Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 360: Nguyễn nguyễn lại bị thu hút bởi tam gia, trái tim cô đập thình thịch




Năm ngày sau.
Tần Nguyễn, Hoắc Tam gia, Hoắc Dịch Dung, Tần Muội, Kiều Hi trở về thủ đô.
Sau khi về thủ đô1, Tần Nguyễn ở lại nhà họ Hoắc. Tập đoàn Tần thị là của hồi môn của Tần Nguyễn khi vào làm dâu2 nhà họ Hoắc, công ty tạm thời được giao cho anh cả quản lý.
Sau khi biết chuyện này, Tần Nguyễn mỉm cười nhận lấ0y, cô càng thêm quyết tâm bảo vệ gia đình này và dẫn người nhà họ Tần leo lên vị trí cao hơn.
Ảnh hưởng của những lời đàm tiếu không hề nhỏ, một khi thân phận cô bại lộ, Tần Nguyễn không muốn cha và anh trai bị vây quanh bởi những lời bàn tán.
Đám cưới của Nam Cung Sưởng và Tiêu Văn Nhu sắp diễn ra.
Vào ngày hôm đó, Tam gia mặc bộ vest chỉnh tề thẳng thớm, trông anh vô cùng đẹp trai và lịch thiệp, ẩn chứa sức hút của một người đàn ông trưởng thành.
Tần Nguyễn mặc một chiếc váy dạ hội bó sát người cùng kiểu dáng với anh, làm tôn lên thân hình hoàn hảo của cô.
“Huýt!”
Thấy bọn họ như một đôi Kim Đồng Ngọc Nữ, Hoắc Dịch Dung không nhịn được phải huýt sáo.
Anh ta cười híp cả mắt rồi trêu chọc: “Em ba, em định đi phá rối à, hôm nay là ngày cưới của Nam Cung Sưởng và Tiêu Văn Nhu, bọn họ mới là nhân vật chính mà, hai người định đến cướp đoạt sự chú ý à.”
Những lúc rảnh rỗi, cô thỉnh thoảng sẽ về nhà họ Tần thăm cha.
Cái chết c2ủa Đường Nhã không ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường của nhà họ Tần, bây giờ Tần Cảnh Sầm đã chính thức tiếp quản Tập đ7oàn Tần thị.
Tần Nguyễn biết cha và hai anh trai rất yêu thương mình, bây giờ cô là cổ đông lớn nhất của Tập đoàn7 Tần thị và cũng là người có quyền lên tiếng nhất.
“Nhị gia, Tam gia.” Hai người chủ động chào hỏi.
Hoắc Dịch Dung tỏ vẻ rất không kiên nhẫn chào hỏi lại.
Em ba trông có vẻ nhẹ nhàng lịch thiệp, nhưng toàn thân lại toát lên vẻ lạnh lùng xa cách, mọi người không dám quấy rầy Hoắc Vân Tiêu nên chỉ có thể quay sang Hoắc Dịch Dung.
Hoắc Vân Tiêu không cần quan tâm đến những việc nhỏ như thế, nhưng tâm trạng Hoắc Nhị gia vẫn rất vi diệu.
Anh ta cũng muốn được cảm nhận một chút sự quan tâm của em ba.
Nơi tổ chức đám cưới của Nam Cung Sưởng và Tiêu Văn Nhu - con gái nhà họ Tiêu, vô cùng xa hoa.
Tần Nguyễn đi bên cạnh Tam gia, nghe Hoắc Chi nhỏ giọng giới thiệu những người tiến đến bắt chuyện.
Lúc này cô mới biết, những người tiến đến chào hỏi Tam gia và Hoắc Dịch Dung trước tiên, toàn là người của bốn gia tộc lớn và sáu thế gia.
Bốn gia tộc lớn ngoại trừ nhà họ Hoắc ra, thì tiếp theo là nhà họ Long, họ Lục và họ Cố, con cháu của ba nhà đó thi nhau tiến đến chào hỏi.
Tam gia đi tới trước mặt Tần Nguyễn rồi vươn tay ra với cô.
Tần Nguyễn cau mày, sau đó vòng tay ôm lấy tay anh.
Khi Hoắc Dịch Dung đi tới, Tam gia và Tần Nguyễn đã bước ra ngoài.
Đôi mắt lạnh lùng của Tam gia liếc nhìn anh ta: “Đừng nói linh tinh nữa.”
Hoắc Dịch Dung nhún vai, mỉm cười nhìn Tần Nguyễn, anh ta chân thành khen ngợi: “Em dâu hôm nay đẹp lắm.”
“Cảm ơn anh.”
Vừa bước ra cửa, Tam gia dừng lại, nhìn Hoắc Chi đang đứng ở hành lang rồi dặn dò: “Đừng quên cầm theo quần áo thoải mái với giày bệt cho phu nhân.”
Hoắc Chi cúi người: “Đã chuẩn bị rồi ạ.”
Hoắc Dịch Dung đang đi phía trước thì thào nói: “Thật là cẩn thận.”
