Huyền Lục

Chương 575: Ta chọn cách này!




Hồng Hư suy tư một hồi rất lâu, đồng thời xung quanh lão cũng như có như không xuất hiện từng tầng đạo vận lam quang rất huyền diệu. Khương Hy ngồi ngay đối diện lão nên hắn có thể ‘hưởng’ ké một chút đạo vận này.
Đạo vận của lão có tổng cộng sáu tầng, cũng đồng nghĩa với việc lão đã tu luyện Cửu Tiêu Chân Quyết đến tầng thứ sáu, bước vào hậu kỳ cảnh của Cửu Tiêu. Chiếu theo tu vi trong tu chân giới thì tầng sáu cũng là ứng với Hư Linh cảnh rồi.
Cửu Tiêu Chân Quyết là đại đạo gia công pháp, là công pháp Đạo Môn đầu tiên xuất hiện tại Huyền Đô Đại Lục nên cách tu hành của nó cũng khác khá nhiều so với các môn Nguyên Anh công pháp khác.
Đầu tiên, Cửu Tiêu Chân Quyết rất khó tu luyện trực tiếp vì nó yêu cầu nền tảng căn cơ đạo gia phải vững chắc, điều đó đồng nghĩa trước đó phải tu luyện trước một trong ba môn công pháp là Âm Dương Đạo Công, Thái Dương Thiên Công hoặc Thiên Âm Ngọc Công.
Đương nhiên không nhất thiết bắt buộc phải tu luyện một trong ba môn công pháp này, chỉ cần là công pháp đạo gia là được. Bất quá nếu căn cơ là một trong ba môn đó thì về sau sẽ dễ dàng nhập đạo Cửu Tiêu Chân Quyết hơn.
Theo những gì cổ tịch ghi lại thì Cửu Tiêu tổ sư tạo ra Cửu Tiêu Chân Quyết với mục đích xem như kẻ thù lấy đi thì nhất thời cũng không cách nào tu luyện được. Cửu Tiêu Tông sẽ có được một đoạn thời gian ngắn để nhanh chóng đánh giết kẻ thù rồi thu hồi công pháp về.
Cửu Tiêu Chân Quyết có tổng cộng chín tầng, trong đó sáu tầng đầu ứng với sáu đại cảnh của Nguyên Anh cảnh, còn ba tầng sau thì cá nhân Khương Hy cũng không rõ bởi theo những gì hắn đọc được thì ba tầng sau rất đặc biệt, phải đạt đến cảnh giới nhất định thì mới hiểu được.
Nói đến đây thì cần phải đề cập một chút đến Nguyên Anh cảnh, tại Huyền Đô Đại Lục, đây là cảnh giới bá chủ dưới Động Thiên, là cấp bậc lão tổ được toàn bộ tu chân giới công nhận.
Nếu Luyện Khí cảnh có mười tầng, Trúc Cơ cảnh có Thập Kiều cảnh, Kim Đan cảnh có bốn tiểu cảnh thì Nguyên Anh cảnh tồn tại tổng cộng sáu đại cảnh.
Khác biệt ở cảnh giới này chính là dùng ‘đại cảnh’ thay vì ‘tiểu cảnh’ bởi một bước tăng tiến cảnh giới thôi là kéo theo hàng loạt sự thay đổi về chất lẫn lượng rồi.
Nguyên Anh lục cảnh bao gồm Hóa Anh cảnh, Định Thần cảnh, Thần Du cảnh, Minh Tâm cảnh, Quy Nguyên cảnh cùng Hư Linh cảnh.
Trong đó, bộ ba Hóa Anh, Định Thần, Thần Du được gọi là nửa trước Nguyên Anh, số lượng chiếm tỷ lệ tầm bảy thành lão tổ Nguyên Anh cảnh trên Đại Lục.
Còn Minh Tâm, Quy Nguyên cùng Hư Linh là nửa sau Nguyên Anh, là cảnh giới bá chủ một phương. Tu sĩ chỉ cần đạt đến tầng cấp này thì gần như có thể ra vào mọi chốn trong thiên hạ trừ các khu vực hạch tâm của đại thế lực.
Sở dĩ được phân ra nửa trước Nguyên Anh cùng nửa sau Nguyên Anh là vì đặc tính sinh mệnh của hai tầng cấp này khác biệt nhau rất nhiều.
