Tuy rằng Khương Hy đã hao tổn bốn thành linh thức của bản thân nhưng sáu thành còn lại đó vẫn đủ khiến linh thức hắn mạnh vượt trội tu sĩ Trúc Cơ cảnh hậu kỳ Hợp Cửu Kiều.
Cơn sóng chấn vô hình lướt qua năm người Dạ Ma khiến toàn bộ bọn hắn như dính phải Định Thân Phù, đến một hành động cũng chưa kịp làm.
Giữa lúc này, Tử Mục liền nhíu mày lại, hai con mắt của hắn trực tiếp hóa thành tử đồng, linh thức vô hình liền hóa thành một lưỡi đao chém thẳng về phía trước.
Khóe miệng Khương Hy khẽ cong lên, linh thức của hắn liền hóa tơ, tơ kết thành một cây châm nhỏ bằng ngân châm thường dùng để châm cứu.
Sau đó, hắn điều khiến cây châm đó đánh thẳng về phía thanh đao vô hình kia. Tử Mục thấy thế liền khẽ nhếch mép lên mừng thầm nhưng không được bao lâu thì khóe miệng hắn lập tức cứng đờ lại.
Bởi cây châm kia không những tránh được lưỡi đao tinh thần của hắn mà còn trực tiếp xuyên phá tản đi hết lượng linh thức hắn dùng để tạo ra lưỡi đao.
Tử Mục có chút loạng choạng xém chút nữa ngã xuống khỏi ngọn cây kia, hai mắt hắn mang theo rung động nhìn thẳng về phía Khương Hy.
Hiện nay Khương Hy vẫn quay lưng về phía bọn hắn nhưng đừng nghĩ thế mà cho rằng hắn lơ là. Đối với một người sở hữu cường độ linh thức kinh hãi như vậy thì mắt chung quy lại chỉ là vật trang trí.
Tử Mục ổn định bản thân rồi hít vào một hơi để lấy lại trấn định, hắn nói ra:
“Khương đạo hữu, đã thất lễ”.
Khương Hy đưa tay lên tháo tấm Liệu Thương Phù ở trên mắt xuống rồi từ tốn quay người lại, khí thế trên người hắn đột nhiên thay đổi.
Từ một người bình thường như thư sinh, nay đột nhiên chuyển sang một nam tử mang cỗ khí tức đầy dụ hoặc. Hai mắt hắn cũng chuyển thành một màu tím đầy huyền bí.
Khóe miệng cong nhẹ lên, ma âm vang ra:
“Đã đến rồi thì ở lại một chút”.
Ma âm vang vọng, năm người Dạ Ma đều không hẹn đồng loạt vận linh lực lên phong bế thính giác lẫn khứu giác lại.
Khương Hy nhờ có linh thức cường hoành nên đã phát hiện ra dòng lưu chuyển linh lực đang tập trung lại ở sâu trong tai cùng mũi của bọn hắn.
Hắn liền bật cười thành tiếng có chút êm tai nhưng đáng tiếc, bọn hắn nghe không được. Hắn đứng dậy đưa tay phủi một chút bụi bẩn ở trên y phục rồi truyền âm trực tiếp vào đầu bọn hắn:
“Ngu xuẩn”.
Vừa dứt lời, thân ảnh của hắn liền biến mất.
“Cẩn . . .”, Hắc Nha vội vàng quát lên nhưng chữ đầu tiên vừa phát ra, đối diện với hắn đã là một vầng trăng khuyết sáng rọi đầy quen thuộc. Hai mắt hắn liền mở to đầy kinh hãi.
Oanh!
Hắc Nha phun ra một ngụm máu, huyết lệ một lần nữa lại chảy ra, thân hình của hắn liền văng ra phía sau đập thẳng vào một gốc cây, gốc cây chịu dư kình từ người hắn liền bị đánh đổ ngay tức khắc. Người hắn lại tiếp tục xuyên qua đâm gãy mấy gốc cây rồi lăn dài trên đất, khói bụi mịt mù không ngừng.
Thạch Nhân ở gần thấy vậy liền vội vàng tung ra một quyền, khí tràng luyện thể tuôn ra khiến cho Khương Hy phải nổi cả da gà nhưng hắn không ngại.
Một tay của hắn nhanh chóng đưa ra tá lực của quyền này rồi đẩy quyền kình hướng thẳng về phía Từ Hồng ở trung tâm.
Được thế này, Khương Hy nhanh chóng vòng ra sau lưng của Thạch Nhân rồi cầm Hắc Trúc Bút họa một đạo phù.
