Lũng Tây Trần Thị

Chương 15: Trở về gia tộc.




Chương 15: Trở về gia tộc.
“Trần thần y hôm nay đi khám bệnh sớm vậy?” Một cái hàng xóm nhìn thấy Trần Kỳ Nam mang theo hòm y cụ ra khỏi cửa bèn tươi cười chào hỏi.
“À vâng, hôm nay tôi đến nhà lão Lâm xem bệnh.” Trần Kỳ Nam đáp lại.
Kể từ ngày hắn thành công chữa trị cho Diệp Y Y, hắn ngay lập tức tiến hành tìm hiểu trong Ngân Hạnh tiểu khu xem có tu sĩ nào b·ị t·hương tới kinh mạch hay không, cuối cùng tìm được lão Tô một cái Luyện Khí tầng hai tu sĩ trước đây bị yêu thú t·ấn c·ông dẫn tới kinh mạch hao tổn.
Hắn bèn lân la làm quen sau đó ngỏ ý xem bệnh giúp lão Tô tu sĩ, sau đó hai tháng chữa trị thành công khiến hắn gây ra không nhỏ oanh động tại Ngân Hạnh tiểu khu.
Từ đó, rất nhiều tu luyện giả tìm đến hắn chữa bệnh, to to nhỏ nhỏ các loại tổn thương không được chữa trị bởi bọn hắn nghèo quá, tu luyện đan dược còn khó nữa là chữa trị đan dược.
Trần Kỳ Nam chữa bệnh lại thu phí khá rẻ, thậm chí người không có tiền hắn cho ghi sổ sau khi chữa khỏe giúp hắn tìm kiếm dược thảo bù lại hoặc thay Trần Kỳ Nam làm công tiến vào trong rừng ghi chép lại địa đồ, đánh dấu một số cái mạnh mẽ yêu thú địa bàn là được.
Dù sao, Trần Kỳ Nam nói rằng hắn không cách nào chữa trị cho người có nồng độ linh khí dày đặc hơn hắn, cũng tức là người có cảnh giới cao hơn, hoặc căn cơ vững chắc người từ đó đảm bảo những người kia cũng đánh không lại Trần Kỳ Nam nên không ngại bọn hắn không nhận nợ.
Kể từ đó Trần Kỳ Nam cuộc sống sung túc hơn quá nhiều, trước kia hai tháng hai vợ chồng mới tích lũy được bảy linh thạch mà hiện nay một tháng tích lũy tới mười viên linh thạch tiền chữa bệnh.
Lại một năm nữa trôi qua, trải qua Trần Kỳ Nam âm thầm dẫn dắt lại thêm đám tán tu nhận việc ghi chép địa đồ lấy trả tiền thuốc mà Trần Kỳ Nam đã tổng hợp ra một lộ tuyến an toàn tiến về Vành Đai sơn.
“Là lúc nên trở về nhà rồi” Trần Kỳ Nam trong lòng tự nhủ, hắn đã đột phá tới Luyện Khí tầng bốn, Diệp Y Y cũng đã đột phá Luyện khí tầng ba cũng đủ an toàn để trở về rồi.
Ngày hôm đó, Trần Kỳ Nam nói rõ ý đồ với Diệp Y Y, sau đó cả hai dùng một trăm linh thạch mua lấy ba lá nhất phẩm sơ cấp linh phù, Kim Đao phù, Phong Nhận phù cùng Kim Chung phù tiêu tốn mất ba mươi viên linh thạch.
Sau đó mua cho Diệp Y Y một thanh Thanh Phong kiếm pháp khí sau đó âm thầm lên đường.
Ngày trước đi hết mấy tháng lộ trình, hôm nay đã có tuyến đường ổn định, bọn hắn một đường đi nhanh chỉ hết một tháng đã đến Vành Đai sơn, sau đó lại thêm nửa tháng đi đường cuối cùng cũng tới Lũng Tây thôn.

Mặt trời đỏ như hòn bi sắt được nung trong bếp lò, đang chậm rãi hạ xuống, trong ánh mặt trời cuối ngày, hai thân hình chậm rãi theo Lũng Tây thôn cổng lớn chậm rãi đi về cuối làng hướng về Trần gia tộc địa thẳng tiến.
Bởi vì trời cũng đã dần tối, mọi người hì hục trong bếp núc không có mấy người để ý bọn hắn, có mấy người rảnh rỗi cũng chỉ ngờ ngợ đã thấy qua ở đâu mà nhất thời không nhớ ra.
Đứng trước khu vực quen thuộc trong trí nhớ, Trần Kỳ Nam nhìn thấy hai cái tuổi trẻ thủ vệ, chậm rãi dắt Diệp Y Y tay tiến về phía bọn họ nói:
“Hai vị, thông báo cho Trần gia gia chủ có khách tới thăm, việc rất hệ trọng.”
Hai người thủ vệ nhìn hắn, sau đó cười nói:
“Nhị thiếu gia, ngài trở về lại còn thần bí như vậy, được rồi để ta thông báo cho gia chủ có khách tới nhà.”
Trần Kỳ Nam bất ngờ hỏi:
“Các ngươi nhận ra ta? Lúc ta rời đi cũng nào có thuê thủ vệ.”
Trần Kỳ Nam không ngờ rằng hắn phụ thân vậy mà vẽ chính mình chân dung sau đó dặn dò thủ vệ nếu có người này thì phải báo ngay cho hắn.
Một lát sau thủ vệ trở ra, báo:
“Nhị thiếu gia, gia chủ cho mời vào đón khách sảnh.”
“Tốt, ngươi dẫn ta tiến tới.”
Trần Kỳ Nam dưa theo thủ vệ hướng dẫn tiến về khách sảnh, bởi vì mấy năm nay hắn rời nhà, Trần gia nhiều lần tu sửa, xây dựng quy hoạch lại tộc địa vì thế hắn nhất thời không biết đường cũng bình thường.

