Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 971: Hồ nhất ngạn biến thân, hẹn gặp tần nguyễn trong ngõ nhỏ




Nghe thấy câu hỏi của Lục Hàn, Hoắc Vân Tiêu lạnh lùng nói với giọng đầy nguy hiểm: “Tại sao lại phải xóa, nếu bọn họ muốn biết thân pkhận của Nguyễn Nguyễn, cứ công bố danh tính của cô ấy cho mọi người biết.”
Ngón tay mảnh khảnh của Hoắc Vân Tiêu lướt xuống bcình luận phía dưới, lông mày cau lại, toàn thân tràn đầy hơi thở không vui.
Hô hấp của Lục Hàn ngừng lại: “Tam gia, ngài chắca chứ?” Tần Nguyễn nói đùa: “Có lẽ họ là họ hàng.”
Tần Muội phản bác mà không hề suy nghĩ: “Không thể nào, bọn họ không giống nhau chút nào.”
“Chúng ta cứ lái xe trước, lúc nào gặp anh cả thì nói tiếp.”
Nghe ý tứ trong lời nói của Lục Hàn, anh có thể hiểu được ưu và nhược điểm của chuyện này.
Sau khi suy nghĩ một lát, Hoắc Vân Tiêu trầm giọng nói: “Chuyện này tôi sẽ giải quyết.”
Lục Hàn thở phào nhẹ nhõm khi nghe anh nói thế, nhà họ Hoắc là gia tộc đứng đầu trong bốn gia tộc lớn, càng là trụ cột của quốc gia, bọn họ không phải là câu chuyện để dân chúng bàn tán.
Khi giám đốc quan hệ công chúng nghe thấy chuyện có liên qua đến Tam thiếu phu nhân, anh ta lập tức đảm bảo: “Tôi sẽ làm ngay!”
Sau khi cúp máy, anh ta làm việc rất dứt khoát, thông báo cho tất cả cấp dưới ở nhà làm thêm giờ.
Trong một khoảng thời gian ngắn, một cuộc gọi video nhóm đã được mở ra để thảo luận về các biện pháp đối phó, bọn họ dùng thế lực của Tập đoàn HEA để thông báo cho các nền tảng lớn xóa tin tức trên top tìm kiếm.
Ba cha con có những suy nghĩ khác nhau, còn về phía Tần Nguyễn, sau khi chia tay với đám người Dung Kính, Lưu thiếu, cô chạy tới nơi Tần Cảnh Sầm đang dự buổi họp lớp – Khách sạn Hoàng Đình.
Trong xe, Tần Muội không nhịn được lại hỏi lần nữa: “Nguyễn Nguyễn, anh cả làm gì có lỗi với em à?”
Tần Nguyễn một tay chống cằm, nhìn cảnh đêm ngoài cửa xe, nhẹ giọng nói: “Anh ấy không làm gì có lỗi, nhưng em cảm thấy Hồ Nhất Ngạn có vấn đề.”
Nghe tiếng ồn ào của những bạn học ở xung quanh, mí mắt Hồ Nhất Ngạn giật giật, anh ta cảm thấy tim mình đập rất nhanh.
Trong lòng Hồ Nhất Ngạn có cảm giác bất an, anh ta luôn cảm thấy có chuyện gì đó sắp xảy ra.
Nhìn những bạn học sôi nổi ở xung quanh, Hồ Nhất Ngạn xoa gấu quần, nói với Tần Cảnh Sầm đang ngồi bên cạnh và nói chuyện với những người khác: “Cảnh Sầm, tôi muốn về trước.”
Hồ Nhất Ngạn không tiếp xúc nhiều với các bạn học ở đây, nếu không phải Tần Cảnh Sầm dẫn tới, cho dù dùng tiền mời thì anh ta cũng không đến.
Tần Cảnh Sầm nhìn theo bóng lưng Hồ Nhất Ngạn, anh ta nâng ly rượu lên và nói lời xin lỗi với mọi người.
