CHƯƠNG 8: Thủy Tráo
Buổi sáng, dãy hành lang tối tăm được 1 chút ánh sáng chiếu rọi bớt đi phần nào âm u. Lê Minh thúc dậy với cơn nhức mỏi nơi vai gáy. Hắn đã ngồi dựa tường mà th·iếp đi cả đêm. Cá chép trắng vẫn còn kê đầu lên phía đùi của hắn nằm ngủ 1 cách ngon lành.
Ôm chỉ cá nhỏ vào lòng hắn chậm rãi cất bước vào phòng, đến trước cửa phòng. Thi thể không đầu của cô nàng lê tân vẫn nằm đó, t·hi t·hể đã bắt đầu phân hủy, chảy ra thứ nước dịch màu xanh đen bốc lên từng mùi h·ôi t·hối. Khiến Lê Minh có chút nhộn nhạo khó chịu nơi bao tử.
Tiếng vào phòng đóng cửa lại để ngăn bớt mùi t·hi t·hể phân hủy. Lê Minh đặt cá chép trắng lên giường rồi tiến đến mở hé cánh cửa sổ phòng, bên ngoài bầu trời đã trong xanh trở lại, những cuộn mây trắng trôi nổi trên bầu trời, cảnh tượng trong lành bình yên. Nếu như bên dưới đường không có từng hàng Zombie đang du tẩu, có lẽ mọi chuyện phát sinh hôm qua dường như chỉ là 1 cơn ác mộng của hắn.
Chọn 1 bộ đồ trong tủ quần áo, mặc lên người. Nhìn chiếc đồng hồ đã điểm 7h sáng, trong lòng Lê Minh không khỏi hiện lên 1 chút mất mát.
'' Nếu mạt thế không phát sinh, giờ đây chú Thạch có lẽ đang làm bữa sáng cho mình. Mai lễ tân lúc này hẳng cũng đã đến nhận ca làm việc chứ không phải nằm lặng lẽ ở nơi kia...''
Cầm lên bao thuốc lá, Lê Minh lặng lẽ châm cho mình 1 điếu. Hắn ngồi đó im lặng kéo từng ngụm, từng ngụm khói rồi nhả ra không khí. Khiến căn phòng có chút tanh tưởi mùi huyết tinh đã thêm cái mùi gay gay mũi của khói thuốc.
Gần 30 tuổi, hắn rất ít khi h·út t·huốc lá. Hắn hiểu, khói thuốc không tốt cho sức khỏe. Từ trước đến nay hắn chỉ h·út t·huốc vài lần, và lần gần nhất là trong đám tang người mẹ của mình.
- Boo... boo
Cá chép trắng lúc này cũng đã thức dậy, nhìn gương mặt và biểu cảm buồn bã của chủ nhân. Nó lặng lẽ bơi đến, 2 chiếc vây nhỏ nhẹ nhàng vuốt ve lấy gương mặt hắn, dường như an ủi. Hành động này khiến trong lòng của Lê Minh chợt vơi đi 1 chút muộn phiền.
- Cảm ơn Bối Bối, may mắn là ta còn có ngươi.
Rồi hắn nhẹ nhàng ôm lấy chỉ cá chép vào lòng, cứ thế ôm thật chặt, rồi cả 2 im lặng mà không nói bất cứ điều gì.
...
Vài giờ sau, khi đồng hồ đã điểm 12 giờ. Lê Minh đã cùng chỉ cá chép trắng hoàn tất kiểm tra hết tất cả 1 vòng trong khách sạn, đã xác định không còn bất cứ nguy hiểm nào bên trong khách sạn. Hắn cũng đã vứt hết các xác Zombie và t·hi t·hể rơi vãi còn lại ra ngoài khách sạn. Cũng đã lau chùi và vệ sinh thật kỹ mọi nơi, mùi máu tanh trong khách sạn cũng đã giảm bớt đi nhiều.
