Mỹ Nhân Mang Theo Không Gian Làm Nông Trại

Chương 293: Chương 293




May mà là anh trai ruột, hơn nữa các chị dâu cũng đều rất hiểu chuyện. Nếu không thì dù có hòa thuận đến mấy thì sau lưng vẫn sẽ để lại không ít lời dị nghị.

Lần chia cổ tức đầu tiên, để lại ấn tượng sâu sắc cho những người hợp tác này, cũng để khích lệ họ sau này càng phấn đấu hơn. Kiều Trân Trân quyết định áp dụng hình thức chia cổ tức bằng tiền mặt.

Việc này, Kiều Trân Trân cũng đã cân nhắc kỹ lưỡng, một là tiền mặt có thể nhìn thấy và sờ thấy. Từng chồng tiền được bày ở đó, có thể mang lại cho mọi người cảm giác trực quan nhất, cũng phấn khích nhất. Hiệu quả tốt hơn nhiều so với việc chuyển khoản ngân hàng.

Hai là số vốn đầu tư của các anh trai không nhiều, chia đi chia lại cộng lại cũng chỉ được hơn chục vạn, rất tiện mang theo. Huống hồ Kiều Trân Trân còn có một kho không gian, căn bản không lo trộm cắp gì cả.

Ban đầu anh cả Kiều định để lại xe ô tô nhỏ của mình cho Kiều Trân Trân và những người khác sử dụng nhưng Kiều Trân Trân đã từ chối. Vừa hay năm ngoái anh hai Kiều mua xe ba bánh cho ba Kiều dùng ở quê, vì vậy hôm nay Kiều Trân Trân đi xe ba bánh vào thành phố. Người lái xe tất nhiên là Tống Cẩn.

Tống Đại Bảo và những người khác thì ở lại thôn cùng Triệu Đại Cương. Tối qua khi ăn cơm, ba Kiều nói sẽ dẫn họ lên núi săn b.ắ.n nên hôm nay mọi người đều rất mong đợi, không muốn đi chơi ở thị trấn với Kiều Trân Trân và những người khác.

Mặc dù là mùa đông nhưng Tống Cẩn đội mũ, quàng khăn và đeo găng tay. Trang bị đầy đủ nên dù có đi xe ba bánh cũng không lạnh. Kiều Trân Trân còn quấn mình kín mít, hít thở không khí lạnh của làng quê cũng cảm thấy vô cùng sảng khoái.

Hai người trực tiếp đi xe đến cửa hàng thứ hai của Hảo Đa, chủ yếu là tiện đường. Đến cửa hàng thứ hai rồi mới đến cửa hàng thứ nhất.

Vân Mộng Hạ Vũ

Hiện giờ hàng hóa trong cửa hàng tạp hóa đã phong phú hơn rất nhiều, không chỉ có hàng của các xưởng nhà họ Kiều sản xuất mà còn có nhiều mặt hàng mua từ bên ngoài trong thành phố. Chủ yếu là các loại thực phẩm, còn có một số ít đồ dùng sinh hoạt như khăn mặt và xà phòng.

Gần Tết buôn bán rất chạy, dùng từ đông đúc để hình dung cũng không quá. Khi Kiều Trân Trân và Tống Cẩn đến cửa hàng thứ nhất, anh họ Lưu Tiểu Minh và vợ Trần Huệ đang giúp bán hàng.

Cô út Kiều Yến Tử không có ở đây, cô ấy đang làm việc ở cửa hàng thứ hai, khi Kiều Trân Trân đến đã chào hỏi cô ấy rồi.

Lưu Tiểu Minh vừa nhìn thấy Kiều Trân Trân thì nhiệt tình chạy đến: “Trân Trân, em rể, hai người về rồi. Nghe anh họ nói hai người sẽ về ăn Tết từ lâu rồi, anh mong mãi đấy.”

Lúc trước Kiều Trân Trân gọi điện cho mẹ Kiều nói sẽ về ăn Tết, anh cả Kiều đã báo tin cho Lưu Tiểu Minh và những người khác.

Kiều Trân Trân thấy anh họ cả người tràn đầy sức sống, mặt mày hồng hào, thân hình cũng trông rắn chắc hơn so với năm ngoái. Cô nghĩ anh ấy hơn một năm nay hẳn là sống rất tốt, cũng vì anh ấy mà vui.

Tuy nhiên, hai người không nói được mấy câu, vì việc kinh doanh hiện tại tốt quá. Liên tục có người ra vào, Trần Huệ và một nhân viên khác bận đến nỗi không làm xuể, Lưu Tiểu Minh chỉ còn cách nhanh chóng đi giúp bán hàng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.