Nghe đến ‘tiểu tình nhân’, Kế Trường Minh bất giác liếc mắt sang nhìn Hàn Minh Nguyệt cùng Bắc Liêu Thiên Cương, hai người bọn hắn hiện nay xác thực đang đứng cùng nhau để bàn luận đối sách, không khí đôi bên đúng là . . . có chút hòa hợp thật.
Đột nhiên Kế Trường Minh có cảm giác hắn cùng Vân Tuyên Tiết đứng đây có vẻ hơi chặn ngang đường tình duyên của Bắc Liêu Thiên Cương nên dự định muốn lui lại một chút.
Nhưng cũng may hắn còn lý trí suy nghĩ đến tình huống hiện tại nên liền lắc lắc đầu một chút rồi dùng hai tay vỗ vào mặt cho tỉnh táo.
Bắc Liêu Thiên Cương cùng Hàn Minh Nguyệt đang bàn chuyện nên không để ý đến hắn bất quá Vân Tuyên Tiết đang rảnh thì khác, nàng nhìn qua hắn với ánh mắt tựa hồ có chút hơi quái dị.
Kế Trường Minh phát giác ra có chút không phù hợp liền khụ khụ vài tiếng cho đỡ ngượng, Vân Tuyên Tiết còn muốn nói gì đó nhưng cùng lúc này, một tiếng động ong ong như tiếng tù và đột nhiên vang lên.
Ngặt nỗi thanh âm này cũng không phải của tù và thật mà là do hàng ngàn, hàng vạn con Độc Phong Yêu cùng nhau cất cánh tạo thành.
Khương Hy ngẩng đầu lên trời, linh thức lập tức phóng ra quan sát trong màn đêm, đập vào ‘mắt’ hắn lúc này là hàng loạt con Độc Phong Yêu trưởng thành, tu vi trải dài từ trung giai Trùng Yêu cho đến đê giai Trúc Cơ Trùng Yêu.
Cũng may trong đội ngũ này không có con chúa nên trước mắt sẽ không gặp phải khó khăn quá nhiều.
Bắc Liêu Thiên Cương rút kiếm chĩa lên trên trời quát lớn:
“Tất cả đệ tử chuẩn bị chiến đấu”.
Toàn thảy hơn hai mươi đệ tử của Cửu Tiêu Tông ngay tức khắc đứng vào vị trí, trên tay nắm chặt pháp khí, ánh mắt ngưng trọng hướng lên trên bầu trời.
Dựa vào trận hình của bọn hắn thì có lẽ hư hư thực thực đã chuẩn bị sẵn một loại trận pháp từ trước rồi.
Khương Hy đương nhiên nhìn ra loại trận này, bất quá hắn không nghĩ trận hình này có thể giúp ích nhiều đâu, nhưng câu giờ thì tác dụng thực sự rất lớn.
Còn về phía Hàn Minh Nguyệt, nàng chẳng cần phải nghe lệnh gì cả, toàn bộ hai nữ tỳ cùng mười hai cận vệ đều đã được ma luyện nghiêm ngặt ở bên trong đại nội nên chỉ cần kẻ địch xuất hiện thì bọn hắn sẽ vào thế chuẩn bị xuất chiến ngay.
Diệp Vân Hy từ tốn phi thân lên một cành cây khác để quan sát, đồng thời ánh mắt như có như không khóa chặt vào thân ảnh của Khương Hy ở bên này.
Giữa lúc này, tiếng tù và trên bầu trời kia liền ập xuống bên dưới, yêu khí tỏa ra ngút trời, lục quang của sinh mệnh lực vì thế liền bị nhiễu loạn đi không ít.
Bắc Liêu Thiên Cương trấn định quát lên:
“Tấn công!”.
Lời vừa ra, hàng loạt kiếm khí, đao khí cùng quang mang của các loại pháp khí khác nhau lập tức bắn lên trên bầu trời, từng tiếng va chạm oanh động vang ra liên hồi, dư âm cuộc chiến liền ảnh hưởng đến cánh rừng ở xung quanh.
Gốc Thụ Yêu nơi Khương Hy đang đả tọa tựa hồ cũng có chút không hài lòng lắm với việc song phương khai chiến ở đây.
Nhưng Khương Hy đã sớm chuẩn bị sẵn vài viên đan dược từ trước để cho nó, nhân loại đánh với Trùng Yêu đã mệt rồi, hắn không hi vọng gốc Thụ Yêu này bực mình lên kêu gọi đồng loạt hợp công đi công sát nhân loại đâu.
