Ngự Thú Trong Thời Mạt Thế

Chương 2: CHƯƠNG Nữ Lễ Tân




CHƯƠNG 2: Nữ Lễ Tân
- Rầm... rầm...
Chẳng biết qua thời gian bao lâu, Lê Minh tỉnh dậy trong cơn đau đầu dữ dội. Hắn ngồi dậy dùng 2 tay xoa xoa lấy huyệt thái dương để làm dịu cơn đau đầu, căn phòng lúc này đã trở nên tối đen như mực. Đồ vật trong phòng thì rơi đổ ngổn ngang, chiếc đồng hồ treo tường đang điểm lúc 5 giờ lúc này cũng trở nên xiu vẹo như sắp rơi xuống đất. Nhìn cảnh vật trong phòng làm hắn trở nên có chút mơ hồ
" Động đất sao, Giang thành từ trước đến nay dường như chưa bao giờ xảy ra đ·ộng đ·ất..."
Lê Minh ngoáy đầu nhìn ra khung cửa sổ, bầu trời vẫn 1 màu huyết hồng, trên trời những áng mây đen vẫn cuồn cuộn vào nhau làm cho người khác có chút cảm giác bí bách khó tả. Cửa phòng lúc này lại vang lên tiếng đập cửa rất mạnh
- Rầm... rầm... rầm
Sau vài cái đập cửa mạnh, không thấy ai trả lời. Tiếng đập cửa cũng im bặt, khiến căn phòng trở nên cực kỳ yên ắng có thể nghe được tiếng tik tak của kim giây đồng hồ treo tường. Không khí lúc này trở nên có chút âm u và quỷ dị. Lê Minh chầm chậm đứng dậy, có lẻ bởi vì không khí lúc này có chút không đúng, hoặc là từ trực giác báo hiệu cho hắn không nên vội vã trả lời người đang kêu gọi bên kia cánh cửa. Hắn chỉ chầm chầm bước đến gần cánh của, rồi cẩn thận nhìn qua mắt thần gắn cửa, xác định đối phương bên kia là ai.
Bên ngoài hành lang, ánh sáng cũng tương tự như bên trong căn phòng. Một không gian tối tăm bao trùm, cách cửa không xa là bóng 1 người thiếu nữ đang quay lưng về phía cánh cửa. Người thiếu nữ cứ đứng yên như thế trong bóng tối của dãy hành lang không hề động đậy, dường như cả cơ thể của cô gái và bóng tối của dãy hành lang đã hòa quyện thành một.
Nhìn thấy 1 màn này, khiến Lê Minh không khỏi lạnh cả sống lưng
- Ông... chủ...zz... mmm...
Trong không khí yên ắng đó bỗng nhiên cô gái phát ra những tiếng trầm thấp như đang thỏ thẻ . Lúc này Lê Minh mới chợt nhận ra đây là cô nàng lễ tân đang làm việc cho mình. Thoáng thở phào nhẹ nhõm, Lê Minh lấy lại tinh thần rất nhanh

'' Có lẽ đ·ộng đ·ất làm mất điện khách sạn, Lo lắng cho mình nên cô ấy mới lên đây hỏi han tình hình...''
Khi hắn chạm vào tay nắm cửa toang mở cửa gọi cô gái lại, hắn như chợt suy nghĩ dường như có điều gì không đúng. Rồi hắn bước lùi về sau, cúi người cầm lên thanh sắt treo rèm cửa sổ đang nằm lăn lóc giữa phòng sau trận đ·ộng đ·ất. Lúc này hắn mới có cảm giác yên tâm hơn 1 chút, rồi chầm chậm bước đến cửa phòng nhẹ nhàng xoay tay nắm cửa.
Cửa mở trước mặt hắn không ai khác là bóng dáng cô lể tân xinh đẹp mà hắn vừa gặp lúc sáng. Cơ thể cô ta lúc này chợt run lên nhè nhẹ, âm thanh lí nhí trong miệng không ngừng vang lên
- Ông... chủ... ông..mmmm...
Nhìn lấy 1 màn này vào trong mắt, Lê Minh không khỏi ớn lạnh, bất giác lùi về sau 1 bước kéo dài khoảng cách với cô ta. 2 tay bất giác giơ thanh sắt về phía trước như đang thủ thế.
- Mai à, em có ổn không?
Nghe được âm thanh từ đằng sau, cô gái đang run rẩy chợt im bặt. Chiếc đầu từ từ xoay nghiêng nhìn lấy hắn, gương mặt cô gái lúc này cũng dần dần lộ rõ trong bóng tối.
Vẫn gương mặt thiếu nữ xinh đẹp đáng yêu hay làm nũng mè nheo với hắn, nhưng lúc này đã trở nên trắng bệch với những đường gân xanh nổi chằng chịt trên gương mặt. Những đường gân xanh động đậy bên trong như có 1 sinh vật sống đang ký sinh trong gương mặt xinh đẹp kia.
Nhưng đó chưa phải là cảnh tượng đáng sợ nhất, chiếc đầu trong khoảnh khắc trước vừa ngiêng sang nhìn lấy hắn, lúc này từ từ xoay ngược về phía sau, âm thanh răng rắc của xương cổ vở nát không ngừng vang lên. Đến khi âm thanh kết thúc, thì bóng dáng kia vẫn quay lưng về phía hắn, nhưng chiếc đầu lâu thì đã nhìn trực diện về phía hắn.