Nếu tu sĩ nửa trước Nguyên Anh chết thì cũng sẽ như những cảnh giới khác, chính là chết. Nhưng tu sĩ nửa sau Nguyên Anh thì không gọi là chết, thay vào đó sẽ là từ bỏ nhục thân, thần hồn tẩu tán trong thiên địa, gặp thân thể phù hợp thì có thể đoạt xá quay trở về.
Nói thẳng ra thì tu sĩ nửa sau Nguyên Anh có đến tận hai cái mạng không tính những loại thủ đoạn khác. Đương nhiên, thọ nguyên hao tận thì cũng phải đối mặt với tử vong như thường thôi.
Bên cạnh đó, mỗi một lần tu sĩ tấn cấp lên đại cảnh mới thì thọ nguyên cũng sẽ được mở rộng ra thêm hai trăm năm. Thọ nguyên tối đa một tu sĩ Nguyên Anh cảnh có thể đạt được là hai ngàn năm, tương ứng với khoảng thời gian kết thúc của đại chiến Chính - Ma.
Tại đời trước, Phù Linh chân nhân là Định Thần cảnh đỉnh phong, thọ nguyên một ngàn hai trăm năm nhưng vì lão cũng dùng toán mệnh thiên cơ nên thọ nguyên mới hao nhanh đến thế, vừa qua ngàn tuổi đôi chút thôi là đã sớm tọa hóa rồi.
Đúng như lời của Hồng Hư, nếu Phù Linh tạm gác lại bản tính cùng đam mê nghiên cứu công pháp sang một bên để đột phá lên Thần Du cảnh thì lão đã có thêm hai trăm năm để đọc sách tiếp rồi.
Bất quá những người khác không hiểu được lão, một khi đã đam mê bất chấp vào một thứ gì đó thì khái niệm thời gian gần như không hề tồn tại. Hai trăm năm hay hai ngàn năm đều như nhau cả.
Hồng Hư đạt đến Hư Linh cảnh thì thọ nguyên của lão cũng phải còn đến tận sáu trăm năm là ít, tuổi thọ của lão vẫn còn rất dài, căn bản không cần đến lượt Khương Hy đi lo. Nếu hắn không đột phá lên Nguyên Anh cảnh thì có khi hắn là người chết trước lão cũng nên.
Vượt qua Hư Linh cảnh chính là cảnh giới tối cao của Đại Lục - Động Thiên cảnh. Ba tầng sau của Cửu Tiêu Chân Quyết có lẽ là dành để tu luyện tại cảnh giới này.
Nếu đặt vào trước đây thì Khương Hy có lẽ đã nghĩ đây là cảnh giới tối cao nhất một người tu hành muốn đạt đến nhưng khi hắn gặp Bạch Chân, Tuyết Đế cùng Thánh Mẫu Dao Trì thì tam quan của hắn cũng đã khác.
Động Thiên không phải tối cao, phi thăng cũng không phải tối cao, trường tồn như Tuyết Đế cùng Thánh Mẫu mới thực sự là tối cao.
Bất quá lấy tâm cảnh của hắn hiện nay thì gần như không nên tiếp cận đến tầng thứ kiến thức này, nếu không hắn sẽ bị đánh rơi khỏi cảnh giới hiện tại mất.
. . .
Khương Hy chờ đợi khá lâu vẫn chưa thấy Hồng Hư phản ứng lại, trà trong chén lão cũng đã sớm nguội nên hắn liền từ tốn đổ nước trà đi rồi rót lại một chén khác. Đồng thời cũng không quên thêm lá trà cùng nước vào để tiếp tục đun.
Hoàn thành xong việc này, hắn lại tiếp tục đả tọa mượn đạo vận của Hồng Hư để rèn dũa cảnh giới Kết Đan cho thật chắc rồi đợi thời cơ đi độ kiếp vào Kim Đan cảnh.
Giữa lúc này, sáu tầng đạo vận lam quang đột nhiên co lại rồi thu vào bên trong người lão, lão đưa mắt nhìn về 1yH3b phía Khương Hy một chút rồi nói:
“Tiểu Hy tử, chuyện của ngươi quá phức tạp, bây giờ lão phu rất khó làm chủ”.