Bất quá phù văn vừa họa được giữa chừng thì một đạo kim quang liền phóng thẳng về phía hắn như mũi thương.
Hắn vội vàng vận Nhân Gian Hành Tẩu lên lùi ra phương xa để tránh, đồng thời Hắc Trúc Bút vẫn tiếp tục cách không họa một đạo Trảm Tự Phù khổng lồ ở trên trời.
Từ Hồng đối diện với một quyền bị tá lực của Thạch Nhân vẫn bình tĩnh như cũ, hắn từ tốn xoay một vòng hướng về chỗ Thạch Nhân, một tay đưa ra đẩy một quyền đó xuống dưới đất.
Tá lực đả lực cũng không phải chỉ có mỗi Khương Hy biết dùng.
Thạch Nhân mất thế, thân hình nặng nề của hắn lập tức rơi thẳng xuống bên dưới, một quyền kia liền đấm thẳng vào mặt đất tạo thành một cái hố cực kỳ sâu.
Đại địa rung chấn lên từng cơn một.
Từ Hồng không để ý đến Thạch Nhân như thế nào, hai mắt của hắn từ đầu đến cuối vẫn khóa chặt Trảm Tự Phù ở tận trên bầu trời kia, hồng quang tỏa cực kỳ kịch liệt.
Theo đó, một cỗ sát cơ bàng bạc giữa thiên địa liền rơi xuống. Từ Hồng hừ lạnh một tiếng, con ngươi của hắn hóa thành một màu đỏ như máu, trên tay lập tức xuất hiện một thanh thái đao (Katana) phi thường dài.
Lưỡi đao đỏ như máu, khí huyết cũng bành trướng ra như một cơn hồng thủy đúng nghĩa. Hắn rống lên một tiếng chém ra một đạo đao quang.
Oanh!
Hai đòn thế va chạm vào nhau, cương phong tỏa ra kịch liệt thổi bay vài gốc cây ở phụ cận, đám người Từ Hồng cũng phải vận thân pháp tránh ra phía xa một chút.
Hắc Nha cũng ở gần không kém nhưng so với bốn người còn lại, thương thế của hắn là thảm nhất. Vì vậy tốc độ đào thoát cũng xem như chậm nhất.
Cương phong như từng lưỡi đao khí chém lên trên người, y phục đang lành lặn thì cũng bị chém nát như tươm, từng đường vân trắng vì thế cũng dần xuất hiện trên lớp giáp pháp xDjJe khí kia.
Ngực giáp sau khi lãnh trọn một chiêu Khuyết Nguyệt liền nứt vỡ ra thành từng mảnh một, từng mảng tím đỏ đan xen nhau xuất hiện ở sau đó nhìn cực kỳ thê thảm.
Sắc mặt của hắn tái trắng đến cực điểm nhưng vì có tấm Kim Diện che chắn nên người ngoài không cách nào biết được.
Hắc Nha có cảm tưởng ngày hôm nay hình như hắn xuất hành không xem giờ, nội trong một ngày đã nhận trọng thương hai lần, hắn cũng không còn gì để bao biện.
Khương Hy gần như đã quá quen thuộc với các vụ nổ cùng cương phong kịch liệt nên về cơ bản thì cũng như xe nhẹ đường quen.
Hắn từ tốn mượn Nhân Gian Hành Tẩu lướt ra sau tránh qua từng đạo cương phong một, Hắc Trúc Bút vẫn không ngừng họa ra các đạo phù văn li ti rồi lần lượt dung nhập vào bên trong hư không.
Hành động nhỏ này của hắn chỉ diễn ra ngay trong cơn phong bạo khi tất cả đều tranh thủ tránh né nhưng lại không thoát được tầm mắt của Tử Mục.
Tử Mục vội vàng quát lên:
“Cẩn thận, hắn sắp bày phù trận”.
Vừa nghe đến hai chữ phù trận, sát cơ trong mắt những người còn lại liền nâng cao lên hẳn một phần.
Khương Hy là Phù đạo tông sư, chuyện này ai cũng biết, một thân thực lực Phù đạo mạnh đến thế nào thì không mấy ai trải nghiệm qua nhưng một khí tông sư đã vận dụng đến phù trận thì năm người Từ Hồng có mạnh hơn cũng phải tránh thoát đi.
Từ Hồng phản ứng nhanh nhất, thanh thái đao đỏ như máu kia của hắn lập tức quét ra một đạo đao quang. Ngay sau đó, đạo đao quang đó lập tức phân ra hai, rồi từ hai phân ra bốn, bốn phân ra tám.
