Marvel: Lão Cha Ta Là Tony Stark

Chương 102: Cuôc sống (2)




Chương 102: Cuôc sống (2)
Chương 102: Cuôc sống (2)
> “Xin mời đứng yên, ta sẽ tiến hành quét hình tổng thể.” Đại Bạch lễ phép nhắc nhở, sau đó từ hai mắt phóng ra một luồng ánh sáng quét toàn thân Tony.
> “Quét hình hoàn tất.”
“ Có cả quang phổ siêu cấp? Thiết kế không tệ, giờ đã lên được 60 điểm rồi.” Tony hứng thú nhếch miệng, khoanh tay chờ xem kết quả chẩn đoán của cục bông trắng này.
> “Phân tích hoàn tất.” Đại Bạch nghiêm túc nói.
Ngay sau đó, một màn hình nhỏ hình chiếu lên từ bụng tròn vo của nó, hiển thị các dữ liệu quét được, cùng với chẩn đoán.
> “Căn cứ dữ liệu thu thập được, hiện trạng sức khỏe của ngài đang ở mức cảnh báo thấp. Phát hiện vai và cổ có dấu hiệu mỏi nhẹ. Dựa theo phương pháp đông y, triệu chứng hiện tại phù hợp với biểu hiện thận hư. Đề nghị ngài tăng cường vận động thể chất, phối hợp với thuốc để điều dưỡng.”
“…”
Toàn bộ phòng khách lập tức rơi vào trầm mặc.
Tony: “…”
Thận… thận hư???
Tony khóe miệng co giật, da đầu tê rần, mặt gần như đen lại:
“Không điểm! Không điểm! Không điểm!!!”
“Lão tử một đêm có thể chinh chiến tám lần! Là lang giữa đêm đen dẫn dắt bầy sói ngàn dặm! Ngươi... ngươi lại dám nói ta thận hư!? Đây là chẩn sai! Là vu khống! Là xúc phạm nhân phẩm!”
Đại Bạch vẫn ngây ngô đứng đó, ánh mắt vô tội mà vô cảm.
> “Xin hỏi, ngài có cần ta tiến hành xoa bóp điều chỉnh kinh mạch không?”
Tony: “Cút!”
“Ngài muốn cút sao? !” Đại Bạch vẫn duy trì biểu cảm tròn xoe vô tội, nhưng âm thanh máy móc lại đầy nghiêm túc đáp lại mệnh lệnh tức giận của Tony, khiến cả căn biệt thự lâm vào trầm mặc.
Mà tiếng gào giận dữ của hắn lại đánh thức Anthony đang ngủ say trong phòng nghỉ ngơi ở tầng trên.

“Xảy ra chuyện gì vậy? Lão cha, sao hôm nay ngươi về sớm thế? Bên cạnh lại chẳng thấy mỹ nữ nào, chẳng lẽ… thật sự thận hư? đây là ngày thứ hai không dẫn phụ nữ về nhà rồi đấy”
Anthony xoa xoa mắt, giọng còn ngái ngủ nhưng lại thuận miệng tạt cho Tony một gáo nước lạnh.
Một đao này… đâm thẳng vào lòng tự tôn nam tử hán của Tony!
“Nói hươu nói vượn! Lão tử thân thể cường kiện, long tinh hổ mãnh! Làm sao có thể bị y·ếu s·inh l·ý, đấy là do ta muốn làm gương cho ngươi thôi.”
Tony cố gắng giữ vững hình tượng của mình, nghiêm mặt bác bỏ chẩn đoán của Đại Bạch, tiện thể lôi cả Anthony ra làm lá chắn.
“Cái thứ ngươi phát minh này căn bản không đáng tin, chẩn đoán sai bét!”
“Hừ! Ngươi đang sĩ diện nên cứng miệng đúng không?”. Anthony lập tức tỉnh táo lại, cười lạnh, “Để ta đích thân nghiệm chứng xem tên kẹo bông này có sai thật không!”
Nói xong, Anthony hăng hái chạy vọt về phòng, chỉ lát sau đã cầm theo một cuộn băng dính lớn chạy ra.
“Nhìn cho kỹ vào nhé!”. Anthony hừ nhẹ, xé ra một đoạn băng rồi dán thẳng lên cẳng tay đầy lông của Tony.
“Á á á!!! Ngươi làm cái gì thế!! Đau c·hết ta!!!”. Tony lập tức hét thảm, nhảy dựng lên như bị chọc tiết.
Anthony chẳng thèm để ý, chỉ khoanh tay đứng một bên, im lặng nhìn chằm chằm Đại Bạch, chờ xem nó phản ứng thế nào.
Chỉ thấy đôi mắt tròn vo của Đại Bạch chớp một cái, sau đó trên bụng phình ra của nó liền hiện lên một giao diện đánh giá đau đớn, phía trên là một dãy emoji biểu cảm từ cười toe toét đến khóc ròng.
“Chủ nhân, ta phát hiện ngài phát ra tín hiệu đau đớn, có thể cần chăm sóc y tế. Xin vui lòng dùng thang điểm từ một đến mười để đánh giá cấp độ đau đớn hiện tại.”
“Ồ… cũng không tệ a…”. Anthony cười gật gù, “Phản ứng chính xác, thiết kế cảm ứng đau đớn cũng nhạy!”
Tony thì mặt đen như đáy nồi, hai mắt trợn tròn, ngón tay run run chỉ vào Đại Bạch.
“Ta hỏi này… là đau về mặt sinh lý, hay là đau lòng do bị nghi ngờ năng lực đàn ông hả!?”
Hắn quyết tâm không để đại gia hỏa này phá hỏng danh tiếng một đêm bảy lần, máu rồng dòng họ Stark của mình.
“Hiện tại bắt đầu quét hình cho ngươi.”

