Honkai Star Rail: Các Vì Sao Nơi Vũ Trụ

Chương 77: Cái gọi là Thăng Thiên.




Chương 77: Cái gọi là Thăng Thiên.
Caelus: "Nếu...nếu cô nói Lâm là Biến Số thì Hội Thợ Săn Stellaron cô định làm gì anh ấy?"
Caelus ánh mắt cảnh giác nhìn người phụ nữ trước mặt, chỉ cần cô ta có ý định gì xấu đối với người bạn thân của mình thì anh chắc chắn sẽ dùng gậy bóng chày t·ấn c·ông mà không chút do dự.
Thấy vẻ mặt này của Caelus, Kafka khẽ cười nhàn nhạt nói: "Yên tâm đi, tôi sẽ không có ý gì xấu với Lâm đâu. Bởi Elio từng nói, dù Lâm là Biến Số đi chăng nữa thì tương lai mà anh ta nhìn thấy vẫn không thay đổi, thậm chí còn giúp sức rất lớn cho anh và cả Đội Tàu Astral nữa cơ"
Caelus nhíu mày: "Cô có thể nói rõ hơn được không...?"
Kafka: "Anh ngốc thật đấy, haha. Ý tôi là...Lâm, anh ta có tiềm năng rất lớn để trở thành một vị Aeon, còn Aeon của Vận Mệnh nào thì không biết"
Giọng nói của Kafka vô cùng thản nhiên là thế nhưng vào tai của Caelus thì như sét đánh vậy. Lúc trên đội tàu, Welt đã kể cho Caelus một chút về các vị Aeon để cho anh hiểu, nhưng về khái niệm làm thế nào để trở thành Aeon thì Caelus hoàn toàn mù tịt.
Kafka không giải thích sâu về vụ việc này, dù sao tới ngay chính cả bản thân cô cũng không hoàn toàn hiểu hết về khái niệm Thăng Thiên, vì vậy nếu Caelus muốn biết thêm thì phải tự tìm hiểu thôi.
Cái gọi là Thăng Thiên chính là một thực thể bất kì trong thiên hà mặc kệ có phải là thể sống vô cơ hay hữu cơ hay không thì đều có khả năng trở thành một Aeon.
Nhưng điều kiện để trở thành Aeon thì cực kì khó, đó là kẻ đó phải ngộ ra cho chính mình một con đường Vận Mệnh.
Ví dụ dễ thấy là vị Aeon Hủy Diệt - Nanook, hắn từng sinh ra trên tinh hệ Adlivun, nơi bị tàn phá bởi Đàn Côn Trùng và Chiến Tranh Hoàng Đế.
Nanook nhận ra sự ra đời của vũ trụ là một sai lầm và quyết tâm tìm cách phá hủy tất cả mọi thứ, vì vậy mà hắn đã Thăng Thiên. Tại thời khắc Nanook thăng thiên thì hắn đã đốt cháy quê hương của chính mình.
Bỏ qua chủ đề phức tạp ở trên, Kafka lại kể tiếp về việc Aeon không phải lại thực thể bất bại gì và có ba cách để tiêu diệt một Aeon.
Thứ nhất là đồng hoá, Vận Mệnh lớn sẽ nuốt chửng Vận Mệnh bé, như Aeon Ena - Trật Tự bị xác nhập vào Aeon Xipe - Hoà Hợp.
Thứ hai là c·hiến t·ranh cấp độ Aeon, bên nào mạnh hơn thì bên đó sẽ tiêu diệt kẻ còn lại, như việc Aeon Lan - Săn Bắn đã di chuyển khắp các ngân hà để tìm Aeon Yaoshi - Trù Phú.
Nhờ có Lan bắn một mũi tên hủy diệt Cây Kiến Tạo giúp Người Xianzhou không còn chịu cảnh làm nô lệ cho sự trường sinh nữa. Kể từ đó, để xoá sổ lời nguyền Xác Nhập Ma thì Liên Minh Thuyền Tiên đã chu du khắp vũ trụ để tiêu diệt tạo vật trù phú.

Kafka: "Thứ ba là..."
Chưa kịp nói, đột nhiên có một hiện tượng kì lạ xuất hiện, nó làm rung chuyển cả Trường Lạc Thiên và nơi nhóm người Caelus đang đứng.
Một cái cây khổng lồ với những cành lá vàng um tùm bắt đầu chồi lên sừng sững chạm tới mây xanh, các văn tự cổ theo đó mà hiện ra.
Những người sinh sống trên Xianzhou Luofu thấy cảnh tượng này đều không khỏi bàng hoàng.
March 7th: "Đó...đó là Cây Kiến Tạo? Nhưng Qingque đã nói nó bị hủy diệt rồi mà!"
Welt: "Rất có thể nó đã hấp thụ năng lượng từ viên Stellaron và mọc trở lại..."
Welt đẩy nhẹ kính, nói ra suy đoán của mình. Nhân cơ hội nhóm người Caelus bị thu hút bởi Cây Kiến Tạo, Kafka phá còng quay lưng cất bước rời đi.
Caelus thấy thế thì định đuổi theo nhưng đã bị Blade thình lình xuất hiện chỉa mũi kiếm cản lại không co Caelus bước tiếp.
Đối diện với ánh mắt lạnh lùng không một tia cảm xúc của Blade, Caelus đổ mồ hôi hột lùi lại vài bước.
Kafka lên tiếng gọi Blade rồi thả người tự do rơi xuống khoảng không phía dưới, Blade thu kiếm lại và lao xuống theo Kafka.
Caelus chạy ra gần mép, đưa mắt nhìn xuống dưới nhưng chẳng thấy gì cả.
Caelus: "Đi mất rồi..."
...
Cùng lúc đó tại Sở Đan Đỉnh, Lâm đang uống lấy bát thuốc được Bailu điều chế cho thì bỗng cậu tự dưng hắc xì một cái, vội lấy khăn giấy lau đi nước mũi.
Lâm: "Thuốc đắng quá, trong bát thuốc này có những nguyên liệu gì thế trời...!"

