“Vì sao?” Giang Minh Hàn nhíu mày, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Diệp Phồn liền kể lại đầu đuôi chuyện đã xảy ra trong phòng làm việc của Đường Cẩm ban ngày, từ việc Đường Lạc mất khống chế, đến chuyện suýt nữa ra tay với Cố Vân Tịch.
Giang Minh Hàn nghe xong, lập tức bật dậy, sắc mặt đầy phẫn nộ.
“Anh... Anh nói thật sao? Nhị ca thực sự làm như thế?” Anh ta nghiến răng: “Cái này thì quá giới hạn rồi! Dù có chuyện gì đi nữa, cũng không thể ra tay với phụ nữ! Không thể tin nổi! Quá mất dạy rồi!”
Giang Minh Hàn vừa nói, vừa xắn tay áo định lao ra ngoài tìm Đường Lạc tính sổ ngay tức khắc!
Dù bình thường bọn họ có không ưa gì Cố Vân Tịch đi nữa, thì cũng không đến mức phải ra tay đánh người. Huống hồ, cô ấy còn là người của đại ca, đụng vào cô, chẳng khác nào đạp thẳng vào mặt đại ca anh ta!
Hồi trước Giang Minh Hàn cũng chẳng có thiện cảm gì với Cố Vân Tịch. Anh ta cảm thấy cô bé đó vừa không hiểu chuyện, lại còn hay cãi ngang, chẳng có chỗ nào xứng với đại ca anh ta cả. Nhưng về sau, khi thấy cô thay đổi từng chút một, Giang Minh Hàn bắt đầu có cái nhìn khác.
Cố Vân Tịch dần dần trưởng thành, càng ngày càng có khí chất và bản lĩnh. Nhất là khi cô ấy đậu vào Đại học Quốc phòng - nơi mà không phải ai cũng vào được - lại còn chữa khỏi cho cả Sở Mặc lẫn Cố Trầm.
Phải nói, riêng việc trị liệu cho Sở Mặc và Cố Trầm thành công đã khiến Giang Minh Hàn cực kỳ nể phục.
Bởi vì anh ta biết rõ: một khi hai người kia khỏe lại, nhất định sẽ trở thành cánh tay đắc lực nhất của đại ca.
Chuyện này, sớm đã vượt xa cái gọi là “thiên kim danh môn” có thể so bì.
Cố Vân Tịch bây giờ đã là người mà bất kỳ ai cũng không thể tùy tiện xem nhẹ. Cô ưu tú, đại ca lại yêu thích cô ấy đến vậy. Với tư cách là anh em, Giang Minh Hàn không còn gì để nói, càng không có tư cách phản đối.
Nhưng mà… cho dù là lúc trước anh ta ghét Cố Vân Tịch đến mức nào, thì cũng chưa từng có ý định ra tay đánh cô ấy!
Vì sao?
Vì cô là người phụ nữ của đại ca.
Anh nói đánh là đánh? Xem cô ấy là cái gì? Còn để mặt mũi đại ca ở đâu? Vậy thì còn anh em cái gì?
Đường Lạc lần này đúng là làm chuyện quá đáng rồi. Dù không vì Cố Vân Tịch, thì chỉ riêng việc giữ mặt mũi cho Lục Hạo Đình, Giang Minh Hàn cũng nhất định phải ra tay đánh tỉnh Đường Lạc một trận!
Không thể nuốt trôi cơn giận này!
Thế nhưng còn chưa kịp xắn tay áo xông ra cửa, Diệp Phồn đã nhanh tay kéo anh ta lại: "Ê ê ê! Nghe anh nói hết đã có được không? Đừng kích động như vậy!"
"Em có thể không kích động được à? Đây là chuyện mà một người anh em nên làm sao hả?" Giang Minh Hàn mặt đỏ bừng, giận tới mức như sắp bốc khói lên đầu.
Diệp Phồn bất đắc dĩ thở dài: "Cậu không cần đi nữa, đại ca đã tự mình đi rồi."
"A?" Giang Minh Hàn sững người, lông mày cau lại.