Trần Kỳ Nam tiến tới khách sảnh, có một cái thị nữ giúp hắn châm trà, sau đó Trần Hữu Dương khoan thai đến chậm, người vừa tới tiếng nói đã cất lên:
“Khách nhân tha thứ, ta vừa phải ...”
Chỉ là hắn chưa kịp nói hết đã nhận ra trước mắt thanh niên cùng nữ tử, sau đó mắng:
“Thối tiểu tử, về nhà còn lừa phụ thân.
Tiểu Dương mau gọi đại thiếu gia tới đón khách sảnh.”
Trần Hữu Dương tỏ vẻ trấn định, nhưng mà hắn để sau lưng cánh tay hơi run đã bán đứng hắn trong lòng.
Tối hôm đó Trần gia bất ngờ tổ chức tiệc lớn vì Trần Kỳ Nam hai vợ chồng tẩy trần.
Bởi vì Diệp Y Y trước kia có cho bọn hắn biết khá nhiều về tu luyện giới, lần này Trần Kỳ Nam chỉ mang về những cái thường thức sách vở trước đó hắn mua để cho phụ thân cùng đại ca nghiên cứu.
Ngày hôm sau, Trần gia nhị công tử chu du trở về truyền khắp Lũng Tây thôn, hắn dựa vào trước đó tay nghề tiến hành chữa trị cho những người trong Liệp Thú đội cùng thôn dân bị dã thú gây tổn thương v·ết t·hương nặng.
Từ đó Trần Kỳ Nam thần y danh tiếng vang dội khắp vùng.
Tại Trần gia từ đường, Trần gia ba cha con cùng Diệp Y Y ngồi nghiên cứu lấy địa đồ, Trần Kỳ Nam nói:
“Phụ thân, chỗ hang động bọn con thông qua, bên trong linh khí cũng đầy đủ tu luyện, mà bên ngoài phạm vi cũng không có nhiều yêu thú, lại chẳng có tu luyện giả qua lại, hoàn toàn có thể để cho những cái có linh căn tộc nhân tại đó ổn định làm một cái cứ điểm.
Dù sao nơi đó linh khí đủ để tu luyện tới Luyện Khí tầng ba sau đó có thể từng nhóm kết đội để tiến về Bách Thịnh phường thị cùng chúng ta kết đội.”

Trần Kỳ Trung lên tiếng hỏi:
“Nhị đệ, ngươi nói rằng bên đó mặt hàng dược thảo cũng rất hấp dẫn, những thứ khác thì nhu cầu không quá cao do bọn hắn có thể trồng trọt đủ để sinh hoạt đúng chứ?”
Trần Kỳ Nam gật đầu nói:
“Đúng vậy, bọn hắn bên kia phàm nhân nhiều lắm, mà đại phu thì ít, lại vì xung quanh yêu thú rất nhiều, phàm nhân tuy có thể trồng trọt dược thảo nhưng nhiều loại cũng phải lên núi đào nguy hiểm nhiều nên sản lượng không đảm bảo.
Đây cũng là gia tộc chúng ta nghề cũ cũng dễ dàng nắm vào tay.”
Tối hôm đó bọn hắn thảo luận cùng trao đổi nhiều thứ về sau thống nhất sẽ để có linh căn lại mười lăm tuổi tộc nhân tiến về Vành Đai sơn chỗ hang động sinh hoạt.
Mỗi nửa năm Trần Kỳ Nam sẽ tiến về đó nếu có ai đột phá tới Luyện Khí ba tầng thì dẫn dắt về Bách Thịnh phường thị.
Chỉ có điều kế hoạch là như thế nhưng gia tộc có linh căn tộc nhân lại chỉ có ba người, một cái là Trần Kỳ Trung con trai thứ ba tên Trần Sở Mạnh, một cái là Trần Kỳ Nam con trai cả tên Trần Sở Thu.
Còn lại chính là Trần Mộng cô nhi được nhận nuôi, hiện nay đã hai mươi tuổi dự định để nàng cưới Trần Sở Thu.
Dù sao nàng có linh căn, tuy hơn Trần Sở Thu chín tuổi nhưng bọn hắn có thể tu luyện sống so với người thường lâu nhiều lắm, chín tuổi cũng không phải chuyện gì.
Trần Sở Mạnh sinh sau Trần Sở Thu, trong thế hệ Sở chữ lót đứng hàng thứ năm, Trần gia con cái chỉ cần cùng bối phận thì dựa theo tuổi tác xưng hô huynh đệ, Trần Sở Thu đứng hàng thứ ba gọi là lão tam, Trần Sở Mạnh đứng hàng thứ bốn là lão tứ.
Trước bọn họ còn có một cái đại tỷ, một cái đại ca cùng nhị ca nhưng đều không có linh căn, đến tuổi là bắt đầu cưới lấy gia tộc khác có linh căn tộc nhân nhằm tăng cường có linh căn tộc nhân.
Trần Kỳ Nam lần này ở lại nửa năm, giúp gia tộc bí mật xây dựng một đường dẫn nước lên núi.
Bọn hắn xây thành từng bể chứa nước, mỗi bể chứa nước có một hệ thống kéo nước nên đổ đầy, từ đó một đường lên đến khu vực hang động vừa là nước sinh hoạt lại cũng là nước để tưới tiêu cho những dược điền mới khai khẩn.
---

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.