Chương 9: Tình Yêu và đất nước
- Nếu con mang lòng phản nghịch, thì thân xác con hóa thành bùn đen, cho thần dân đời đời phỉ nhổ.
Nghe Mị Châu nói vậy, An Dương Vương Thục Phán lúc này cũng không có sự mềm lòng. Ông ta rút thanh kiếm bên hông mình, nhìn về phía người con gái yêu thương bao nhiêu năm qua, mà ông ta phải cắn răng nuốt hận, vung kiếm chém đứt đầu cô ấy.
Nhìn về phía cái xác không đầu, máu tươi không ngừng chảy xuống, chìm vào trong dòng sông phía trước mặt, mà An Dương Vương Thục Phán chỉ có thể gào thét trong đau đớn.
Được một lúc ông ta nhìn về phía người đánh cá nói rằng:
- Ông lão cho ta qua sông đi. Trận này ta đã thua, muốn thắng đã không được nữa. Nhưng ta vẫn muốn sống, ta muốn tận mắt nhìn thấy cảnh Triệu Đà bị bại vong. Cho dù kẻ đánh bại hắn không phải là ta, thì ta vẫn vui vẻ muốn sống tiếp. Ta muốn nhìn thấy cảnh hắn c·hết trước ta.
Ông lão đánh cá nghe vậy thì gật đầu, sau đó chở An Dương Vương Thục Phán qua sông.
Một lúc sau đoàn người ngựa của Trọng Thủy rốt cuộc đã chạy đến đây, nhìn về phía xác Mị Châu. Hắn lúc này từ trên ngựa nhảy xuống, hắn không ngừng ôm lấy t·hi t·hể Mị Châu mà gào khóc.
- Không không, Mị Châu ngươi nói sẽ đợi ta rồi. Ngươi nói sẽ không bao giờ bỏ mặc ta một mình. Tại sao ngươi lại đi trước ta thế này.
Trọng Thủy ngồi đó ôm lấy t·hi t·hể không đầu của Mị Châu mà khóc lớn, những binh sĩ của hắn đứng phía sau chỉ biết im lặng.
Khung cảnh đáng thương này, chính là những hình ảnh cuối cùng của sự kiện lịch sử An Dương Vương Thục Phán chém đầu Mị Châu.
- Đợi không gian biến ảo một lần nữa, bầu trời lại trở nên bình thường, ngươi dân lúc này đã có rất nhiều người có tinh thần yếu đuối rơi nước mắt. Họ khóc vì một người con gái chung tình, nhưng lại thương cảm cho một đất nước bị hủy hoại trong tay cô ta.
Tại trong đám người Trần Văn Tú lúc này chỉ biết thở dài, sau đó lặng lẽ chìm vào trong dòng người rời đi.
Một lúc sau lực lượng q·uân đ·ội của Việt Nam đã đến đây, họ nhanh chóng giải tán người dân tại khu vực này. Rồi bọn họ tiến hành điều tra về vụ việc vừa mới xuất hiện này.
Nhưng cũng giống với lần trước, họ hoàn toàn không điều tra ra được bất kỳ kẻ nào sử dụng công nghệ cao, tạo ra sự việc trên. Cuối cùng họ đều quy kết rằng, đây là hiện tượng khoa học trùng lặp thời gian.
Tại trong tòa nhà quốc hội, những người đứng đầu Việt Nam, đang xem bản báo cáo mà lực lượng công an Việt Nam điều tra trong những thành qua.
- Các ngươi nhìn đi, ta đã nói rồi đây hoàn toàn là sự kiện siêu nhiên chưa thể giải thích.
- Nhưng việc nay lại xảy ra một lần nữa, đã chứng tỏ rằng có lẽ sắp tới rất nhiều các khoảng thời gian sẽ trùng lặp với nhau, tạo nên hiện tượng không gian xen kẽ hình ảnh xuất hiện chồng chất.
Nghe chủ tịch quốc hội Hà Phương Thảo nói vậy thì lúc này tổng bí thư Đào Văn Khải thở dài nói rằng:
- Câu chuyện lịch sử của An Dương Vương chém đầu con gái, đã chứng tỏ đây là một sự kiện có thật trong lịch sử.
- Nhưng nó cũng cho thấy một khung cảnh cực kỳ tàn khốc của thời đại này. Đó chính là tình yêu trong giới quý tộc gần như không tồn tại.
- Âm mưu lợi ích sẽ xóa bỏ bất kỳ loại tình cảm nào, Mị Châu và Trọng Thủy có thể yêu nhau sâu đậm thậm chí c·hết vì nhau.
- Nhưng đối mặt với lợi ích quốc gia, Mị Châu vẫn trung thành với Âu Lạc. Còn Trọng Thủy hắn vẫn trung thành với phụ thân hắn là Triệu Đà.
- Có thể nói tình yêu và trung nghĩa là không bao giờ vẹn toàn.
Đào Văn Khải vừa nói vậy, thì tổng bí thư Nguyễn Phú Đức chỉ biết lắc đầu thở dài nói rằng:
- Mặc dù ta thương cảm cho cô gái đáng thương Mị Châu. Nhưng ta càng thương cảm cho một Âu Lạc bị thế lực phường Bắc kìm kẹp. Ngàn năm sau, chúng ta dưới thời của hoàng đế Ngô Quyền mới có thể giành được độc lập tự do.
- Thật đáng thương thay chỉ vì một tình yêu, chỉ vì một người con gái. Khiến cho một đất nước hùng mạnh sụp đổ đáng tiếc thay.
