Mỹ Nhân Mang Theo Không Gian Làm Nông Trại

Chương 197: Chương 197




Lưu Nhất Đao không biểu lộ nhưng cô út Kiều Yến Tử lại không thể chịu nổi nữa, nói với Kiều Trân Trân: “Trân Trân, cháu yên tâm, dượng cháu không làm thì cô làm! Bây giờ sức khỏe cô vẫn còn tốt, làm thêm mười mấy năm nữa không thành vấn đề.”

Kiều Yến Tử hiện tại mới ngoài năm mươi tuổi, đúng là làm thêm mười mấy năm thậm chí hai ba mươi năm cũng không thành vấn đề.

“Vớ vẩn, bà tưởng là chơi trò gia đình à? Hơn nữa, bà đi làm thì ai trông con? Ai lo việc nhà?” Lưu Nhất Đao mặt hầm hầm nói với bà xã.

Kiều Yến Tử không sợ, trừng mắt nói: “Đại Mao Nhị Mao đều đã bảy tám tuổi rồi, lại không cần phải bế trên tay cả ngày. Hơn nữa, không phải Lệ Lệ ở nhà sao, con bé không thể tự trông con mình sao?”

Kiều Trân Trân lại rất thích tính cách của cô út, hơn nữa làm ăn kinh doanh loại chuyện này thực sự rất cần tính chủ động, nếu bị ép buộc phải làm thì chắc chắn sẽ không làm tốt.

Vì vậy khi Lưu Nhất Đao còn đang do dự, Kiều Trân Trân đã chuẩn bị sẵn sàng kế hoạch không hợp tác, nhưng nếu cô út đồng ý làm thì Kiều Trân Trân sẽ giơ cả hai tay ủng hộ.

Lưu Nhất Đao cũng không phản đối bà xã đi làm, chỉ lo là nếu chẳng may bị lỗ thì...

“Cô út, nếu đồng ý làm thì cháu chắc chắn hoan nghênh. Cô có thể góp vốn hoặc chỉ đơn giản là làm công, đều không thành vấn đề.”

 

Kiều Trân Trân lại nói một lần nữa về sự khác nhau giữa hai cách này.

Vân Mộng Hạ Vũ

Cô út nghe xong thì muốn góp vốn nhưng Lưu Nhất Đao và Lưu Tiểu Quân đều cho rằng làm công tốt hơn, còn Giang Lệ Lệ thì không đưa ra ý kiến gì, an tâm làm người vô hình.

Ý kiến của cả nhà không thống nhất, trước mắt không thể đưa ra quyết định. Kiều Trân Trân cũng không vội, chỉ nói trời đã tối, cô sẽ về cùng anh hai Kiều trước, ngày mai sẽ quay lại nên tối nay mọi người có thể bàn bạc kỹ hơn.

Kiều Trân Trân vừa đi, Kiều Yến Tử gọi Đại Mao đi gọi con trai út Lưu Tiểu Minh đến. Mặc dù đã chia gia sản nhưng tư tưởng của thế hệ trước vẫn cho rằng có chuyện gì cần phải nói với con trai.

Các đơn vị bây giờ thường là 4 giờ 30 phút hoặc 5 giờ chiều là tan làm. Không giống như thời hiện đại, động một tí là 996 và 007, thậm chí sáu giờ chiều tan làm cũng là phúc lợi. Vì vậy, họ ăn tối cũng sớm, khi Lưu Tiểu Minh đến thì mới chưa đến bảy giờ.

Trên đường đến, cậu đã hỏi Đại Mao một chút về chuyện gì, Đại Mao năm nay tám tuổi, cũng hiểu được nhiều chuyện. Hơn nữa trước đây Kiều Trân Trân và những người khác đều nói trên bàn ăn, không hề kiêng dè trẻ con, Đại Mao liền kể lại những gì mình biết cho Lưu Tiểu Minh.

Trên đường đến, Lưu Tiểu Minh đã nghĩ rất nhiều.

Cậu biết chuyện ba người anh họ mở nhà máy ở thị trấn, dù sao thì lúc đó ảnh của anh cả Kiều còn được đăng trên báo địa phương, mẹ cậu Kiều Yến Tử còn cầm tờ báo khoe khắp xóm giềng.

Tuy nhiên, về chuyện của Kiều Trân Trân, Lưu Tiểu Minh và những người khác biết không nhiều, mọi người chỉ biết cô theo chồng về kinh thành sinh sống. Còn ba nhà máy ở Trấn Trường Phong thì đương nhiên là của ba anh trai nhà họ Kiều, không liên quan gì đến người em gái đã đi lấy chồng xa này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.