi quá giới hạn rồi. Phía trên anh ta còn bốn người anh trai và một người chị gái nữa.
Mà không may là, các anh trai của Nicolas đều đã chết, chỉ còn lại một người chị là Leslie. Nhưng bọn họ có mưu đồ thì cũng phải nhìn xem nhà họ Hoắc có chấp nhận hay không.
Tam gia nhấc chân rời khỏi phòng làm việc, lúc đi ngang qua Hoắc Dịch Dung đang đứng lên, anh khẽ đưa mắt nhìn sang. Anh quay đầu lại, thứ khí thế sát phạt quyết đoán thường ngày được che giấu đi, nay tràn hết cả ra ngoài.
Nicolas đối đầu với đôi mắt tối tăm của Tam gia mà chỉ cảm thấy toàn thân ớn lạnh. Thấy Tam gia đã đi tới cửa, Nicolas vội vàng nói: “Tam gia, tôi hy vọng cậu có thể suy nghĩ kỹ càng, Pháp sư của gia tộc Boleyn chúng tôi nổi tiếng khắp thế giới. Có lẽ cậu không biết, gần đây có người mời tà đạo Nam Dương ra tay với cậu, với tình hình sức khỏe hiện giờ của cậu thì có thể kiên trì được bao lâu nữa. Chỉ cần cậu cưới chị gái của tôi, Pháp sư của gia tộc Boleyn sẽ để cho cậu sử dụng!”
Tam gia mở cửa văn phòng, Hoắc Xuyên ở ngoài cửa lập tức bước lên đón, các vệ sĩ mà Nicolas mang đến cũng bước tới. Nicolas cười như con hồ ly giảo hoạt: “Hoắc Nhị, tôi đang suy nghĩ đến tình hữu nghị giữa hai gia tộc Boleyn và nhà họ Hoắc mà. Chị của tôi Leslie khá xinh đẹp, dáng người gợi cảm bốc lửa, tính tình cởi mở hơn phụ nữ phương Đông, con gái của gia tộc Boleyn chúng tôi cũng xứng với một nhân vật như Tam gia chứ.”
“Quên mẹ đi!” Hoắc Nhị gia điên quá nói tục, hai mắt trợn lên: “Leslie đã chết ba đời chồng rồi, là góa phụ đen nổi tiếng trong gia tộc Boleyn của các cậu đấy!” Nicolas: “Tam gia, ngài thật sự không cân nhắc chuyện kết thông gia với gia tộc Boleyn sao?”
Tam gia nhẹ nhàng cự tuyệt: “Không cân nhắc” Tam gia khẽ cười một tiếng, cũng không giải thích với Nicolas.
Khóe môi của anh hơi nhếch lên, giọng nói lười biếng mà ôn hòa: “Cậu chủ Nicolas đi đường xa đến đây, chúng tôi thân là chủ nhà lẽ ra nên đón tiếp anh chu đáo, chỉ là hôm nay người tôi hơi khó chịu, vậy để cho anh hai tối chiêu đãi anh nhé, mong anh rộng lòng bỏ qua cho Nicolas đứng lên theo: “Tam gia chuẩn bị về nhà?”
Tam gia nở nụ cười ôn hòa: “Đúng vậy, về với phu nhân nhà tôi.” Dứt lời, Tam gia đứng lên, cầm lấy áo khoác vắt bên cạnh.
Trông anh vô cùng thong dong nhẹ nhàng, tư thế tao nhã, mỗi cử chỉ đều toát lên sự tu dưỡng tốt đẹp. Mặt mũi Nicolas đầy dấu chấm hỏi, trông khá mê mang và bị sốc.
“Thật sự?”. Sắc mặt của Hoắc Tam gia nhanh chóng trở lại bình thường, anh lịch sự gật đầu với Nicolas: “Tôi xin phép đi trước, xin lỗi không tiếp được.”
Nhưng vừa rồi khi anh đang nhắm mắt nghỉ ngơi, lại nghe thấy đối phương nói chuyện với anh hai mới biết, mục đích của người này không phải như thế. Nụ cười trên mặt Nicolas dần biến mất, ánh mắt của anh ta trở nên u ám: “Tuy tính cách của chị Leslie không tốt lắm, nhưng chị ấy là một cô gái hiền lành”
Nụ cười trên gương mặt Hoắc Dịch Dung cũng trở nên dữ tợn: “Cô gái? Cô ta còn lớn hơn em ba của tôi mấy tuổi đấy, cậu gọi một người phụ nữ hơn 30 tuổi, đã lấy ba đời chồng là cô gái?” Hoắc Dịch Dung tức đến bật cười: “Không cần, cảm ơn!
Anh ta đang rất muốn ném cái gã Nicolas nói năng bậy bạ này ra khỏi công ty, cho gã cút về nước M ngay. Sắc mặt của Hoắc Dịch Dung hơi trầm xuống, anh ta nhìn chằm chằm vào Nicolas bằng ánh mắt âm trầm đầy ẩn ý.
Đối phương vừa chạm đến ranh giới cuối cùng của nhà họ Hoắc. Nicolas đưa một người phụ nữ ác độc như thể đến nhà họ Hoắc là có ý đồ gì.
Nicolas nhìn thấy rõ thái độ bài xích của Hoắc Dịch Dung. Nhưng khi thấy cậu chủ nhà họ không đi ra, họ lại lập tức lùi về chỗ cũ.
Tam gia thấy cảnh này mà trên môi nở một nụ cười lạnh lẽo. Trên mặt Nicolas nở một nụ cười tươi rói: “Hoắc Tam gia, trong nhà tôi có một người chị, chị ấy rấat quan tâm tới cậu, lần này tôi đến nước Hoa, chị ấy còn đặc biệt yêu cầu tôi thay mặt chị ấy chào hỏi cậu, chị ấy nói là khi nào có thời gian sẽ tới thăm hỏi.”
Tam gia còn chưa lên tiếng, Hoắc Dịch Dung đã nổi giận: “Nicolas, cậu nghĩ cái gì thế hả?!” Anh ta cảm thấy thật nực cười, sự thù địch với Nicolas càng thêm rõ ràng.
Hai người họ quen biết nhau nhiều năm, Hoắc Dịch Dụng quá hiểu tính cách không có lợi thì không làm của đối phương. Đó là sự lạnh lùng và tàn nhẫn bẩm sinh được toát ra từ trong xương cốt của đối phương.
Từ trên cơ thể người đàn ông nho nhã này, Nicolas cảm nhận được sức mạnh đứng trên tất cả, khiến anh ta sững sờ ngay tại chỗ mất một lúc.