Chương 85: Nụ hôn nơi biển sâu.
Welt: "Chúa Tể Diệt Chủng...?"
Sự việc diễn ra quá nhanh nên không một ai ở đây có thể kịp thời phản ứng lại cả. Thậm chí tới ngay cả một Herrscher như Welt hay Nhà Chiêm Tinh như Fu Xuan cũng vậy, hai người không khỏi kinh ngạc trước tốc độ và sức mạnh kinh người mà kẻ g·iả m·ạo Tingyun sở hữu.
Nhớ lại cái tên mà Dan Shu đã thốt ra, Welt thì thào lấy cái danh tự đó như đang nhớ lại điều gì.
March 7th: "Lâm!"
March 7th thần sắc lo lắng, sốt sắng chạy đến bên lang cang và nhìn xuống mặt nước biển. Mặt biển vẫn vậy không thay đổi, những cơn sóng cứ gợn liên tục.
Tingyun: "Thoải mái thật đó~ ta đã muốn làm điều này từ trước rồi"
Ung dung đáp đất, Tingyun cười như không cười nói.
March 7th đen mặt trừng mắt nhìn qua Tingyun một cái, trong lòng cô không hiểu tại sao bùng lên một cơn lửa giận.
Tingyun: "Ân công đang giận sao?"
Đối diện với ánh nhìn đó của March 7th, Tingyun đôi mắt nhắm hờ, mở ra chiếc quạt xếp che miệng cười tủm tỉm.
March 7th cắn răng, thu hồi lại cây cung. Sau đó trước ánh mắt của những người ở đây, March 7th nhảy xuống biển.
Tingyun: "Ara, không ngờ luôn đó"
Caelus bỏ mặc Dan Shu qua một bên mà cầm ngọn thương đâm về phía Tingyun, nhưng khi ngọn thương đã sắp chạm tới thì thân hình cô ta bỗng trở nên mờ ảo và biến mất đi. Vì vậy Caelus theo đà mà đâm hụt.
Caelus: "Cái gì..."
Tingyun: "Đánh lén là không được đâu đó, ân công à"
Không biết từ khi nào Tingyun đã xuất hiện ở sau lưng Caelus, âm thanh nhẹ nhàng nhưng không kém phần áp lực vang vào trong tai của anh. Cảm nhận được một tia không lành, Caelus nhanh chóng sử dụng Chiến Kĩ [Hổ Phách Lửa Bất Diệt].
Một màn chắn hoả bao bọc quanh Caelus, cản lại một cước của Tingyun. Dù chặn được nhưng màn chắn đã bị vỡ nát, Caelus vội vàng lùi về bên cạnh Welt, một mặt cảnh giác nhìn cô ta.
Caelus muốn động thủ tiếp nhưng Welt đã đưa tay ra ngăn lại, bởi Welt biết Caelus hoàn toàn không phải là đối thủ của cô ta.
Welt: "Đừng mạnh động, chỉ dựa vào sức lực của chúng ta thì rất khó đối phó..."
Caelus: "Nhưng..."
Welt không nói gì thêm, chỉ nhẹ lắc đầu. Tới ngay cả Fu Xuan, người đứng bên Welt từ nãy đến giờ vẫn chưa có động thái nào.
Nhận ra bọn họ đang kiên kị mình, Tingyun cười khẩy và quay lưng lại, cất từng bước đi về hướng của Dan Shu.
Tingyun: "Đáng lẽ ta còn muốn quan sát thêm nữa cơ..."
Dan Shu: "Đại nhân...?"
Tingyun: "Nhưng nếu đã nhận ân điển của Trù Phú...thì các ngươi chắc sẽ chịu được chúc phúc của Hủy Diệt nhỉ?"
Giọng nói của Tingyun đã thay đổi, cô ta đưa ngón trỏ lên, từ đầu ngón tay toả ra một năng lượng kim sắc. Không nói không rằng, Tingyun dùng chính đầu ngón tay đó đẩy nhẹ trán của Dan Shu.
Và rồi một cảnh tượng kì lạ xuất hiện, thân thể của Dan Shu cùng đám Xác Nhập Ma còn xót lại bị biến đổi thành Quần Đoàn Phản Vật Chất.
Làm xong, Tingyun từ từ quay đầu lại nhìn về phía đám người Caelus cùng với trên môi là một nụ cười đáng sợ. Tiếp đó, một âm thanh gãy xương vang lên rồi cả cơ thể Tingyun đổ gục xuống đất.
Từ trong người Tingyun bay ra một đóm lửa, âm thanh giọng nói vang lên: "Các vị ân công, xin cho phép ta giới thiệu lại. Ta là Chúa Tể Diệt Chủng Phantylia, ta đến đây là để làm cho Xianzhou này tách lìa và sụp đổ, rồi tự diệt vong"
Giới thiệu về bản thân xong, Phantylia phát ra tiếng cười đầy chế giễu: "Các ngươi may mắn thật, thứ dòm ngó Xianzhou không phải là Zephyro, không phải Celenova"
"Thôi, ta có việc rồi, ta xin phép đi trước, hy vọng các ngươi và những người bạn này của ta...sẽ có giây phút chơi đùa vui vẻ"
Nói xong, âm thanh của Phantylia im bặt. Đám Xác Nhập Ma bị biến đổi thành Quân Đoàn Phản Vật Chất toả ra sát ý dày đặc kèm theo là các tiếng sắc bén từ v·ũ k·hí.