Những người ở đây đều có gia thế không tầm thường, bọn họ nắm bắt thông tin rất nhạy nên biết nhà họ Tần bây giờ đã khác xưa, những người không nắm được thông tin thì chỉ biết Tần Cảnh Sầm là người thừa kế của nhà họ Tần, nhưng điều đó cũng đủ để bọn họ phải nể mặt rồi.
Tần Cảnh Sầm quay đầu lại, nhìn Hồ Nhất Ngạn: “Sao thế?”
Hồ Nhất Ngạn nói thẳng: “Tôi cứ có cảm giác có điều gì đó sắp xảy ra, tôi không thể ở lại đây lâu hơn được nữa.”
Trực giác của Hồ Nhất Ngạn luôn chính xác, tâm lý ám chỉ này khiến anh ta theo bản năng muốn tránh né.
“Ví dụ?”
“Anh còn nhớ cô bạn gái A Yến của anh cả không?”
Tần Muội gật đầu: “Biết, anh đã gặp hai lần, chị dâu trông rất xinh đẹp.”
Nghe thấy đây là Tập đoàn HEA, người đứng đầu của các nền tảng đều sợ hãi khi nhận được thông báo.
Việc loại bỏ tin tức trên top tìm kiếm được thực hiện với hiệu quả cao nhất.
Hoắc Vân Tiêu lại cụp mắt xuống, nhìn chằm chằm khuôn mặt xinh đẹp của Tần Nguyễn trên màn hình, một cảm giác bất an chưa từng có nổi lên trong lòng anh.
Hoắc Vân Tiêu cúp máy, tìm đến số điện thoại của giám đốc bộ phận quan hệ công chúng của Tập đoàn HEA.
Nhận được cuộc gọi của Hoắc Vân Tiêu, đầu bên kia sợ hãi nói: “Tam gia, chúc mừng năm mới!”
Giọng điệu của Hoắc Vân Tiêu hơi trầm xuống, đi thẳng vào vấn đề: “Vợ tôi lên top tìm kiếm, anh hãy tìm cách xóa hết những thông tin liên quan đến cô ấy, dập tắt tin tức nóng để chuyển hướng sự chú ý của dư luận, Nội Các phải tăng ca trong dịp Tết, tôi sẽ bảo đội trưởng đội cảnh vệ hợp tác với anh để chuyển hướng sự chú ý của dư luận.”
Trong lòng Tần Nguyễn có cảm giác khẩn trương, cô muốn gặp Hồ Nhất Ngạn ngay lập tức.
Chỉ khi nhìn thấy đối phương thì một số việc mới trở nên rõ ràng.
Tại khách sạn Hoàng Đình.
Lục Hàn có thể nghe thấy sự không hài lòng của Hoắc Vân Tiêu, anh ta nghiêm túc nói: “Tam gia, có lẽ ngài không hiểu rõ đám người trên mạng, bọn họ nói chuyện mà không cần nghĩ, họ cũng không quan tâm đầu đuôi câu chuyện. Cho dù việc công bố thân phận Tam thiếu phu nhân là con gái của Tập đoàn Tần thị sẽ khiến một số người im lặng, nhưng thân phận bí ẩn của cô ấy càng mang đến nhiều đồn đoán ác ý hơn. Sự đáng sợ của dư luận trong thời đại Internet vượt ngoài sức tưởng tượng, bọn họ chỉ giữ được sự chú ý trong ba phút, không cần thiết để Tam thiếu phu nhân trở thành tâm điểm bàn tán chỉ vì đám người đó.”
Lục Hàn cũng thể nghiệm nhiều năm ở tầng đáy, anh ta nhận thức rõ về những hậu quả khủng khiếp do cư dân mạng mang lại.
Hoắc Vân Tiêu ít khi để ý đến tin tức xã hội, nên không hiểu về sự hỗn loạn trên mạng.
Sau khi chào hỏi xong rồi rời khỏi phòng, Tần Cảnh Sầm thấy Hồ Nhất Ngạn dựa vào bức tường hành lang.
Vẻ mặt Hồ Nhất Ngạn rất khó coi, khuôn mặt không quá nổi bật xuất hiện những thay đổi nhỏ, dần trở nên thanh tú hơn, càng nhìn càng thấy quyến rũ.
