Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

Chương 714: Chương 714




Sau khi Chu Duy trở về từ buổi gặp mặt, lập tức đi tìm các nghệ sĩ đang dưới quyền mình.

Trong số họ, có vài người có "chống lưng", đang muốn tách riêng để tự phát triển, những người đó Chu Duy biết rõ tâm tư nên không có ý giữ lại. Còn lại những ai chưa có định hướng rõ ràng, anh ta định đưa họ theo mình.

Anh ta nghiêm túc nói với mọi người: "Mọi người, tình hình hiện tại của Hằng Thiên, chắc ai cũng thấy rõ rồi. Chuyện của Quân tổng lần này, khả năng cao là không có đường lui nữa. Tôi cũng đã nghe tin, Hằng Thiên rất có thể sẽ bị đóng cửa."

"Vì vậy, những người không liên quan đến mấy chuyện đó, sau khi bị điều tra xong, chắc chắn cũng sẽ phải rời khỏi công ty."

"Tôi đã chính thức nghỉ việc và gia nhập Truyền Thông Vân Thượng. Nếu ai muốn đi theo tôi, nhớ báo sớm để tôi chuẩn bị trước. Hôm nay mọi người tạm nghỉ việc, trừ khi là có lịch trình không thể hủy. Còn lại, cứ tranh thủ thời gian mà suy nghĩ cho kỹ: Tương lai mình muốn đi con đường nào."

"Ai có thắc mắc, cứ đến hỏi tôi trực tiếp."

Nhìn những ánh mắt đầy hoang mang và lo lắng của mọi người, Chu Duy cũng không khỏi thở dài.

Anh ta thật sự không ngờ Quân Nguyệt lại dính vào những chuyện động trời như vậy.

Trên thương trường, việc thủ đoạn hay làm chuyện không đẹp là chuyện thường thấy. Ngay cả bản thân anh ta cũng không tự nhận là người tốt gì cho cam.

Nhưng làm đến mức vô nhân tính, không từ bất kỳ thủ đoạn nào nhứ Quân Nguyệt thì anh ta thật sự không làm nổi.

Ngày hôm đó, Chu Duy không đi đâu cả, chỉ ngồi yên trong văn phòng của mình, suy nghĩ nghiêm túc về tương lai.

Anh ta biết rõ, con đường duy nhất lúc này là phải mang toàn bộ tài nguyên nghệ sĩ trong tay mình chuyển sang Truyền Thông Vân Thượng. Bên đó, người đại diện Lâm Thâm là cánh tay đắc lực bên cạnh Cố Vân Tịch, còn Trần Kính Nguyên là nhân vật cấp cao từng thuộc Thịnh Thế có thể chính là người chống lưng phía sau của Cố Vân Tịch.

Địa vị của hai người đó, chắc chắn anh ta không thể so bì. Vì vậy, anh ta cần đủ vốn liếng và thành tựu để chứng minh giá trị bản thân, để khi gia nhập, mình cũng được coi trọng và không bị lu mờ.

Cái vòng quan hệ của Cố Vân Tịch, anh thật sự rất muốn bước chân vào!

Nghĩ vậy, Chu Duy không ngồi chờ nữa, mà bắt đầu chủ động gặp từng nghệ sĩ của mình để thuyết phục và đàm phán.

Một tuần sau, cuộc điều tra nội bộ của Hằng Thiên cơ bản đã hoàn tất. Chỉ có vài lãnh đạo cấp cao liên quan trực tiếp đến hành vi phạm pháp cùng Quân Nguyệt, còn lại hầu hết nhân viên, bao gồm Chu Duy và các nghệ sĩ dưới quyền anh ta, đều không dính líu và được chứng minh trong sạch.

Ngay sau khi có kết quả điều tra và được tự do trở lại, Chu Duy dẫn theo nhóm nghệ sĩ của mình đến trụ sở Tập đoàn Vân Thượng, văn phòng Tổng giám đốc tại thủ đô.

Trong văn phòng, Cố Vân Tịch và Trần Kính Nguyên đã đợi sẵn. Các điều khoản hợp tác đều đã được thỏa thuận và chuẩn bị từ trước, hôm nay chỉ còn là bước cuối cùng, chính thức ký kết.

