Dung Thanh Du xem xong kết cục của tên cặn bã Tần Nguyên Đào kia, lòng cũng như bớt đi được một tảng đá lớn, cảm thấy nhẹ nhõm thoải mái hơn nhiều.
Kẻ thù đã ch*t, thù lớn đã báo, cuối cùng thì vận mệnh của cô và người nhà đã thay đổi một cách chắc chắn rồi.
Những ngày kế tiếp, cô đã có thể yên yên ổn ổn chuẩn bị chuyện kết hôn với Lịch Mãnh.
Đời này, cả nhà bọn họ, cả Lịch Mãnh nữa, nhất định đều sẽ hạnh phúc!
Ngoại trừ âm thầm chia cho Dung Thanh Du những báu vật này, Dung Học Uyên còn nói, bọn họ sẽ chuẩn bị thêm một phần của hồi môn trên mặt nổi cho cô.
Buổi tối lúc ăn cơm, không chỉ có cụ Lịch đang ngồi, những cụ ông khác biết Dung Thanh Du trở về rồi thì cũng chạy qua hết để ăn chực cơm, uống chực rượu.
Bọn họ còn sâu sắc bày tỏ tâm trạng nhớ nhung của bọn họ đối với Dung Thanh Du trong những ngày nay.
Dung Thanh Du chỉ liếc mắt một cái là đã nhìn thấu mục đích của bọn họ, cười trả lời: “Cháu thấy các ông chẳng nhớ nhung gì cháu, mà nhớ nhung rượu ngon do cháu ủ mới đúng!”
Mấy ông cụ cùng cười to lên.
Ông Tiêu cười rồi lấy lại tôn nghiêm giúp bọn họ: “Aiya, Tiểu Du Nhi, chúng ta vừa nhớ cháu, vừa nhớ rượu ngon của cháu, hai thứ này không hề mâu thuẫn và xung đột với nhau mà.”
Cụ Lịch trợn mắt với mấy lão chiến hữu một cái: “Được rồi được rồi, mấy ông già các ông, muốn uống rượu cứ việc nói thẳng, còn phải lòng vòng nữa, cứ làm như người ta không biết suy nghĩ của các ông vậy.”
Ông Trình ở một bên cười nói: “Ông Lịch này, nhìn thấu không nói toạc thì mới là huynh đệ tốt.”
Dung Thanh Du vừa rót rượu cho bọn họ vừa cười nhìn bọn họ đấu võ mồm đến vui vẻ.
Mọi người đều bị mấy cụ ông này chọc cho bật cười.
Nếu như không phải ở đây nhìn thấy cảnh tượng bọn họ đấu võ mồm vui vẻ như vậy, nói ra có lẽ bạn sẽ không tin, mấy vị ngày thường cứ làm ra vẻ ông lớn này còn có thể có một mặt mang tính cách trẻ con đáng yêu như vậy.
Rượu thơm vừa đem ra, mấy ông cụ lập tức dừng đấu võ mồm lại.
Động tác bọn họ ngay ngắn bưng chén rượu lên, hít sâu vài hơi, sau đó bắt đầu cảm thán.
“Thơm thật đấy!”
“Thơm quá đi! Chính là mùi vị này!”
“Tiểu Du Nhi, rượu cháu ủ uống ngon quá, thời gian gần đây ông không được uống, trong lòng cứ như bị mèo cào, ngứa ngáy không thôi, nhớ đến mức đêm ông cũng ngủ không ngon giấc.”
“Ông cũng không ngủ ngon giấc mấy đêm rồi, hôm nay phải uống vài ly cho đã. Tiểu Du Nhi, được chứ?”
Dung Thanh Du nghe mấy ông cụ nói, cười đáp lại: “Được ạ, hôm nay các ông muốn uống bao nhiêu cũng được, có điều, rượu ngon đến đâu cũng không thể uống quá chén, vẫn nên uống vừa đủ thôi.”
Mấy ông cụ liên tiếp gật đầu: “Biết rồi, biết rồi.”
Cụ Lịch không dám nhìn mấy ông bạn già, quá mất mặt rồi, vì để uống chút rượu, ngoan ngoãn như những đứa trẻ ở trước mặt cháu dâu của ông.
Ông vừa châm biếm trong lòng, vừa vỗ ng*c ha ha ha cười lớn…
Tối nay Dung Thanh Du nấu cực kỳ thịnh soạn, trên mỗi bàn đều bày sáu đĩa món ăn lớn nóng hổi, sáu đĩa đồ nguội lớn, hai đĩa điểm tâm, hai nồi chè ngọt.
Ngoại trừ mấy ông cụ ra, cô còn mời cả nhà bác cả đến ăn cơm cùng.