Cứ thế liên tục cho đến khi nó chém vào người Khương Hy thì tổng cộng đã có trên sáu mươi đao, và tổng cộng sáu mươi đao này đều lấy tốc độ nhanh nhất chém lên người hắn.
Thân hình của hắn liền nổ tung ra thành từng mảnh, huyết nhục văng ra khắp nơi. Mân Côi nhìn vào đám huyết nhục tứ tung kia một chút rồi cây trường thương trên tay liền đâm ra không ngần ngại.
Theo đó, thương quang liền hiện ra oanh sát về phía huyết nhục khiến nó lại nổ tung ra thêm một lần nữa.
Giữa lúc này, xung quanh Mân Côi đột nhiên xuất hiện hư ảnh một cơn hồng thủy khổng lồ bao vây tứ phía, uy áp mang cường độ phi thường kinh khủng.
Hai mắt nàng có chút co lại, tay cầm trường thương chuẩn bị xuất thủ thì động tác lập tức bị đình trệ lại ngay tại chỗ, dưới chân nàng không biết từ bao giờ đã xuất hiện phù văn hồng quang chữ ‘định’ đầy chói lóa.
Khương Hy bất thình lình xuất hiện ở ngay bên cạnh nàng, sắc mặt tiếu dung đầy dụ hoặc, một chỉ nhẹ nhàng chạm vào đầu vai.
“Thần Thông - Hạo Hãn Toái Thần Chỉ”.
Một tia hồng quang được nén lại không biết bao nhiêu pháp lực liền bắn thẳng xuyên qua đầu vai của Mân Côi, nàng liền hét thảm lên một tiếng rồi vội vàng dùng thân pháp tránh ra xa để giảm xóc một chiêu này.
Nhưng đáng tiếc, nàng càng di chuyển tới đâu, hắn càng áp sát đến đó. Cũng ngay lúc này, tâm trí của nàng có chút loạn, linh lực dùng để phong bế thính giác cùng khứu giác trước đó đã có chút buông lỏng ra.
Khóe miệng Khương Hy liền cong lên đầy yêu dị, Sắc Dục Thể lập tức thôi động, u hương tỏa ra từ người hắn nhiều vô kể.
Mân Côi bị giải trừ khứu giác nên theo bản năng, lượng không khí nàng hít vào sẽ nhiều hơn vài thành so với bình thường, vừa vặn thay, đám u hương đó cũng tranh thủ tiến vào theo với một lượng rất lớn.
Cách đó không xa, Từ Hồng liền phát hiện ra dị biến nên một tay cầm đao vội vàng áp sát đến chỗ Khương Hy để chém nhưng không phát giác Mân Côi lại nằm ngay trong tầm chém của hắn.
Hai mắt Từ Hồng bừng lên một cơn nộ hỏa, sát cơ nhanh chóng thu liễm vào bên trong thanh thái đao.
Đến Khương Hy đang áp sát Mân Côi cũng phải cảm thấy có chút hơi sởn gai ốc nên hắn liền híp mắt lại, linh thức nhanh chóng tản ra phía sau để quan sát.
Từ Hồng rống lên một tiếng.
“Thần thông - Mạn Sát Đao”.
Một đao lập tức chém ra, một đạo khí tức tử vong liền tụ tập về lưỡi đao rồi phóng thẳng về phía chỗ Khương Hy.
Tốc độ vừa nhanh, đòn thế lại vô hình.
Khương Hy cảm nhận được một cỗ khí tức cực kỳ quen thuộc, vết sẹo ở vùng bụng trái của hắn tựa hồ có chút hơi nhói lên.
Hắn liền hừ một tiếng, Thần Hành Thiên Nhai Phù cùng Nhân Gian Hành Tẩu đồng loạt thôi động đến tột cùng.
Oanh!
Tử Mục ở phía sau Từ Hồng đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, hư ảnh vầng trăng khuyết một lần nữa lại hiện ra, thân hình của hắn lập tức văng ra xa rồi lăn dài trên đất, nơi hắn đi qua gần như không có gì có thể cản phá nổi.
Tiếng xương nứt vỡ cùng tiếng đất đá, cây cối đổ nát liền hòa lẫn vào nhau không cách nào phân biệt được.
Thuấn di?
Từ Hồng cảm thấy thật khó thể nào tin nổi.
Làm sao năng lực đặc thù của lão tổ Nguyên Anh cảnh lại có thể xuất hiện được ở trên người một tu sĩ Trúc Cơ cảnh?