"Anh gọi điện thoại kể cho anh ấy nghe rồi, đại ca thật sự nổi giận, trực tiếp lên máy bay bay về trong đêm. Bây giờ chắc đã tìm được Đường Lạc rồi đấy. Bị đánh là chuyện chắc chắn, cho nên anh mới bảo, hôm nay anh ta sẽ không đi uống rượu với chúng ta được đâu."
Giang Minh Hàn: "…"
Không hổ là đại ca, tốc độ xử lý chuyện gia đình cũng như xử lý kẻ địch vậy, chuẩn xác, nhanh gọn và tàn nhẫn.
Bỗng nhiên, Giang Minh Hàn lại cảm thấy có chút may mắn… May mà trước kia lúc Cố Vân Tịch còn cãi chày cái cối, anh ta không làm ra chuyện gì quá đáng. Không thì… chắc chắn cũng bị đại ca đánh cho một trận thừa sống thiếu chết.
Khóe miệng anh ta co giật, vẻ mặt phức tạp, sau đó ngồi xuống.
“Đánh cũng đáng đời, anh ấy nên bị đánh! Nhớ năm đó em chỉ phạm một lỗi nhỏ, đại ca cũng suýt nữa vác gậy đuổi theo đánh em rồi. Loại chuyện chạm đến nguyên tắc như thế này, anh ấy bị đánh là đúng!”
Diệp Phồn liếc nhìn anh ta, thấy anh ta vừa ngồi xuống đã cúi đầu uống rượu như trút sầu, bèn híp mắt cười cười: “Thất vọng rồi, đúng không?”
Giang Minh Hàn khựng lại, lặng lẽ ngẩng đầu nhìn Diệp Phồn một cái, trong mắt mang theo chút mất mát, chậm rãi gật đầu.
Đường Lạc… cách làm lần này của anh ta, thật sự khiến Giang Minh Hàn có cái nhìn khác hẳn.
Đó không còn là nhị ca anh ta biết nữa, mà là một người lạ - hành xử bốc đồng, mất kiểm soát, không còn chút lý trí và khí chất ngày xưa.
Diệp Phồn khẽ bật cười, nụ cười mang theo chút giễu cợt, rồi cũng không nói thêm gì nữa, chỉ cúi đầu tiếp tục uống rượu.
Hai người đàn ông, ngồi lặng lẽ bên bàn rượu, một kẻ thất vọng, một kẻ bất đắc dĩ, đều cảm thấy có gì đó trong lòng… đã không còn như trước kia nữa.
***
Lần này Lục Hạo Đình trở về đế đô, hoàn toàn là vì chuyện của Đường Lạc. Loại hành vi vượt ranh giới như vậy, vốn đã chạm tới giới hạn cuối cùng của anh, cho nên anh lập tức đáp chuyến bay trong ngày đến thẳng nơi này.
Nhưng hôm đó lại không phải cuối tuần, anh chỉ có thể tranh thủ thời gian ban đêm, bởi vì sáng sớm hôm sau còn phải trở về Giang Châu tiếp tục công việc trong quân đội. Không thể trì hoãn.
Sau một khoảng thời gian ở trong không gian cùng Cố Vân Tịch, cảm giác lo lắng trong lòng anh lại càng rõ ràng hơn. Thân thế của Vân Tịch càng ngày càng lộ rõ vẻ bất thường, không đơn giản như bề ngoài nhìn thấy. Mà anh, nhất định phải chuẩn bị đầy đủ mọi thứ để bảo vệ cô.
Sau khi từ không gian ra ngoài, thời gian bên ngoài cũng không chênh lệch nhiều lắm, anh liền lập tức lên chuyến bay về Giang Châu.
Mà anh đã từng nói, sẽ đem toàn bộ sản nghiệp của Thịnh Thế sát nhập vào Truyền Thông Vân Thượng trên danh nghĩa - lời đã nói ra, thì nhất định sẽ thực hiện.
Trước khi lên máy bay, anh trực tiếp gọi điện cho Trần Kính Nguyên, giao lại toàn bộ kế hoạch và quyền quản lý. Giữa đêm khuya, Trần Kính Nguyên nhận được cuộc gọi này, tuy có chút sửng sốt nhưng sau đó là sự vui mừng khó che giấu.
