Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

Chương 375: Chương 375




Cố Vân Tịch nằm trong ngực anh, tránh miệng vết thương của anh, nhẹ nhàng ôm lấy anh!

“Sắp xong rồi, còn một cảnh cuối cùng, ngày mai quay nốt rồi đóng máy!”

Lục Hạo Đình nhẹ nhàng ừ một tiếng, sau đó nói: “Sau đó em muốn làm gì?”

Cố Vân Tịch trầm mặc, chuyện cô muốn làm nhất chính là giết người đàn bà kia là xong!

Đáng tiếc, cô chưa thể làm được!”

Lục Hạo Đình thấy cô không nói gì, nhẹ nhàng sờ mái tóc dài của cô, an ủi: “Được rồi, ngủ thôi! Ngủ thật ngon!”

“Ừm!”

Lục Hạo Đình khẽ thở dài, anh có thể cảm giác được, cô bé này không có cảm giác an toàn, cho dù có anh bảo vệ, nhưng vẫn căng thẳng, đề phòng cái gì đó, cũng mong chờ cái gì đó!

Xem anh, anh bảo vệ cô còn chưa đủ!

Được Lục Hạo Đình ôm lấy, sự sợ hãi trong lòng Cố Vân Tịch dần bình tĩnh lại, ngoan ngoãn ngủ trong ngực anh!

Nhưng đêm nay tại Diêu gia, tất cả mọi người đều không ngủ được!

Diêu lão gia tử khóc một mình trong phòng, cả đời ông khôn khéo mạnh mẽ, kết quả lại rơi vào kết cục này.

Sau đêm nay, sự hòa thuận ấm áp của Diêu gia không thể tiếp tục!

Mà Diêu Văn Hoa vẫn ở trong phòng hút thuốc.

Sau khi nghe được tiếng con gái kêu thảm thiết ở sân sau, ông rất muốn lao xuống ngăn cản, nhưng lại nghĩ em gái đau khổ nhiều năm như vậy, ông không biết làm sao nhìn em gái mình. 

Nhất là sau đó Tần Mạc nói với ông, cơ thể của ba ông cũng vì có người động tay động chân hạ độc mãn tính!

Nói như vậy thì, rất có thể là Phan Chỉ Quân làm.

Tần Mạc không hỏi gì, vì anh ta biết Phan Chỉ Quân sẽ không thừa nhận.

Diêu Văn Hoa không chấp nhận nổi, vợ mình lại là người như vậy!

Phan Chỉ Quân vẫn bị giam ở sân sau, Tần Mạc để người giúp việc trông bà ta.

Dưới trời mưa to, Diêu Mộng Kỳ bị thương toàn thân về phòng mình, bác sĩ đến xử lý vết thương cho cô.

Chuyện xảy ra hôm nay quá mức kinh khủng, đến bây giờ đầu óc cô vẫn còn hoang mang!

Cơ thể đau đến tê tâm liệt phế, bên tai còn vang vọng tiếng khóc tan nát cõi lòng của mẹ cô.

Đứng dậy! Đừng sợ nó, chúng ta không nợ nó, đừng sợ!

Đây là nhà của cô, cô là thiên kim Diêu gia, nhưng lại bị một người cô cô, như chủ nhân mà tùy ý tra tấn cô, ba của cô không ra ngăn cản!

Ha!

Cô nhớ, nhà mẹ cô có di truyền mang song thai, gia tộc của người phụ nữ có khả năng mang song thai hơn người bình thường.

Nếu như năm đó mẹ cô mang song thai, hơn nữa còn là bé trai, lại sinh ra được, vậy cô có hai em trai, chẳng phải địa vị bây giờ của họ ở Diêu gia không như bây giờ rồi sao?

Nếu như mẹ cô có hai đứa con trai làm chỗ dựa, cô cô còn dám đối với cô như vậy sao?

Ba sẽ mặc kệ cô như thế sao?

Con mắt Diêu Mộng Kỳ dần trầm xuống!

Bác sĩ bôi thuốc cho cô, Diêu Mộng Kỳ nói: “Vết thương này của tôi khi nào lành? Có để lại sẹo hay không?”

Bác sĩ nói: “Khoảng trên dưới nửa tháng, những chỗ xưng đỏ thì không sao, nhưng mấy chỗ nghiêm trọng hơn, có chút khó nói.”

Diêu Mộng Kỳ nhướng mày!