Sau khi ký xong, Cố Vân Tịch mỉm cười, bắt tay từng người một, giọng dứt khoát mà thân thiện: "Chào mừng mọi người gia nhập!"

Sau khi chính thức xác nhận gia nhập Vân Thượng Truyền Thông, Chu Duy cùng nhóm nghệ sĩ của mình cũng thông báo công khai trên mạng xã hội. Thật ra, số lượng không nhiều, chỉ có sáu người. Trong đó chỉ có hai nghệ sĩ là có chút tên tuổi, còn bốn người còn lại đều là diễn viên mới vào nghề, chưa có tiếng tăm gì.

Hiện nay, ngành giải trí đang phát triển sôi động và bùng nổ, hầu hết những nghệ sĩ có chút thực lực đều tự lập phòng làm việc riêng để nâng cao giá trị bản thân. Những người vẫn muốn gắn bó lâu dài với công ty quản lý như trước kia thì thật sự đã ít đi rất nhiều.

Bên ngoài có vô số công ty nhỏ và phòng làm việc tư nhân mọc lên như nấm.

Đợt "động đất" này trong giới giải trí, từ nghệ sĩ của Quang Diệu đến Hằng Thiên, có rất nhiều người chọn "bay solo", tự hoạt động độc lập. Phía Cố Vân Tịch chỉ tiếp nhận một phần nhỏ trong số đó.

Ví dụ như người đại diện của Diệp Hoa Thanh là Thẩm Thành, cũng vừa ký thêm vài nghệ sĩ mới chuyển qua.

Tất nhiên, đây là kết quả đã được sàng lọc kỹ càng từ phía Cố Vân Tịch. Không phải ai muốn đầu quân là cô cũng đồng ý nhận.

Một số người có nhân phẩm không tốt, trong giới đã có tiếng xấu từ lâu, kiểu gì Cố Vân Tịch cũng thẳng tay loại bỏ, không cho cơ hội.

Ngay khi thông báo chính thức được đăng tải, mạng xã hội lập tức bùng nổ: "Trời ơi! Hằng Thiên thật sự gia nhập luôn rồi! Vậy chẳng khác nào Vân Thượng đang thống lĩnh cả ngành giải trí!"

"Hằng Thiên bị đóng cửa, Quân Nguyệt lại phạm tội nghiêm trọng thế kia, chắc chắn là không cứu vãn được nữa rồi. Hiện giờ trong ngành, chỉ có Vân Thượng của Cố Vân Tịch là mạnh nhất, các nghệ sĩ cũng chỉ còn biết tìm tới cô ấy thôi."

"Tôi thật sự tò mò không biết Cố Vân Tịch có 'kim chủ' chống lưng nào ghê gớm vậy, nhìn mà choáng luôn!"

"Haizz… lại thua trước hiện thực rồi. Xinh đẹp thế, lại có tài diễn xuất, sao không tự mình phấn đấu mà phải dựa vào đường tắt? Xã hội giờ đúng là khó hiểu, con gái bây giờ đều thế à?"

"Chậc chậc! Đừng có ghen tỵ nữa. Dù Cố Vân Tịch có đi đường nào thì để có được vị trí hôm nay, chắc chắn không chỉ dựa vào nhan sắc. Cho mấy người cơ hội như cô ấy, các người cũng không có bản lĩnh để leo lên đâu!"

"Chuẩn! Thấy người ta đẹp là vội phán người ta dựa mặt mà sống. Mấy người nghĩ những nhân vật cấp cao kia là ngốc hết à? Đổ cả đống tài nguyên chỉ để ‘chơi’ mấy cô gái đẹp ư? Thức tỉnh đi!"

Mặc kệ bên ngoài có bàn tán ra sao, mọi chuyện rối ren trong ngành giải trí lần này xem như đã hoàn toàn khép lại.

Gần đây, độ nổi tiếng của Cố Vân Tịch đang ở mức rất cao. Với đà này, trong vòng một năm tới, chắc chắn cô sẽ không thiếu những lần “gây bão” hay xuất hiện trên các tiêu đề hot.

