Diêu Vũ Thần không nói hai lời, bế Diêu Mộng Kỳ đi, Tần Hiên cũng không chạy theo.
Đầu óc anh ta còn đang chìm trong tin Tần Mạc đã hoàn toàn khỏi bệnh, anh ta không chấp nhận được!
Làm thế nào cũng không chấp nhận được!
Toàn bộ sảnh tiệc, tất cả mọi người đều kinh ngạc, bầu không khí yên tĩnh một hồi lâu, lát sau, có người bắt đầu kịp phản ứng, bắt đầu đi… chúc mừng!
Tần Hiên thấy những người vây xung quanh bên cạnh mình, vừa này còn lấy lòng anh ta, giờ phút này vẫn lại nở nụ cười như với anh ta đi về phía Tần Mạc. Anh ta chỉ cảm thấy choáng váng từng đợt!
Người Lô gia, toàn bộ vây quanh Tần Hiên, tất cả đang hỏi anh ta rốt cuộc có chuyện gfi xảy ra?
Sao bệnh của Tần Mạc đột nhiên khỏi rồi?
Được nhiều chuyên gia điều trị, sao có thể dễ dàng khỏi như thế?
Không có khả năng!
Tuyệt đối không có khả năng!
Người Lô gia bàn tán xôn xao ở xung quanh, nhưng đầu óc Tần Hiên vẫn choáng váng. Anh ta cảm giác được mình không nghe được âm thanh gì, cũng như không biết bây giờ mình đang làm cái gì?
Tần Mạc đoản mệnh là ưu thế duy nhất của anh ta.
Nhưng bây giờ…
Thấy gần đây ba luôn ủng hộ mình, dù ông chưa từng cho anh ta ánh mắt từ ái như nhìn Tần Mạc, Tần Hiên chỉ cảm thấy vô cùng hoảng hốt.
Lúc này trong phòng khách, Diêu Vũ Thần đã tìm thấy Cố Vân Tịch.
Diêu Mộng Kỳ nằm trên giường, sắc mặt tái nhợt, nhìn Cố Vân Tịch trước mặt với ánh mắt căm hận!
Cố Vân Tịch đang bắt mạch cho cô ta, vừa đến, cô đã dùng hệ thống y học quét cô ta một lượt, kết quả khiến cô có chút ngạc nhiên!
Cô thật sự không mong đó là kết quả.
“Cô đã chữa khỏi cho Tần Mạc phải không?”
Diêu Mộng Kỳ bỗng nhiên lên tiếng hỏi Cố Vân Tịch.
Cố Vân Tịch thu tay lại, ngước mắt nhìn cô ta, không để ý oán hận trong mắt Diêu Mộng Kỳ, bình tĩnh nói: “Ừ!”
Ánh mắt Diêu Mộng Kỳ chợt trở nên ác độc hơn, đột nhiên cô ta rút tay lại, nhặt chiếc gối bên cạnh ném về phía Cố Vân Tịch.
“Sao cô lại chữa khỏi cho nó? Tại sao?”
Cố Vân Tịch đã đề phòng, bị ném gối vào người, cô nhanh chóng đứng dậy né được!
Diêu Vũ Thần tiến đến chắn trước Cố Vân Tịch, tức giận nói: “Mộng Kỳ, em đang làm gì vậy?”
Diêu Mộng Kỳ lộ vẻ mặt buồn bã nói: “Em làm gì? Hả! Anh nói xem em đang làm gì? Không phải Tần Mạc trúng độc không cứu được sao? Sao lại khỏi bệnh rồi?”
“Nó ốm hoài không tốt sao? Nếu không có cô ta thì sao Tần Mạc khỏi bệnh được?”
“Đủ rồi!” Diêu Vũ Thần gầm lên: “Tần Mạc là em họ em, Mộng Kỳ, em xem lại bộ dáng mình đi?”
“Các người ép tôi thành cái dạng này đó!”
“Là chính xem con con đường này, em trách ai?”
Diêu Mộng Kỳ cười: “Ha ha! Nếu không cưới Tần Hiên thì Diêu Văn Tích đã gả em cho Lý gia ở Nam Thành rồi. Anh tưởng ngày đó em không nghe thấy những lời đó sao?”
Diêu Vũ Thần vẻ mặt phức tạp nhìn cô ta: “Sao em biết ba nhất định sẽ đồng ý? Sao em biết anh nhất định sẽ đồng ý? Còn có ông nội nữa!”
Diêu Mộng Kỳ ngửa mặt cười, cô ta không tin, cô ta không tin ai cả.
Thấy cô ta như vậy, Diêu Vũ Thần không nói với cô ta nữa mà quay lại nhìn Cố Vân Tịch: “Vân Tịch, em ấy thế nào?”