Nguyễn Phú Đức vừa nói vậy, cả căn phòng đều trở nên trầm mặc. Qua một lúc Đào Văn Khải lại lên tiếng nói rằng:
- Được rồi mọi người dẹp bỏ tư tưởng nhân văn đi. Bây giờ nói về tình hình chính trị Việt Nam và Trung Quốc, mấy ngày qua tình hình hai bên thật sự đã rất căng thẳng. Nhưng ngày hôm nay khi sự kiện trùng lặp thời gian lại diễn ra, lúc này quan hệ của hai bên sẽ trở nên tốt hơn.
- Dù sao người dân khi lần đầu quan sát các dữ kiện lịch sử, họ có thể sẽ tức giận vì hành động của kẻ thù. Nhưng thời gian qua đi, họ sẽ từ từ phân tích và tìm hiểu được đây chính là khung cảnh của thế giới cũ, là nơi mạng sống thường dân không đáng một đồng.
- Việc tàn sát g·iết chóc vạch ra âm mưu quỷ kế, lừa gạt lẫn nhau, để giành chiến thắng là điều bình thường.
- Chính vì vậy trong thời gian tới, chắc chắn người dân sẽ không tiến hành châm kích người Trung Quốc nữa, tình hình hai bên có thể ổn định lại.
Nguyễn Phú Đức vừa nói vậy, chủ tịch nước Đào Văn Khải và chủ tịch quốc hội Hà Phương Thảo chỉ biết gật đầu đồng ý. Lần này họ đã bãi bỏ toàn bộ luật cấm, về việc quay phát video trực tiếp, liên quan đến cuộc tình Mi Châu và Trọng Thủy.
Những người đứng đầu của Việt Nam muốn thông qua việc này, giúp cho toàn thế giới hiểu rõ hơn về lịch sử Việt Nam và Trung Quốc. Đồng thời họ cũng hi vọng hạn chế xung đột của hai bên.
Bọn họ bàn bạc với nhau thêm một số vấn đề khác, lúc này Hà Phương Thảo lại nghĩ ra cái gì đó bà ta lên tiếng nói rằng:
- Hiện nay sự kiện trùng lặp thời không xuất hiện lần thứ hai, vậy mọi người có nghĩ rằng sự kiện này sẽ lại liên tiếp xuất hiện. Ảnh hưởng của nó đến thế giới sẽ như thế nào hay không.
Hà Phương Thảo vừa nói vậy, thì lúc này tổng bí thư Nguyễn Phú Đức lên tiếng nói rằng:
- Vấn đề này nếu như chỉ xuất hiện một lần, hai lần dưới sự thao túng của các thế lực p·hản đ·ộng, thì nó có thể tạo ra mâu thuẫn giữa các quốc gia, liên quan đến tư tưởng lịch sử và thù hận trong quá khứ.
- Sự việc trùng lặp thời gian diễn ra liên tục và gần nhau như thế này, thì người dân sẽ dần dần hiểu rằng đây là hoàn toàn chỉ là một hiện tượng của tự nhiên, không phải do con người tạo ra. Lúc đó thay vì thù hận giữa các quốc gia, người dân sẽ dần dần chuyển sang sự tò mò và tìm hiểu tin tức, cũng như khám phá lịch sử dựa vào những dữ kiện của thời gian trùng lặp đưa đến.
Nguyễn Phú Đức vừa nói vậy, lúc này Đào Văn Khải cũng gật đầu đồng ý. Sau đó ông ta lên tiếng nói rằng:
- Thật ra lịch sử cũng không phải hoàn toàn là thù hận, những khung cảnh vừa rồi xuất hiện đã thấy rõ việc thời gian trùng lặp, là một hiện tượng hoàn toàn bất biến. Nó miêu tả các sự kiện có thật và không nhằm mục đích gây mâu thuẫn hay thù hận. Ngược lại là nó đang chứng minh lịch sử thì đúng hơn.
- Mọi người nghĩ sao nếu như một giả thiết xuất hiện, đó là từ giờ trở đi các hiện tượng trùng lặp thời gian và không gian này sẽ liên tục xuất hiện. Nhưng nếu nó chỉ nói nguyên sự kiện của Việt Nam và Trung Quốc, vậy thì không ổn một chút nào.
- Dù sao quan hệ của Việt Nam và Trung Quốc từ trước đến giờ, có thể hình dung như vừa là bạn vừa là kẻ thù.
- Bây giờ nếu hiện tượng trùng lặp thời gian và không gian này, chỉ nhắm đến các sự kiện của hai quốc gia, thì ta hoài nghi liệu đây có phải là có người tạo ra chúng hay không. Dù sao nếu như đây là hiện tượng tự nhiên, thì nó phải xuất hiện trên khắp thế giới, mà không phải nó chỉ xuất hiện ở Việt Nam và Trung Quốc.
Đào Văn Khải vừa nói vậy, Hà Phương Thảo lúc này gật đầu sau đó nói rằng:
- Xem ra chúng ta cần phải tổ chức một đội điều tra quốc gia về sự việc này.
- Nếu như những sự kiện này tiếp tục, vậy thì e rằng thật sự có thế lực nào đó đang thao túng. Dù sao ta cũng không tin rằng một sự kiện hi hữu của thời gian trùng lặp, một giả thiết của viễn tưởng do các nhà khoa học nghĩ ra, lại thật sự tồn tại và nó chỉ hướng đến Việt Nam và Trung Quốc.
Hà Phương Thảo vừa nói vậy thì những người ở đây cũng gật đầu đồng ý. Vậy là rất nhanh một ban ngành điều tra xuyên quốc gia được thành lập, mục tiêu của họ chính là điều tra hiện tượng trùng lặp thời gian và không gian. Cố gắng lý giải xem, nó là hiện tượng tự nhiên hay là do người tạo ra.