Học Đường: Vũ Trụ Mô Phỏng

Chương 32: . Memento mori




Chương 32. Memento mori
Ầm~ Ầm~
Dr. Jerkyl tuy đã hoá thành quái vật khổng lồ nhưng thực ra trận chiến trông cũng không được cân sức cho lắm.
Hắn ta là khắc tinh của các đòn t·ấn c·ông thuần vật lí, bất kể đao kiếm hay súng đạn đều tỏ ra cực kì kém hiệu quả khi t·ấn c·ông vào cơ thể cứng cáp của hắn ta. Tuy nhiên, sự bá đạo đó không áp dụng với một con Quỷ như Camellya với thanh lưỡi hái được yểm phép thuật kì lạ.
Sự v·a c·hạm giữa lưỡi hái và da thịt đá tảng của Dr. Jerkyl liên tục tạo ra âm thanh rất chói tai. Mà mỗi lần như vậy, bên trên làn da của tên bác sĩ điên lại xuất hiện vết nứt, điều mà bao nhiêu đạn dược của Quốc không thể làm được, đủ để hiểu Camellya mạnh mẽ đến mức độ nào.
Có thể nói, tuy mang tiếng yểm trợ từ xa nhưng thực tế là Quốc hiện tại chẳng khác gì một khán giả cả. Cậu không thể gây sát thương lên người gã bác sĩ điên nên chỉ có thể yên lặng đứng nhìn, hoặc cùng lắm thì thầm cổ vũ vài câu cho trong lòng phần nào vơi đi cảm giác bất lực.
Trận chiến càng kéo dài, gã bác sĩ điên càng lâm vào tình thế bất lợi. Mọi hành động của hắn càng lúc càng trở nên điên cuồng hơn do hiệu ứng của Lover's Whisper. Điều này đồng thời cũng khiến cho bệnh viện không ngừng trượt dài trên con đường trở thành một bãi phế liệu.
Ở nơi xa, sau một thời gian quan sát, Quốc đã phần nào nắm chắc phần thắng trong trận chiến đang dần trở nên một chiều này.
Ấy là cho đến khi gã bác sĩ điên Dr. Jerkyl đột nhiên lấy ra một ống tiêm khác, cắm thẳng vào động mạch chủ trên cổ họng mình.
"Còn đồ chơi nữa hả?"
Camellya lùi lại, kiềm chế sự hưng phấn đến từ việc g·iết chóc và cẩn thận đánh giá sự thay đổi của kẻ địch.
[Lĩnh vực của đồng minh: Quỷ Dục Vọng Camellya đã bị đối phương vô hiệu hoá!]
Quốc: "..."
Không ổn, chuyến này thực sự phiền to rồi.
[Boss khu vực: Dr. Jerkyl tiếp tục tiến hoá. Linh hồn của hắn đang trở nên thăng hoa!]
"Camellya! Mau chạy!"
"?"
Ban đầu, cô ấy không định nghe theo tiếng hét của Quốc. Cơ mà khi nhìn thấy biểu cảm hoảng sợ của đồng bạn, cô ấy buộc phải suy nghĩ lại và quyết định nghe theo mệnh lệnh của đối phương.
Phía dưới, sau sự đào thoát bất ngờ của Camellya, Dr. Jerkyl vẫn đứng yên ra đó không nhúc nhích, hoàn toàn không có dấu hiệu truy đuổi, khiến hắn bây giờ trông giống như một pho tượng vô hồn thay vì là một con quái vật điên loạn như vừa rồi.
Các vết nứt trên người hắn không ngừng lan rộng, để lộ ra các mạch máu và da thịt bên trong đang không ngừng tái tổ hợp, trông như thể... Hắn đang từ bỏ lớp da thịt rắn chắc kia để đắp nặn nên một cơ thể hoàn toàn mới, mạnh mẽ hơn và hoàn mỹ hơn vậy.
Cùng lúc đó, từ góc độ tâm linh, một cách vô hình vô chất khó lí giải, Quốc bắt đầu cảm nhận được một loại áp lực thần bí đang đè nặng lên linh hồn mình.
"..."