Fu Xuan: "Các vị hãy cẩn thận..."
Welt: "Ừm"
Các Vân Kỵ Quân dù b·ị t·hương, nhưng vẫn cầm chặt v·ũ k·hí trên tay, quyết tâm ứng chiến cùng Fu Xuan.
...
Về phía Lâm, sâu trong lòng biển.
Lâm trôi nổi vô định sâu trong lòng nước biển, ẩm ướt và lạnh lẽo. Tuy Lâm đã đánh mất đi ý thức nhưng cậu vẫn cảm nhận được các cảm giác của bản thân đang phải chịu đựng.
Chưa kể, trên hai cẳng tay của Lâm in rõ vết bầm tím nặng từ việc hứng chịu đòn cước đó của Phantylia, nó rất đau.
Lâm: "(Lòng biển...tĩnh lặng làm sao...?)"
Tĩnh lặng đến mức cậu có thể nghe rõ từng tiếng bong bóng vang vẳng bên tai.
Cách đó không xa, March 7th đã thấy được Lâm nên dần dần bơi xuồng. Tiếp cận được Lâm, March 7th liền dùng bàn tay mình vỗ vỗ vào mặt cậu nhằm để đánh thức, nhưng dù cô có vỗ cỡ nào thì vẫn không có tác dụng.
March 7th bối rối, chẳng biết làm sao. Để rồi không biết cô đã suy nghĩ tới điều gì mà khiến cho hai má cô thoáng ửng đỏ mọng.
March 7th: "(Đành phải vậy thôi...)"
Tuy hành động này sẽ rất xấu hổ nhưng cô đã không có cách nào nữa, chỉ còn đúng cách một cách duy nhất này thôi.
March 7th hai má ửng hồng, cô vuốt nhẹ hai bên má Lâm, từ từ nhắm mắt lại và đưa mặt mình lại gần cậu.
Lâm: "(Cảm giác...mềm mại này...là sao?)"
Khoé mi Lâm khẽ rung, nặng nề mở mắt ra. Cậu mơ hồ thấy được hình ảnh chính là khuôn mặt của March 7th và cảm giác mềm mại pha chút ngọt ngào như kẹo đường truyền đến từ miệng.
Lâm: "(March...là cô à? Tôi đang...mơ sao...?)"
Lâm không khỏi tự hỏi, tâm trí cậu trở nên lâng lâng không phân biệt được đâu là thực tại và đâu là mộng ảo.
Thứ tình cảm mà cậu dành cho March 7th mới chởm nở cách đây chưa lâu đang ngày một lớn dần lên như là một mầm cây non đang được tưới bởi giọt nước của tình yêu.
Không gian xanh biếc kèm theo đó là các bong bóng nhỏ lấp lánh, phản chiếu hình ảnh xung quanh hai người như thể là một thước phim tua chậm.
March 7th vẫn không tách rời, cô cứ tiếp tục truyền hơi thở của mình vào Lâm để nhằm đánh thức cậu.
Từng hơi thở ấm áp được March 7th truyền vào đã xâm nhập vào người Lâm và đã chạm tới vùng ý thức của cậu.
Lâm mở bừng mắt, tóm lấy đôi vai của March 7th để ra hiệu cho cô.
March 7th nhận ra thì nhanh chóng rời khỏi môi Lâm, tuy trên mặt cô còn chút đỏ từ hành động này nhưng cô vẫn mau chóng vác theo cậu bơi lên trên mặt nước.
March 7th và Lâm chồi lên khỏi mặt nước biển, hít lấy hít để không khí.
March 7th: "Anh có thấy khó chịu ở đâu không, Lâm?"
Lâm: "Tay tôi...đau quá..."
Nghe thế, March 7th giờ mới chú ý tới vết bầm tím nặng trên hai cẳng tay của Lâm, thậm chí không biết có phải là ảo giác của cô hay không mà cô thấy trong vết bầm tím đó có một năng lượng màu vàng.
Dù rất nhỏ nhưng March hoàn toàn có thể thấy được năng lượng màu vàng đó đang từng lúc lan ra.
March 7th: "Để tôi đưa anh về Sở Đan Đỉnh để Bailu chữa trị!"
Lời của March 7th không được đáp được, cô nhìn qua thì đã thấy Lâm đã một lần nữa ngất đi.
Caelus: "Này, hai người ổn chứ?"
Nghe được giọng nói này, March 7th ngước nhìn lên. Là Caelus, không biết anh lấy cái dây thừng ở đâu mà ném xuống.
March 7th: "Anh giúp tôi kéo Lâm lên đi!"
Caelus gật đầu, lập tức theo cái dây mà trèo xuống và thay March 7th vác Lâm lên. Sau khi đặt Lâm nằm xuống, Welt liền cúi người xuống kiểm tra tình trạng của cậu.
Tới khi chú ý đến hai cẳng tay của cậu, Welt cau mày, giọng có chút nghiêm trọng: "Phải mau đưa cậu ấy về lại Sở Đan Đỉnh để cứu chữa nhanh!"
Fu Xuan thấy Lâm bị như này thì trầm mặc, cô cũng có phần tự trách, nếu lúc đó cô phản ứng nhanh chút thì cậu đã không xảy ra chuyện như này.