Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

Chương 442: Chương 442




Lục Hạo Đình cúi đầu nhìn cô gái trong ngực, trong ánh mắt có một ngọn lửa đang nhấp nháy!

“Ngày mai em còn bay còn quyến rũ anh, anh không đảm bảo, ngày mai em có thể đến trường báo danh đâu.”

Nói đến đây, thật ra Lục Hạo Đình cũng bất đắc dĩ!

Tuổi trẻ dễ xúc động, là lúc khí huyết tràn đầy, vừa ở bên vợ mình lại phải xa nhau.

Đã ăn trái cấm rồi liền mê luyến, nhịn không được muốn ăn lần hai. Kết quả, thời điểm tình nồng mật ý nhất, vợ lại phải đi học!

Anh lại chỉ có thể nhìn mà không thể ăn!

Tôi hôm qua dày vò ác quá, anh không đành lòng để ngày mai cô kéo lê cơ thể mệt mỏi đi học. Nhịn vô cùng vất vả, kết quả cô bé này lại quyến rũ anh!

Cố Vân Tịch thật vô tội, cô thật sự không có mà!

Cô rụt cổ một cái, ngoan ngoãn nằm trong ngực anh, yếu ớt nói: “Em biết rồi! Em không dám mà! Em không biết, em chỉ nghịch áo anh chút thôi mà, vậy mà anh…”

“Ngày mai e mai rồi, đến trường báo danh, chắc chắn rất bận. Em phải dưỡng sức để ngày mai còn làm, phải nghỉ ngơi thật tốt mới có sức, nhưng thật sự… có thể ngủ trên máy bay rất lâu…”

Lúc đầu Lục Hạo Đình nhắm mắt muốn đè ngọn lửa trong người xuống, nghe cô nói vậy, không ngừng tự nói với mình phải không chế lại. Kết quả cô bé này lại nói thầm một câu cuối cùng, ngọn lửa ngay lập tức lại bùng lên!

Đột nhiên anh mở mắt, xoay người một cái liền đặt cô dưới thân, nhà đầu xấu xa này, cô cố ý!

“A…” Cố Vân Tịch kêu lên một tiếng, hai tay nắm chặt lấy mền, kinh hãi!

“Anh Hạo Đình, anh làm gì thế? Ngày mai em phải lên máy bay rồi, còn phải đi học, em không thể…”

Chớp mắt, lại chớp chớp đôi mắt, đôi mắt to vô tội của Cố Vân Tịch nhìn anh.

Lục Hạo Đình giữa chặt hai tay cô lên đỉnh đầu, đè lại: “Không kịp nữa rồi. Ngày mai lên máy bay ngủ!”

“Phụt ha ha ha ưm ưm ưm…”

Cố Vân Tịch cười một nửa thì miệng bị chặn lại!

Chỉ là, Lục Hạo Đình vừa cởi áo ngủ của cô ra thì bỗng nhiên dừng lại, mặt ảo não: “Không được, anh không mua…”

Hôm nay vừa đi lĩnh chứng, anh rất hưng phấn, buổi chiều cùng cô ở nhà, cũng không nhớ ra phải đi mua đồ…

Cố Vân Tịch hiểu anh nói là cái gì, cô ôm cổ anh cười: “Không sao, em sẽ không mang thai!”

Lục Hạo Đình nhíu lông mày một cái: “Em lại uống thứ đó? Không được!”

Tối hôm qua không kìm lòng được mới để cô uống thứ kia, khiến lòng anh đau muốn chết, quyết không thể để cô uống lần nữa.

“Cơ thể phụ nữ rất dễ tổn thương, không thể uống thứ kia nhiều, không tốt với cơ thể!”

Cố Vân Tịch nói: “Em nói là do em phối mà, không tổn thương đến cơ thể.”

Lục Hạo Đình vẫn không muốn: “Sao có thể không tổn thương cơ thể?”

Anh dừng một chút, bỗng nhiên nói: “Anh có thể uống không?”