Đây là cô bị roi quất, cũng không phải roi vào cũng da tróc thịt bong, rất nhiều chỗ bị sưng đỏ kinh khủng, chỉ có mấy chỗ tương đối nghiêm trọng, ứa máu!

Nơi sưng đỏ, mặc dù đau gần chết, nhưng sẽ không để lại sẹo, nhưng vết thương này…

Sau khi bác sĩ ra về, Diêu Mộng Kỳ nghĩ một hồi lâu, bỗng nhiên đi tìm Lạc Vũ Vi!

Lạc Vũ Vi không nghĩ đến Diêu gia xảy ra chuyện lớn như vậy, cô không biết bây giờ nên làm gì, vẫn ở trong phòng, bây giờ muốn đi tìm Tần Mạc.

Còn chưa ra ngoài, Diêu Mộng Kỳ đã đến!

“Mộng Kỳ, sao chị đến đây? Không… không sao chứ?”

Diêu Mộng Kỳ lắc đầu: “Không sao, đều bị thương ngoài da!”

Lạc Vũ Vi không biết nói gì, do dự thật lâu mới nói: “Chị tìm em có chuyện gì sao?”

“Em quen Cố Vân Tịch không?”

Lạc Vũ Vi sững sờ!

“Ông ngoại cô ấy là lão trung y phải không? Còn rất lợi hại, không phải bệnh của Tần Mạc, cô ấy cũng trị khỏi sao? Vũ Vi, em hỏi giúp chị một chút, Vân Tịch có thuốc trị sẹo không? Bác sĩ nói trên người chị có thể để lại sẹo.”

“Em hỏi giúp chị một chút! Tốt nhất có thể loại bro sẹo, cũng phải có hiệu quả càng nhanh càng tốt!”

Lạc Vũ Vi nhíu mày, bây giờ cô gái này có tâm tư quan tâm trên người mình có để lại sẹo hay không sao?

Sao cô cảm thấy, hôm nay Diêu Mộng Kỳ có chút kỳ lạ?

“Vũ Vi?”

“A? À!” Lạc Vũ Vi hoàn hồn: “Cái đó... em hỏi giúp chị một chút! Tần Mạc có số của Vân Tịch.”

Diêu Mộng Kỳ gật đầu, dặn dò: “Nhất định phải không được để lại sẹo! Còn nữa, phải có hiệu quả càng nhanh càng tốt, tốt nhất có thể khỏi những vết sưng đỏ trong vòng hai ba ngày.”

Sắc mặt Lạc Vũ Vi có chút cứng đờ, Diêu Mộng Kỳ này thật sự kỳ lạ!

“Được… được! Em sẽ hỏi cô ấy có hay không!”

Lúc này Diêu Mộng Kỳ mới gật đầu về phòng mình.

“Haiz…” Nhìn bóng lưng của Diêu Mộng Kỳ, Lạc Vũ Vi muốn gọi cô, nhưng lại không biết phải nói gì. 

Trước đây Diêu Mộng Kỳ chỉ là một thiên kim tiểu thư bình thường, có bệnh công chúa, nhưng rất đơn thuần, tâm tư cũng coi là lương thiện!

Nhưng bây giờ…

Lạc Vũ Vi thở dài!

Có lẽ, lúc nào đó, có một số việc có thể khiến một người… lớn lên trong nháy mắt!

Phan Chỉ Quân ở sân sau dầm mưa suốt một đêm!

Giữa trưa hôm sau, người giúp việc làm xong đồ ăn, mọi người xuống ăn cơm.

Đêm qua dày vò đến nửa đêm, sau đó mọi người không ai ngủ, buổi sáng chưa ăn cơm. 

Diêu Mộng Kỳ ăn mặc chỉnh tề xuống tầng!

Đêm qua cô bị đánh một trận, lại dính mưa, bị bệnh rồi!

Hôm qua, trời sắp sáng cô mới ngủ, hôm nay mới rời giường rất muộn.

Cô đến trước bàn ăn ngồi xuống, bắt đầu ăn cơm. 

Diêu Văn Tích thấy cô, nhìn thế nào cũng không vừa mắt.

Diêu Mộng Kỳ coi như không thấy, ăn thì ăn, uống thì uống, sau khi ăn xong cô không nói lời nào, cầm bát của mình lấy thêm cơm, đồ ăn, bê đi.

“Dừng lại!” Diêu Văn Tích nói: “Mày đi đâu?”

“Đưa cơm cho mẹ tôi!”

Lúc Diêu Mộng Kỳ trả lời, không có chút do dự nào!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.