Chương 40: Thủy mộ thành (4)
Anthony đứng bên cạnh nhìn xem có thông tin nào có ích không, chờ đến lúc bọn hắn đem xe lái đi, thì mới đi vào.
"A, nhóc con lại tới nữa rồi sao, lần này muốn mua cái gì?" Mập mạp trung niên nhìn về phía Anthony, nhiệt tình mà hỏi.
"Còn có hay không quần thấm nước, ủng đi mưa cùng áo mưa sao? Ta định lấy thêm vài món. "Anthony hỏi.
"Còn có, nhưng so với phía trước giá cả mắc hơn. "Bởi vì đột nhiên mưa to, hắn cửa hàng sinh ý tốt rất nhiều, giá đặc biệt sản phẩm cũng không bị chê là mắc, "Bất quá nếu là ngươi mua mà nói, ta có thể cho ngươi giá ưu đãi."
Ở chỗ nào mua nhiều một bộ ủng đi mưa, quần mưa, áo mưa, mỗi thứ ba phần thì đánh cái giảm giá cũng tiết kiệm được hai mươi đô la.
Cái ví lúc này chông còn mỏng hơn cả mặt hắn, Anthony lúc này mới cảm nhận được sự quan trọng của đồng tiền.
Lúc này hắn đặc biệt nhớ tới cây ATM ở nhà, tui nó có chút cằn nhằn nhưng được cái cho hắn đủ ăn sung mặc sướng a.
[[ Không ngờ tới cái trò chơi này lại là nơi cho người giầu a ]]
[[ Ta có cảm giác, nếu nghèo mà chơi trò chơi thì tỉ lệ c·hết rất cao ]]
[[ Hazz, nếu có cái tỷ tỷ chân dài nào bao nuôi thì đỡ phải phấn đấu vài năm a ]]
Thành phố Đại Dương Xanh Ngày thứ năm, mưa to vẫn liên tục không ngừng.
Anthony bắt đầu trữ hàng càng ngày càng nhiều đồ ăn.
Không chỉ là đồ ăn, hắn thậm chí còn mua hai cái phao bơi.
Thành phố Đại Dương Xanh ngày thứ sáu, mưa to vẫn tiếp tục không ngừng.
Liên tục ba ngày mưa to, đường ống ngầm hệ thống xuất hiện vấn đề. Mưa to bao phủ toàn thành phố, bãi đỗ xe, tàu điện đều ngập trong nước, mọi người chỉ có thể dựa vào trên mặt đất phương tiện giao thông đi lại.
Trên đường cho thuê xe đạp cùng xe buýt tức khắc trở thành phương tiện giao thông trọng yếu.
Mưa to cùng trơn trượt gia tăng không ít t·ai n·ạn xe cộ phát sinh, liền lúc Anthony đi làm trên đường, một cái xe con đụng phải một chiếc xe bus.
Xe con b·ị đ·âm cho chia năm xẻ bảy, b·ị t·hương người được xe c·ấp c·ứu đưa đến bệnh viện, bị lưu lại hành khách đầy khuôn mặt đều là máu.
Anthony đội mưa to đi vào siêu thị, siêu thị TV vẫn như cũ phát buổi sáng tin tức, chính phủ phát ra liên tục mưa to báo động, khuyến nghị mọi người không có việc gì thì không cần ra ngoài.
Thành phố Đại Dương Xanh ngày thứ bảy, mưa to vẫn tiếp tục.
Trên đường phố nước mưa đã dâng lên tận đầu gối.
Sự tình còn không có kết thúc thì bộ khí tượng cảnh báo bão cuồng phong sắp đến, làm vốn dĩ liền ác liệt khí hậu càng thêm kinh khủng.
Ba ngày sau bão cuồng phong báo động trước làm thành phố Đại Dương Xanh người dân bắt đầu hoảng loạn, toàn bộ người đều chạy ra tranh mua đồ ăn, trong lúc nhất thời siêu thị khắp nơi đều chật kín người, quét sạch toàn bộ khu đồ.ăn chỉ trong vòng một ngày.
Anthony tận mắt nhìn thấy buổi sáng còn chỉ bán hai đô la một gói mì, buổi chiều liền biến thành tám đô la một gói.
Cho dù như vậy nhưng siêu thị nơi hắn làm thêm hàng hóa đều nhanh bán hết, lão bản gọi là kiếm lời đầy bồn đầy bát.
Bà chủ đầy mặt tươi cười mà nhìn Anthony, từ trong ngăn kéo cầm ra 200$ "Không phải là sắp có bão sao, ngày mai không cần tới, cho ngươi hai ngày nghỉ.”
"Vậy hai.ngày nghỉ có lương không vậy bà chủ?.” Anthony hai mắt lóe lên hái cái kim tiền mà nhìn bà chủ.
Nang có chút khinh bỉ nhìn hắn, tay bắt đầu không thành thật mà định sờ hắn trên ngực, "tất nhiên là không, nhưng nhóc chỉ cần ở với tỷ tỷ đây một đêm thì muốn mua gì cũng chiều.”
"A tỷ tỷ, ta thấy mình không sứng với một người xinh đẹp như ngươi, ta cáo từ trước.”