Trong lòng Cố Vân Tịch cảm động, cười nói: “Lo lắng có hại với cơ thể không để em uống, sao anh lại uống?”

Lục Hạo Đình đương nhiên nói: “Cơ thể anh khỏe mạnh cường tráng hơn em, hơn nữa, anh không cần sinh con, sẽ không ảnh hưởng lớn.”

Cố Vân Tịch nghĩ nghĩ, cô nhớ trong hệ thống thần y của quốc gia thần bí kia có một phương thuốc giống như thế!

“Rốt cuộc có hay không?” Lục Hạo Đình nói

Cố Vân Tịch nhìn vào mắt anh, suy nghĩ, trả lời: “Có, em đi lấy!”

Cô nói xong liền đứng lên, Lục Hạo Đình vội vàng đè cô lại: “Ở đâu? Anh đi lấy!”

“Trong tủ thuốc! Trước đó em điều chế, em cũng quên nó ở đâu rồi, anh tìm không thấy đâu.”

Cô để Lục Hạo Đình chờ, mình đứng dậy đi đến bên cạnh một tủ thuốc.

Chỗ này là sau khi chữa bệnh cho các chiến sĩ ở bộ đội, trở về Lục Hạo Đình thu mua cho cô rất nhiều dược liệu, để ở bên này một chút, để ở nhà trong bộ đội một chút.

Để tiện dùng, những máy móc, dụng cụ điều chế dược đơn giản cũng mua một ít.

Thật ra, trong tay Cố Vân Tịch không có loại thuốc này, nhưng cô nhớ, lúc cô nghiên cứu phương thuốc cổ trong hệ thống thần y lần trước, đã nhìn thấy.

Hơn nữa, điều chế không khó, dược liệu trong tay cũng đủ!

Khóa trái cửa, Cố Vân Tịch vào không gian, dùng tốc độ nhanh nhất điều chế một liều, sau đó đến phòng khách rót một cốc nước mang về phòng ngủ.

“Đây! Là thuốc bột này, hòa vào nước uống là được. Uống túi nhỏ này trong vòng một tháng sẽ không mang thai.”

“Trước đây em thấy phương thuốc này, cũng rất tò mò, nên nghiên cứu một chút, điều chế được một chút thì bỏ một bên, chính em cũng quên!”

Điều này, Lục Hạo Đình không nghi ngờ.

Cố Vân Tịch thích học tập, đối với y học cũng nghiêm túc. Cô thường xuyên nghiên cứu những thứ cổ quái kỳ lạ. Người học y đến trình độ này như Cố Vân Tịch, cũng không chỉ học những thứ cơ bản kia?

Lục Hạo Đình nhìn cốc nước trước mặt, cảm thấy có chút vi diệu: “Đây là thật sao?”

“Đương nhiên là thật!”

Lục Hạo Đình nhìn cô: “Chuyện quan trọng như vậy, em đừng lừa anh, không cho phép vụng trộm uống thuốc.”

Cố Vân Tịch sững sờ, anh đang cho là cô lừa anh, sau đó sẽ tự mình trộm uống thuốc, tổn thương cơ thể của mình.

Cố Vân Tịch cười: “Thật đó! Em không lừa anh đâu, cái này thật sự có hiệu quả.”

Nhìn Cố Vân Tịch một lúc, xác nhận cô không lừa mình, anh mới ngửa đầu, uống một hớp!

Sau đó liền kéo Cố Vân Tịch lên giường, nhào đến.

Kết quả, cho hôn thì bỗng nhiên dừng lại: “Chờ chút, thứ đó bao lâu mới có hiệu quả?”

Lúc này Cố Vân Tịch không thích hợp mang thai, anh không thể vì thỏa mãn bản thân mà để cô mạo hiểm, nhất định phải biết rõ.

Cố Vân Tịch cười một tiếng: “Sau 5 phút.”

Lần này anh yên tâm!

Sáng hôm sau, Lục Hạo Đình đích thân đưa Cố Vân Tịch đến sân bay, chờ cùng cô, cùng cô lên máy bay!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.