Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

Chương 391: Chương 391




Một khi xác định được mục tiêu, Cố Vân Tịch lập tức làm việc, vô cùng nhanh chóng.

Cùng ngày, cô mua rất nhiều nguyên liệu nấu ăn, về nhà nghiên cứu món ăn dưỡng sinh!

Muốn kinh doanh nhà hàng, điều quan trọng nhất là hương vị!

Đầu tiên, đồ ăn phải ngon!

Thế giới của người sành ăn thật khó hiểu, bọn họ phải ăn ngon trước rồi mới nghĩ đến chuyện tốt cho sức khỏe hay không.

Nước suốt trong không gian là liều thuốc tốt nhất cho sức khỏe!

Cô chỉ cần trộn nó với các loại dược liệu khác, nó có thể trở thành một loại thuốc bảo vệ sức khỏe. 

Hai ngày qua, Cố Vân Tịch ở nhà nấu nướng, chế biến các món ăn. 

Đến nỗi, mỗi khi Lục Hạo Đình về nhà, liền ngửi thấy mùi thức ăn tràn ngập trong nhà. 

Nhiều món như vậy, Cố Vân Tịch và Lục Hạo Đình chắc chắn không ăn hết. Cho nên Lâm Kiêu, Lưu Tinh Trì và anh em Lục Hạo Đình trở thành khách hàng thân thiết ở nhà Lục Hạo Đình. 

Đàm Phi và Triệu Đại Hổ cũng đến đây vài lần, lần nào cũng bê bụng đi không nổi.

Vương Hầu được ăn đồ ăn ngon thì kinh ngạc, cảm thán!

“Trời ơi, tay nghề của chị dâu quá giỏi đi, đoàn trưởng! Anh thật hạnh phúc a!”

Lục Hạo Đình nhìn mấy cái thùng cơm bọn họ thì hận không thể nhét đồ ăn vào bụng bọn họ, khóe miệng cong lên!

“Tôi gọi các cậu đến là để các cậu đánh giá mấy món ăn, chị dâu cậu muốn mở nhà hàng, bây giờ đang lên thực đơn!”

Vương Hầu và Lâm Kiêu vừa ở một bên xoa bụng, vừa nói: “Đánh giá sao? Muốn đánh giá cái gì? Ngon như vậy thì cần gì đánh giá nữa?”

Lục Hạo Đình: “...”

“Phụt ha ha ha!” Lâm Kiêu lập tức phì cười!

Lục Hạo Đình thấy Lâm Kiêu lại cợt nhả, lập tức nói: “Cậu cười cái gì, còn cười nữa thì ném cậu sang nhà bà Chu.”

Bà Chu là bà lão hàng xóm.

Khi Lâm Kiêu đến đây, bà cụ nói muốn giới thiệu cho anh ta một cô vợ tên Như Hoa. 

Bà cụ rất hào phóng và nhiệt tình. Cố Vân Tịch gặp bà ấy mấy lần, còn biếu bà mấy món khi nấu ăn!

Không biết là bà ấy có thấy Lâm Kiêu buồn cười không, mỗi khi thấy anh thì đều kéo lại muốn giới thiệu vợ cho anh ta.

Kết quả, mỗi lần Lâm Kiêu nhìn thấy bà ấy thì bỏ chạy. Thậm chí còn cảnh giác khi đến nhà Lục Hạo Đình ăn tối!.

Vì vậy mà mỗi khi Lục Hạo Đình nói ra những lời này, Lâm Kiêu lập tức ngừng cười!

Rất ngoan ngoãn!

Về nhà hàng, Lục Hạo Đình đã có địa điểm, nhưng việc trang trí nhà hàng thì mất kha khá thời gian. Ưu điểm là vị trí đẹp, thiết kế khá được, không gian thoáng đãng, phù hợp cho một nhà hàng cao cấp.

Cố Vân Tịch xem thì rất thích, nhưng hiện tại ở đây không phù hợp. Cô không có nhiều thời gian để trang trí.

Vì vậy Cố Vân Tịch quyết định cải tạo nơi này để dùng sau.

Về tiệc cưới của Tần Hiên, cô định sẽ tổ chức tại khách sạn của tập đoàn Vân Thượng. 