Nhìn thấy một màn này, Lê Minh không khỏi tái xanh gương mặt, vội vàng tiến đến toang đóng cánh cửa phòng lại. Nhưng cô gái nào để cho hắn được như ý nguyện, 2 tay cô gái vặn vẹo bẻ ngược về phía sau, cả cơ thể nhảy chồm về phía hắn với 1 tư thế vô cùng dị hợm.
Không nghĩ được nhiều nữa, hắn vội lấy cây sắt huơ về phía trước đánh trực diện vào đầu lâu của cô gái.
- Bộp... rầm
Đầu lâu cô gái v·a c·hạm vào thanh sắt rồi đánh mạnh vào cánh cửa phòng. Cú đánh mạnh đến nổi khiến thanh sắt thoáng chút bị cong nơi v·a c·hạm. Lúc này Lê Minh bỗng có chút hối hận, vì cú ra đòn vừa rồi rất có thể đã lấy đi mạng người. Nhưng 1 màn khiến hắn lập tức vứt đi cảm giác hối hận kia mà chuyển sang có chút hoảng sợ, vì sau đòn đánh vừa rồi, chẳng những cô gái không gục xuống, mà ngược lại còn mạnh mẽ xông về phía hắn, cả cơ thể nhỏ bé nhày chồm vào người đè hắn xuống mặt đất.
Ở khoảng cách gần như thế, hắn mới nhìn rõ sự đáng sợ của đối phương. Cô gái hiện tại 2 mắt đỏ ngầu, với chiếc đầu lâu bị móp về 1 phía. chiếc mũi không ngừng chảy ra máu tươi tanh tưởi, vòm họng hả lớn như muốn xé mở cả quay hàm để lộ ra 2 hàm răng sắc trắng hiếu không ngừng nhiễu nhão ra chất dịch tanh hôi. Dáng vẻ này nào còn là người sống đã có nữa mà trở thành 1 con Zombie như trên phim ảnh hắn thường thấy.
Nhưng lúc này hắn không còn thời gian chiêm nghiệm bề ngoài của đối phương nữa, hàm răng trắng ởn kia không ngừng táp về phía gương mặt hắn. Khiến hắn vô cùng vất vả vừa đẩy ra ngoài, vừa cố gắng nghiêng đầu sang 2 bên tránh đi những cú táp của đối phương.
Trong phòng lúc này 1 cảnh tượng vô cùng quỷ dị phát sinh, 1 cô gái với thân hình thấp bé chưa đến 1 mét 6 đang ghì 1 người đang ông có cơ thể săn chắc gần 1 mét 8 dưới sàn rồi không ngừng cố gắng cắn lấy gương mặt của đối phương.
- Ông ... chủ... grào... grừ...
- Bà mẹ nó... cô có im đi không hả
Lê Minh không khỏi chửi thề, dùng hết sức bình sinh đẩy thanh sắt chắn ngang miệng cô gái. Hàm răng trắng hiếu kia cũng không nương tình cắn mạnh vào thanh sắt khiến vài chiếc răng trong đó cắn ngập vào bên trong, Lê Minh nhìn thấy mà gương mặt không khỏi giật giật. Nếu như để hàm răng kia cắn vào người hắn, thì đến xương cũng không còn.
Giằng co 1 lúc lâu, lúc này cơ thể của hắn đã mỏi mệt rã rời, 2 tay dường như không còn chút sức lực nào nữa. Thoáng thấy gương mặt cô gái càng lúc càng tiến sát đến bên mình. Lê Minh chợt có cảm giác tuyệt vọng.

'' Vậy là mình phải c·hết 1 cách đáng sợ như vậy sao?''
Mùi tanh tưởi từ chiếc miệng đang không ngừng nhiễu nhão chất dịch kia càng lúc càng tiến đến gần. Bỗng nhiên lúc này, trong đầu hắn vang lên 1 âm thanh máy móc
"" Phát hiện khu vực bên cạnh có Linh Thú có độ thiện cảm cao, có khả năng ký kết khế ước. Có quyết định ký kết khế ước:
+ Có
+ Không. ""
- Có... ký... cái gì cũng ký. Có cái gì cứu được ta ta cũng ký...
"" Ký kết khế ước hoàn tất...""
Âm thanh máy móc vừa vang lên, rồi im bặt. Căn phòng lại tiếp tục chìm vào im lặng, chỉ có tiếng khò khè của nữ lễ tân đang trên người hắn. Khiến Lê Minh không khỏi cho rằng trong lúc hắn tuyệt vọng nghe được ảo giác. Trong khi hắn đang nghĩ ngợi, nữ Zombie chợp được cơ hội vội gạt phăng cánh tay của hắn và thanh sắt ra ngoài. Lúc này gương mặt của hắn hoàn toàn hớ hênh trước hàm răng của đối phương.
Khống chút chần chừ, cô gái lể tân há to miệng ý đồ cắn xuống gương mặt của hắn. Trước mắt hắn lúc này có thể dể dàng nhìn thấy bên trong vòm họng của đối phương. Mệt mỏi nhắm mắt chờ đợi c·ái c·hết đáng sợ đến.
- Bành...
Âm thanh trầm đục vang lên cùng với máu tươi bắn tung tóe lên mặt hắn. Chiếc đầu lâu của nữ lễ tân lúc này bất ngờ nổ tung.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.