Không đợi nàng kịp làm gì, Anthony liền cầm trên bàn 200$ tiền thưởng rồi chạy đi.
"Thằng nhóc này.” Vùa nói, nàng vùa dẫm chân lên mặt đất huỳnh huỳnh, đến nỗi Anthony ở bên ngoài còn thấy mặt đất có chút rung chuyển.
[[ Hahaha. Tỷ tỷ dúp ngươi 20 năm không cần cố gắng, chủ bá ôm đùi đi nhanh lên không muộn ]]
[[ Vẻ bề ngoài quan trọng đến vậy à, miễn sướng là được ]]
[[ Ha ha ha, lầu trên chắc là trai gái không quan trọng phải không ]]
Phòng phát sóng cứ bình an như vậy ở trong trò chơi trải qua bảy ngày, Anthony cất dữ không ít đồ ăn.
Chỉ là bên trong không gian hiện tại có hơn ba mươi túi bánh mì, hơn bốn mươi gói mì ăn liền, các loại đồ hộp, bánh quy chiếm một góc lớn không gian, nước khoáng cùng sữa bò chiếm thêm một góc nhỏ không gian.
Trong hòng trọ còn có một túi gạo 50kg, chứa đầy trong tủ lạnh đều là rau dưa cùng heo, vịt cùng thịt gà.
Anthony cầm 400$ trên tay không biết làm gì, hình như tiền trong trò chơi không thể mang ra ngoài a.
Thừa dịp hiện tại gió vẫn chưa lớn, Anthony ở trên đường cái đi dạo.
Nước mưa đã ngập đến đầu gối, Anthony đột nhiên có loại ý tưởng, trò chơi không có khả năng gần vẫn là mưa to như vậy đơn giản, nếu như nước vẫn liên tục dâng lên thì làm sao bây giờ?.
Hắn ở dưới nước vài giờ vẫn không phải là vấn đề, nhưng vài ngày hay vài tuần thì sao, chả lẽ cứ ở dưới nước mãi.
Anthony cẩn thận ngẫm lại, xoay người đi về phía một nhà cửa hàng chuyên bán đồ bơi.
Kỳ thật là hắn định mua một chiếc thuyền động cơ, nhưng là trong tiệm rẻ nhất cũng cần 700$. Đúng là tiền tài làm khó anh hùng hảo hán a, Anthony thờ dài mà từ bỏ.
Mua ba cái phao bơi, một cái áo cứu sinh, sau đó mua thêm một cái bồn nhựa dùng để tắm cỡ lớn.
Chiều dài lên tới 2 Met, khiêng ở trên lưng thật giống như là cái mai rùa đen.
"A, tiểu Anthony ngươi mua chậu lớn như này làm gì a?" Ngoài cửa cụ ông thấy hắn trở về liền chạy ra hỏi một tiếng.
"Ta làm thuyền.”.
Anthony thấp giọng trả lời câu, cụ ông vẫn không nghe rõ, có lệ mà gật gật đầu.
Bão cũng sắp tới đến nơi, trở lại cho thuê phòng Anthony bắt đầu đem cửa sổ cố định lại bằng băng keo, thả rất nhiều tấm ván gỗ để đề phòng kính vỡ.
Thành phố Đại Dương Xanh ngày thứ 8.
Ngoài trời gió lốc tàn phá bừa bãi, trong phòng đèn điện lúc sáng lúc tối.
Anthony mở ra điện thoại, nhìn tin tức vẫn đang trực tiếp ở hiện trường bão cuồng phong phóng viên tin tức cả mặt đều bị gió thổi đến méo mó, cả người nghiêng thân thể, cố gắng đưa tin tình huống hiện tại.
[ khoảng cách bão cuồng phong đổ bộ còn có hai giờ nữa, hiện tại chúng ta có thể nhìn đến gió đã rất lớn, căn cứ chuyên gia báo cáo lần này bão cuồng phong rất lớn, ảnh hưởng toàn bộ Đông Nam bộ.].
Trừ bỏ cái này, trên mạng còn có rất nhiều video ngắn về bão cuồng phong chính mình đều đang làm những gì.
Có người mạo hiểm đưa điện thoại di động vươn ra ngoài cửa sổ, trực tiếp cảnh tượng bão đang càn quét.
Có người ở trước màn ảnh cầu nguyện.
Còn có người nhân cơ hội tuyên truyền mạt thế, chưa đầy ba phút video đã bị xóa.
Anthony xem thử thế giới này mạng xã hội, không nghĩ tới trò chơi này có thể làm được như thế chi tiết.
Khiến Anthony có một loại cảm giác, cái này là cái thật sự thế giới giống nhau.
“Trò chơi hệ thống?".
“Chó má trò chơi?".
“Ngu si đầu óc trò chơi?".
Anthony đối với không khí hô rất nhiều lần, nếu trong phòng này có Tony thì nhất định hắn cho rằng Anthony là bệnh tâm thần.
Trò chơi này đặc biệt não tàn, trừ bỏ trò chơi bắt đầu và kết thúc, còn có tìm được không gian đạo cụ ở ngoài, còn về trí tuệ chắc thua cả quản gia nhà hắn Jarvis.