Các binh sĩ Đại Tần bắt đầu tản ra, dùng lửa đ·ốt p·há các ngôi nhà trong làng. Sau đó họ đi tìm kiếm thường dân ở đây.
Qua một lúc bọn họ tìm đến nơi trú ẩn của thường dân, sau đó một màn khủng kh·iếp xuất hiện.
Chúng cầm trường kiếm không ngừng săn g·iết người già và trẻ nhỏ. Sau đó đám súc sinh này lôi kéo phụ nữ tiến hành hãm h·iếp.
Khung cảnh máu tanh ghê sợ này, khiến cho những người dân của Việt Nam đang xem cũng phải sợ hãi và căm phẫn.
Khi bọn chúng làm hết những việc này, thì bắt đầu lôi kéo những người phụ nữ này vào một chỗ. Chúng dùng dây thừng buộc chân tay họ lại, người trước nối người sau rồi lôi đi.
Đợi đến khi bọn chúng rời đi, cả ngôi làng lúc này lửa cháy hừng hực, xác c·hết ngổn ngang. Khung cảnh đến đây thì cũng tự nhiên biến mất, bầu trời lại như bình thường. Ánh sáng mặt trời chiếu rọi xuống, xóa tan đi bầu không khí âm u của cuộc chiến vừa rồi.
Nhưng bất kể là ai vừa chứng kiến khung cảnh này, đều chỉ biết sững sờ đứng đó trong bất lực. Họ có thể nhìn thấy rõ những người phụ nữ khi b·ị h·ãm h·iếp. Họ không ngừng lên tiếng cầu xin kêu cứu mạng, nhưng không ai đáp lời.
Hình ảnh những tên lính Tần kia, cầm trường kiếm chém c·hết những đứa trẻ và người già. Làm cho những người đứng xem cũng phải lạnh tóc gáy.
Không biết qua bao lâu thì người dân lúc này mới vỡ òa gào thét, bàn tán với nhau.
- Các ngươi có nhìn thấy gì không. Ta thấy tên khốn kh·iếp binh lính Tần kia lôi một đứa trẻ 5 tuổi, ném vào trong biển lửa.
- Thế đã là gì, ngươi có nhìn thấy hắn lôi ông lão kia ra. Sau đó tên đó dùng búa gõ vào đầu ông ấy đến c·hết hay không.
...
Người dân không ngừng bàn tán, thì lúc này trên mạng đoạn video được phát trực tiếp này, cũng đã lôi cuốn đến vài trăm nghìn người xem.
Hàng loạt các bình luận không ngừng được vang lên. Nhưng một điểm chung chính là họ đang chỉ trích đám binh lính Tần vô nhân đạo, g·iết người không chớp mắt kia.
Mà đứng ở một góc khuất quan sát hết khung cảnh này, Trần Văn Tú lúc này khác với sự bàng hoàng sợ hãi của người dân đứng xem. Hắn lúc này giữa một bộ mặt thờ ơ lạnh nhạt, nhìn thấy hết khung cảnh này.
Lần tạo dữ kiện lịch sử này, hắn ta nhớ đến vụ việc Triệu Đà xâm lấn Âu Lạc. Đối với vụ việc này, Trần Văn Tú mặc dù không dám chắc chắn. Nhưng hắn tin tưởng sự kiện binh lính Đại Tần dưới quyền của Triệu Đà, tàn sát người dân Âu Lạc. Trong lúc chúng đánh chiếm Âu Lạc chắc chắn sẽ tồn tại.
Vậy nên dựa vào những ký ức lịch sử và thời kỳ chính trị, nơi mà mạng người không bằng cỏ rác. Thì Trần Văn Tú đã tạo ra sự kiện này.
Thông qua hệ thống xác nhận, Trần Văn Tú rốt cuộc đã có một khẳng định, là sự kiện này thật sự đã diễn ra.
Mặc dù nhân vật, tên làng những người bị g·iết, có thể không phải là những người hắn tạo ra. Nhưng khung cảnh này chắc chắn đã tồn tại, dù sao hệ thống đã nói rồi. Hắn có thể thay đổi dữ kiện nhân vật, nhưng tuyệt đối tất cả phải là sự thật.
Nghĩ đến những điều này, trong lòng hắn đã xuất hiện một cỗ lửa hận. Dù sao là một người bình thường, không ai có thể bình tĩnh trước cảnh một đám quân lính tàn sát thường dân.
Trong lúc hắn đang sắc mặt âm trầm đứng đó, vì những cảnh tượng trước mặt mà giận dữ. Lúc này âm thanh của hệ thống lại vang lên trong đầu hắn.
- Tinh, cảnh báo túc chủ lần thứ nhất trừng phạt 10 năm tuổi thọ.
Âm thanh của hệ thống vừa vang lên, Trần Văn Tú lúc này sững sờ. Sau đó liên hệ với hệ thống, hỏi xem mình rốt cuộc vi phạm lỗi gì. Tại sao hắn lại bị trừ đi tuổi thọ.
- Hệ thống ta rốt cuộc đã vi phạm cái gì. Tại sao ta lại bị trừng phạt.
