Cả hai gia tộc vẫn luôn miệt mài tìm kiếm hai cô con gái thất lạc suốt bao nhiêu năm qua, nên Gia Cát Nguyệt Hoa cũng không hề do dự, lập tức đưa tài liệu của Cố Vân Tịch cho Nhân Ngư xem.
“Chính là em ấy đấy. Thân phận đã được xác minh rồi, cô ấy chính là Tiểu Cửu. Bây giờ em ấy tên là Cố Vân Tịch, hiện đang sống ở Đế Đô.”
Vừa nhìn vào hồ sơ, Nhân Ngư lập tức trợn mắt, sững sờ không thể tin nổi: “Không... không thể nào? Là cô ấy á?”
Đây chẳng phải là nữ minh tinh đình đám đang làm mưa làm gió thời gian gần đây sao?
Minh tinh đó... lại chính là em họ của anh ta? Là con gái của cô ruột anh ta?
“Trời ơi! Em họ nhỏ trông giống cô ruột quá trời, còn giống cả anh nữa, sao em lại không nhận ra chứ?!”
Gia Cát Nguyệt Hoa không thể chịu nổi, liếc mắt nói như mắng: “Cậu còn dám nói à? Nếu Vân Tịch làm nghề khác thì thôi đi, đằng này em ấy là một ngôi sao nổi tiếng, ảnh dán khắp đường khắp phố, nổi tới mức này rồi mà cậu vẫn không nhận ra?”
Nhân Ngư: “…”
Lúc này anh ta thật sự không biết nói gì để biện minh.
...
Ngay cả chính Nhân Ngư cũng cảm thấy bản thân có lỗi vô cùng.
“Xin lỗi anh họ, em... em thật sự không ngờ là như vậy. Bây giờ mấy nữ minh tinh ai nhìn cũng giống nhau hết trơn, như thể được sản xuất từ cùng một dây chuyền vậy! Mặt ai cũng na ná nhau! Mà em cũng có quan tâm gì đến mấy diễn viên đó đâu, trên truyền hình thì ai chẳng giống ai!”
Gia Cát Nguyệt Hoa: “…”
Người đàn ông áo đen đứng bên cạnh: “…”
Thật sự muốn tung một cú đá cho hả giận!
Cạn lời. Không còn gì để nói nữa.
“Cố gia mà sinh ra được một cái của nợ như cậu… đúng là xui xẻo hết phần thiên hạ!”
Nhân Ngư: “…”
“Thế... em có thể làm gì để chuộc lỗi không? Em muốn bù đắp, được không?”
Nhìn vẻ mặt tội nghiệp của anh ta, Gia Cát Nguyệt Hoa khẽ thở dài: “Luôn có người âm thầm nhắm vào Tiểu Cửu. Bọn anh không tiện điều tra sâu, mà nơi này cậu lại rành rẽ hơn. Cậu hãy cử người theo sát bảo vệ em ấy, vừa âm thầm bảo vệ, vừa điều tra xem rốt cuộc là ai đứng sau lưng.”
“Dạ được! Em nhất định sẽ làm rõ chuyện này cho ra lẽ!”
Giờ người đã tìm được rồi, nếu đến chút chuyện như thế mà còn không làm nổi thì đúng là mất hết mặt mũi!
...
Bên phía Cố Băng Nhan, Cố Vân Tịch vẫn nhất quyết không chịu hợp tác. Vừa mở miệng đã đòi mười tỷ thì mới đồng ý gặp mặt, khiến Cố Băng Nhan tức điên lên.
Tuy nhiên, kế hoạch vẫn phải tiếp tục, nên bà ta quyết định đổi hướng, chuyển mục tiêu sang Thẩm Hương Lan.
Dạo gần đây, Thẩm Hương Lan sống cực kỳ thong thả. Nhờ có hậu thuẫn tài chính từ Thẩm Thanh Mai, bà ta cuối cùng cũng được tận hưởng cuộc sống mà mình hằng mơ ước: ăn ngon, mặc đẹp, trà chiều mỗi ngày, tụ tập cùng các quý bà thượng lưu, trò chuyện tán gẫu, ngày tháng trôi qua nhẹ nhàng như gió xuân.
Chuyện giữa Lục Hạo Đình và Cố Vân Tịch, tuy người ngoài không rõ mấy, nhưng trong giới thượng lưu thì chẳng có gì là bí mật. Mỗi lần tụ họp, đề tài này thể nào cũng được đem ra buôn chuyện. Và việc Cố Vân Tịch là con dâu tương lai của bà ta tất nhiên là chủ đề nóng sốt nhất.
“Ủa, sao dạo này không thấy con dâu đi cùng bà vậy? Mấy lần tụ họp rồi mà chưa thấy mặt mũi cô ấy lần nào đó nha!”
“Phải đó! Nghe đâu cô ấy với Lục Hạo Đình đang yêu nhau say đắm, xem chừng nghiêm túc lắm. Khi nào thì tổ chức đám cưới đây? Lúc đó, giới thượng lưu của mình sẽ có thêm một nàng dâu là minh tinh nổi tiếng rồi còn gì!”
“Ha ha, đúng luôn! Ủa mà Vân Tịch đóng vai Lạc Khanh Linh trong phim kia đẹp mê ly luôn á! Sau này cô ấy về làm dâu nhà bà rồi, nhớ kêu cô ấy biểu diễn trực tiếp cho tụi này xem một đoạn nha!”
“Ha ha ha! Nhìn trực tiếp mới đã con mắt chứ!”
...
“Phu nhân Lục gia, nghe nói con dâu tương lai của bà giỏi giang lắm nha! Dưới tay tập đoàn Vân Thượng là một đống công ty lớn, dạo gần đây còn tung ra bao nhiêu mẫu quần áo và mỹ phẩm sang chảnh, cái nào cái nấy đẹp không chịu nổi! Bà là mẹ chồng mà, mấy món xịn như vậy chắc được chọn thỏa thích chứ gì? Mau đem ra cho tụi này xem thử với nào!”