Dù sao thì Tống Cẩn cũng cảm thấy, tuyệt đối không thể để Kiều Trân Trân liên tưởng anh và Vân Thư với nhau. Vì hạnh phúc và hòa thuận của gia đình sau này, Tống Cẩn cực lực dẫn dắt Kiều Trân Trân đi vào suy nghĩ khác.
Sự ghen tị giữa phụ nữ đôi khi thực sự rất khó hiểu, nó có thể khiến một người trở nên méo mó về tâm lý, từ đó làm ra rất nhiều chuyện khó hiểu.
Kiều Trân Trân cảm thấy những gì Tống Cẩn nói cũng có vài phần đạo lý. Tuy nhiên, dù thế nào thì sau này vẫn nên ít qua lại với những người như vậy thì hơn. Hơn nữa, dạo này Kiều Trân Trân rất bận, phải chuẩn bị cho việc khai trương xưởng may, không có thời gian để ý đến Vân Thư.
Đêm đó, Vân Thư mệt mỏi bước xuống xe của Hạ Minh, vừa về đến nhà liền lao vào phòng tắm rửa mặt.
Đứng dưới vòi hoa sen, những giọt nước ấm áp rơi trên mặt nhưng Vân Thư lại cảm thấy lạnh thấu xương. Cơn đau rát ở phía dưới nhắc nhở cô ta về mọi chuyện đã xảy ra vào buổi chiều.
Cô ta không ngờ rằng lần đầu tiên của mình lại trao đi ở công viên hẻo lánh đó, lại còn theo cách nhục nhã như vậy.
Lúc này cô ta đột nhiên có chút hối hận nhưng cô ta cũng biết mình không còn đường lui nữa. Cô ta chỉ có thể bám chặt lấy người đàn ông Hạ Minh này, tốt nhất là kết hôn càng sớm càng tốt.
Lúc này tâm trạng Hạ Minh rất tốt, chuyện bị Kiều Trân Trân làm mất mặt, anh ta cũng quyết định rộng lượng không so đo nữa. Nói cho cùng, nếu không phải trưa nay bị Kiều Trân Trân làm ầm ĩ, Vân Thư cũng sẽ không đầu hàng nhanh như vậy.
Lúc mới quen Vân Thư, Hạ Minh đã muốn có quan hệ thực chất với cô ta, đáng tiếc Vân Thư nhất quyết không đồng ý, Hạ Minh còn tức giận làm giá với cô ta ba ngày.
Tuy nhiên, mặc dù Hạ Minh không vui nhưng mặt khác lại cảm thấy Vân Thư như vậy mới xứng đáng với danh phận vợ của anh ta, không giống những người phụ nữ tùy tiện khác, vì vậy, sau đó anh ta lại đi tìm Vân Thư.
Vì vậy, đàn ông đôi khi rất đáng ghét, rõ ràng là chính mình muốn làm lưu manh, đối phương đồng ý với mình thì lại mắng đối phương tùy tiện, nếu không đồng ý với mình thì lại tức giận không vui nhưng cuối cùng khi muốn cưới vợ, vẫn chỉ muốn cưới một cô gái trong trắng.
Loại đàn ông này không xứng đáng được người khác yêu, tốt nhất là cô đơn đến già.
Mặc dù Hạ Minh đã chiếm đoạt thân thể của Vân Thư nhưng từ khi biết Vân Thư từng ngồi tù, anh ta đã hạ quyết tâm sẽ không cưới cô ta vào cửa. Tuy nhiên, Vân Thư xinh đẹp, nếu chỉ l.à.m t.ì.n.h nhân, Hạ Minh cảm thấy vẫn có thể chấp nhận được.
Hạ Minh cho rằng, trong xã hội, người đàn ông có địa vị nào mà không có người phụ nữ bên cạnh, chỉ cần Vân Thư ngoan ngoãn nghe lời, anh ta vẫn sẽ chăm sóc cô ta.
Vân Thư hoàn toàn không biết rằng cả đời mình kiên cường nhưng lại đi một nước cờ tệ nhất. Tưởng rằng hiến dâng thân thể có thể trói buộc được đàn ông nhưng cô ta không biết rằng nếu một người đàn ông thực sự đáng tin cậy thì căn bản sẽ không thể nào ở trong hoàn cảnh như vậy mà chiếm đoạt cô ta.
Vân Mộng Hạ Vũ
Không chỉ vậy, Vân Thư còn không biết, cảnh cô ta và Hạ Minh mây mưa ngoài trời đều bị Lưu Trịnh theo dõi và nhìn thấy