Cuối cùng… cũng không cần phải tiếp tục làm việc dưới trướng Đường Lạc nữa.
Lục Hạo Đình đã quyết, thì Cố Vân Tịch tự nhiên cũng không phản đối. Ngược lại, cô lập tức đi cùng Trần Kính Nguyên nắm rõ toàn bộ tình hình nghiệp vụ của Thịnh Thế, chuẩn bị sẵn sàng tiếp quản, đưa toàn bộ vào hệ thống quản lý của Truyền Thông Vân Thượng.
Đây là một dự án vô cùng lớn, bên trong có vô số công việc cần xử lý, cần thương lượng, cần lên kế hoạch tỉ mỉ.
Mà khi tin tức này rò rỉ ra trong nội bộ Thịnh Thế, toàn bộ nhân viên đều như rơi vào hoang mang!
Truyền Thông Vân Thượng?
Phòng làm việc của Cố Vân Tịch?
Có nhầm không vậy!?
Ở trong giới giải trí, địa vị và danh tiếng của những người ở đây so với Cố Vân Tịch còn cao hơn rất nhiều. Dù xét về xuất thân hay tài nguyên, thì dù Cố Vân Tịch đang rất nổi, cũng không thể so bì với những ảnh đế ảnh hậu kỳ cựu kia. Vậy mà đột nhiên lại bắt bọn họ ký hợp đồng dưới trướng phòng làm việc của Cố Vân Tịch, chuyện này nghe chẳng khác nào truyện cười không đầu không đuôi.
Thế nhưng… Trần Kính Nguyên cũng đi theo cô ta!
Ngay lập tức, cả văn phòng lặng như tờ!
Trong giới giải trí hiện tại, nếu nói đến công ty giải trí đứng đầu, thì cũng chỉ có hai nhà có thể xưng vương xưng bá.
Một là giải trí Thịnh Thế. Một là Truyền Thông Quang Diệu.
Hai nhà này xưa nay đối đầu nhau gay gắt, nước sông không phạm nước giếng.
Bọn họ hiện giờ là nghệ sĩ trực thuộc Thịnh Thế. Nếu như rời khỏi, thì chỉ còn hai con đường: hoặc tự lập phòng làm việc, hoặc đầu quân cho Truyền Thông Quang Diệu.
Mà bất kỳ con đường nào, cũng đều phải suy nghĩ kỹ càng, đồng thời cần có rất nhiều chuẩn bị cả về nhân lực lẫn tài chính.
Giờ phút này, hợp đồng của bọn họ vẫn còn đang trong thời hạn với Thịnh Thế. Nếu không đồng ý về dưới trướng Truyền Thông Vân Thượng, đồng nghĩa với việc phải chấm dứt hợp đồng ngay lập tức.
Tình thế khiến người người chết lặng!
Những người có năng lực, đang có danh tiếng ở tuyến đầu, đương nhiên sẽ suy tính kỹ lưỡng. Nhưng với các nghệ sĩ tuyến hai, tuyến ba, vừa mới bắt đầu nổi lên một chút, lại không có đủ tiềm lực để giải ước, đặc biệt là những người trước đó do Trần Kính Nguyên đích thân dẫn dắt, họ gần như không còn lựa chọn.
Bởi vì giờ đây, Trần Kính Nguyên đã quyết rời đi, mà còn muốn dắt họ theo cùng. Đã đi theo người ta bao năm, đến giờ phút này, họ đành phải cắn răng bước tiếp con đường ấy.
Trần Kính Nguyên làm tổng giám đốc quản lý nghệ sĩ của Thịnh Thế bao nhiêu năm, trong tay nắm giữ không ít tài nguyên. Nếu các ảnh đế ảnh hậu lớn cũng đồng loạt rời đi, thì những tuyến hai tuyến ba như họ đi theo lại trở thành nước lên thuyền lên, ngược lại có lợi không ít.
Chỉ là… chuyện lần này cũng khiến tất cả bọn họ nhận ra một điều, bối cảnh phía sau Cố Vân Tịch, thật sự… quá mạnh!