"Camellya, có vẻ như chúng ta vừa tạo ra một tai hoạ rồi đấy"
Camellya đặt tay lên trán, lông mày cau lại một cách đầy khó chịu. Rõ ràng là cô ấy cũng cảm nhận được thứ áp lực kì dị đó.
"Vừa rồi anh không nên bắt tôi bỏ chạy. Thời khắc thứ gì đó tiến hành lột xác cũng chính là lúc thứ đó yếu ớt nhất... Giờ thì chúng ta hoàn toàn bỏ lỡ cơ hội đó rồi. Đã quá muộn để hối hận"
"...Xin lỗi, tôi cứ nghĩ nó sẽ biến đổi ngay"
Camellya lắc đầu: "Không sao. Bản thân tôi cũng đã quá chủ quan. Tôi không nghĩ rằng tên đó sẽ tiến hoá một cách chậm chạp như thế. Nếu như lúc nãy tôi không rút lui, biết đâu tôi sẽ tìm ra phương thức nào đó đánh gãy quá trình tiến hoá của tên điên đó... Nhưng như tôi nói rồi đấy, đã quá muộn để hối hận rồi"
"Thế nào? Chạy không?"
Camellya lắc đầu nói: "Linh hồn của chúng ta đã bị tên đó đặt tiêu ký. Cho dù có trốn đi đâu đi chăng nữa, nhất định sẽ có ngày chúng ta bị hắn bắt được mà thôi"
"..."
"Nghĩa là bây giờ chúng ta chỉ có một lựa chọn duy nhất đúng không?"
Camellya gật đầu.
Quốc thở dài, lặng lẽ lấy ra thuốc an thần, trầm ngâm một lúc rồi quyết định tiêm nó vào cơ thể.
"...Thật ra thì tôi có thể xoá tiêu ký cho anh... Sau đó anh có thể một mình bỏ chạy. Một khi tôi c·hết đi, khế ước máu cũng sẽ bị xoá bỏ, anh sẽ không bị nó trừng phạt gì đâu"
Quốc liếc nhìn Camellya: "Nói như vậy thì... Cô không thể tự xoá tiêu ký cho chính mình có đúng không? Một con Quỷ thượng cấp như cô lại sẵn sàng c·hết vì một kẻ vô danh như tôi? Ha ha, tôi không hề biết Succubus có thể tốt bụng đến vậy đấy"
Quốc cười tự giễu trong khi đặc tính của thuốc an thần bắt đầu ngấm vào từng tế bào.
"..."
"Thứ lỗi, mặc dù chúng ta không thân thiết gì mấy nhưng tôi sẽ không lựa chọn bỏ chạy. Tên đó là kẻ địch mà tôi phải đánh bại bằng mọi giá. Ngoài ra... Cớ sự này chủ yếu đều do tôi cả. Tôi phải tự mình gánh chịu trách nhiệm, tuyệt đối không có chuyện tôi sẽ bỏ cô lại một mình"
Camellya: "..."
Cô lặng lẽ đặt tay lên ngực trái, cảm nhận rõ ràng sự co thắt bất chợt trong lồng ngực.
Cảm giác này tuyệt đối không phải do tên bệnh hoạn đó gây ra.
"Camellya, tung ra toàn bộ những gì mà cô có đi. Tên đó đã không còn là kẻ địch mà cô có thể đùa giỡn nữa rồi" Quốc nói tiếp: "Ngoài ra, lỡ như tôi có c·hết giữa chừng, đừng ngần ngại ăn thịt tôi để hồi phục"

[Bạn đang dần rơi vào trạng thái Điên Cuồng]
"...Anh có thể cho tôi biết tên anh không?"
"Quark, chắc vậy"
"Một cái tên kì cục, hệt như con người anh"
Bất chấp thứ áp lực đang không ngừng trở nên nặng nề hơn mang đậm hương vị của c·ái c·hết, Camellya mỉm cười với Quốc, nói: "Chà, tôi đột nhiên không muốn ăn anh nữa. Tại sao lại như vậy nhỉ?"
Quốc ngấm thuốc, tâm trí lũng đoạn nên không quá để tâm đến những gì Camellya vừa nói.
Cậu đi trước Camellya, đứng đối diện với sinh vật kì dị giờ đây đã hoàn tất quá trình thăng hoa, trở thành một dạng sinh mệnh cao cấp hơn áp đảo hoàn toàn sự tồn tại của cả Quốc lẫn Quỷ Dục Vọng.
[Dr. Jerkyl đã hoàn tất quá trình tiến hoá]
[Kẻ địch mới: Mastermind]
Vứt bỏ lớp da bằng đá tảng cứng cáp, Dr. Jerkyl đứng trước mặt họ trong một nhân dạng khác lạ, tuy quen thuộc nhưng vẫn không thiếu đi sự kì dị.
Phần thân dưới thì vẫn giống như nhân loại, trần trụi và thậm chí có một chút gầy gò yếu ớt. Song, điểm khác biệt nằm ở cái đầu của hắn, cái đầu của hắn giờ đây đã trở thành một bộ não màu tím sẫm lộ thiên, lại còn không ngừng đập mạnh như một quả tim nằm trên cổ họng.
Trong khi đó, đôi tay của hắn ta dang rộng, để lộ hai con mắt to lớn lơ lửng trong lòng bàn tay, một con có tròng màu xanh, một con có tròng màu đỏ, mang đến cho họ cảm giác nguy hiểm đến cùng cực.
[Kẻ địch của bạn đã triển khai lĩnh vực!]
[Miền Tuyệt Mệnh - Memento Mori: Kẻ địch nằm trong phạm vi ảnh hưởng sẽ đột tử trong vòng năm phút. Thời gian đếm ngược có thể thay đổi tùy vào đặc tính riêng của mỗi cá thể]
Quốc: "..."
Hi vọng rằng cậu sẽ ghi nhớ những điều này sau khi quay trở lại điểm lưu.
Với tâm thế không còn gì để mất, Quốc trang bị Áo Choàng Sương Đỏ, tay cầm cả hai con dao găm bị nguyền rồi chủ động lao vào t·ấn c·ông Mastermind.
Blop~ blop~
Mastermind dường như đang cố nói cái gì đó nhưng không một ai có thể hiểu được. Chỉ thấy con mắt màu đỏ bên tay phải của hắn sáng lên, bắn ra một tia nhiệt c·hết chóc.
"Cẩn thận!"
Trong trạng thái Điên Cuồng, năng lực chiến đấu của Quốc trở nên vô cùng vượt trội, đã thế lại còn đuợc hỗ trợ bởi các vật phẩm nguyền rủa, điều đó giúp cậu tránh né khỏi tia nhiệt một cách dễ dàng.
Tuy vậy, tia nhiệt vẫn liên tục truy đuổi cậu, làm cậu không cách nào tiếp cận được Mastermind để kết liễu hắn ta trước khi thời gian đếm ngược tử thần kết thúc.