Nhưng đầu óc hắn còn chưa kịp giải quyết xong nghi vấn thì Mân Côi đã hét thảm một tiếng đầy đau đớn. Khương Hy thành công tránh được một chiêu thần thông từ hắn thì ngay lập tức Mân Côi ở phía sau sẽ hứng chịu.
Bản thân nàng là một Thương tu, pháp khí của nàng là một thanh đỉnh giai trung phẩm pháp khí mang hình dạng trường thương.
Khương Hy cũng không phải mới lần đầu đối đầu với Thương tu nên hắn hiểu điểm yếu của Thương tu là chiến đấu cận thân.
Không gian không đủ tự nhiên không thể xuất thương chiêu, đó là điểm yếu thứ nhất. Còn điểm yếu thứ hai chính là cánh tay.
Thương pháp không cách nào có thể thi triển được nếu thiếu một tay, vì vậy hắn mới trực tiếp xuất thủ thần thông tạm phế đi một cánh tay của nàng.
Nếu Từ Hồng không ra tay thì nhiều lắm nàng sẽ bị dục vọng trong thể nội hành hạ, nhưng đáng tiếc, Từ Hồng lại xuất ra thần thông.
Mạn Sát Đao chém thẳng lên cánh tay bị Hạo Hãn Toái Thần Chỉ đả thương trước đó, một vết thương kéo dài đầy dữ tợn liền xuất hiện, đến xương bên trong cũng có thể nhìn thấy được. Sắc mặt Mân Côi tái đến cực điểm.
Xung quanh cánh tay đó như có như không còn bị phủ lên một tầng hắc khí, số hắc khí này theo vết thương kia hình thành liền dung nhập vào trong rồi dần dần thẩm thấu vào da thịt.
Quang cảnh này rất quen thuộc, bởi đó chính là hiện tượng xâm thực của tử vong ý cảnh.
Mạn Sát Đao là thần thông diễn sinh từ tử vong ý cảnh, ăn phải một chiêu của nó tự nhiên không thể an ổn nổi.
Từ Hồng không có nhiều thời gian để phân tâm, hắn nhanh chóng truyền âm cho toàn bộ bốn người còn lại tập hợp lại với nhau, tránh bị phân tán ra như thế này.
Lấy tốc độ như thuấn di kia của Khương Hy, bọn hắn còn đứng lẻ thế này thì đảm bảo chết chắc.
Đồng thời, hắn cũng nhanh chóng tiếp cận đến chỗ Mân Côi để giải trừ đi tử vong ý cảnh, chỉ cần chậm trễ một vài giây thôi là cánh tay đó của nàng sẽ bị phế vĩnh viễn bởi một chiêu của hắn chứ không phải bởi một chiêu của Khương Hy.
Hiện nay, nội bộ phân tranh của Dạ Ma rất phức tạp, không ai nguyện ý đi đắc tội với nhau làm gì cả, bên trên đã thế thì bên dưới như bọn hắn lại càng không dám loạn.
Như Từ Hồng hiện nay có thể xem là người lĩnh đội nhưng hắn không nhất thiết phải gánh toàn trách nhiệm làm gì cả. Mân Côi có thể phế nhưng tuyệt đối không được phế trên tay hắn.
Cũng như Hắc Nha chịu trọng thương có thể chết bất cứ lúc nào thì chỉ cần không liên quan đến hắn thì Hắc Nha chết ra sao hắn cũng chẳng quan tâm.
Quay lại chuyện chính, nhận được hiệu lệnh của Từ Hồng, toàn bộ những người đang phân tách liền vội vàng hướng về chỗ của Mân Côi.
Tử Mục bị đánh văng ra xa nhất nên con đường trở về của hắn cũng không được thuận lợi nhất.
Bởi đối diện với hắn bây giờ chính là một cặp tử đồng đầy quen thuộc và cũng đầy nguy hiểm.
. . .
. . .
PS: Đọc chương mới nhất tại vtruyen.com hoặc App Love Novel (iOS), Nữ Hiệp (Android). Tác không có đủ điều kiện để nhận VIP bên App truyencv nên mọi người hãy chuyển sang đọc truyện tại phiên bản mới (Web có tặng kẹo miễn phí hằng ngày nhờ làm nhiệm vụ để mở khóa chương VIP) + Xem quảng cáo (Nhận 20-40 kẹo miễn phí).
PS: Các vị đạo hữu đọc truyện thấy hay thì đánh giá full sao cho truyện nha!
Tác cảm ơn!
Gamer Xưng Bá Dị Giới không biết viết gì, thôi cứ vào đọc thử đi.