Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

Chương 415: Chương 415




Lục Hạo Đình kết thúc cuộc nói chuyện với Diệp Phồn, sau đó lại gọi cho Tiểu Đường, Lục Hạo Đường!

Lục Hạo Đường nhận điện thoại thì đang ở nhà cũ đánh bài cùng bà nội Lục.

Lúc này không còn sớm, nhưng ông nội Lục còn ở thư phòng, một mình bà nội Lục không biết làm gì liền đến phòng tiểu Đường chơi.

Hai người xếp bằng trên giường chơi bài, điện thoại tiểu Đường vang lên, nhìn qua, là Lục Hạo Đình!

Bà nội Lục lập tức hưng phấn!

“Nhanh nghe đi! Nhanh nghe đi!”

Lục Hạo Đường nhận điện thoại: “A lô! Anh cả!”

“Đường Đường, bây giờ em đang ở đâu?”

Lục Hạo Đường nhìn bà nội nhà mình, bà nội lập tức ra hiệu bằng anh mắt cho anh ta.

“À! Em đang ở nhà! Trong phòng ngủ, chuẩn bị ngủ!”

Bà nội Lục bên cạnh, dựng lỗ tai lên nghe.

Cháu trai lớn này của bà, bà hiểu rất rõ, tuổi không lớn nhưng rất tự lập.

Người đối diện vẫn luôn tốt khoe xấu che, nhất là đối với người bà nội như bà, có chuyện thì càng giấu giếm, trừ phi là chuyện tốt. 

Nhưng bà vẫn đau lòng cho đứa trẻ này rất nhiều!

MUốn biết tình hình của nó, chỉ có thể nghe lén điện thoại từ người trong nhà. Bà biết, Lục Hạo Đình nói với mấy người em này thật hơn bà.

Có đôi khi bị thương, gặp phiền phức, cho đến bây giờ cũng không dám nói với bà, Sợ bà lớn tuổi không chịu được kích động!

Người trong nhà cũng giấu bà!

Lục Hạo Đình nói: “Nói cho em một chuyện!”

“Được! Anh nói đi!”

“Em có không ít bạn có đúng không? Nếu gần đây có người đến Giang Châu, anh giới thiệu cho em một nhà hàng, là chị dâu em mở, nhờ em giới thiệu, đến ủng hộ chị dâu em!”

Ánh mắt Lục Hạo Đường sáng lên: “Chị dâu mở nhà hàng rồi sao?”

Lục Hạo Đường nói: “Đúng vậy! Là dược thiện, nguyên liệu và hương liệu đều do cô ấy phối, thực đơn cũng là cô ấy lên, đầu bếp cũng do cô ấy bồi dưỡng, có nhiều người ăn qua rồi, tay nghề chị dâu em, em cũng rõ đúng không!”

Đương nhiên anh ta biết!

Khi còn ở Giang Châu, anh ta ở nhà anh cả một thời gian, mỗi ngày chị dâu đều nấu món ngon cho anh ta, tay nghề kia…

Tiểu Đường liếm liếm môi, thèm quá!

“Tay nghề của chị dâu không còn gì để bàn cãi rồi. Yên tâm đi anh, em biết rồi. Chỉ cần có ai đến Giang Châu, em nhất định sẽ bảo họ đến nhà hàng ủng hộ.”

Lục Hạo Đình hài lòng, nói với anh ta vài câu, hỏi thăm người trong nhà. Cơ thể của hai ông bà có tốt không, sau đó mới cúp điện thoại.

Lúc này, bà nội Lục mới lên tiếng: “Chị dâu con mở nhà hàng rồi?”

Tiểu Đường nói: “Đúng vậy! Chỉ là mở ở Giang Châu, vừa mới mở thôi. Thực đơn chủ yếu là dược thiện, đều là chị dâu tự mình phối, anh ấy muốn khi nào chúng ta đến Giang Châu, thì qua đó ủng hộ.”

Tiểu Đường cười nói: “Ai nha… tay nghề kia của chị dâu rất tuyệt, nếu anh ấy có thể cưới người về sớm thì tốt biết mấy. Như thế, mỗi ngày con có thể đến ăn chực  ha ha ha!”

Bà nội Lục vỗ tay lên đầu tiểu Đường: “Tiểu tử thối nhà con, anh cả con vất vả lắm mới yêu đương, vậy mà con chỉ muốn đến ăn chực? Bà nói cho con biết, không được đi, quấy rầy anh cả con, bà tuyệt đối không bỏ qua cho con, nghe không?”

Mặt Tiểu Đường tủi thân: “Hả? Không muốn đâu, bà ơi. Con thèm tay nghề kia của chị dâu!”

Mặc bà nội Lục nghiêm lại: “Không được, bà nói không được đi thì không cho đi, muốn đi, phải dẫn bà nội đi cùng!”

Tiểu Đường: “...”

Tiểu Đường lập tức cười chân chó: “Đó là đương nhiên, bà nội, đến lúc đó tiểu Đường dẫn bà đi cùng, không nói cho ai, chỉ hai chúng ta thôi!”

Bà nội Lục vui vẻ cười: “Vẫn là tiểu Đường thông minh, vừa không cản trở anh cả con yêu đương, mà chúng ta còn được ăn ngon, con nói đúng không?”

“Đúng đúng đúng đúng! Bà nội nói cái gì cũng đúng!”

Nghĩ lại, bà nội Lục lại căn dặn: “Tiểu Đường, chuyện của anh cả con, nhà ta từ bà với con biết, đừng nói cho ai biết nha!”

“Xem thái độ của anh cả con, bà biết nó tạm thời không muốn ai trong nhà biết. Nếu đã vậy, con cũng không nên nói cho ai khác biết, tránh ảnh hưởng đến hai đứa nó. Bà ở Đế đô chờ, chờ anh cả con dẫn người về cho bà xem!”

Tình hình trong nhà tiểu Đường biết.

Gia tộc hào môn, nhà nào mà không có nội tình chứ?”

Lục gia đã coi như là hào môn tương đối hòa thuận, ông bà từ ái như thế, nhưng cho dù vậy cũng vẫn tồn tại chút mâu thuẫn.

Lục Hạo Đường ngẩng đầu, nhìn về phía bà nội Lục: “Bà nội, chị dâu là minh tinh đóng phim, gia tộc như chúng ta, nhất là anh cả thích cô ấy, bà thật sự… không ngại chứ?”

Gia tộc hào môn như bọn họ, cưới một con hát vào nhà sẽ bị người ta chê cười.

Nếu như là cháu trai bình thường còn tốt, nhưng anh cả là người thừa kế Lục gia, thân phận khác với những hào môn khác. Tuyệt đối sẽ không cho phép anh ấy và Cố Vân Tịch bên nhau.

Bà nội Lục nghe vậy trầm mặc một hồi, khẽ cười: “Bà chỉ muốn anh con hạnh phúc!”

Lục Hạo Đường khẽ giật mình!

Bà nội Lục nói: “Anh con đã lớn rồi, bà nhìn nó lớn lên thật vất vả. Nó là đứa chịu khổ nhiều nhất trong số tất cả đứa trẻ nhà chúng ta.”

“Cuộc hôn nhân của bác cả con và… dì con là điều mà đời này bà hối hận nhất. Nó khiến anh cả con tổn thương. Lục gia chúng ta đến nước này rồi, bà tin cháu nội bà có năng lực tiếp tục duy trì vinh quang của Lục gia, khiến Lục gia kiêu ngạo!”

“Chỉ cần cần nó thích là được!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.