Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều đang chờ đợi Cố Vân Tịch trả lời.
Cố Vân Tịch nghe xong, trên mặt không lộ ra chút lo lắng nào, ngược lại có chút bất đắc dĩ, xấu hổ nói: “Haiz… không biết tại sao lại có loại tin đồn này đột nhiên xuất hiện trên mạng? Xem ra lúc này không ai tin lời tôi nói.”
“Họ nói tôi là học tra thì tôi nhất định không đồng ý, nhưng nếu nói tôi là học bá, còn chưa có kết quả, tôi nói thế nào cũng vô dụng. Vẫn là câu đó… chờ kết quả thi đi! Hy vọng, mọi người cũng cố gắng hết sức mình.”
Nụ cười trên mặt cô vẫn rất thân thiện, nhìn cô bé đáng yêu, lời nói rất khiêm tốn, ẩn ý lại rất cứng rắn.
Chưa có kết quả thi đại học, nói gì cũng vô dụng.
Vậy thì chờ xem kết quả!
Cuối cùng, một mình Cố Vân Tịch là người mới, không ở lại thảm đỏ lâu. Người dẫn chương trình nói hai ba câu giới thiệu bộ phim Thịnh Thế Vương Phi, sau đó Cố Vân Tịch vào hội trường.
Tiệc tối tự thiện này có rất nhiều minh tinh tham gia, dù sao cũng tốt cho danh tiếng của mình, tất cả mọi người đều vui vẻ đến.
Tiệc tối hôm nay rất long trọng. Sau khi Cố Vân Tịch vào hội trường, đã thấy bên trong có rất nhiều minh tinh các giới, biên kịch, đạo diễn và một số giám đốc đang nói chuyện!
Trong trường hợp này, ai tham gia chẳng những có thể lấy từ thiện gia tang hảo cảm, tăng danh tiếng cho mình, còn có thể quen biết nhiều người, có khả năng có thể hợp tác sau này. Nói không chừng, còn có thể nhận đàm phán thành công tài nguyên.
Không ít người là người quen cũ!
Có điều, đời này, cô và những người này chưa có tiếp xúc gì.
Hiện tại vẫn là thời gian trước bữa tiệc, Cố Vân Tịch cầm một ly rượu vang, đứng một chỗ trong hội trường quan sát những người này. Trong đầu cô không ngừng nhớ đến những lần đàm phán với những người này. Kiếp trước, những người này đều có những bệnh khó nói.
Cô tự hỏi, những điều đó có lợi với mình hay không.
Tiệc rượu hôm nay, Trình Tấn, Diệp Hoa Thanh, Chu Dương đều tham gia. Sau khi Cố Vân Tịch đến chào hỏi bọn họ, nói vài câu, liền đứng ở đó luôn.
Cô là người mới ra mắt, còn trẻ, xinh đẹp. Có không ít người trong giới nhìn chằm chằm cô.
Thấy cô đứng ở đó, rất nhanh, có người chuẩn bị đi đến bắt chuyện.
Cố Vân Tịch quan sát rất lâu, đều là một số đại lão, còn có… tiểu thịt tươi.
Lúc đầu Cố Vân Tịch đã nghĩ xong cách đối phó bọn họ, kết quả, cô cũng không nghĩ đến, Hàn Hi cũng đi đến!
Hàn Hi mặc bộ vest trắng, không vướng bụi trần. Trên mặt mỉm cười, khí chất cao lãnh, thái độ rất ôn hòa.
Anh ta đi đến bên Cố Vân Tịch, cười một tiếng: “Tiểu sư muội, đã lâu không gặp!”
Cố Vân Tịch cười một tiếng: “Chào sư huynh!”
Hàn Hi là bình phong rất tốt trong giới, là người khiêm tốn, kỹ thuật diễn cao siêu, có chút cảm giác thế ngoại cao nhân, nhưng bối cảnh hùng hậu, không ai dám chọc.
Anh ta xuất hiện bên cạnh Cố Vân Tịch, trước đó, những người kia muốn đi đến bắt chuyện với Cố Vân Tịch, tất cả đều dừng lại.
Hàn Hi cao lãnh, thanh cao, quý phái. Trong giới tiếp xúc với ít người, quay phim cũng vì thích.
Cho nên đôi khi có tin đồn nói anh ta không dễ ở chung.
Nhưng lúc ở đoàn phim, anh ta cũng rất chếu cố Cố Vân Tịch.