Camellya không thể đứng nhìn mãi. Cô ấy thiêu đốt sinh mệnh và lí trí, trở về với trạng thái bản nguyên nhất của một con Quỷ với cặp sừng nhọn hoắc và đôi cánh đen tuyền dang rộng che lấp ánh sáng.
"Đi c·hết đi!"
Camellya tranh thủ thời gian lao đến chỗ Mastermind với ý định lấy đi cái đầu của hắn. Tuy nhiên, ngay lúc đó, con mắt màu xanh lam chuyển hướng nhìn đến chỗ cô ấy, làm cô ấy ngay lập tức ngã quỵ tại chỗ vì lí do nào đó.
"Ma lực... Bị phong toả!?"
Không những vậy, cô ấy còn có thể cảm nhận được cơ thể mình đang bị nó đóng băng.
Cô ấy cắn răng, đảo mắt nhìn về phía chàng trai đang dũng cảm chiến đấu bằng tất cả những gì mình có, đôi môi hơi mím lại: "Tôi sẽ giải tiêu kí cho anh, mau chạy khỏi đây đi!"
Quốc không nghe thấy.
Hoặc nói đúng hơn là bộ não cậu ta đã không tiếp thu thông tin này nữa. Tất cả những gì còn lại trong nó bây giờ là phải t·ấn c·ông Mastermind cho bằng được.
Con mắt màu xanh khoá chặt hoàn toàn Camellya, vừa phong toả ma lực vừa gia tăng cường độ đóng băng để khoá luôn cả khả năng chuyển động của cô ấy.
Có thể nói, cô ấy đã gặp phải một sinh vật khắc chế cứng, vô hiệu hoá hoàn toàn thiên phú bẩm sinh của một con Quỷ giống như cô ấy, đó là lượng ma lực hùng hậu trong cơ thể ngay từ khi sinh ra.
Còn con mắt màu đỏ... Thứ đó có vẻ sẽ khắc chế những sinh vật sở hữu năng lực thể chất mạnh mẽ, bất kể da thịt có cứng cáp đến đâu cũng sẽ tan chảy ngay khi trúng đòn.
"..."
Sau một lúc t·ấn c·ông, Quốc chỉ có thể lấy đi một bên bán cầu não của Mastermind nhưng điều đó lại không mang nhiều ý nghĩa cho lắm, vì nó dường như có thể khôi phục lại theo thời gian.
Điều tích cực là khi bán cầu não đó bị phá hủy, con mắt màu đỏ đã không "nhìn" cậu nữa. Cơ mà... Đến tận bây giờ mới làm được điều đó thì đã quá muộn rồi.
Quốc dừng chân lại, khụy gối xuống mặt đất, nhìn về phía Camellya: "Nhắm mắt lại đi"
"?"
Camellya trong lúc nghi hoặc đã không làm theo những gì Quốc nói, để rồi phải tận mắt chứng kiến cái đầu của cậu ta nổ tung như pháo hoa.
Thời gian đếm ngược năm phút đã kết thúc.
"...!"
Và cái đầu của Quốc không phải cái đầu duy nhất đã p·hát n·ổ. Camellya có thể cảm nhận được rất nhiều sinh mạng cũng có kết cục tương tự trong cả cái khu bệnh viện này.
Và người tiếp theo...
Sẽ là cô ấy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.