Mỹ Nhân Mang Theo Không Gian Làm Nông Trại

Chương 281: Chương 281




Gần đây, anh trai Trần Đông Thăng vẫn luôn đi uống rượu với Lục Minh. Mỗi lần đợi anh trai về, Trần Tư Vũ đều giả vờ vô tình hỏi thăm tình hình của Lục Minh.

Trần Đông Thăng cũng không nghĩ nhiều, bị em gái ba câu hai lời đã moi hết thông tin, kể sạch sành sanh hết chuyện của Lục Minh. Vì vậyTrần Tư Vũ cũng hiểu rõ nỗi phiền muộn gần đây của Lục Minh.

Nhưng biết thì có ích gì? Lục Minh sắp kết hôn với người khác rồi.

Trần Tư Vũ nhìn người trước mặt, càng nghĩ càng thấy ấm ức, nhìn vào ly rượu trước mặt Lục Minh còn nửa ly rượu trắng, cô ấy bực bội cầm lấy uống cạn một hơi.

Sau đó như bị ma xui quỷ khiến đưa tay vuốt nhẹ lên đầu Lục Minh, cô ấy không giấu hết nỗi khổ trong lòng nữa, cô ấy áp sát vào tai anh ấy khẽ thì thầm: “Anh Lục Minh, anh nói anh thích cô ấy từ hồi cấp ba. Vậy anh có biết em thích anh từ hồi cấp hai không….”

Nói xong câu này, tâm trạng đắng chát như thể nhấn chìm Trần Tư Vũ từ trong ra ngoài, mối tình đơn phương đã chôn sâu trong lòng bấy lâu nay lần đầu được nói ra. Mặc dù đối diện là một người say rượu nhưng Trần Tư Vũ không hiểu sao lại thấy như hoàn thành một tâm nguyện nhiều năm.

Trần Tư Vũ đã biết từ rất lâu rằng trong lòng Lục Minh có người khác. Vì vậy, cô ấy chỉ có thể giấu tình cảm của mình vào trong lòng, ngay cả anh trai Trần Đông Thăng cũng không nhận ra.

Bỗng một ngày, anh trai về nói với cô ấy rằng Lục Minh sắp kết hôn rồi, kết hôn với nữ thần mà anh thầm thương trộm nhớ bấy lâu nay.

Trần Tư Vũ không nhớ tâm trạng lúc đó của mình thế nào, chỉ biết ngày hôm sau mình đã bị cảm nặng, nằm nghỉ ngơi trên giường hai ngày mới khá hơn một chút.

Sau đó, khi gặp lại Lục Minh, cô ấy cũng chân thành chúc mừng anh. Chắn chắn Lục Minh anh hẳn rất hạnh phúc vì được kết hôn với người mình thầm thương trộm nhớ bấy lâu.

Trần Tư Vũ thầm nghĩ chỉ cần Lục Minh hạnh phúc, cô ấy đã mãn nguyện rồi. Cô cũng không cần ai biết Tình cảm thầm kín này của mình, rồi sẽ có một ngày, cô sẽ tự mình hết yêu anh ấy nữa.

Nhưng những chuyện xảy ra sau đó lại nằm ngoài dự đoán của cô ấy. Lục Minh đạt được tâm nguyện bấy lâu nay nhưng trông anh ấy không hề hạnh phúc, mà trên mặt thường xuyên lộ vẻ buồn phiền, đôi mày cũng nhíu chặt, tiếng cười cũng ít đi.

Trần Tư Vũ không nhịn được mà hỏi anh trai chi tiết những chuyện gần đây của Lục Minh, cô ấy cảm thấy Vân Thư kia hoàn toàn không thích Lục Minh. Người cô ấy nâng niu trân trọng trong lòng mà lại bị người khác coi thường và phụ bạc như vậy.

Nghĩ đến những chuyện này, lần đầu tiên trong lòng Trần Tư Vũ lại ghen tị và căm hận một người như vậy nhưng cô ấy lại không thể làm gì. Thậm chí cô ấy cũng không nói ra ba chữ “Em thích anh”, mà chỉ có thể trơ mắt nhìn người mình yêu thương lần lượt vì một người phụ nữ khác mà say khướt đến mức không còn biết gì, đau lòng đến tuyệt vọng.

Vân Mộng Hạ Vũ

Vốn tửu lượng của Lục Minh vẫn luôn rất tốt, vừa rồi chỉ hơi choáng váng nên mới gục xuống nhưng thật ra đầu óc anh ấy vẫn tỉnh táo. Vì thế anh ấy đã tình cờ nghe từng chữ lời Trần Tư Vũ vừa nói mà không sót một chữ nào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.