Riêng cổ t·hi t·hể của Mai lể tân, hắn dự định sẽ mang lên sân thượng rồi hỏa thiêu. Xem như đã từng thân thiết, đây là hành động cuối cùng hắn có thể làm để tiễn biệt cố nhân. Riêng t·hi t·hể của chú Thạch, sau khi thanh lý tốt Zombie trong khu vực này, hắn cũng sẽ đến mang chú đi chôn cất, để chú có thể nhập thổ vi an mà ra đi thanh thản.
- Xèo xèo...
Trong gian bếp lúc này, Lê Minh đang chuẩn bị bữa sáng cho hắn và cá chép trắng. Từ lúc biến dị, Bối Bối dường như không còn thích dùng thức ăn cho cá như trước. Khi hắn đưa hộp cám cá Koi mang đến trước mặt cô nàng, cá chép trắng quẩy đuôi đánh rớt rồi lắc đầu nguầy nguậy. Chiếc vẩy nhỏ cứ chỉ chỉ lấy tảng thịt bò trên bếp mà Lê Minh đang rã đông để chờ nấu ăn. Xem ra chỉ cá chép cũng đã thay đổi khẩu vị giống con người khi bị biến dị.
Vài phút sau, 2 dĩa mì xào bò thơm phức được đặt trên bàn ăn. Chẳng đợi Lê Minh ra hiệu, cá chép trắng đã tiến đến xì xụp hút lấy từng sợi mì vào trong miệng, nước sốt bắn tứ tung ra xung quanh, khiến Lê Minh bật cười ha hả.
- Được rồi, ăn từ từ thôi, ta không nở bỏ đói ngươi đâu mà...
Vừa nói hắn vừa mở điện thoại lên xem tin tức. Trên tin tức vẫn chưa có thông cáo mới nào từ phía chính phủ, vẫn chỉ chiếu đi chiếu lại đoạn clip mà hắn đã xem khi trước.
Cũng có vài đoạn clip mới do người dân Lạc Quốc và các nước khác đăng tải lên. Đa số vẫn là lời kêu cứu khi trông thấy những quái vật hình thù kì dị, hoặc những người thức tỉnh dị năng khoe khoang khả năng của mình.
Hiện tại thành phố đã hoàn toàn ngắt đi nguồn điện, lương thực hắn tích trữ có thể bảo quản lâu dài cũng chỉ có gạo và mì trên tầng 4. Nếu không mở được nguồn điện, 2 chiếc tủ đông đựng đầy thịt đông lạnh của hắn sẽ nhanh chóng bị hư hỏng trong 1 vài ngày.
'' Xem ra phải đi lên tầng thượng một chuyến rồi.''
Máy phát điện hắn đang đặt trên tầng thượng, nơi đó hắn cũng đã trữ sẵn 1 lượng xăng nhất định. Có thể cung cấp cho khách sạn dùng được 1 vài ngày. Nếu tiết kiệm lượng điện sử dụng chỉ để sạc điện thoại và chạy 2 tủ đông. Hắn dự kiến có thể kéo dài trong hơn 1 tuần mà không có vấn đề.