- Tinh, lịch sử hệ thống mục tiêu chính là cho các chủng tộc có thể nhìn thấy lịch sử phát triển của mình, nhưng bằng một ánh mắt cực kỳ khách quan. Với một ý tưởng đó chính là tôn trọng và đối xử bình đẳng với tất cả các chủng tộc.
- Túc chủ thân là người khống chế hệ thống. Là người tạo ra các dữ kiện lịch sử. Giúp cho thế giới có thể nhìn thấy rõ quá trình phát triển lịch sử, sẽ mở các sự thật lịch sử bị che giấu.
- Nhưng túc chủ cũng phải giữ thái độ khách quan với bất kỳ dữ kiện lịch sử nào. Ngài không được phép lợi dụng hệ thống, để gây dựng sự thù hận cho các dân tộc. Tạo ra c·hiến t·ranh xung đột trong thời gian tới.
- Vừa rồi dữ kiện lịch sử mà túc chủ tạo ra, hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của hệ thống, không có bất kỳ lỗi gì hết.
- Nhưng khi sự kiện diễn ra, túc chủ lại bắt đầu nảy sinh thù hận với người Trung Quốc. Hành động này của túc chủ, hệ thống phán định là không công bằng, khi xây dựng các khung cảnh dữ kiện lịch sử.
- Hệ thống đề nghị túc chủ hãy chỉnh sửa lại nội tâm của mình. Túc chủ dùng một ánh mắt khách quan và một trái tim nhân từ, để bố trí các dữ kiện lịch sử.
Nghe hệ thống nói vậy, Trần Văn Tú lúc này thở ra một hơi. Vừa rồi hắn ta thật sự đã có chút sự tức giận, thậm chí một vài ý nghĩ trong đầu đã lóe lên.
Hắn muốn lợi dụng hệ thống, để tạo ra mâu thuẫn giữa người Trung Quốc và các quốc gia xung quanh. Muốn hướng các quốc gia xung quanh thù hận Trung Quốc và có thể dẫn đến c·hiến t·ranh.
Hiện giờ sau khi bị hệ thống cảnh cáo và trừng phạt. Hắn lúc này mới bình tâm lại một chút. Đồng thời hắn cũng tự cảnh tỉnh mình. Những sự kiện này đã xảy ra rất lâu rồi, người Trung Quốc lúc này cũng không phải là những người đã tạo ra những sự kiện này.
Vậy nên oán trách hãm hại họ lúc này, cũng không giải quyết được vấn đề. Ngược lại hắn chỉ tạo ra c·hiến t·ranh và hỗn loạn, cùng với c·hết chóc mà thôi.
Nghĩ đến những điều này, hắn ta thở ra một hơi. Sau đó Trần Văn Tú lại liên hệ với hệ thống nói rằng;
- Hệ thống bình xét tầm ảnh hưởng của sự kiện lịch sử này đi.
- Tinh, hệ thống tiến hành bình xét sự kiện lịch sử thôn làng bị tàn sát. Trải qua hệ thống phân tích, cần thời gian 3 ngày để xem phản ứng của thế giới này. Hệ thống mới đưa ra phần thưởng cho túc chủ được.
Trần Văn Tú nghe vậy thì gật đầu. Lúc này hắn lại mở bảng dữ liệu cá nhân ra, muốn xem rốt cuộc có thay đổi gì hay không.
Tên: Trần Văn Tú
Tuổi: 25/60.
Thân phận kiếp sau: Một đầu rắn nhỏ bị một Lão Độc Y bắt làm thí nghiệm. Trải qua muôn ngàn đau khổ thử thuốc, mới bị c·hết bởi trúng độc .
Điểm hệ thống: 0
Vật dụng: 0.
Nhìn về phía bảng hệ thống, thấy tuổi thọ của mình đã mất đi 10 năm. Trần Văn Tú lúc này chỉ biết thở dài.
Sau đó hắn bỏ mặc khung cảnh hỗn loạn, người dân bàn tán xôn xao mà rời khỏi đây. Trở về nơi ở của mình ngủ một giấc. Để giúp hắn ổn định lại tinh thần, chuẩn bị sẵn sàng tâm lý để kiến tạo các dữ kiện lịch sử khác một cách công bằng. Không mang tình cảm cá nhân vào theo.
Mấy ngày sau đó, khu du tích Cổ Loa bị công an phong tỏa. Hàng loạt các đội nhà khoa học liên tục đến đây để điều tra về sự kiện vừa rồi. Nhưng bọn họ vẫn không phát hiện được bất cứ thứ gì.
Nhưng đối với tầng lớp thường dân, sự kiện kia vừa xuất hiện. Đã khiến cho một cuộc tranh luận nảy lửa trên mạng được diễn ra.
Người Việt Nam không ngừng lên trên mạng, bắt đầu chỉ trích người Trung Quốc. Về những hành động tàn bạo của họ trong lịch sử.
Còn người Trung Quốc thì cũng phản bác. Bởi vì những sự kiện này diễn ra quá lâu, bọn họ cũng không phải là những người làm ra chúng. Cho nên người Việt Nam không thể nào oán trách họ được.