Cố Vân Tịch liếc nhìn Diêu Mộng Kỳ, sau đó lại nhìn Diêu Vũ Thần: “Tình hình không ổn, có dấu hiệu sảy thai, cô ấy còn nhỏ, khi mang thai cũng không biết cách chăm sóc, vừa vui vừa buồn. Trước khi mang thai, sức khỏe cô ấy không tốt, cộng với những yếu tố khác, cô ấy có khả năng sinh non!”
Diêu Vũ Thần cau mày, nghiêm trọng vậy sao?
Diêu Mộng Kỳ nghe vậy càng tức giận hơn!
“Cô nói bậy, con của tôi không sao, cô đừng trù ẻo con tôi, cút, cút đi! Cút khỏi đây!”
Cố Vân Tịch chữa khỏi cho Tần Mạc, có thể nói là đã hoàn toàn khiến Tần Hiên mất địa vị. Còn Diêu Mộng Kỳ, lúc trước còn xuất sắc, phút chốc biến thành trò cười.
Đương nhiên cô ta không có ấn tượng tốt với Cố Vân Tịch!
Cố Vân Tịch không để bụng mà nói với Diêu Vũ Thần: “Tình trạng của cô ấy… không ổn lắm, anh nên đưa cô ấy đến bệnh viện khám xem!”
Cố Vân Tịch nói xong liền rời khỏi phòng.
Diêu Vũ Thần sửng sốt, sao cảm thấy thái độ của Cố Vân Tịch có chút kỳ lạ?
Anh nhanh chóng đuổi kịp Cố Vân Tịch, chặn cô ở hành lang trước cửa phòng: “Vân Tịch, có chuyện gì vậy? Cô… đang giấu điều gì với tôi à?”
Đúng lúc này, Tần Lập Vinh, Diêu Văn Tích, Diêu Văn Hoa, Diêu lão gia tử, Tần Hiên và người Lô gia đi đến!
Khóe miệng Cố Vân Tịch giật giật, làm sao nói được đây?
Tần Lập Vinh nói: “Sao vậy? Mộng Kỳ thế nào rồi?”
Cố Vân Tịch nói: “Tình trạng của cô ấy không ổn lắm, tốt nhất nên đưa cô ấy đến bệnh viện kiểm tra.”
Bây giờ Tần Lập Vinh đã tin tưởng Cố Vân Tịch, ông ta vừa kiểm tra, Tần Mạc thật sự đã khỏi bệnh, chính Cố Vân Tịch là người đã chữa khỏi.
Tần Lập Vinh rất kinh ngạc, đồng thời ông ta cũng tin tưởng vào tài năng y thuật của Cố Vân Tịch!
Cố Vân Tịch nói xong, ông ta lập tức cau mày nói: “Không chẩn đoán được bệnh trạng của Mộng Kỳ sao? Hay không tiện nói ra?”
Cố Vân Tịch nhìn mọi người, không biết nên nói gì.
Tần Lập Vinh nói: “Cứ nói đi! Đưa nó đến bệnh viện. Chúng tôi cũng biết những gì nên biết, không giấu được.”
Cố Vân Tịch: “...”
Tần Lập Vinh không hổ là Tần Lập Vinh, quá thông minh!
Cố Vân Tịch suy nghĩ một chút, quả thật những người có mặt ở đây đều không ngốc. Khi đưa chuyện lớn như vậy vào bệnh viện, đương nhiên mọi người đều biết!
Vừa rồi cô không muốn nói ra ở đây là vì muốn cho Diêu gia chuẩn bị.
Cố Vân Tịch nói: “Tình trạng của cô ấy không được tốt lắm, có dấu hiệu sảy thai. Cơ thể trước khi mang thai không được chăm sóc chu đáo. Cảm xúc vui, buồn, giận,... đã khiến tình trạng cô ấy trở nên trầm trọng hơn.”
“Đứa trẻ này có khả năng không cứu được, hơn nữa, thể chất của cô ấy… là loại sinh non theo di truyền. Cô ấy có thể mang thai nhưng giữ đứa trẻ có chút khó khăn!”
Không chỉ có chút khó khăn mà hệ thống y học xác định, sau này cơ hội sinh con thành công của Diêu Mộng Kỳ chỉ có 5%!
Diêu Mộng Kỳ là loại thể chất sinh non nghiêm trọng!
Cố Vân Tịch rất tin tưởng kết quả của hệ thống y học, đồng thời cô cũng bất ngờ trước kết quả này!
Cô thực sự không mong điều này xảy ra.
Mọi thứ đang thay đổi trong đại gia đình này, điều đó ai cũng không dễ chịu!
Câu nói này đối với Tần Hiên như một tia sét đánh giữa trời quang!