Quả nhiên, Thụ Yêu vừa nhận được đan dược thì xung quanh nó lập tức tỏa ra một cỗ uy thế vô hình chỉ có thể cảm nhận được bởi Trùng Yêu.
Chúng nó ngay lập tức cất cánh tránh ra khu vực ở xung quanh gốc Thụ Yêu này ngay để tránh việc gặp phải một đối thủ bất lợi.
Khóe miệng Khương Hy khẽ cong lên, gốc Thụ Yêu này quả thực rất mạnh, khả năng kiểm soát yêu khí cũng rất tốt so với cảnh giới của nó.
Một ngày nó đột phá lên đỉnh giai Trúc Cơ Thụ Yêu thì vài dặm xung quanh đây trở thành địa bàn riêng của nó cũng không phải chuyện khó.
Đột nhiên, ánh mắt của Khương Hy hơi đổi, một chỉ nhanh chóng chỉ ngược ra sau đầu, một luồng hồng quang lập tức bắn xuyên qua con Độc Phong Yêu đang mon men tiếp cận lại gần.
Hồng quang xuyên thể, Dục Hỏa lập tức nổi lên thiêu đốt nó không còn một mảnh.
Tiếp theo, hắn lấy Hắc Trúc Bút ra rồi từ tốn họa mấy đạo Băng Hóa Phù phóng thẳng về phía đám Độc Phong Yêu khiến cho mấy cặp cánh của bọn chúng đông cứng dần dần lại.
Những con yếu ớt, tu vi không đủ thì trực tiếp hóa thành đá nước rồi rơi xuống dưới đất tựa như một trận mưa đá ở nhân gian.
Đương nhiên, Khương Hy cũng không để cho số băng đó rơi xuống, sẽ cản trở đến những người khác ở bên dưới.
Một tay họa phù của hắn nhanh chóng thay đổi nét bút, từ Băng Hóa Phù trực tiếp chuyển thành Băng Bạo Phù. Phù văn vừa ra, hàng loạt tiếng bạo tạc kinh trời liền vang lên không ngừng.
Từng đóa hoa lửa thay phiên nhau oanh tạc đám Độc Phong Yêu khác không bị băng hóa, theo đó, bọn chúng liền rít gào đầy phẫn nộ rồi điên cuồng lao xuống chỗ các tu sĩ khác ở phía dưới.
Tốc độ của bọn chúng đột nhiên bạo tăng đến đáng sợ, mũi châm ở phía sau đuôi cũng được bật ra lóe sáng lên như kim loại, ở trên đó như có như không từng giọt dịch nhầy màu xanh lục.
Một vài tu sĩ không kịp phản ứng liền bị bọn chúng chích vào người, mũi châm liền đâm xuyên qua da thịt rồi cắm hẳn vào bên trong thể nội.
Theo đó, vết thương sẽ tức tốc căng phồng ra, lấy vị trí bị chích làm trung tâm, trong vòng vài phút, làn da của nạn nhân sẽ dần dần ngả sang một màu đen tuyền, xen lẫn vào đó là các đường vân màu xanh lục đầy hôi thối.
Khi các đường vân đó lan ra hết cơ thể thì nạn nhân sẽ chết ngay tức khắc, thân thể dần dà sẽ hư thối rồi hóa thành một vũng máu đen.
Quá trình này cực kỳ thống khổ cùng man rợ, hàng loạt tu sĩ vô tình bị chúng chích phải liền la hét lên đầy đau đớn, pháp khí trên tay quơ qua quơ lại làm loạn hết trận hình cả lên.
Đương nhiên, Độc Phong Yêu sau khi chích xong thì cũng trực tiếp phế luôn, nói thẳng ra thì một chiêu dùng châm kích đó chẳng khác gì chơi chiêu cảm tử, dùng mạng đổi lấy mạng. Toàn bộ sinh mệnh lực của chúng chỉ dồn vào dành riêng cho một chiêu này.
Tu vi của Độc Phong Yêu càng cao thì độc tố càng mạnh, nạn nhân chết càng nhanh, còn một khi khoảng cách tu vi đủ lớn thì tu sĩ chỉ cần vận pháp lực hoặc linh lực bức châm độc ở trong người ra là được.