Bữa tối thịnh soạn như vậy, ngay cả mấy ông cụ cũng không thể không chảy nước miếng.
Mặc dù thịnh soạn đến cực điểm, nhưng bọn họ đều không biết, những nguyên liệu này, đa số đều có ở hậu viện nhà họ Dung.
Như cá và tôm là bắt ở trong hồ sen, gà, vịt ngỗng cũng được nuôi ở hậu viện của nhà họ Dung.
Điểm tâm và nước ngọt đều là Dung Thanh Du lấy những nguyên liệu hiện có để làm ra.
Nhưng rau cải hoa quả khác thì càng dễ giải thích rồi, không nói nhà họ Dung có bao nhiêu sản lượng, chính là cả một thôn Dung gia, bây giờ cũng có thể thấy ở khắp mọi nơi.
Bọn họ đoán, chỉ có thịt của thịt kho tàu, có lẽ là mua từ bên ngoài, bởi vì hôm nay trong thôn không có nghe nói có người gi*t heo.
Thật ra thịt heo cũng là Dung Thanh Du lấy ra từ trong Tiên phủ tùy thân, chỉ là bọn họ không biết.
Phòng ăn của nhà họ Dung rất lớn, bày ba cái bàn lớn cũng không cảm thấy chật chội.
Mọi người tụ tập lại một chỗ, đầu tiên là nâng ly chúc mừng Dung Thanh Du chiến thắng trở về.
Dung Thanh Du cũng nâng ly lên, nói với mọi người một loạt lời mang ý chúc phúc tốt đẹp, liền cùng mọi người cạn ly.
Người lớn uống là rượu đào hoa mỹ có thể gây say rượu, trẻ em thì chỉ có thể uống nước ép trái cây ngọt ngọt.
Ăn đến cuối cùng, mọi người cũng đều ăn no nê rồi.
Dung Học Xương cười nói với Dung Thanh Du: “Tiểu Du Nhi, tay nghề của cháu tốt quá, mỗi lần đến nhà cháu ăn cơm, cuối cùng đều sẽ ăn no đến đi cũng không nổi nữa.”
Dung Thanh Du bật cười thành tiếng: “Vậy bác cứ uống thêm vài ly trà, nghỉ ngơi thêm một lúc rồi hãy đi, dù sao trở về cũng là ngủ.”
Đợi uống hết mấy ấm trà linh, mọi người tiêu hóa cũng sắp xong rồi, mỗi người mới trở về nghỉ ngơi.
Những ấm trà linh này, không giống như trà bình thường uống vào sẽ ngủ không được, trong trà linh có chứa linh khí, ngược lại có thể chữa mất ngủ, bệnh gút và các triệu chứng bệnh khác.
Trước khi cụ Lịch đi, lại nói với Dung Thanh Du: “Tiểu Du Nhi, sân trước và sân sau đó của nhà ông vẫn còn trống, ông sợ người trẻ tuổi như các cháu không thích nên không có bố trí, nghĩ rằng đợi cháu trở về sẽ trồng thêm vào hoa hoa cỏ cỏ và rau cải, trái cây, ngày mai cháu qua đó xem xem trồng cái gì tốt, cứ dựa theo sở thích của cháu mà làm, bất kể cháu trồng cái gì, bọn ông đều thích cả.”
Dung Thanh Du cười đáp một tiếng: “Vâng ạ, ngày mai cháu ăn sáng xong sẽ qua đó xem xem.”
Sau khi về phòng, Dung Thanh Du lại lách mình vào trong Tiên phủ tùy thân.
Cô đi vào trong ruộng thuốc hái hết những dược liệu đã chín, lại đến bên phía bãi chăn nuôi dọn dẹp một vài gia súc gia cầm đã tràn lan.
Mỗi buổi tối đi vào làm ruộng, đã trở thành cuộc sống ngày thường của cô, cô bây giờ đã quen với cuộc sống thế này rồi.
Dung Thanh Du đột nhiên lại nghĩ đến, nếu như kết hôn với Lịch Mãnh rồi, vậy ngày tháng như vậy cô còn có thể sống không?
Nhiều thêm một người ở bên cạnh, chắc chắn không có tiện bằng lúc còn độc thân.
Chuyện Tiên phủ tùy thân này, cô có cần nói với anh không?
Nếu như không nói ra, vợ chồng thường xuyên ở bên nhau, cô chỉ có thể dành thời gian rảnh ra đi vào làm việc.
Nhưng sống chung lâu dài, với xúc giác nhạy bén của quân nhân như Lịch, anh chắc chắn sẽ phát hiện ra điểm khác thường của cô.
Nếu như cô không nói rõ ràng với anh, anh có khi nào sẽ cảm thấy cô không đủ chân thành? Không đủ tin tưởng đối với anh?