Đại Bạch nói xong, không để ý Tony có đồng ý hay không liền khởi động ống kính Siêu Quang phổ, ánh sáng màu lam phóng ra xoẹt xoẹt như đèn quét mã QR.
“Quét hình hoàn tất. Trên cẳng tay của ngài xuất hiện vết trầy da nhẹ, kiến nghị sử dụng kháng khuẩn phun sương để xử lý.”
“Phun sương? Thành phần cụ thể có cái gì?”
Tony lúc này hoàn toàn hóa thân thành hành khách đi máy bay chuyên môn gây chuyện, biểu cảm đầy cảnh giác cùng hoài nghi.
“Thành phần chủ yếu là tinh dầu sả.” Đại Bạch vẫn nghiêm túc đáp.
“Vừa khéo, ta dị ứng với thứ đó.”
Tony nhướng mày, giống như bắt được sai sót.
“Không đúng.” Đại Bạch rất có lý lẽ. “Căn cứ vào biểu hiện sinh lý gần đây của ngài, không có dấu hiệu dị ứng với tinh dầu sả. Trái lại, ngài có phản ứng nhẹ với ngao và tôm biển.”
Tony nghẹn họng:
“Được rồi được rồi… ngươi lợi hại. Được chứ gì.”
Hắn ngoan ngoãn đưa tay ra, nhận số phận.
Chỉ thấy Đại Bạch đưa ngón tay béo tròn ra, tách một tiếng, đầu ngón tay bắn ra một làn phun sương kháng khuẩn, đều đều phủ lên vùng da tổn thương trên tay Tony.
“Xem ra tên ngốc nhà ngươi cũng có tâm huyết nhét lập trình vào đó không ít nhỉ.”
Tony không nhịn được cảm thán.
“Đương nhiên!”. Anthony kiêu ngạo hất cằm, “Ta bảo Jarvis thu thập hơn một triệu loại phương pháp điều trị, sau đó đều nhét vào trong chip! Chính là cái này!”
Anthony bấm một nút trước ngực Đại Bạch, một viên chip màu xanh lục từ bên trong bật ra.
“Có nó, Đại Bạch mới có thể xưng là trợ thủ sức khỏe đỉnh cấp!”
Tony gật đầu, đưa tay vỗ vỗ cái bụng phình to mềm mại của Đại Bạch.
“Polyethylene thuần sợi sao?”
“Không sai, ta thiết kế nó theo tiêu chuẩn thân thiện, mềm mại và không gây hại cho người dùng.”

“Nhìn giống như một viên kẹo bông gòn biết đi... Ta không có ý mạo phạm đâu nhé.”
“Ta là người máy, không có cảm giác bị mạo phạm.”
Đại Bạch vẫn duy trì vẻ mặt ngốc nghếch nghiêm túc.
Lúc này thì ngay cả Tony cũng không nhịn được bật cười, thật sự bị cái "manh vật" này hạ gục rồi.
“Nhưng tại sao lại dùng ống kính Siêu Quang phổ mà không phải toàn tức quét hình?”. Hắn hỏi.
“Để tiết kiệm chi phí.” Anthony đáp thẳng, “Phiên bản này là bản thị trường, ta thiết kế theo chiến lược thương mại, tất cả nguyên liệu, cấu trúc, thiết bị đều khống chế ở mức chi phí thấp nhất. Nhưng sau này sẽ ra mắt bản nâng cấp, thay thế da bằng nhựa nano, trang bị toàn tức quét hình cùng với thiết bị hình chiếu 3D.”
“Khung xương thì sao? Là hợp kim titan?”. Tony tiếp tục hỏi.
“Không, ta dùng sợi các-bon, nhẹ hơn, linh hoạt hơn.”
“Ừm, đúng là nhẹ thật.”
Tony cúi sát lại, xuyên qua lớp da bán trong suốt nhìn vào cấu trúc bên trong, không nhịn được kinh hô.
“Siêu cường phanh lại cơ? Ngươi cũng làm ra rồi hả?”
“Chuyện nhỏ thôi.” Anthony phẩy tay, “Lý luận đã có sẵn, ta chỉ cần tinh chỉnh vài thông số để thực tế hóa là xong.”
“Tải trọng thì sao?” – Giọng Tony có chút kích động.
“Đại Bạch hiện giờ chỉ mang một bản mini của siêu cường phanh lại cơ, có thể nâng được vật nặng khoảng 500kg.”
Tony hít sâu một hơi.
“Làm rất tốt, tiểu tử thúi.”
Tony giơ ngón cái, đôi mắt lóe sáng như phát hiện kho báu, “Ta ra 3 tỷ đô la, tối nay muốn thấy toàn bộ bản thiết kế của Đại Bạch nằm gọn trong hộp thư của ta.”
“9 tỷ.” Anthony không chớp mắt mà hét giá, “Hơn nữa chỉ cấp phép số liệu cơ giới bộ phận, còn lại miễn bàn.”
“Thành giao!”
Tony không hề do dự, vừa nghe xong đã lập tức gật đầu. Từ lúc bắt đầu hiểu ra kỹ thuật trong Đại Bạch, hắn đã sớm coi cục mập này là viên kim cương chưa được khai thác. Nếu không vội chốt đơn, biết đâu ngày mai Anthony lại đổi ý tăng lên mười tỷ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.