Thái độ người này với Cố Vân Tịch và Hàn Hi trong ấn tượng kiếp trước của cô khác hoàn toàn. Bây giờ, theo Cố Vân Tịch thấy, anh ta không khó ở chung.
Ngược lại… còn rất nhiệt tình!
Hàn Hi cười nói với Cố Vân Tịch mấy câu, sau đó dẫn cô đi chào hỏi vài biên kịch, đạo diễn trong giới và nghệ sĩ giới thời trang.
Nhìn dáng vẻ của anh ta giống như đang nhiệt tình đề cử nghệ sĩ nhà mình.
Hàn Hi chính là như vậy.
Trong giới giải trí hiếm có người nào còn trẻ mà sẵn sàng học hỏi kỹ thuật diễn xuất. Không cần phải có người đóng thế hay cắt cảnh, lại càng hiếm có.
Là tiền bối, anh ta nên giúp cô.
Cứ như vậy, trong tiệc tối, Hàn Hi luôn ở bên cạnh Cố Vân Tịch. Đi đến đâu cũng tỏa sáng rực rỡ, rất nhiều người trong hội trường đều dồn ánh mắt vào anh ta.
Hàn Hi rất ít khi xuất hiện trong các sự kiện kinh doanh. Thỉnh thoảng mọi người mới có thể nhìn thấy anh ta trong các bữa tiệc từ thiện, cho nên hôm nay, khi anh ta đến, rất nhiều người chú ý đến anh ta.
Cố Vân Tịch luôn đi bên cạnh anh ta, tự nhiên có thể quen biết với nhiều người.
Nhìn Cố Vân Tịch được Hàn Hi chăm sóc, nhiều người cảm thấy ghen tị.
Cố Vân Tịch ngạc nhiên, cũng rất biết ơn.
Điều khiến cô bất ngờ hơn nữa là đến lúc chụp ảnh tập thể. Cố Vân Tịch được xếp ở vị trí rìa ngoài, dù cô đã quyên góp rất nhiều tiền.
Ở đây có rất nhiều người nổi tiếng, cô là một người mới, ngoan ngoãn đứng ở rìa phía trước. Nhưng cô không ngờ đến Hàn Hi lại đi đến, gọi cô đứng bên cạnh anh ta.
Cố Vân Tịch hơi bối rối!
Trong giới rất trọng bối phận, nhất là những người có thâm niên.
Hôm nay, những người đứng ở giữa là những tiền bối trong giới, có lý lịch vững chắc. Vì Hàn Hi thích từ thiện, hôm nay quyên góp rất nhiều, cho nên vị trí của anh ta ở gần C vị nhất.
Chú thích: Vị trí trung tâm (Center hay C vị) để chỉ người được đứng chính giữa trong một bức ảnh. Dĩ nhiên, người ở giữa luôn quan trọng nhất. Thông thường, vị trí ngồi, đứng của nghệ sĩ do ban tổ chức sắp xếp để tránh tranh cãi, mất lòng.
Ngoài hai tiền bối khác, vị trí của anh ta bắt mắt nhất.
Cố Vân Tịch đi qua cũng không tốt. Nếu cô qua đó, cô sẽ bị rất nhiều người công kích.
Nhưng Hàn Hi không thèm để ý, vẫn mạnh mẽ gọi Cố Vân Tịch, Cố Vân Tịch khoát tay, ý là cô không thể đi qua.
Người đàn ông bên cạnh Hàn Hi chính là người chủ trì lần này, thấy Hàn Hi như vậy, cũng hướng Cố Vân Tịch gọi, muốn cô đến.
Lúc này, Cố Vân Tịch đâm lao phải theo lao!
Hàn Hi đi đến, kéo tay cô đến bên cạnh. Người chủ trì Trương Ninh là bố già có tiếng trong giới thời trang, sau khi Hàn Hi kéo Cố Vân Tịch đến, vỗ nhẹ Trương Ninh nói: “Nhường chỗ cho em gái của tôi chút!”
Trương Ninh mỉm cười, dịch sang một bên. Cố Vân Tịch kéo váy, cảm giác mọi ánh mắt xung quanh đều đổ dồn vào mình, cô chỉ có thể an phận ở bên cạnh Hàn Hi hết mức có thể.
Sau hành động này, Hàn Hi đứng ở C vị, Cố Vân Tịch đứng bên cạnh.
Người phía trước đều là đàn ông mặc vest đen, Hàn Hi mặc vest trắng, Cố Vân Tịch mặc váy hồng, đứng ở giữa rất bắt mắt!
Lần này… chơi thật lớn!