Ngoài mặt chê là thế, nhưng người xưa từng có câu "Thuốc đắng dã tật" nên Lâm cũng đành cố gắng nhịn mà uống hết bát thuốc.
Dù sao Bailu đã cực công điều chế cho giờ mà không uống hết thì Lâm đoán chắc chắn cô nàng long nữ đó sẽ giận tím mặt cho xem.
Lâm: "Trong đời mình chưa bao giờ uống thuốc mà nó khó khăn đến như này..."
Lâm đặt cái bát bên cạnh để cho mấy nhân viên chăm sóc dọn đi, cậu bước xuống giường đi ra khỏi nơi nằm dưỡng thường của các bệnh nhân.
Dưới sự điều trị, chăm sóc tận tình của những người của Sở Đan Đỉnh thì Lâm đã hồi phục được khoảng 70-80% rồi, không còn đáng lo ngại nữa.
Lâm khởi động gân cốt, đưa mắt nhìn bầu trời xám xịt ở phía trên mà không khỏi cau mày.
Cậu hoàn toàn biết rõ, Bí Truyền Dược Vương sắp sửa dẫn đám Xác Nhập Ma tới đây đánh rồi.
Bailu: "Sao anh không ở trong nghỉ ngơi đi, ra đây làm gì thế?"
Bailu bước những bước chân nhỏ nhắn tới bên cạnh Lâm, ánh mắt dò xét kĩ cậu từ trên xuống dưới.
Lâm: "Tôi ra ngoài đây hóng mát, dù gì cơ thể tôi đã không sao nữa rồi, nên cô không cần lo đâu"
Lâm gãi đầu, cười cười đáp. Bailu nghe thế thì ra hiệu Lâm hãy chìa tay ra để cô bắt mạch và cậu ngoan ngoãn làm theo.
Bailu: "Hừm...đúng là vậy thật, nhưng hãy nhớ kĩ anh đừng quá kích động nghe rõ chưa?"
Lâm: "Rồi rồi, thưa bác sĩ của tôi..."
Cái câu này Lâm đã nghe từ miệng Bailu cả hàng chục lần đến nổi thuộc lòng luôn rồi.
Vân Kỵ Quân: "Khẩn cấp!!"

Đang trò chuyện với Bailu, đột nhiên có một anh chàng Vân Kỵ Quân hối hả chạy vào, nhìn dáng vẻ hấp tấp của anh ta thì chắc chắn đã có chuyện gì đó.
Bailu: "Có chuyện gì thế?"
Vân Kỵ Quân: "Thưa Bailu đại nhân, lúc tôi đi tuần tra xung quanh thì đã thấy Bí Truyền Dược Vương đang dẫn theo một lượng lớn Xác Nhập Ma tiến tới đây!"
Nghe anh chàng Vân Kỵ Quân thông báo, Bailu mở to mắt kinh ngạc một lúc rồi nghiến răng tức giận nói: "Lại là cái đám p·hản đ·ộng đó...!"
Tàn dư của Bí Truyền Dược Vương đều là những kẻ liều lĩnh, ngay cả Vân Kỵ Quân và Phán Quan đối đầu với họ cũng đã rất nguy hiểm, chứ đừng nói đến những người bình thường.
Chưa kể, tại Sở Đan Đỉnh chỉ có một vài Vân Kỵ Quân thôi, nếu so về số lượng với đám Bí Truyền Dược Vương thì chênh lệch quá nhiều, còn chuyện chờ tiếp viện thì phải tốn thời gian khá lâu để họ tới được đây hỗ trợ.
Bailu chưa bao giờ bối rối như bây giờ, cô trầm mặc, suy nghĩ cách đối phó trước tình huống này.
Lâm: "Bailu, tôi sẽ cùng anh em Vân Kỵ Quân ở đây ra cầm chân bọn chúng, trong khi đó cô hãy gọi viện trợ đi"
Bailu: "Anh ra trận? Anh đừng có mà đùa với tôi, anh chỉ mới hồi phục chưa lâu đó!"
Bailu phản ứng dữ dội hơn Lâm nghĩ, dù vậy cậu vẫn không thay đổi ý định mà bản thân đã quyết.
Lâm: "Tin tôi, tôi sẽ không sao đâu"
Nhìn thấy ánh mắt tràn đầy kiên định của Lâm, Bailu mở miệng lại muốn lên tiếng khuyên ngăn nhưng lại không tài nào nói được.
Không còn cách nào khác, Bailu chỉ đành miễn cưỡng đồng ý cho Lâm ra trận.
Bailu: "Anh phải cẩn thận đó, nếu như b·ị t·hương tiếp thì tôi không chữa trị cho đâu!"
Lâm: "Biết rồi, tôi đi đây!"
Mỉm cười chào tạm biệt Bailu một tiếng, Lâm liền cùng anh chàng Vân Kỵ Quân kia rời đi để tập hợp các anh em Vân Kỵ Quân còn lại.
Bailu đứng tại chỗ, ánh mắt dõi theo bóng lưng Lâm đang khuất dần đi. Cô thở dài một hơi nặng trĩu rồi bắt đầu làm việc mà bản thân nên làm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.