Nghe vậy, trong lòng Khương Hy liền lộp độp vài tiếng, đây không phải là định ném hắn vào Giới Ngục Sơn rồi chờ toàn bộ cao tầng xử quyết đấy chứ.
Hồng Hư không để ý đến biểu hiện của hắn, sắc mặt của lão vẫn bình tĩnh như cũ rồi nói tiếp:
“Bất quá ngươi đã thuộc trực hệ của lão phu thì lão phu sẽ cho ngươi một cơ hội. Nhân quả bây giờ của ngươi nhìn qua thì trông như đã hết nhưng thực chất vẫn còn một loại liên kết ngầm. Lão phu có thể giúp người trừ được hậu hoạn này, chỉ cần ngươi chịu khó nán lại Giới Ngục Sơn một trăm năm là được”.
Khương Hy: “. . .”
Biết ngay mà!
Hắn hiểu cao kiến của Hồng Hư, đại khái là muốn dùng một tội danh khác gán cho hắn rồi ném vào bên trong Giới Ngục Sơn chịu tù một trăm năm. Không cần quản trước đó hắn đã làm gì, một khi vào bên trong Giới Ngục Sơn thì toàn bộ nhân quả liên quan đến Cửu Tiêu Tông của hắn đều sẽ quy về một mối.
Sau khi thời hạn tù tội kết thúc, nhân quả cũng triệt để tiêu trừ. Hồng Hư sẽ lại âm thầm mang hắn rời đi khỏi Giới Ngục Sơn để trở về tu chân giới.
Cách này tính ra không tồi nhưng Khương Hy không lựa chọn cách này vào thời điểm hiện tại. Lấy quan hệ của hắn cùng lão, chí ít lão có thể giúp hắn chỉ bị giam thôi, không cần thiết phải chịu nghiêm hình nhưng một khi vào Giới Ngục Sơn, hắn không thể tu luyện được.
Bên trong không hề tồn tại thiên địa linh khí, bước vào bên trong chịu khổ chẳng khác nào đi tự sát. Một ngày chưa vào Nguyên Anh cảnh thì tu sĩ rất cần thiên địa linh khí để duy trì tu vi, nếu rơi vào một nơi như Giới Ngục Sơn thì đảm bảo sau trăm năm, hắn sẽ thành phàm nhân lại ngay.
Khương Hy trầm mặc một đoạn thời gian ngắn rồi nói:
“Sư tổ, sư phụ nói người luôn chuẩn bị hai lựa chọn cho một vấn đề, ta muốn nghe lựa chọn còn lại của người”.
Hồng Hư mỉm cười gật đầu, lão từ tốn nâng một tay lên trước mặt, trên tay lão liền xuất hiện một loại quả có ngoại hình rất kỳ dị.
Kích thước lớn bằng một quả táo thông thường nhưng trên vỏ lại có những họa tiết chuyển động khá đặc thù, đồng thời màu sắc của nó cũng phân biệt ra hai màu trắng đen đối lập nhau rất rõ ràng, một nửa trắng và một nửa đen.
Vừa nhìn thấy quả này, sắc mặt của Khương Hy ngay lập tức có hơi tái lại, không ngờ sự lựa chọn còn lại lại là thứ này.
Hồng Hư lần này để ý đến thái độ của hắn nên lão mỉm cười nói:
“Tiểu Hy tử, ngươi nắm được toàn bộ Công Thư Lâu trong tay thì tự nhiên sẽ biết được thứ này là gì rồi chứ?”.
Khương Hy cắn răng cúi đầu nói:
“Sư tổ . . . Là Âm Dương Quả”.
“Không sai, chính xác là Âm Dương Quả. Hai lựa chọn lão phu cũng đã đưa cho ngươi rồi, quyết định thế nào thì báo cho lão phu biết”, Hồng Hư mỉm cười nói, sắc mặt bình thản nhưng sâu trong mắt lại . . . có chút hả hê.
Trong lòng Khương Hy bây giờ không biết đã buông lời mắng chửi bao nhiêu câu rồi, lão già này quả nhiên nhất quyết không chịu ăn thua thiệt.
Mặc dù dùng Âm Dương Quả xác thực có thể giải quyết được vấn đề nhân quả của hắn cùng Cửu Tiêu Tông, thậm chí là cả những nhân quả khác của hắn nữa nhưng tiền đề lại chính là . . . từ bỏ thân nam nhân.