Mái tóc ngắn đang dài ra với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được, những sợi tóc bóng mượt rủ xuống như tơ lụa, buông xõa trên người, rất nhanh đã dài đến eo.
Lần này, Tần Nguyễn không giấu giếm nữa.
Nghe thấy không phải là vì anh cả, Tần Muội thở phào, đồng thời cũng thấy tò mò: “Chỗ nào có vấn đề?”
Tần Nguyễn trầm ngâm nói: “Anh ta cho em cảm giác có gì đó không thích hợp.”
Đôi mắt linh động của Hoắc Diêu và Hoắc An Kỳ cũng nhìn chằm chằm Tần Nguyễn, hai anh em liếc nhìn nhau, ánh mắt trong suốt lộ vẻ nghiêm túc.
Bọn chúng biết rằng đây mới là khuôn mặt thật của mẹ mình.
Rốt cuộc là ai đã vẽ ra nó, mục đích của người này là gì.
Một khi Tần Nguyễn bị nhà họ Hoắc đẩy ra trước mặt công chúng, chuyện này có ảnh hưởng rất lớn, với sự khởi đầu này, những vấn đề tiếp theo chưa chắc đã có kết thúc tốt đẹp.
Chưa cần nói đến những suy đoán ác ý trên mạng, rất có thể sẽ có thế lực thù địch bôi nhọ nhà họ Hoắc, điều tồi tệ nhất chính là cư dân mạng bị dắt mũi dẫn đi.
Đôi mắt đào hoa của Hoắc Vân Tiêu dán chặt vào Tần Nguyễn trên màn hình, môi khẽ hé mở, lạnh lùng nói: “Nguyễn Nguyễn không cần phải ẩn giấu, cô ấy là viên ngọc quý trong tay Tập đoàn Tần thị, tập đoàn trang sức lớn nhất cả nước, thân phận đó đã đủ chặn mồm đám người trên mạng chưa?”
“Cô ấy cũng họ Hồ, hơn nữa em cảm thấy hơi thở của cô ấy hơi giống Hồ Nhất Ngạn.”
Tần Muội trượt tay, chiếc xe lắc lư vài lần trên con đường rộng rãi.
Tần Nguyễn nhíu mày, liếc nhìn Tần Muội rồi bất mãn nói: “Anh tập trung lái xe đi.”
Nhưng ý của cô chính là như thế.
Tần Muội túm tóc, vẻ mặt hơi vặn vẹo: “Trông bọn họ đâu có giống, Hồ Nhất Ngạn là nam, Hồ Yến là nữ, cấu tạo cơ thể cũng không giống nhau.”
Tần Muội nghiêm túc nhớ lại vẻ ngoài của Hồ Yến và Hồ Nhất Ngạn, cùng với sự khác biệt của họ.
Nhìn thấy cảnh này, Tần Cảnh Sầm cởi áo vest ra, trùm lên đầu Hồ Nhất Ngạn rồi trầm giọng nói: “Đi theo anh.”
Hồ Nhất Ngạn ngẩng đầu lên, để lộ đôi mắt vô cùng quyến rũ từ trong bộ áo vest.
Khi anh ta ngửa đầu lên, hầu kết đặc trưng của đàn ông đã biến mất, bây giờ phải gọi Hồ Nhất Ngạn là cô ta.
Đôi mắt của Hồ Nhất Ngạn tràn đầy sự quyến rũ mê hoặc, khóe mắt hơi nhếch lên, càng làm tăng thêm vẻ quyến rũ.
Cô ta thoáng mỉm cười nhìn Tần Cảnh Sầm, nói với giọng giễu cợt: “Tôi vừa bảo mình có cảm giác không ổn mà, nếu vừa rồi biến thân trong phòng, chắc tôi sẽ bị mọi người coi là yêu quái mất.”
Thấy Hồ Nhất Ngạn vẫn còn tâm tình đùa giỡn, Tần Cảnh Sầm khẽ cười, hỏi: “Chẳng lẽ em không phải yêu quái ư?”
Hồ Nhất Ngạn bất mãn nói: “Tôi không phải yêu quái!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.