Giọng nói của Hoắc Dịch Dung vang lên ngoài cửa: “Em ba, em dâu, hai người xong chưa?”
m thanh từ xa đến gần.
“Xong rồi.”
Hôm nay nhà Nam Cung có rất nhiều khách mời, bọn họ mời rất nhiều thành viên của bốn gia tộc lớn và các thế gia.
Ngoài ra còn có các nhân vật có máu mặt ở thủ đô, những người mới nổi trong giới kinh doanh, các tên tuổi lớn trong ngành giải trí, hầu như toàn bộ các nhân vật đầu não của mọi ngành nghề trong xã hội.
Nghe nói hôm nay người nắm quyền của nhà họ Long cũng sẽ ghé qua.
Giọng điệu vừa ghen tị vừa vui mừng.
Hoắc Vân Tiêu là bảo bối của nhà họ Hoắc, anh ta chưa bao giờ thấy Tam gia quan tâm ai như vậy.
Trong nhà đều có người phụ trách vấn đề ăn, ở.
Cô đã đứng đây hơn nửa tiếng, nếu cứ tiếp tục như vậy, chắc cô không thể đứng nổi nữa.
Tần Nguyễn rời khỏi nơi ngột ngạt và tận hưởng mùi cỏ xanh quyện với mùi hương hoa hồng ở bên ngoài.
Sau khi cô rời đi, hai anh em Lục Hàn, Lục Dịch Trần cũng tới.
Tần Nguyễn cũng biết bây giờ ba nhà Nam Cung, Tiêu, Tô đã bó chặt với nhau.
Tam gia đang trò chuyện với người khác, liếc mắt nhìn thấy dáng vẻ chán chường của Tần Nguyễn, anh ghé vào tai cô rồi nói nhỏ: “Nếu chán thì em có thể đi chỗ khác chơi, nhớ dẫn theo Hoắc Chi để tránh rắc rối.”
“Vâng.” Tần Nguyễn nhanh chóng rời đi.
Cô chỉnh lại dải ruy băng trên chiếc váy, sau đó ngẩng đầu nhìn Tam gia.
Một người đàn ông mang hơi thở kiềm chế xuất hiện trong mắt Tần Nguyễn.
Vóc dáng đối phương cao ráo, toàn thân tỏa ra khí chất cao quý tự nhiên, chiếc cằm hơi nâng lên, bờ môi mỏng tạo ra một đường cong thận trọng, Tần Nguyễn cảm thấy như có một đám lông vũ đang khuấy động trái tim cô.
Khi Tần Nguyễn và Hoắc Tam gia tới nơi, có rất đông người trên bãi cỏ được bố trí sang trọng như một lâu đài cổ của nhà Nam Cung.
Sự xuất hiện của người nhà họ Hoắc đã thu hút rất nhiều người tiến đến chào hỏi.
Tam gia và Hoắc Dịch Dung nhanh chóng bị đám người vây quanh.
Tần Nguyễn nheo mắt cười cảm ơn.
“Không có gì.” Hoắc Dịch Dung nghiêng đầu: “Ông nội và bác cả đã xuất phát, chúng ta cũng đi thôi.”
Tam gia gật đầu và rời khỏi phòng cùng Tần Nguyễn.
Trong sáu thế gia, nhà họ Lăng, họ Dung, họ Công Tôn cũng tiến đến bắt chuyện.
Người nhà Nam Cung đến tiếp đón Tam gia và Hoắc Dịch Dung, nên bọn họ coi như cũng đã xuất hiện.
Trong các thế gia, chỉ có nhà họ Tiêu và họ Tô là không đến.
Hôm nay có quá đông người, trong đó có những người mà bọn họ bắt buộc phải chào hỏi.
Lục Hàn nhìn theo bóng lưng rời đi của Tần Nguyễn, anh ta bước tới trước mặt Tam gia: “Thân phận của Tam thiếu phu nhân đã bị truyền ra ngoài, bây giờ mọi người đều biết ngài đã kết hôn, dường như có người cố ý làm như vậy.”
Tam gia ừ một tiếng, đôi mắt hơi rũ xuống, khóe môi khẽ nhếch lên.
Khi Nam Cung Sưởng đến thành phố Tần và tự mình đưa thiệp cưới cho Tần Nguyễn, Hoắc Vân Tiêu đã đoán được kết quả này.
Vẻ mặt của Tam gia quá bình tĩnh, khiến Lục Hàn tỏ ra hơi ngạc nhiên: “Tam gia yên tâm để thiếu phu nhân một mình rời đi sao? Theo quan sát của tôi, hôm nay có rất nhiều người đang nhìn chằm chằm vào cô ấy, thân phận của Tam thiếu phu nhân bị lan truyền quá nhanh, vào lúc quan trọng như thế này thì điều đó thật không bình thường.”
Anh ta nói khá thẳng thắn, chỉ thiếu mỗi việc nói toạc ra là có người đang tính toán làm hại Tam thiếu phu nhân, xin ngài hãy cẩn thận một chút.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.