Vừa nghĩ hắn vừa liếc về phía cá chép trắng, 1 bảng thông tin dần hiện ra
Linh Thú Khế Ước
[ Cá Chép Trắng ]
Phân Loại: Linh Thú Thủy Hệ
Giới tính: Cái
Chiều dài: 1m2
Cân nặng: 18kg
Kỹ Năng: Thủy Đạn (14/14) Thủy Tráo (2/2)
Đẳng Cấp: Lv5 (100/1600)
Độ Thân Mât: 82/100 ( Trên 70 có thể ký kết khê ước)
Tiến Hóa:
- Cá Chép Vảy Rồng ( Long Tinh Huyết sơ cấp (1) + Mật Kim (3) )
- Cá Chép Ánh Trăng ( Nguyệt Tinh Huyết sơ cấp (1) + Nguyệt Chi Tinh Hoa (1) )
- Cự Đại Cá Chép ( Thủy Tinh Huyết sơ cấp (3) )
'' Bối Bối cũng đã tiến hóa lên LV5, kỹ năng thủy đạn cũng đã hồi chiêu đủ. Xem ra quãng hồi chiêu của cô nàng là tầm 12h. Lại còn học thêm 1 chiêu thủy tráo, nghe tên có vẻ là 1 chiêu thức phòng thủ''
Trong lúc Lê Minh trầm tư suy nghĩ, cá chép trắng cũng đã dùng xong bữa ăn của mình. Trên miệng của cô nàng giờ đây dính đầy nước sốt thịt, dường như chưa thỏa mãn, nó nhìn chằm chằm vào dĩa thức ăn của Lê Minh 1 cách thèm thuồng.
Thấy một màn này khiến hắn không khỏi bật cười, rồi với tay lấy khăn giấy lau lau đi nước sốt trên miệng cô nàng. Rồi trìu mến đẩy đĩa thức ăn của hắn về phía cá chép.
- Tên ham ăn này, ta no rồi. Giúp ta ăn luôn phần này nhé...
Được Lê Minh mở lời, cá chép trắng reo hò sung sướng. Nó chồm tới trút đầu vào phía dĩa mì của hắn, lại tiếp tục xì xụp ăn lấy ăn để. Lê Minh không nói gì, chỉ chống cằm mỉm cười nhìn nó ăn 1 cách yêu thương.
Sau khi dùng xong bữa ăn Lê Minh gọi cá chép trắng lại, đứng 1 khoảng cách với hắn chừng 5m
- Bối Bối, đứng ở đó dùng Thủy Tráo
- Boo...boo
Cá chép trắng gật đầu, nó bắt đầu giơ lên 2 chiếc vây nhỏ, bất chợt trước mặt nhộn nhạo lên 1 màn nước có độ dày ước chừng 10cm, bán kính hơn 30cm. Nhìn thấy 1 màn này Lê Minh không khỏi kinh ngạc, hắn liền vớ lấy chiếc chảo gần đó ném thẳng vào màn nước.
- Bộp... Leng Keng
Chiếc chảo đánh mạnh vào màn nước khiến nó gợn lên 1 làn nước rồi rớt xuống đất. Thấy 1 màn này Lê Minh không khỏi vui mừng, rồi hắn tiến đến tự định giá màn nước 1 chút. Sau đó cầm lên chiếc chảo đánh mạnh vào màn nước, hiện tại hắn cũng đã nhận ra, sức lực của mình cũng đã tăng lên 1 mảng lớn.
Cùng với sự tiến hóa của Bối Bối, thể lực của Lê Minh cũng ngày 1 tăng lên. Sức lực hắn hiện tại đã gấp mấy lần trước ngày mạt thế. Có thể không khủng kh·iếp như chú Thạch khi hóa thành Zombie, nhưng cũng không kém hơn người đàn ông trong phòng 304 kia là bao.
- Bành... Rắc
Tuy nhiên với sức lực của hắn cũng không cách nào đánh vở được màn nước này, chỉ khiến nó nhộn nhạo thêm vài vòng. Chiếc chảo cũng không chịu nổi áp lực từ 2 phía, b·ị đ·ánh gãy, phần cán vỡ ra, khiến chiếc chảo rơi xuống mặt đất 1 lần nữa. Sau khi thử thêm vài lần, với vài dụng cụ khác nhau đến khi màn nước hoàn toàn hao hết. Lê Minh lúc này mới đưa ra nhận định.
'' Chiêu thức này có thể chịu đựng ít nhất 2 đòn t·ấn c·ông của chú Thạch trong hình dạng Zombie. Thật sự là 1 chiêu phòng thủ trâu bò a.''