Nhân cơ hội này, Cố Vân Tịch chuẩn bị kỹ càng để nâng đỡ nhóm nghệ sĩ dưới trướng của mình. Một lần ký luôn ba bộ phim truyền hình và sáu bộ điện ảnh. Ngoài ra, nếu sau này gặp kịch bản tốt, cô vẫn sẽ tiếp tục nhận.

Trần Kính Nguyên nhìn đống lịch trình đó mà trợn tròn mắt: “Cái này... Cố tổng, cô có thể xử lý hết không? Nhiều thế này...”

Cố Vân Tịch chỉ liếc nhìn anh một cái: “Anh có thể hỏi Lâm Thâm về hiệu suất làm việc của tôi. À đúng rồi, mấy dự án này cũng không quay cùng một lúc, thời gian có thể giãn ra. Chuyện sắp xếp anh lo là được.”

Trần Kính Nguyên: “...”

Do dự một lúc, anh ta vẫn lên tiếng: “Cố tổng, bây giờ cô không chỉ là một minh tinh, mà còn là người quản lý của cả tập đoàn Vân Thượng. Chỉ riêng mảng truyền thông, sau khi vừa sáp nhập xong, đã có rất nhiều việc cần giải quyết. Một mình cô xử lý khối lượng công việc này e là không xuể đâu, ít nhất cũng cần đến hai, ba người mới đủ sức.”

Nói thật, trong lòng Trần Kính Nguyên có chút khổ sở. Đây là người phụ nữ được “đại Boss phía sau” cực kỳ coi trọng. Nếu anh ta sắp xếp công việc quá nhiều khiến cô ấy mệt mỏi, liệu có bị... đuổi việc không?

Cố Vân Tịch mỉm cười: “Chuyện công ty anh không cần lo. Thân phận tôi đặc biệt, chắc chắn không thể ngày nào cũng ngồi ở công ty. Rất nhiều việc nếu không quá gấp, cứ gửi đến cho tôi, tôi sẽ mang về nhà xử lý sau giờ làm. Còn về các kịch bản kia, tôi sẽ học thoại sẵn ở nhà, đảm bảo không làm chậm tiến độ quay phim.”

Trần Kính Nguyên: “...”

Cố Vân Tịch lại nói tiếp: “Sau này nếu gặp được kịch bản hay, cứ đưa tôi xem trước. Nếu tôi thấy ổn, sẽ nhận thêm.”

Trần Kính Nguyên: “...”

Cuối cùng anh ta chỉ biết... ôm nỗi lo mà rời khỏi văn phòng.

***

Ở một diễn biến khác, vụ án của Quân Nguyệt được xử lý cực kỳ nhanh chóng. Chỉ trong vòng một tuần, toàn bộ quá trình điều tra đã hoàn tất. Công ty Hằng Thiên bị phong tỏa, nhà họ Quân vốn từng là hào môn có tiếng tại Giang Châu  cũng sụp đổ chỉ trong chớp mắt.

Một viên cảnh sát trẻ lại lần nữa ngồi trước mặt Quân Nguyệt, mang theo toàn bộ chứng cứ đặt ngay trước cô ta: “Chuyện của cô, cơ bản đã kết thúc. Chỉ còn chờ chính thức định tội. Bây giờ cô hãy suy nghĩ cho kỹ: có muốn hợp tác điều tra với chúng tôi hay không? Nếu tội danh đã định mà cô mới muốn đổi ý thì... không dễ gì đâu.”

Quân Nguyệt nhìn đống chứng cứ trước mặt, ánh mắt thất thần. Rất lâu sau, cô mới khẽ hỏi: “Tôi... phải ngồi tù bao lâu?”

“Cả đời!”

Gương mặt Quân Nguyệt lập tức tái nhợt.

Viên cảnh sát nhìn cô, bình tĩnh nói tiếp: “Nếu cô hợp tác điều tra, có thể được xem xét giảm nhẹ tội danh, chuộc lỗi bằng hành động. Như vậy, cô sẽ có cơ hội ra sớm, gặp lại con của mình. Còn nếu vẫn cố chấp, u mê không chịu tỉnh ngộ... thì có khi cả đời này cũng không còn cơ hội gặp lại con đâu.”

Quân Nguyệt cúi đầu, nhìn xuống chiếc bụng đã to lên thấy rõ của mình…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.