Độc Phong Yêu đã chuyển hướng tấn công liều chết thì bên nhân loại cũng không đứng yên, Bắc Liêu Thiên Cương cầm trường kiếm quét qua một luồng kiếm quang kinh người, tốc độ nhiễu loạn lúc nhanh lúc chậm không cố định.
Độc Phong Yêu không cách nào phán đoán được chiêu thức liền bị chém chết rũ rượi như tuốt rơm mùa lúa chín.
Kế Trường Minh xuất kiếm ra, pháp lực trong thể nội tuôn trào như núi lửa, hư ảnh mặt trời chói rực bất chợt xuất hiện ở sau lưng, hắn quát lên một tiếng dài rồi chém ra một kiếm.
Theo đó, kiếm khí mang theo hỏa kình từ trên trời rơi xuống tựa như thiên thạch, kiếm khí rơi đến đâu, bạo tạc vang đến đó. Quang cảnh không khác gì Băng Bạo Phù lúc nãy do Khương Hy tạo ra.
Bất quá tầm ảnh hưởng của nó còn lan rộng đến mặt đất cùng cánh rừng.
Để phòng tránh đám kiếm khí này rơi trúng đám Thụ Yêu đang ẩn mình tại đây, Khương Hy cũng đã âm thầm bố trí một vài đạo Thủ Tự Phù từ trước để ngăn cho những gốc Thụ Yêu khác nổi giận.
Đối với đặc tính chuyên báo ân như Thụ Yêu thì Khương Hy không ngại để nguyên một cánh rừng mang ơn hắn đâu, về sau hành động sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.
Vân Tuyên Tiết xuất kiếm chém đôi một con đê giai Trúc Cơ Độc Phong Yêu xong liền quay sang hướng Kế Trường Minh nói:
“Đến lượt ta”.
Vừa dứt lời, một luồng hàn khí từ trong người nàng đột nhiên tuồn ra bên ngoài, kiếm khí của nàng đang từ màu xanh lam đột nhiên chuyển hóa thành một màu trắng như tuyết. Kiếm khí lộng vũ hóa kiếm quang tản ra xung quanh như những đóa bồ công anh dưới gió.
Mỗi một con Độc Phong Yêu bị kiếm khí chém trúng ngay lập tức liền hóa thành băng rồi vỡ vụn ra thành từng mảnh.
Cùng lúc Vân Tuyên Tiết xuất thủ, Kế Trường Minh cũng thu chiêu về rồi vung kiếm khí chém giết như bình thường. Bọn hắn là âm dương tương hỗ, thay phiên nhau xuất thủ đại chiêu sẽ tiết kiệm được không ít sức lực.
Bắc Liêu Thiên Cương cân bằng được âm dương, sức chiến đấu của hắn cực kỳ cường hoành, một đường vung kiếm chém không biết bao nhiêu là Độc Phong Yêu.
Đồng dạng các đệ tử khác trong Cửu Tiêu Tông cũng áp dụng phương thức thay phiên nhau xuất thủ đại chiêu để kéo dài thời gian. Độc Phong Yêu am hiểu tốc chiến chứ không không phải triền đấu, vì vậy càng kéo dài thời gian, bọn chúng liền chết như rạ.
Đội ngũ của Đại Nguyệt Hoàng Triều cũng không thua kém là bao, mười cận vệ đại nội liên thủ với nhau tạo thành một loại trận pháp cực kỳ huyền diệu, một người xuất thủ tựa như cả mười người cùng ra chiêu.
Chiêu nào chiêu nấy đều là sát chiêu nhắm thẳng vào đám Độc Phong Yêu, dĩ nhiên khi đám Độc Phong Yêu này lao đến liều chết thì cũng có một, hai cận vệ tử trận.
Bất quá hai tỳ nữ còn lại của Hàn Minh Nguyệt đã nhanh chóng lấp vào vị trí đó để duy trì trận pháp. Các nàng dù gì cũng được ma luyện cùng chung với cận vệ đại nội, thực lực cũng gần như ngang ngửa, thậm chí còn ẩn ẩn mạnh hơn.
Trận pháp có hai nàng làm chủ lập tức luân phiên công thủ rất hợp lý, đám Độc Phong Yêu đó không cách nào có thể xuyên phá vào được nữa.
Cũng chính vì có bộ hạ mạnh mẽ đến như vậy nên Hàn Minh Nguyệt cơ hồ chẳng cần phải làm gì cả, hai mắt nàng chỉ tập trung nhìn về phía Bắc Liêu Thiên Cương, chỉ cần hắn có bất trắc là nàng sẽ xuất thủ ngay.