Bỏ đi, bây giờ nghĩ nhiều cũng vô dụng, đợi sau khi kết hôn, xem tình huống rồi xử lý.
Đợi sau khi làm việc xong, lại ngủ một lúc, khi thức dậy bên ngoài trời đã sáng rồi.
Dung Thanh Du mặc xong quần áo, lách mình ra khỏi Tiên phủ tùy thân, ra bên ngoài tắm rửa.
Đợi sau khi cô tắm rửa xong xuôi, liền nghe thấy tiếng chị dâu cả ở đó gọi cô: “Tiểu Du, ăn sáng này.”
Dung Thanh Du đáp lại một tiếng: “Vâng ạ, em đến ngay đây.”
Đợi ăn sáng xong, cụ Lịch liền dắt Dung Thanh Du đến dinh thự vừa mới xây xong của nhà họ Lịch.
Tứ hợp viện của nhà họ Lịch, chỉ xây một dãy nhà, nhưng lại là một dãy nhà hai tầng lầu.
Cụ Lịch còn âm thầm nói với Dung Thanh Du: “Ông vốn dĩ cũng từng nghĩ sẽ xây ba dãy nhà, nhưng sau đó nghĩ đến bây giờ tình thế gay gắt, vẫn là khiêm tốn một chút nên chỉ xây một dãy nhà hai tầng lầu, cũng có mười mấy phòng, một nhà trở về cũng gần như đủ dùng.”
Dung Thanh Du cũng gật đầu đáp lại: “Ông suy nghĩ chu đáo quá, đợi sau này tình hình bớt căng thẳng, nếu như không đủ ở, chúng ta còn có thể xây rộng thêm.”
Cụ Lịch liên tiếp gật đầu: “Không sai! Ông chính là nghĩ như vậy đó, cháu xem xem, sân trước và sân sau này của ông đều vòng tương đối lớn, cháu thấy trồng cái gì tốt?”
Dung Thanh Du nhìn sân trước một cái, đại khái lớn gần một mẫu đất.
Cô liền dựa theo suy nghĩ của mình đưa ra kiến nghị: “Ông nội, chúng ta xây một cái đình nhỏ, rồi dựng thêm một giàn nho, có thể hóng mát và uống trà.”
Cụ Lịch gật đầu: “Được.”
Dung Thanh Du lại chỉ vào bức tường xung quanh sân: “Những nơi này chúng ta có thể trồng hoa cỏ như hoa hồng, hoa cúc, bách hợp, hoa thược dược, hoa nhài, hoa kim ngân,… Vừa có giá trị thưởng thức, lại có thể làm thành hoa khô ngâm trà uống, tốt cho sức khỏe, đẹp da.”
“Rồi trồng thêm hoa quế ở hai bên, hoa quế không chỉ có ngụ ý tốt, hương hoa cũng thơm, còn có thể làm bánh hoa quế ăn, vô cùng có lợi.”
“Được được được.”
Cụ Lịch cảm thấy những đề nghị của Dung Thanh Du, đều vô cùng hợp ý ông, ông chỉ việc gật đầu.
Sắp xếp xong sân trước, cụ Lịch lại dẫn Dung Thanh Du đến sân sau.
Sân sau thì lớn hơn, giống như nhà họ Dung, vừa đủ hai mẫu đất.
Hơn nữa, kết cấu quy hoạch đó còn gần giống với nhà họ Dung.
Ao sen ở sân sau đã đào xong, còn đổ đầy nước, cái đình nhỏ câu cá cũng đã xây xong.
Dung Thanh Du âm thầm cười trong lòng, cố ý trêu ghẹo cụ Lịch: “Ông nội, ông cũng muốn xây một cái ao sen nuôi cá, câu cá sao?”
Cụ Lịch cũng không hề che giấu mục đích của chính mình, cười haha nói: “Cháu không cần cười ông, ông chính là còn mô phỏng theo sân sau nhà mẹ cháu để xây, sân sau của nhà mẹ cháu đó, quá khiến bọn ông ngưỡng mộ và muốn hướng đến rồi.”
“Hơn nữa, đem chỗ này xây gần giống với sân sau nhà cháu, khi cháu gả vào đây rồi, cũng sẽ càng có cảm giác thân thuộc và cảm giác thuộc về, có đúng không?”
Dung Thanh Du đúng thật là không nghĩ đến, ông xây cái sân sau này, còn không chỉ vì suy nghĩ cho bản thân ông, mà cũng suy nghĩ đến nhu cầu tâm lý của cô.
Trong lòng Dung Thanh Du vụt qua một tia cảm động: “Ông nói đúng, cảm ơn ông đã suy nghĩ vì cháu như vậy.”