Trước đây, tập đoàn An thị cũng hoạt động trong lĩnh vực nhà hàng khách sạn, nhưng lại không phát triển được. Bây giờ cô sửa sang lại, chắc chắn sẽ hoàn thành trong thời gian ngắn.

Điều quan trọng nhất là có đầu bếp và nhân viên phục vụ, nên mọi thứ rất thuận tiện. 

Ngày mai là tiệc đính hôn của Tần Hiên, Cố Vân Tịch gọi điện cho Tần Mạc, bảo anh ta là đã chuẩn bị xong!

Hiện tại cô không có thời gian, nên vẫn phải lo xong việc của mình trước đã. Về tiệc cưới, cô định sẽ hợp tác với Tần Mạc để Tần gia và Diêu gia có niềm vui nhân đôi!

Tám giờ tối hôm đó, Cố Vân Tịch nhận được điện thoại của Lâm Thâm, nói rằng anh ta đang liên lạc với người có liên quan đến phim Đặc công.

Mời cô đến dự tiệc tối. 

Cố Vân Tịch nheo mắt lại!

“Tiệc gì?”

Lâm Thâm thở dài: “Trong ngành, đây là chuyện thường ngày, cô xinh đẹp như vậy, còn mới ra mắt nên bị người ta nhìn trúng là chuyện bình thường.”

“Tôi biết được, lý do phim Đặc công liên hệ với chúng ta là do một người bạn của tôi đã liên hệ với Chu Duy, giám đốc quản lý nghệ sĩ của giải trí Hằng Thiên!”

“Người này là một người bạn làm cùng ngành trước đây của tôi. Anh ta làm trong ngành này mười mấy năm rồi. Lúc đó anh ta là bạn cùng lớp của tôi. Chúng tôi vào hai công ty khác nhau, cùng làm việc chăm chỉ.  Tôi có quan hệ tương đối tốt với anh ta, cùng ở vị trí giám đốc quản lý nghệ sĩ cho đến bây giờ.”

Nói đến đây, giọng nói của Lâm Thâm mang tia châm chọc: “Lúc cô tìm đến tôi, muốn tôi đi tìm Chu Dương lấy được nhân vật Lạc Khinh Linh, tôi còn từng tìm người bạn này giúp đó!”

Khóe miệng Cố Vân Tịch ngoắc lên: “Giám đốc quản lý nghệ sĩ của giải trí Hằng Thiên lại mời tôi tham gia tiệc, còn thả tin bộ phim Đặc công làm mồi nhử, còn không phải vì tôi sao?”

Chắc chắn Chu Duy này có mục đích, nhưng lại không thỏa mãn được yêu cầu của đối phương, cho nên mang cô ra… trao đổi?

Nói không chừng, người phụ trách bộ phim Đặc công bên kia coi trọng cô!

Giọng của Lâm Thâm càng thêm châm chọc!

“Người muốn gặp cô là tổng giám đốc Hằng Thiên, họ Vương, người này có chút quan hệ với người bên phim Đặc công. Lần này người liên hệ với tôi mặc dù là người bên phía phim Đặc công, nhưng nói không chừng chính là Vương tổng này tùy tiện gọi đến mà thôi.”

Cố Vân Tịch hiểu!

Khó trách, nghe giọng Lâm Thâm lại mỉa mai như vậy!

Đã từng là bạn học, cùng làm việc chăm chỉ, lại làm cùng ngành.

Năm đó Lâm Thâm không kém cạnh Chu Duy này chút nào.

Sau đó, đáng tiếc, con mắt An Thế Lâm thiển cận, đuổi Lâm Thâm đi, lại thêm Đỗ Thiếu Nông kia hãm hại, Lâm Thâm bị chèn ép đủ đường!

Nhưng Chu Duy bên kia lại như cá gặp nước, lên làm giám đốc quản lý nghệ sĩ, còn giữ được chức vị mười năm.

Địa vị vững chắc!

Lâm Thâm nghèo túng nhiều năm, Chu Duy vẫn liên hệ với anh ta. Thậm chí, lúc Lâm Thâm chuẩn bị Đông Sơn Tái Khởi, Chu Duy còn đứng ra giúp, đoán chừng Lâm Thâm đã coi Chu Duy là bạn chung hoạn nạn, Chu Duy này vẫn có thể tin a?

Không nghĩ đến, đối phương đã bán anh ta nhanh như vậy!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.