Về phần Diệp Vân Hy, Độc Phong Yêu tuy đông nhưng cũng không phải hạng ngu ngốc, nội mỗi việc khí tràng của nàng tỏa ra bên ngoài thôi cũng đủ dọa sợ không biết bao nhiêu là Độc Phong Yêu rồi.
Đồng dạng Khương Hy cũng vậy.
Trúc Cơ cảnh hậu kỳ cùng Trúc Cơ cảnh đỉnh phong tuy rằng chỉ cách nhau một tiểu cảnh nhưng đó là sự khác biệt rất lớn về đẳng cấp.
Trúc Cơ cảnh đỉnh phong là cảnh giới cao nhất của ‘dân ngoại lai’ khi tiến vào Thượng Dao Thiên Trì, ý chí của phương thế giới này sẽ không cho phép bất kỳ ‘cư dân’ nào của mình động thủ với tầng cấp này khi không đủ thực lực.
Ban nãy Khương Hy không thả khí tức của mình nên con Độc Phong Yêu bị Dục Hỏa thiêu đốt đó không nhận ra bất cứ dấu hiệu 1yH3b nào để ngừng tay.
Còn bây giờ thì hắn đã trực tiếp thả ra rồi, đám Độc Phong Yêu này tuy yếu nhưng số lượng lại nhiều.
Toàn bộ mọi người về cơ bản đều đã xuất đại chiêu ra rồi nhưng nhiều lắm chỉ mới diệt được phân nửa mà thôi.
Bắc Liêu Thiên Cương, Kế Trường Minh cùng Diệp Vân Hy vẫn còn lực càn quét hết nửa còn lại nhưng các đệ tử khác thì không, chỉ trong vòng nửa canh giờ kể từ lúc trận chiến bắt đầu, hơn mười đệ tử của Cửu Tiêu Tông đã chính thức tử trận.
Số lượng người còn lại chỉ vẻn vẹn chính xác chín người, đồng dạng bên phía Đại Nguyệt Hoàng Triều bây giờ cũng chỉ còn lại bảy người tính cả Hàn Minh Nguyệt.
Giữa lúc này, Khương Hy đưa mắt nhìn lên số lượng Độc Phong Yêu còn lại một chút rồi gật nhẹ đầu. Sau đó, linh thức của hắn khẽ động, lấy vị trí của hắn làm trung tâm, trong vòng bán kính một trăm mét bắt đầu sản sinh ra từng luồng khí tức đầy sâm nghiêm.
Dị biến phát sinh.
Không gian đột nhiên được phủ lên một lớp hồng quang khổng lồ, phù văn ẩn hiện trong hư không nhiều đến mức khó tin nổi, toàn trường thấy vậy liền không nhịn được nhìn về phía Khương Hy, trong đầu nghĩ gì không ai biết được.
Phù văn ra, phù trận hiện, Khương Hy từ tốn phất tay vào không trung, một cỗ uy thế kinh người lập tức xuất hiện đè ép hết thảy đám Độc Phong Yêu xuống dưới đất, trên thân chúng đột nhiên sáng lên hàng loạt đạo Trọng Tự Phù.
Nơi bọn chúng rơi xuống còn hiện lên hàng loạt Định Tự Phù cố định bọn chúng vào một chỗ. Vốn dĩ Độc Phong Yêu còn sinh long hoạt hổ thì nay đã trực tiếp bị tòa phù trận đơn giản này của Khương Hy đè ép xuống hết rồi.
Những người còn lại thấy vậy liền quay sang nhìn nhau, hai mắt chớp chớp không cách nào hiểu nổi chuyện gì đang diễn ra.
Thế này là . . . xong rồi?
. . .
. . .
PS: Đầu tuần cầu HOA + BUFF
PS: Đọc chương mới nhất tại vtruyen.com hoặc App Love Novel (iOS), Nữ Hiệp (Android). Tác không có đủ điều kiện để nhận VIP bên App truyencv nên mọi người hãy chuyển sang đọc truyện tại phiên bản mới (Web có tặng kẹo miễn phí hằng ngày nhờ làm nhiệm vụ để mở khóa chương VIP) + Xem quảng cáo (Nhận 20-40 kẹo miễn phí).
PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì đánh giá full sao cho tác nha!
Tác cảm ơn!
Gamer Xưng Bá Dị Giới không biết viết gì, thôi cứ vào đọc thử đi.