Cụ Lịch cười nhìn cô: “Cháu thích là được. Tiểu Du Nhi, cháu dự định khi nào sẽ bắt đầu trong những thứ này?”
Dung Thanh Du đáp: “Hôm nay cháu trở về chuẩn bị một chút, ngày mai bắt đầu trồng ạ!”
Cụ Lịch lại lập tức nói: “Vậy cái mai ông điều động một vài chiến sĩ nhàn rỗi đến giúp đỡ, chúng ta cho bọn họ ăn uống là được.”
Dung Thanh Du gật đầu: “Vâng ạ, vậy bây giờ cháu sẽ trở về chuẩn bị chuẩn bị, bảo đảm đến lúc bọn cháu kết hôn, sân trước sân sau của chúng ta đều có trăm hoa nở rộ.”
Ông cụ Lịch nghe xong, nghĩ đến cảnh tượng khiến người ta hạnh phúc đó, vui đến trực tiếp bật cười.
Sau đó, ông lại đem các loại chìa khóa trong nhà mỗi nơi đưa cô một cái: “Tiểu Du Nhi, chìa khóa cháu cầm lấy, muốn đến thì cứ đến.”
Dung Thanh Du nhận lấy chìa khóa: “Cảm ơn ông nội, vậy cháu về trước đây, ông thì sao?”
“Ông đến bên phía ruộng thử nghiệm đi dạo.”
“Vâng ạ, vậy ông cẩn thận một chút.”
“Yên tâm, có nhân viên cảnh vệ đi cùng ông kìa.”
Dung Thanh Du ra khỏi cửa lớn nhà họ Lịch, liền trở về nhà.
Đợi sau khi cô gả đi, nhà bây giờ của cô, đã bị gọi là nhà mẹ rồi.
Trong lòng Dung Thanh Du có chút buồn bã, có chút không nỡ xa người trong nhà.
Mặc dù cô sẽ dùng những lời như khoảng cách gần, ngày ngày gặp mặt để an ủi bố mẹ và các anh, nhưng trong lòng có rất rõ, đợi sau khi cô gả đi, trở thành con dâu nhà họ Lịch, thì đã khác rồi.
Về đến nhà, Dung Thanh Du nói với mẹ cô một tiếng, liền trực tiếp đi vào phòng.
Sau khi khóa cửa phòng lại, cô lách mình đi vào trong Tiên phủ tùy thân, ở bên trong chuẩn bị giống của hoa cỏ cần trồng, còn có hạt giống của các loại rau.
Bận đến lúc ăn cơm trưa, cô cũng chuẩn bị gần xong rồi.
Cô không có đợi đến ngày hôm sau mới đem giống qua, nhân lúc trời tối, cô liền đem tất cả hạt giống cần trồng qua rồi.
Cô còn nhân tiện đem hạt sen trồng xuống ao sen, lại thi triển linh lực hệ mộc, giúp hạt sen nhanh chóng sinh trưởng.
Ngày hôm sau.
Trên đường cụ Lịch và Dung Thanh Du đến nhà họ Lịch, còn hỏi cô một chút: “Tiểu Du Nhi, hạt giống cháu đã chuẩn bị xong hết chưa?”
Dung Thanh Du gật đầu: “Chuẩn bị xong hết rồi ạ, tối hôm qua cháu đã đem qua hết rồi.”
Cụ Lịch ngơ ngác: “Hả? Một mình cháu đem đi sao? Sao không gọi ông một tiếng, ông đi kêu người đến giúp cháu, một mình cháu làm việc mệt lắm đấy.”
Nghe giọng điệu đau lòng của ông, Dung Thanh Du cười nói: “Ông nội, cháu thật sự không mệt, ông cũng biết, cháu là người có tu vi, những công việc nhỏ nhặt này, một mình cháu chớp mắt là có thể làm xong, tránh được đi làm phiền người khác rồi.”
Cụ Lịch bất lực nhìn cô: “Cháu đó, chính là không chịu thua kém, chuyện gì cũng muốn một mình gánh vác.”
Ông lại nghiêm túc nói với cô: “Tiểu Du Nhi, sau này cháu phải nhớ, cháu còn có ông, còn có Lịch Mãnh, còn có những người nhà khác, bọn ông đều là hậu thuẫn kiên cố nhất của cháu, đừng cứ một mình gánh vác, thời gian dài rồi, người cháu không mệt thì tim cũng sẽ mệt.”
Dung Thanh Du ngọt ngào cười nói: “Cháu biết rồi, ông nội, chuyện sau này, cháu nhất định sẽ nói với ông.”
Đợi hai người bọn họ đi đến cửa lớn nhà họ Lịch, phát hiện những chiến sĩ nhàn rỗi đều đã đợi ở đó rồi.