Huyên Hi - Đản Thát

Chương 12: Chương 12 (Hoàn)




Ta mơ một giấc mộng đẹp.

Trong mơ bốn phía mờ ảo, thỉnh thoảng có ánh sáng lấp lánh. Bên cạnh ta lần lượt có những khuôn mặt với đủ loại biểu cảm lướt qua vai, bước lên một cây cầu.

“Cô nương qua cầu không?”

Bà lão đứng ở đầu cầu bên kia, tươi cười rạng rỡ hỏi ta.

Cô nương?

Ta cúi đầu nhìn xuống, mình đã trở lại dáng vẻ trẻ trung, trên mặt cũng không có vết sẹo nào.

Ta vô cùng vui vẻ bước lên cầu, lại nghe thấy phía sau có tiếng gọi quen thuộc: “Hi Hòa!”

Triệu Huyên cũng là dáng vẻ trẻ tuổi, nhanh chân đi về phía ta. Bên hông hắn vẫn đeo chiếc túi thơm thêu rùa kia.

Ta kinh ngạc: “Sao huynh đến nhanh vậy?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.