Mà khi Cố Vân Tịch đã quyết định làm việc gì, thì cô nhất định sẽ toàn tâm toàn ý, làm tới nơi tới chốn. Hơn nữa, tốc độ triển khai còn vô cùng nhanh chóng.
Chỉ trong vòng một tuần, mọi việc cơ bản đã được giải quyết xong xuôi.
Những nghệ sĩ tuyến đầu, hợp đồng vẫn chưa đến kỳ hạn, cho dù họ có ý muốn hủy hợp đồng, cũng cần một khoảng thời gian để xử lý. Việc đó… có thể từ từ thương lượng.
Ít nhất là hiện tại, quyền chủ động vẫn đang nằm trong tay cô.
Nhưng với những nghệ sĩ tuyến hai, tuyến ba mới nổi lên không lâu, thì đã có vài người xác nhận sẽ ở lại.
Sau khi mọi công việc được xác lập rõ ràng, Cố Vân Tịch tổ chức một buổi họp báo, chính thức công bố tin tức chấn động này. Ngày hôm đó, Cố Vân Tịch, Trần Kính Nguyên, Lâm Thâm, cùng một số nghệ sĩ do Trần Kính Nguyên dẫn dắt đều đồng loạt xuất hiện, tuyên bố gia nhập Truyền Thông Vân Thượng. Đồng thời, tài khoản Weibo chính thức của Vân Thượng cũng được kích hoạt trong ngày.
Tin tức vừa được công bố liền lập tức chấn động cả ngành giải trí!
Giải trí Thịnh Thế - ông lớn chiếm giữ nửa giang sơn giới giải trí, cứ như vậy... giải thể rồi sao?
Cố Vân Tịch - một người mới chỉ debut chưa đầy hai năm, cô dựa vào cái gì có thể làm được đến nước này?
Mới năm ngoái còn cầm về không ít giải thưởng, năm nay, vừa bước qua Tết không bao lâu, cô liền tung ra một quả bom lớn như thế này. Ngay khi mọi người còn đang cho rằng đó đã là hết bất ngờ rồi, thì đoàn làm phim “Cuộc Chiến Sinh Tồn” cũng không chịu ngồi yên, nhanh chóng tham gia “ăn hôi”. Tranh thủ lúc Cố Vân Tịch lưu lượng đang tăng vọt, lập tức tuyên bố - Cố Vân Tịch chính thức trở thành nữ chính một trong của phim, gia nhập vào tuyến diễn viên chính!
Ngay sau đó, đoàn làm phim “Đặc Công “ dự kiến chiếu vào mùa hè cũng gửi thư chúc mừng.
Rồi đến đoàn phim “Minh Ngọc Truyện” cũng “đu” theo nhiệt độ, đăng bài chúc mừng Cố Vân Tịch rầm rộ.
Ngay cả bộ phim chiếu mạng kinh phí thấp “Tình Yêu Diệu Kỳ “ cũng tận dụng làn sóng này, tranh thủ mười ngày trước khi công chiếu, “quét” một đợt truyền thông, nâng độ hot lên nhanh chóng.
Cố Vân Tịch, chưa bao giờ toả sáng đến mức như hiện tại - dưới ánh hào quang rực rỡ.
***
Khi truyền thông điên cuồng đưa tin, các nền tảng lớn liên tục cập nhật hình ảnh, video về cô, một người phụ nữ xinh đẹp khác đang ngồi trong bóng tối, tay cầm điếu thuốc, đôi môi cong lên một nụ cười nhàn nhạt, đầy châm chọc.
Ánh mắt bà ta lạnh như rắn độc, gắt gao dán chặt lên hình ảnh Cố Vân Tịch trên màn hình TV.
“Phong quang thật đấy nhỉ…”
Bà ta lẩm bẩm, giọng nói như mang theo hơi lạnh, khóe miệng nhếch lên như vừa nảy ra một điều gì đó đầy hứng thú.
Vậy thì… để tao thêm chút ‘dầu’ cho mày. Xem náo nhiệt có đủ lớn không nhé!