Âm Dương Quả là một trong Bát Trân của tu chân giới, người khác lấy quả này ra thì Khương Hy còn ngạc nhiên chứ Hồng Hư lấy ra thì hắn lại có cảm giác không ổn.
Trong hàng ngũ Bát Trân, Âm Dương Quả là loại linh tài duy nhất có thể nghịch đảo vạn vật. Người vừa chết ăn quả này vào sẽ khởi tử hoàn sinh, người đang sở hữu sinh mệnh lực cường hãn khi ăn quả này vào sẽ nghịch chuyển thành tử vong và đương nhiên, người nào đang là nam nhân, ăn quả này vào nhất định sẽ trở thành nữ nhân.
Nhân quả là thứ rất khó để giải thích nhưng khi tu hành đến một cấp độ nhất định thì tu sĩ sẽ hiểu được một số chuyện. Người ta thường nói nhân quả quấn thân, ‘quấn thân’ ở đây chính là quấn vào thân xác của tu sĩ.
Câu hỏi được đặt ra ở đây là nếu tu sĩ từ bỏ thân thể thì có từ bỏ được nhân quả không?
Câu trả lời chính là có, nhưng phải thêm một loại điều kiện nữa, là phải được thiên địa cho phép.
Trong trường hợp này, đoạt xá cũng được xem là từ bỏ thân thể nhưng nó trái với thiên ý, trái với quy tắc của thiên địa, vì vậy mới không thoát được nhân quả.
Bất quá Âm Dương Quả lại là tạo vật của thiên địa, ăn nó chính là được thiên địa cho phép. Một khi ăn vào thì cơ thể sẽ bị nghịch đảo giới tính, cũng có thể hiểu là ‘từ bỏ’ thân thể, bỏ nam thành nữ, đại loại là vậy đấy.
Nhìn nhận một cách khách quan thì Khương Hy sẽ được lợi rất nhiều đối với việc chọn ăn m Dương Quả, vừa rũ bỏ được nhân quả phiền phức của kiếp trước, lại còn vừa tẩm bổ cho Thực Dục Thiên nữa.
Mặt khác, nếu ăn Âm Dương Quả vào thì Khương Hy đại khái cũng đã nếm qua năm trong số Bát Trân rồi, người khác đảm bảo sẽ phải ghen tị với hắn không ngớt.
Bất quá, cá nhân Khương Hy lại rõ ràng một chuyện, một khi hắn ăn vào Âm Dương Quả thì hắn buộc phải đi Kiếm Tông gặp Lăng Vân một chuyến. Nhân quả giữa hắn với Lăng Vân thì không có nhưng giữa Lăng Vân với thể xác nữ của hắn thì lại khác.
Khương Hy cảm thấy có chút hơi đau đầu, hắn âm thầm đưa mắt lên nhìn Hồng Hư một chút, xác nhận gương mặt tươi cười đầy hiền hòa kia vẫn đang nhìn lấy hắn thì hắc tuyến đã nổi đầy trên mặt rồi.
Ngẫm nghĩ một chút, hắn âm thầm câu thông với Tuyến Lam để hỏi ý thì lại nhận về một tràng cười khá là gợi đòn. Kết quả, hắn liền chặt đứt liên lạc rồi hừ một tiếng ra ngoài miệng.
“Tiểu Hy tử, giận dỗi rồi?”, Hồng Hư mỉm cười nói.
Khương Hy ngẩng mặt lên miễn cưỡng mỉm cười một cái, gân xanh ở hai bên thái dương như có như không giật giật một hồi. Hắn vươn tay về phía trước nắm lấy Âm Dương Quả ở trong tay rồi gằn từng chữ một qua kẽ răng đáp lại:
“Sư tổ, . . . ta - chọn - cách - này!”.
. . .
. . .
PS: Đọc chương mới nhất tại vtruyen.com hoặc App Love Novel (iOS), Nữ Hiệp (Android). Tác không có đủ điều kiện để nhận VIP bên App truyencv nên mọi người hãy chuyển sang đọc truyện tại phiên bản mới (Web có tặng kẹo miễn phí hằng ngày nhờ làm nhiệm vụ để mở khóa chương VIP) + Xem quảng cáo (Nhận 20-40 kẹo miễn phí).
PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì đánh giá full sao cho truyện nha!
Tác cảm ơn!
Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.